Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)
Tiểu thuyết gốc · 6904 chữ

--- Lời Tác Thật ---

---[0]---

‘Lần đó giáo sư Pong cho nổ phòng thí nghiệm khiến đám người đó không đoạt được tư liệu chế tạo thuốc trường sinh.’

‘Để tìm ra bọn chúng một cách nhanh chóng, Dì Moon lấy thân làm mồi dụ, công bố tin tức thuốc trường sinh ra ngoài khiến giới khoa học rung động nhằm đem tin tức tới tai đám người đã tấn công phòng thí nghiệm lúc đó. Tuy thành công của việc này phụ thuộc vào việc bọn người đó đã sử dụng phần thuốc bị cướp đi như thế nào, có tận dụng tốt hay không, có thể từ đó nghiên cứu điều chế ra nhiều hơn hay không. Nếu không ổn chúng tất nhiên sẽ cắn câu tìm tới dì Moon để có thể đoạt được công thức chế tạo. Khả năng không phải chắc chắn nhưng cũng không có cách nào tốt hơn. Dù gì chúng không có công thức, muốn chế tạo thêm phải tìm hiểu phân tích lại. Một khi nghe thấy tin thuốc trường sinh xuất hiện thiết nghĩ sẽ rất động tâm’

‘Lúc này dưới sự chú tâm của đám người các thế lực khác. Lũ người dấu hiệu cây dù đó sẽ chùng tay hơn, ít nhất sẽ không để chuyện xảy ra lộn xộn. Cách tốt nhất là âm thầm bắt cóc dì. Tránh cho dì lọt vào tay thế lực lớn, công thức thuốc hồi sinh bất tử lọt vào tay kẻ khác, sau này khó mà cướp lại.’

‘Chỉ cần như vậy. Dì sẽ nhanh chóng bị đưa về nơi của bọn chúng. Có thể là tổng bộ mà cũng có thể là phân bộ lớn nào đó. Cái nào cũng được. Từ chỗ này làm bàn đạp tìm hiểu truy tra thêm là có thể tìm tới lũ đầu sỏ để cướp lại Thánh.’

‘Thị trấn này gần với khu đại phức hợp Umrella. Tín hiệu chip định vị trên người dì Moon biến mất ở đây. Khả năng rất lớn nơi đây có tổng bộ ẩn của chúng. Chỉ là đám người hung tợn trước mắt này… Chắc hẳn là cửa vào ở đâu đó quanh đây thôi”

Nhã Vy liếc nhìn đám người kích động đang bao vây nhóm mình. Nàng cười tự tin lên tiếng bằng ngôn ngữ tiếng anh thông dụng.

“Bọn Ngươi Là người của Umrella ngụy trang sống ở thị trấn này sao. Mà không, chắc hẳn cả thị trấn này cũng là do Umrella bao trọn rồi, người dân gốc ở đây chắc chẳng còn được mấy người đâu nhỉ?” Nhìn Số Lượng người cầm súng vây quanh mỗi lúc một đông, đã gần hai trăm người, Nhã Vy nheo mắt lại.

“Bọn Mày Là ai? Tổ Chức nào?” Kẻ Cầm Đầu trừng mắt uy hiếp. Ngay sau đó không đợi Nhã Vy kịp trả lời hắn đã thét lên hiệu lệnh “Bắn chết chúng, giữ lại cô ả?”

“Hừ” Gần Trăm nam nhân quanh Nhã Vy hừ lạnh. Đa số bọn họ đều sống ở thế giới ngầm tàn khốc nên kẻ nào kẻ nấy nhìn súng chĩa vào mình mà chẳng chút sợ sệt. Đối với những tay đấm ở thế giới ngầm súng ống còn chưa chắc khiến họ sợ thì chớ nói tới các dị nhân. Cả đám nhìn lũ người dân cầm súng như nhìn trò đùa dai vậy.

Mưa đạn xả ra ầm ầm. Nhã Vy chẳng buồn động thân. Làn da cô nàng hóa thành màu bạc thuần có mấy đường kẻ màu vàng. Đạn chạm vào liền dội ra rơi xuống đất. Sau khi thăng cấp tới bậc hiện tại, dị năng của cô đã thay đổi rất nhiều. Sức mạnh giờ đây tăng lên phi mã, phòng ngự càng khủng bố mà màu sắc cũng thay đổi khác trước rất nhiều.

Các nam nhân mà cô và Moon thuê tới đồng loạt ra tay. Kẻ thì né, tên thì tông thẳng. Mưa đạn chẳng làm nên tích sự gì bị họ đánh dạt đi hết. Tâm động thì thân động. Gần trăm người lao ra như gió cuốn. Đám dân hung tợn thấy mà hú hồn vội vừa bắn vừa lùi. Đáng tiếc thì vô ích.

Tiếng la hét đau đớn bắt đầu vang lên. Dân tình hoảng sợ. Dưới hàng loạt dị năng các loại thể hiện. Đám dân bưu hãn nhanh chóng xuất hiện thương thế. Tuy nhiên lại không có thương vong. Trong nhóm người Nhã Vy và Moon thuê có nhiều dị cảnh nên dưới yêu cầu từ trước của họ. Ai cũng ra tay cũng có chút chừng mực, chưa tới mức giết người như ngóe với đám cừu non trước mặt.

Kẻ cầm đầu nhìn thấy quân mình đông đảo nhưng lại thua chóng vánh liền bấm báo động trong phần mềm điện thoại. Bản thân hắn cũng hét lên “Ném Super S-Virus, chạy”

Hắn ta hét xong liền làm mẫu ném ra một quả bom cao su về phía Nhã Vy rồi co giò chạy thẳng vào con hẻm nhỏ gần đó. Một số tên khác nghe hắn hét liền làm theo rồi bỏ chạy giống hắn.

Nhã Vy trố mắt ra nhìn mấy quả cầu cao su giống trái bóng bi-a bị ném tới, theo bản năng đưa tay lên đỡ cùng nhảy lùi về sau, miệng thều thào khó hiểu “Trò gì đây?”

Bump. Bump. Bump…

Khói bụi tràn ngập gặp gió tản ra…

“Khù khụ”

“Sằng sặc”

Nhã Vy và người bên mình ho sặc sụa. Một vài dị cảnh có dị năng phong hệ liền ra tay thổi bay bụi mù khiến nó tản ra khắp nơi, trùm ngược về phía đám điêu dân cầm súng và mấy kẻ bị gãy tay gãy chân đang nằm la hét dưới đất.

Trai gái thi nhau hít phải khói bom rồi ho theo.

Tên cầm đầu rẻ trái rẻ phải trong con hẻm rồi mất hút. vừa chạy hắn vừa lẩm bẩm trong miệng “Ông chủ làm việc trong tập đoàn bảo là loại bom này đặc biệt không gây chết người nhưng có thể khiến địch nhân mất ý chiến đấu. Nếu gặp phải kẻ lạ mặt đến thị trấn điều tra về Umrella thì dùng đến khi không thể bắt được người. Sau đó phải nhanh chóng tập hợp thêm người đến bắt. Nhưng mà đám người đó đều không phải là người thường a. Kêu thêm người cũng có ích sao chứ?”

Trở lại con đường nơi đó. Luấn và Phưởng từ trên đỉnh tháp phát sóng nhìn xuống một cách trợn tròng mắt. Trong lòng hai người như có lửa đốt muốn được xuống dưới đó tham gia cùng mọi người. Tham gia… thác loạn.

Nhã Vy và đám nam nhân bị hít phải virus cuồng dục dạng siêu cấp, cả đám người làn da đỏ hồng vũ mị. Nhã Vy là đẹp nhất, dường như phát ra ánh sáng mê ly vậy. Nàng bắt đầu dùng ngón tay sen của mình tự cởi lấy quần áo. Một tay kéo nhẹ “giáp” bảo vệ trên ngực làm lộ ra một quả bánh bao hồng hào có viên đậu sen ngọt lịm. Tay còn lại thò xuống bên dưới nắm lấy vành đai chiếc “nội giáp hạ thân” kéo ra. Chân nàng sáng bóng co lên rồi kéo “nội giáp” đó ra khỏi người. Nơi ngã ba đường bí ẩn liền lộ ra mồn một. Múi thịt mềm mại thơm lừng cạnh rặng lông mượt mà hiện ra khiến Luấn nhìn thấy mà máu trong người phun ra rần rần, chảy cả máu mũi.

“Huýt huýt” Luấn huýt sáo vang vang.

Các dị cảnh và tay đấm thế giới ngầm được bà cháu Nhã Vy - Hala Moon thuê ai nấy cũng mặt đỏ rần. Cơ bắp ai nở rộ. Quần áo trên người bọn họ không chỉ bị họ cưởi ra mà thậm chí có vài tên còn xé rách te tua nữa. Quần nhỏ lọt hết ra. Cả trăm cái gậy giống lòng thòng đủ mọi kích thước bắt đầu cương lên như nòng pháo. Có mấy cái nòng còn dài và bự như nắm đấm thanh niên vậy.

Đám điêu dân cũng không khá hơn. Bất kể là còn lành lặn hay không thì cũng bắt đầu tự thoát y. Nam nữ già trẻ gì đều bắt đầu trồng như nhộng giống nhau.

Nhã Vy loạng choạng bước tới dưới góc tháp phát sóng, tránh xa đám nam nhân ra. Tinh thần nàng hoảng hốt bần thần, môi ngà mím chặt cố gắng tỉnh táo lại.

“Khốn kiếp gì thế này. Không được, mình không muốn đụng chạm nam nhân nữa. Kẻ nào cũng vô sỉ hạ lưu như nhau thôi. May mà Sec Moon đã được để lại ở khách sạn gần đây nếu không thì…”

Trong cơn đói khát tình dục, Nhã Vy cố nhịn thèm muốn mấy lần. Mắt nàng liếc nhìn mấy cái dùi cui thịt của đám nam nhân nhiều lần, lần nào cũng có cảm giác muốn lao lên rồi để họ nhét chúng vào âm huyệt của mình. Người nàng rung rung mấy lần, hơi thở nóng hổi, ngực đập dồn dập. Da cô nàng dưới tác dụng của xuân ý hồng lên như màu sen trông đáng yêu không bút nào tả xiết.

“Mạnh lên Luấn” Phưởng giục liên hồi. Phía sau lưng cô bé Luấn đang ra sức cắn đứt dây thừng to tướng trói Phưởng. Vừa tu luyện gần đây dù chỉ mới là cấp một, công pháp lại không thiên về chiến đấu nhưng cũng khiến cơ thể cậu ta mạnh lên chút ít. Lực cắn ở răng cũng không yếu hơn mấy con chó là bao. Cắn mấy nhát giật ra mà đã khiến dây thừng đứt lở chở.

Bựt một tiếng dây thừng đứt ra. Phưởng quay lại cởi trói cho Luấn. Hai cô cậu nhanh chóng tìm tới cầu thang rồi trèo xuống.

“Đẹp quá mức” Luấn nhìn Nhã Vy đang tự sướng một mình rồi liếm liếm môi. Thời gian trôi qua, dịch bệnh trong người ngày càng thấm. Mặc dù có hồn lực kiềm chế ham muốn lại nhưng nếu bình thường thì không sao, khi gặp phải kích thích thì khó mà kiềm nổi nửa.

Luấn còn như thế thì khỏi cần nói tới Phưởng. Hai đứa nhóc vừa trèo tới dưới đất. Luấn liền ra tay cột chặt cô bé vào chân tháp, không để cho cô bé đi cắm sừng cậu như lúc ở trường học. Rồi cậu ta rón rén ngại ngùng đi tới bên cạnh Nhã Vy.

“???” Nhã Vy đang tự sướng say đắm thì thấy một cái bóng bước tới trước mặt mình. Vừa nhanh chóng se le bóp nhũ chính mình cô nàng vừa ngước mắt mơ hồ nhìn lên.

Một cái vòi thịt cương thẳng chỉ nòng súng vào mặt Nhã Vy. Đường kính nó cỡ quả cam, dài như chai nước suối một lít rưỡi. Cái vòi nằm giữa hai đùi đàn ông lực lưỡng đầy bắp thịt. Lại ngước lên cao hơn liền thấy từng múi cơ bụng chắc nịch. Hai cánh tay to. Cần cổ cứng cáp, vai to bè. Một khuôn mặt điển trai góc cạnh,

Kẻ đến chính là một tên võ sĩ ngầm toàn thân đầy vết sẹo chiến tích. Từ xa nhìn đến hắn ta chẳng khác gì một chiến binh dũng mãnh.

“Cô chủ. Tôi giúp cô có con nha” Nói một tiếng rồi hắn liền quỳ xuống, chộp lấy cổ chân Nhã Vy đẩy lên cao làm nàng ngã ngửa nằm lên mặt đất. Gậy giống của hắn nhanh chóng đặt hờ “đầu rùa” lên mép thịt thơm tho nơi âm huyệt Nhã Vy. Nàng nứng từ lâu, thêm vào tự sướng nên đóa hoa âm đã nở. Đầu rùa chạm tới khiến người Nhã Vy rung lên, cảm giác kích thích nóng hổi thông qua đụng chạm truyền tới làm nàng giật mình, mắt sáng lên thanh tỉnh đôi chút.

Tên võ sĩ hai đầu gối quỳ trên đất nhích tới, mông hắn di chuyển theo, đầu rùa chỉ cần nhích nhẹ thêm chút liền sẽ chính thức chui vào giao hợp với Nhã Vy.

“Cút”

Nha Vy phẫn nộ thét. Nàng nhích lùi kiều đồn về sau tránh không cho kẻ này đút hung khí vào trong bướm xinh của mình. Cánh tay hóa thành kim loại bạc vung một tát làm tên đó gãy răng rồi ngã sang bên.

“Khốn kiếp, sức lực bị mất nhiều quá” Nhã Vy cắn răng vịnh tay vào tháp sóng cố đứng lên.

“Cô chủ sao lại đánh tôi? Mau phối hợp để tôi giúp cô có con nào. Cô mà ra tay nữa tôi gọi mọi người qua đây đó”

“Ngươi!” Nhã Vy cảm thấy run rẩy mệt mỏi. Không thể hiểu được thứ bụi bom đó là gì mà không chỉ khiến tất cả ham muốn tình dục dâng lên, lại còn làm suy yếu sức mạnh dị năng trong người mình nữa.

Tên võ sĩ thì ngược lại. Hắn hình như ngoại trừ ham muốn thì sức khỏe vẫn như trâu. Nhận cú tát mạnh vậy mà đã có thể nhanh chóng đứng dậy được rồi. Cơ bắp hắn phồng lên. Lao tới.

“Cô chủ. Cô đẹp như vậy, tôi không nhịn nổi nữa. Đã muốn đè cô ra chơi từ lâu rồi a”

Hai tay Nhã Vy bị hắn dùng một tay giữ chặt đẩy lên cao quá đầu rồi dán lên thân tháp sóng. Tay còn lại hắn ta nâng một đùi của nàng lên, hung khí bên dưới mạnh mẽ nhắm ngay âm lộ của nàng đẩy vào.

Ọt…

“Da thịt cô chủ thật là mềm mại quá” tên võ sĩ trong lúc nâng đùi Nhã Vy lên không nhịn được khen một tiếng. Phía dưới của hắn nhấn mạnh tới một cái. Đầu rùa tiến lên.

Có tiếng ọt vang lên. Dịch thể màu đỏ phún ra tanh nồng. Ngay sau đó là tiếng thét…

“Á aaa.. ư”

“Mày…” Tên võ sĩ nghiến răng phẫn nộ nhìn sang be sườn phải.

Một cây gỗ nhọn đâm vào hông hắn làm rách làn da, máu tứa ra nghe ọt ọt. Cơn đau và cú tấn công bất ngờ khiến hắn dạt sang bên ngã nằm ra đất.. Hung khí bằng thịt cũng trệt ra không thể kịp chui vào trong Nhã Vy.

“Hả?” Nhã Vy càng lúc càng cảm thấy đuối sức. Không bị gã võ sĩ giữ tay nữa liền thụp xuống ngồi bệt dưới đất. Cát đá và vài ngọn cỏ dưới cái ngồi này bị chui vào trong âm huyệt làm nàng càng thấy ngứa ngáy khó chịu hơn nữa. Ham muốn càng dâng cao, tát hai bạt tay vào mặt chính mình mới khiến bản thân kiềm lại không lết tới nam nhân bên cạnh để thỏa mãn mình.

Nhã Vy liếc mắt sang cậu bé bên cạnh. Nhìn thấy cậu ta vẫn còn mặc quần áo đầy đủ thì hơi ngạc nhiên. Ở đâu ra một nam nhân mà không bị bụi dục khi nảy ảnh hưởng thế nhỉ? Mình đâu thấy có ai khác đến khu vực này đâu?

“Chị gái, chị không sao chứ?” Luấn sau khi đâm cho tên đàn ông kia một phát liền vội hỏi han. Cậu cũng muốn được giao hợp với cô gái cực đẹp trước mắt này nhưng lại nghĩ đến Phưởng cũng có ở đây liền cố kiềm chế. “Em đỡ… chị dậy nha”

“Em… là người Việt?” Nhã Vỹ thở từng hơi nặng nề dục cảm. Bởi vì Luấn không rành nói tiếng anh nên cậu ta nói một tràng tiếng anh pha tiếng Việt khiến cho Nhã Vy nhận ra ngay.

“Nhóc con khốn kiếp” Gã võ sĩ rút cây nhọn khỏi người, hắn gầm lên bằng tiếng anh. Hai mắt đỏ lên. Máu tuy chảy ra không ít nhưng tính gã ác liệt, là võ sĩ giác đấu trong thế giới ngầm đã từng đánh chết không ít đối thủ nên cơn đau này không là gì với gã cả. Cơ bắp cuồn cuộn của gã thít chặt hạn chế máu chảy. Vết thương nhìn có vẻ to nhưng thực tế chỉ là trầy da chứ cây gỗ đâm vào không sâu. Sức mạnh của gã không bị ảnh hưởng quá lớn.

“Cẩn thận” Nhã Vy lo lắng cảnh báo.

Luấn vội co giò lên chạy làm tên võ sĩ ôm lấy vết thương rồi nhăn nhó đuổi theo.

“Tao sẽ chơi mày. Sẽ chơi mày” Gã võ sĩ vừa đuổi theo Luấn vừa hú. Càng đuổi theo hắn càng ngạc nhiên. Chỉ là thằng nhóc con mà sao lại chạy nhanh thế. Mình là võ sĩ nổi danh trong đấu trường ngầm, sức khỏe dồi dào thế mà đuổi mãi chẳng kịp nó.

Một vòng rồi lại hai vòng. Hai người đuổi nhau không ngừng. Đến khi tên võ sĩ cảm thấy không đáng, mặc kệ Luấn, chạy đi chơi với một nữ điêu dân thì Luấn thở phào rồi chạy trở về chỗ Nhã Vy. Nhìn từ xa cậu nhóc liền đứng tròng phẫn nộ.

Dưới chân tháp sóng. Bốn tên đàn ông trần truồng to con khác đang đứng ở nơi đó. Phưởng bị kẹp giữa hai tên đàn ông. m huyệt cùng nhị huyệt đều bị hai cây côn thịt to chui vào chui ra. Gã đàn ông trước mặt Phưởng vừa nắc tới nắc lui vừa kéo đầu cô bé vào mặt mình, lưỡi hắn thò vào môi thơm của cô bé liếm qua liếm lại. Hai tay gã cũng ra sức bóp hai trái lê thịt của cô bé một cách mạnh bạo.

Quần áo của Phưởng cũng bị xé rách nằm đầy đất.

“Ư ư… sướng quá… nữa đi, nữa, Chút nữa các chú xuất luôn vào trong con nha” Phưởng vừa rên sảng khoái vừa nói bằng tiếng mẹ đẻ.

Hai gã cao lớn đã chơi cả hai đường của Phưởng dù không hiểu gì nhưng cũng ra sức nhấp mạnh và nhanh hơn nữa.

Ngay bên cạnh ba người. Một tên to con khác đang ra sức kiềm chế tay của Nha Vy không để cô dãy dụa. Nhã Vy nằm trên đất phản kháng kịch liệt, chân tay vung múa một cách cố sức.

Một tên khác đang chụp lấy chân Nhã Vy kiềm lại. Hắn nhiều lần đẩy gậy thịt của mình tới nhưng mãi không chính xác, không chui vào âm huyệt của nàng được.

“Nằm im coi cô chủ” Hắn phẫn nộ hét. Chụp hai tay chân cô nàng chụm lại trên cao rồi đẩy mạnh làm Nhã Vy khó vùng vẫy nữa. Hai chân chụm lại làm khe âm lộ khép lại, hai mép hoa thịt hồng hào dính đầy đất cát của Nhã Vy dính vào nhau như nụ hoa non.

Gậy thịt của tên đó to như đại pháo nhanh chóng theo cử động từ xéo xéo bên trên chỉ thẳng vào giữa nơi tư mật của Nhã Vy. Hắn ngồi mạnh xuống một cái.

Bốp.

“A”

Đầu tên đó phún máu, một cục đá to đập lên đầu hắn rồi văng đi. Luấn lần nữa ra tay. Mắt liếc thấy cục đá ven đường liền vội nhặt lên dùng cả hai tay ném tới.

Gậy thịt tên này quẹt qua nơi tư mật của Nhã Vy một cái khiến cô nàng hờ hững hét nhỏ rồi vội uống cong mạnh giò lên phía đầu, đập đầu gối vào đầu tên đánh thuê còn lại đang giữ tay cô khiến hắn ngã ngửa. Sau đó Nhã Vy bò dậy, cố trấn tỉnh tinh thần giây lát liền chộp lấy cục đá vừa rồi của Luấn đưa lên cao và hạ xuống. Hạ xuống. Lại hạ xuống.

Bốp. Bốp. Bốp. Bốp.

Tên đánh thuê bị chọi lén liền bị cô đập chết tươi. Mặc dù dị nhân trúng phải virus “Cuồng Dục” sẽ bị suy yếu, nói đúng hơn là bị rối loạn dị năng khiến cho tắc nghẽn. Virus siêu “Cuồng Dục” thì tắc nghẽn càng lợi hại mới khiến cho dị nhân cao cấp như Nhã Vy cũng trở thành cô gái yếu đuối. Nhưng yếu tới đâu thì ôm đá to đập đầu người khác cũng gây án mạng chứ đừng nói Nhã Vy vẫn giữ được chút thể lực do dị năng mang lại. Chưa kể kẻ bị đánh vừa bị chọi lén tới choáng váng đầu óc nên không kịp phòng bị nữa.

Cứ như vậy tên đánh thuê bị Nhã Vy đập xì não mà chết. Luấn chứng kiến tất cả mà cảm thấy sợ rung bần bật, hai chân quíu lại ngã ngồi cái ạch xuống đất. Đáng sợ quá, đáng sợ quá… Đẹp mà ác quá a… Vòi nhỏ của Luấn thun lại vì sợ…

‘Thôi bỏ, thôi thôi. Chắc mình tránh chị ấy thì hơn, tìm người khác hiền dịu hơn mà chơi…’ Luấn vừa sợ hãi nghĩ vừa tưởng tượng cảnh Nhã Vy hung dữ bị mình đè xuống giao phối, đang nhấp vào nhấp ra giữa chừng với nàng ta thì bỗng cô nàng đanh mặt lại hung ác cắn mình, ăn thịt mình.

Tên đánh thuê bị lên gối sau khi choáng váng một cái liền bò dậy. Hắn lao lên định ngăn cản Nhã Vy giết tên kia nhưng ngay lúc này lại có một điêu phụ trần truồng ở đâu lướt tới há miệng ngậm lấy mệnh căn hắn mà nút chùn chụt làm gã rên lên một tiếng. Sau đó mặc kệ Nhã Vy, tên này quay sang đè đêu phụ người châu u này bắt đầu hoạt động gieo giống.

“Em… trai. Em lại đây giúp chị đánh mấy tên này… ” Nhã Vy nhìn Luấn, cảm thấy cậu ta nằm trong phạm vi bụi bom phủ lấy mà vẫn tỉnh táo, còn mặc đầy đủ quần áo nữa nên cảm thấy đáng tin tưởng. Cô nàng dù cũng rất muốn được nam giới yêu thương ngay lập tức nhưng ác cảm của cô về đàn ông do Tập Bình mang đến đã khiến cô không muốn gã nào động chạm tới mình hết. Thấy Luấn có vẻ sẽ không lợi dụng mình nên liền lên tiếng gọi trợ giúp. Phải chi mà cô tỉnh táo hơn, nhìn được sự thèm khát đang bị áp chế sâu trong ánh mắt Luấn thì chắc sẽ nghĩ khác rồi.

Luấn nghe thấy người đẹp nhờ vả liền phấn khởi. Cậu nhóc lại dùng hai tay nhặt tiếp một tảng đá ven đường. Nơi này không phải trung tâm của thị trấn, con đường dưới chân là đường đất đỏ, ven đường có rất nhiều đá nhỏ lớn khác nhau. Bây giờ chúng liền thành vũ khí của Luấn.

Vèo… Vèo… Bốp… Bốp…

Nhã Vy cũng cố nén ham muốn trong người, mặt mày hồng nhuận phơn phớt. Khe mịt nhỏ nơi tu mật của nàng cũng tiết ra không ít chất nhờn thơm phức. Cô nàng bắt chước Luấn, cũng nhặt lấy đá xanh to to mà ném.

Hai tên võ sĩ ngầm đang thoải mái giao c*ấu với Phưởng liền lổ đầu chảy máu, la hét ầm trời ôm đầu máu lăn lộn.

“Hai chú… con muốn nữa, con muốn” Hai gã đang đút cái đó vào trong Phưởng, vì đau mà vội rút khỏi người cô bé làm cô nhóc cảm thấy hụt hẩng khó chịu. Cô nhỏ liền bất mãn chồm tới xô một tên ngã ngửa ra đất, gậy thịt hắn chỉa lên trời nhanh chóng bị âm huyệt Phưởng nuốt cái uột biến mất. Kiều đồn cô nhóc nhấp lên nhấp xuống, rên rỉ thống khoái theo từng nhịp nhấp nhô.

“Hừ” Luấn buồn bực vội chạy tới xách nách Phưởng lôi ra, theo sự di chuyển, gậy thịt tên kia lại lòi ra khỏi hạ thân cô bé, nước nhờn âm dịch còn vấn vương không ích nơi quy đầu.

“Thả mình ra. Luấn… a đúng rồi, hay là cậu với mình làm tình đi. Mình yêu cậu lắm” Phưởng vừa cố giãy khỏi tay Luấn vừa mê lỵ dụ dỗ.

Luấn đen mặt lại, vừa lôi cô nhóc vừa với tay nhặt lại dây thừng trói cô vào tháp sóng lần nữa. Haizz. Không thể trách nàng được, thứ dịch bệnh này thật là lợi hại a…

Trói Phưởng lại xong, Luấn liền bỏ đi tìm đại một bộ quần áo thể thao ở cửa hàng thời trang bên cạnh. Sau khi đi ra liền ngại ngùng đi tới trước mặt Nhã Vy. Ánh mắt không dám nhìn lên, xăm xoi mặt đất như thể ở đó có vàng. Hết cách rồi. Hồn lực yếu ớt của cậu còn đang ra sức khống chế lý trí trước ham muốn tình dục mãnh liệt. Nhã Vy lại đẹp như thiên nữ, làn da nàng hồng hào tỏa sáng, bánh bao mềm mại mà căng tròn tô điểm hạt thịt nhuận trường, nơi tư mật lấp ló sau rặng lông thưa, mũm mĩm đáng yêu người nhìn người thèm cắn một miếng. Nếu mà còn nhìn thì cậu sợ mình không cưỡng được chính mình lao lên cưỡng bức a.

“Đây… Chị mặc vào đi” Vừa đưa bộ đồ cho Nhã Vy, mũi chân khựi khựi mặt đất, Luấn lí nhí cầm ra một viên thuốc tròn đen rồi nói “Viên thuốc này có thể giúp đầu óc thanh tỉnh hơn. Chị cũng uống vào đi. Em cũng nhờ nó mới giữ được lý trí đó”

Viên thuốc chính là một loại hồn dược cấp thấp có tác dụng thanh tẩy cảm xúc cho hồn tu mà Nhiễm Nam đưa cho Luấn. Nhờ nó nên dù ham muốn trong lòng dâng lên rất cao nhưng cậu nhóc nhờ có thuốc mà cậu vẫn giữ được thanh tỉnh, không bị dục vọng nhấn chìm. Phưởng cũng có uống vào nhưng tác dụng lại không quá cao nên cô bé vẫn không kiềm chế được.

Nhiễm Nam khi cho Luấn và Phưởng thuốc là cho cả một hũ mấy trăm viên. Khi trói hai đứa lại vẫn chừa lại bàn tay cho hai đứa uống thuốc. Vì nghĩ tới hai người chỉ là người thường không thể chịu nổi thứ cao cấp hơn, thành ra đưa cho loại cơ bản. Thuốc này chỉ tác dụng trong thời gian ngắn nên Nhiễm Nam mới cho nhiều như vậy. Không ngờ Luấn có tu hồn nên thuốc tác dụng mạnh hơn, còn lúc Phưởng bị bỏ lại một mình, bị hai gã nam nhân lợi dụng nên không thể uống thuốc dẫn tới một màn hứng tình hiện tại của cô bé.

Nhã Vy nhìn vào mặt Luấn, cắn cắn môi ngần ngừ. Quả thật cô cũng thể tin được một cậu nhóc làm sao nhịn nổi tác dụng của cái bụi bom đó, nếu dùng thuốc thì có thể hiểu được. Chỉ là… có nên tin tưởng hay không đây.

Khóe mắt Nhã Vy ngày càng hồng nhuận hơn, tròng mắt có chút đỏ lên. Sự thôi thúc dục nhục trong lòng mỗi lúc một dâng cao. Thậm chí cả người nàng lúc này còn tỏa ra nhiệt lượng khác thường, hai núm căng cứng như ngọc núi, khe thần bí bên dưới giật giật đòi hỏi liên hồi. Từ phía trong âm lộ còn có dịch chất ngòn ngọt chảy ra ngoài làm ước mấy sợi lông măng.

Cắn răng một cái, Nhã Vy đánh liều nhận lấy viên thuốc rồi bỏ vào miệng. Cô cũng nhận lấy bộ đồ nhanh chóng mặc vào người. Do Luấn không rành nên chỉ đem tới quần áo bình thường, không hề có áo nhỏ và quần nhỏ. Đây lại là đồ thể thao bó sát nên khi nàng mặc vào, đường cong lộ ra hết khiến Nhã Vy trong còn đáng yêu hơn trước. Bầu ngực từ sau lớp áo thun đội lên hai núm núi nhỏ, ngã ba của nàng cũng xuất hiện hai múi mũm mĩm được vải thun của cái quần xiết lại hiện ra.

“A”

Đan được vào miệng liền tan ra. Nhã Vy không tu hồn lực nhưng tinh thần ý chí vốn khá mạnh, dưới tác dụng của luồng thanh khí xông lên não, tinh thần và lý trí của nàng nhanh chóng thanh minh không ít.

Thuốc có rất nhiều. Luấn và Nhã Vy nhanh chống phân phát, cưỡng ép người phe mình uống vào. Tất cả dần dần đè nén được xúc động. Sau khi tìm kiếm quần áo mặc vào thì tất cả điều tập hợp lại với nhau.

Một dị cảnh đầy nam tính với bộ râu rậm ở cằm bước tới. Nhã Vy liền lệnh cho hắn ta.

“Tín hiệu mất tích ngay tại đây. Anh tìm hiểu bên dưới mặt đất dưới chân xem”

“Ok, cô chủ” Gã dị cảnh tuy đã dùng thuốc nhưng ánh mắt vẫn không nhịn được lóe lên thèm thuồng khi nhìn thấy những đường cong của Nhã Vy, nhất là khi nhìn thấy làng da sáng bóng của nàng, rồi còn nhìn thấy hai múi ẩn hiện dưới đủng quần thun của Nhã Vy.

Dị năng hắn tuy bị suy yếu nhưng vẫn có thể vận dụng được. Tên này là loại dị năng thiên về do thám. Lúc này liền thể hiện ra tác dụng cần thiết.

Từ tay gã này bổng mọc ra vô số con mắt nhỏ li ti như hòn sỏi nhỏ. những con mắt này đều có sợi dây thịt nhưng sơ cứng nối liền vào cánh tay. Hàng trăm con mắt như vậy sau khi mọc ra liền rơi đầy trên đất. Từ thân chúng lại mọc ra mấy cái chân như gai nhọn.

Từng con mắt lần lượt vung vẩy mấy cái chân, đào đất chui xuống. Rất nhanh chúng liền biến mất. Cùng lúc này trên hai khủy tay của gã dị cảnh hai cái luồng khói xì ra. Khói không tản đi mà như có thứ gì lắng nó lại, giúp nó tụ thành một cái bảng nhỏ. Trong hai bảng nhỏ lần lượt hiện ra hàng trăm cái khung khác nhau, trong khung bất ngờ lại là hình ảnh mà mấy con mắt vừa rồi nhìn thấy được.

Đó là hình ảnh mờ mờ tối tối không quá rõ ràng nhưng vẫn có thể nhận thấy được vật thể trong đó, nhận rõ được cử động của vật thể. Những hình ảnh này giống như được quay lại từ một cái camera độ phân giải thấp mà còn đen trắng vậy.

Nhìn vào hình ảnh. Tên dị cảnh, Nhã Vy, những kẻ khác và thậm chí là Luấn đang tò mò nhìn cũng chợt trở nên nhăn tít mặt mày, mũi đỏ bừng, đầu bốc khói, nắm tay nắm lại kêu ken két.

“Toki Oba. Đến đây, đánh xuyên nơi này cho tôi” Nhã Vy nóng máu hét lên. Thôi thúc tình dục như bay biến đâu mất chỉ còn lại cơn giận thay thế vào.

Dị cảnh người nhật Oba khuôn mặt vẫn còn hơi đỏ vì ảnh hưởng của Super S-Virus nhanh chóng bước tới. Anh ta cũng thấy những việc mà hình ảnh đang diễn tả, trong lòng cũng cồn cào cơn giận. Dị năng nhanh chóng tuôn ra ào. Anh ta nhảy lên cao gần 10 mét, hai tay bổng phát hào quang đỏ rực rồi biến hình. Hai tay liền biết thành hai mũi khoan bén ngót, bán kính bề ngang của nó to như cái bánh xe bò.

Ngay lập tức hai mũi khoan to lớn kéo dài ra đâm thẳng xuống đất. Cảnh tay Oba xoay tròn theo trục thẳng đứng, hai mũi khoan bỗng chốc nhập một rồi và chạm với mặt đất bên dưới. Mũi khoan tổng hợp bắt đầu xoay với tốc độ hơn 1000 vòng mỗi giây. Đất đá bị xén ngọt như bánh kem dùng dao mổ trâu cắt tới. Ngay cả âm thanh cũng xuất hiện rất nhỏ và êm chứ không ồn ào. Mũi khoan đâm sâu vào lồng đất. Phần đất đá bị gọt đi theo các lỗ hổng ở đầu và thân mũi khoan chạy lên trên rồi bắn ra đầy trời. Dị cảnh hệ phong phải ra tay thổi hết chúng đi tránh mọi người hít bụi đất vào phổi.

Gần trăm mét đất đá bị xuyên qua nhanh chóng êm đẹp, một cái hố tròn 5 mét bề ngang xuất hiện khi mũi khoan được thu lại. Một thông đạo thẳng đứng xuất hiện, từ trên nhìn vào có thể thấy rõ nền đất của một căn phòng. Trên quảng đường ở giữa là hàng chục căn phòng bị khoan xuyên qua, thậm chí còn thấy cả vài đoạn cầu thang bị phá vỡ.

Nhã Vy dẫn đầu nhảy xuống, các dị cảnh theo sau. Những võ sĩ và một số dị nhân không thiên về cường lực mà là linh dị thì không dám nhảy cao như vậy nên đành ở lại. Mà lúc này tên điêu dân dẫn đầu khi nãy cũng đã dẫn tới thêm gần cả trăm tên khác nữa. Cuộc chiến trên mặt đất lại bắt đầu lại. Luấn thấy nhiều người cầm súng lăm lăm chạy tới thì sợ lắm đành vắt giò lên cổ chạy đi tìm chỗ nấp. Cậu cùng mở trói cho Phưởng rồi lôi cô bé theo.

---[1]---

“Này… Con Mẹ Tụi Mày có còn tính người nữa hay không hả?”

Nhiễm Nam, Meow Meow, Nguyệt Dạ, Quách Thị Hoa, Niệm đứng cùng nhau trước một căn phòng. Căn phòng này cũng nằm trong khối công trình phức hợp dưới lòng đất của thị trấn. Dĩ nhiên chính là căn cứ bí ẩn chuyên nghiên cứu lĩnh vực sinh học tối của Umrella. Cánh cửa phòng cực kỳ to lớn và vững chắc.

Lúc này cánh cửa đã bị Meow Meow bắn một phát bằng Viễn Xạ Lục Nguyên Thần khí ở dạng shotgun khiến nó lủng một lỗ to tướng. Cả năm cô gái tức giận nhìn vào bên trong. Cảnh tượng khủng khiếp trước mặt khiến ai có lòng trắc ẩn cũng phải bạo nộ.

Và dĩ nhiên câu nói ở trên không phải là các nàng thốt ra. Nó do Nhã Vy hét lên. Sỡ dĩ nàng thét lên đầy phẫn nộ cũng là vì cảnh trước mắt khiến nàng giận sôi. Theo đất đá rơi xuống, bản thân Nhã Vy cũng xuất hiện trong phòng.

Cậu bé Atony vừa bị hai tên đàn ông khốn kiếp bỏ vào một máy xay thịt, một tên còn đang định bấm nút khởi động chiếc máy.

Một dị cảnh vừa đáp đất ở bên cạnh liền tức tốc ra tay. Một quả đấm trong suốt lấp lánh những viền màu sắc, tổng cộng 7 màu, lao tới như biển gầm ngày bão. Cú đấm lập tức hạ gục hai tên ác ôn, bò mãi không đứng dậy được, hộc máu mồm như mưa.

Nhã Vy mau chóng cứu Atony ra ngoài, mạnh bạo xé áo hai tên đồ tể ra băng bó cho cậu nhóc. Một dị cảnh chuyên trị thương cũng mau chóng ngồi xuống dùng dị năng của mình chữa trị mấy vết cắt trên người cậu.

Atony nhanh chóng ngất đi. Hình ảnh Nhã Vy như thiên thần là hồi ức tốt đẹp nhất kể từ khi gặp nạn trong trí nhớ của cậu nhóc. Mang theo nhẹ nhõm mà ngủ một giấc.

“Roen. Anh đưa cậu bé ra khỏi đây. Ba người các anh nhanh chóng đi cứu những đứa bé khác đang bị nhốt. Anh em còn lại theo tôi đi tìm dì Moon. Godon, phiền anh tiếp tục thăm dò xem dì đang ở đâu”

“Ok, cô chủ” Gã Godon gật đầu. Các con mắt li ti vốn đã thu hồi lần nữa thả ra bò khắp nơi. Thậm chí còn có vài con đào sàn nhà, xuyên bê tông xuống các tầng dưới để quan sát.

Hình ảnh truyền về từ khắp nơi cho thấy cách đây không lâu vốn đã xảy ra báo động gì đó trong căn cứ, lúc này vẫn còn nghe được nhiều nhân viên bàn tán xì xào, còn có vài toán lính ôm súng chạy rầm rập về một hướng khu mé trên nữa.

Có hai con mắt bò vào một căn phòng chứa đủ loại thiết bị nghiên cứu. Theo ánh mắt nhìn của nó, hai góc nhìn từ hai hướng liền được truyền về. Trong hình ảnh đó hiện ra hai bóng người. Một trong đó là một lão già mặc áo trắng kiểu của bác sĩ. Anh thâm lão vang lên.

“Ha ha ha. Moon thân ái. Cô thật là đẹp, vẻ đẹp này thật khiến tôi nứng quá. Cô lại không chịu phối hợp nói cho tôi những gì tôi muốn biết về thứ thuốc đó của cô. Thôi vậy, thu phục cô trước rồi tính. Có lẽ sau khi hai ta giao hợp xong cô sẽ thích thú, muốn hợp tác với tôi nha” Lão Berkin vừa nói vừa liếc mắc ra lệnh. Một gã nhân viên khác đứng bên cạnh liền cầm một nắm bột vung vào mặt Moon khiến cô ho sặc mấy tiếng.

“Hừ. Đã tới lúc rồi” Hala Moon dữ tợn, khuôn mặt đẹp nhăn nhó. Cô đã thấy hai con mắt bò phía sau lưng lão Berkin. Đây là dị năng của một dị cảnh mà cô thuê. Nhìn thấy nó liền biết người của mình đã đến nên không ngần ngại gì nữa.

Từ người Moon có tiếng gió thổi ra. Bộ đồ đang trói cô nàng phồng lên căng cứng. Nháy mắt sau đó liền nổ tung, dây nhợ đứt hết. Một số sợi xích sắt và khóa cũng bay tán loạn. Cả căn phòng kính đang nhốt Hala Moon bị bẻ nát, dù có là kính chống đạn cũng không chịu nổi.

Ngay sau đó gió từ đâu thổi quét như cuồng phong, đánh gã nhân viên và lão Berkin đập bể tường văng ra ngoài hành lang. Gã nhân viên phun máu, nội tạng bầm dập hôn mê tại chỗ. Lão Berkin tuy già mà sức lại không già, nhanh chóng cắn răng đứng dậy, phẫn nộ nhìn vào bên trong.

“Khốn kiếp. Cô là dị nhân” Lão tức tối hét. Hala Moon đúng là giấu đủ sâu a. dị nhân mạnh mẽ như vậy vậy mà dễ dàng bị bắt cóc sao? Đây rõ là một cái bẫy mà? Cái bẫy này nhắm vào tổ chức của mình là chắc chắn.

“Cô rốt cuộc là ai? Tổ chức nào?”

“Lão già. Lão nhớ giáo sư Pong chứ? Ta đến đây để đòi lại Thánh.” Hala Moon từng bước đi tới, quần áo thun trên người cô phần phật, gió quanh người xoay tròn khiến thiết bị máy móc, giấy tờ bay tán loạn như bị gió xoáy hút bay vậy. Cả vách tường phòng kiên cố cũng bị lực của gió đánh sập làm Berkin vội tránh né, che mặt mình lại.

Berkin chưa kịp trả lời thì một tiếng động lớn khác vang lên, trần phía trên sập xuống. Nhã Vy cùng gần 70 nam nhân khác xuất hiện nhanh chóng vây quanh.

Lão Berkin hoảng hốt lùi vào vách tường sau lưng. Ánh mắt đầy tức giận nhìn lên phía camera gần đó. Khốn kiếp. Vừa rồi có báo động đã kéo đi rất nhiều lính bảo vệ, bây giờ lão gặp nguy cũng khó mà có người tới cứu kịp a.

Không… Không đúng lắm. Vẻ mặt của bọn chúng…

Ha ha ha…

Berkin bỗng đứng thẳng người lên cười vui vẻ. Ánh mắt tự tin hẳn lên.

“Lão già, cười cái gì?” Nhã Vy hậm hực quát. Hala Moon cũng đã đến đứng bên cạnh cô.

“Cười gì á? Cười tất cả bọn ngươi sắp bị bắt hết” Berkin khí thế dâng lên. Vạt áo vung một cái, hai tay đầy tự tin chắp sau đích.

Cùng lúc này ở mấy tầng bên trên. nơi căn phòng cực lớn như một quảng trường. Trước lỗ hổng do Meow Meow dùng thần khí của mình bắn một phát tạo ra. Cả nhóm năm cô gái xinh đẹp bước thẳng vào bên trong. Trước cửa và dãy hành lang nằm la liệt lính bảo vệ. Tên nào cũng khóc la đau đớn bất lực nhìn bọn họ đi đối diện với bí mật khủng khiếp nhất của Umrella.

Ngay lúc này. Một tiếng gào thét kinh thiên động địa vang lên. Tiếng xiềng xích khua lổn cổn. m thanh hỗn tạp đạt tới mức hơn 250 decibel. Đám phàm nhân lính bảo vệ đang la hét ngỡ như tai mình sắp điếc, có vài kẻ còn có máu chảy ra từ hai lỗ tai. Nhóm Nhiễm Nam cũng nhăn tít lông mày, vận dụng năng lực để bảo vệ màng nhĩ.

Cả đám ngẩng đầu nhìn lên, sắc mặt bất an.

Bạn đang đọc Sổ Ước Luân Hồi Ngoại Truyện 5 - Tình Người Trong Đại Dịch (18++) sáng tác bởi phongchieugame
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi phongchieugame
Thời gian
Lượt đọc 4

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.