Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Cái Thứ Đó Lại Đến

Tiểu thuyết gốc · 3030 chữ

Thằng Ngọng cũng nhớ ra hôm trước bố mình cũng đã từng kể cho hắn nghe về người anh của ông nội đã hi sinh trên chiến trường

Ông nội ngồi xuống cái ghé rót từ ấm trà ra một cốc hớp một ngụm rồi kể tiếp.

Hồi đó trước lúc anh cả đi xa thì chưa kịp lấy vợ anh bảo lúc hòa bình giải phóng anh sẽ quay về rồi cưới sau anh yêu một cô gái cùng thôn năm đó cả nhà báo tin anh đã mất ở nơi tuyền tuyến họ gửi giấy báo tử về thông báo không tìm được thi thể của anh và chỉ giữ về một số đồ đạc của anh trong đó có hai lá thư một lá cho ông cố bà cố và một lá cho người anh thương cũng năm đó cô ấy đọc xong lá thư thì đã khóc rất nhiều và không đợi anh cả nữa cô đã xuất giá về nhà người ta hài chắc anh vẫn chưa bỏ được mối lương duyên này nên mới lưu lạc lại nhân gian nên hay về thăm.

Bi và Ngọng cũng cảm thấy thông cảm cho ông cả cả đời chiến tranh chưa kịp thấy hòa bình chưa kịp thực hiện câu hứa đã ra đi mãi mãi và cũng may đêm đó ông đã dẫn mình thoát khỏi con ma dẫn BI nhưng chả hiểu sao ông lại dẫn đến chân dú rồi biến mất Bi cũng chả hiểu nổi cũng không muốn nói đến chuyện này nữa, chuyện này cũng kết thúc ở đây khoảng đến một hai ngày sau thì cũng không có chuyện gì xảy ra nhưng đúng hôm đó buổi chiều tà nhà ông nội đang ăn cơm thì chú ba chạy sồng sộc đến chân tay lấm lem người thở không ra hơi hốt hoảng nói:

-Ông bà ơi con Hoa đó vừa té ở cầu sông đầu đập vào thành cầu chảy máu ngã xuống sông may có chú Sinh đi ngang qua hô hào mọi người kịp thời cứu được đang ở trạm xá ông bà lên mà coi.

Hoa là vợ của chú tư cũng là mẹ của thằng Sanh, cô Hoa cũng đang mang bầu được sáu tháng cũng chả hiểu chuyện gì mà nó lại ra cầu sông để bị ngã như vậy nữa ông nội nghe xong mắt trắng dã suýt ngất chung quy cũng là con dâu của mình cả ông vứt luôn luôn bát cơm chạy theo chú ba đến trạm xá bà nội thấy vậy cũng định đuổi theo nhưng quay người lại dặn dò thằng Bi chạy xuống bếp lấy ra một tô muối đi lên ban thờ lấy một ít tro trộn với bát muối rồi rải xung quanh nhà còn còn thừa một vài năm bà đưa cho thằng Bi bảo nó ở trong nhà khóa kỹ cửa đợi lúc bà về.

Bi nghe dặn dò của bà vậy liền làm theo, bà dời đi Bi khóa cửa cổng đi vào gian chính khóa cửa lại nằm yên trong nhà bật phim lên xem đợi một lúc lâu không thấy bà về liền nghĩ chắc cô hoa bị nặng lắm cầu mong cho cô và đứa bé trong bụng không sao, bà chưa về kịp được Bi năm nằm nép vào góc giường lặng lẽ nhìn cả cái nhà một bóng đèn sáng mập mờ một vài con côn trùng bay bay lập lòe đập vào bóng điện cái bàn thờ tổ nửa sáng nửa tối lạnh lẽo, ngôi nhà im bặt đi Bi cũng hơi buồn ngủ nhưng không dám nhắm mắt chỉ sợ nhắm mắt là có một thứ gì đó nó đến bắt cậu đi cậu phải đành đợi bà thêm lúc nữa nhưng lại đến khuya vẫn chưa thấy bà đâu, đầu cậu bị khủng bố bởi cơn buồn ngủ hai mắt lim dim nặng nề nhắm xuống ánh đèn lập lờ lúc này lại nhấm láy liên hồi chập chập mờ mờ ánh đèn lóe rồi lại tắt nghe được cả tiếng điện nó va vào nhau Bi thấy vậy liền sợ hãi kéo châm trùm kín đầu ánh điện nó cứ chập chờn như vậy bên ngoài cả thôn cũng đã chìm vào cái bóng bóng tối bất tận đó đâu đâu loáng thoáng tiếng chó sủa vọng lại cũng xa mà gần màn sương bất chợt xuất hiện bao trùm lấy khoảng không đen tối này Bi sợ hãi ôm đầu trong chăm cậu có cảm giác chả lành miệng miệng phật mong bà về kịp lúc, đến lúc này ánh ánh điện của gian chính ánh sang cũng yếu ớt dần đi không đủ để nhìn ra bên ngoài Bi cảm thấy nằm như thế này cũng chả phải là cách vùng dậy bật tivi lên bật to tiếng để dù sao nhà hàng xóm thấy ồn ào còn qua đại khái là chỉ cần cần có hơi của con người là được cái tivi cứ ồm ồm như vậy được một lúc thì con chó trong nhà lại sủa liên hồi nó sủa căng lắm lại cách sủa đó ba tiếng rôi lùi một bước ba con chó nhà ông nội sủa điên cuồnng rồi chúng nó lùi vào góc nhà nhưng cái đầu vẫn hướng ra ngoài cái cửa, Bi đi ra cái cửa từ khe cửa lấp ló nhìn ra bên ngoài nhưng chả thấy gì cả Bi nhanh trí bật luôn bóng đèn ngoài sân ánh điên yếu ớt chỉ vừa đủ nhìn thấy có một thứ gì đó gì đó nó đang ngồi ở góc cổng hai tay bấu vào thành cửa mà ánh mắt nó đang nhìn vào Bi nó biết rất biết cậu cũng đang nhìn thứ đó, Bi quay mặt vào trên trán cũng xuất hiện vài giọt mồ hôi cậu biết cái thứ quỷ quái kia lại tìm đến mình Bi đi vào ban thờ tay run rẩy bật cái ngọn lửa lên nhưng cái bật lửa khốn nạn này bụm bụp vài cái rồi lại tắt không lên lửa phải đến gần trăm lần gần như Bi mất đi kiên nhẫn thì cắt bật lửa nó cũng bùng lên Bi nhanh chóng thắp sáng ngọn nến Bi nhanh tay lấy ra ba cây nhang cậu cũng chả hiểu tại sao bản thân lại làm vậy nhưng trong lòng có dự cảm như thế thúc dục bản thân, ba nén hương bắt lửa Bi cắm vào bên trong cái lư hương to nhất khói từ cây nhang bốc lên lan tỏa khắp căn phòng làm cho cái cảm giác bất ổn cũng giảm đi phần nào anh điện cũng ổn định trở lại bên ngoài mấy con chó cũng ngừng sủa, Bi cảm nhận được sự an toàn nên tầm tình cũng buông xuống nằm xuống ghế nghỉ một tí uống thêm vài ngụm nước giải tỏa căng thẳng rồi từ đó ánh mắt mệt mỏi nhắm chặt xuống chìm đi vào trong cơn mê nan cũng chả biết bao chả biết trôi qua như thế nào Bi tỉnh dậy hai mắt chập chờn mở ra bên ngoài trời vẫn u tối từng đợt gió lạnh thổi ù ù vào nhiệt độ giảm đi khiến cơ thể phải run lên trên bàn thờ cây nến cháy hơn phân nửa từ đó bi cũng thầm đoán ra được ban thân đã ngủ đi hơn tiếng ba que hương đã tắt từ lúc nào bi lồm cồm bò dậy định thắp thêm ba que nữa thì bụp một tiếng cái bóng đèn chả hiểu sao tắt lụm đi Bi giật mình con tim như nhảy lên tận họng bây giờ không gian chỉ còn là một màu đen được chiếu bởi cái ánh sáng yếu ớt của ngọn nến cao chỉ chưa tới một nửa kia.Bi nép bản thân vào thành ghế con tim rung lên theo từng nhịp thần kinh lại bắt đầu căng thẳng ra trán ướt đẫm mồ hôi một đoạn thời gian trôi qua không thấy có gì xuất hiện Bi mới lấy dũng khí đứng dậy lục trong ngăn bàn xem có cây nến nào không, lục lọi mãi nhưng cũn chả thấy, bi đến tìm trong cái tủ một cơn gió bụp ngọn nến trên ban thờ tắt ngúm đi cũng đúng lúc Bi tìm thấy được vài cậy nến, căn nhà thiếu đi nguồn sáng liền chìm vào trong cái thứ mà con người ta hay sợ nó bóng tối, Bi lại được một phen hú vía nhưng can đảm đã cháy trong người không làm cũng không được không được để mình vào thế bị động trong tay nắm cây nến tay còn lại lần tìm theo cai ban thờ mò mò mò dần lên dần lên chới với tìm lại cái bật lửa Bi cũng không vô ý khua đi khua lại nhưng đụng phải cái bát hương chả hiểu sao chỉ nghe thấy cái tiếng cạch như thứ gì bị vỡ rồi không gian lại im lặng trở lại Bi chả hiểu cái gì căn bản có thấy cái gì đâu mà biết mò mẫm một lúc thì tìm được cái bật lửa Bi cầm xuống quẹt quẹt vài cái tay đổ ra mồ hôi nên cái bật lửa khốn nạn này không lên lửa, Bi run run chùi sạch vết mồ hôi trên tay vào quần rồi thử lại được vài lần thì ánh lửa cũng lóe lên Bi châm lửa vào cây nến rồi gắn cây nến lên cái đít cốc sau khi tìm được cái nguồn sáng, Ci cầm cốc lên định lại thắp hương trên bàn thờ ánh sáng vừa chiếu lên bàn thờ Bi sửng sốt toàn bộ ra gà trên người nổi hết cái lưu hương to bị nứt vỡ hương trong lưu cũng bị trào ra đổ ra bên ngoài còn kinh khủng hơn di ảnh máu trong hốc mỗi người trên bàn thờ dường như dường như nó nó nó chảy còn mắt nữa mỗi cái ảnh chả còn mắt mà thay vào đó là một hố sâu đen nghịt rối nó chảy ra một thứ chất đen gì từ khóe mắt Bi giật mình sợ hãi chả hiểu chuyện gì xảy ra còn một cái bài vị di ảnh bị đổ Bi trèo lên cao cầm lấy bài vị đặt lại như cũ nhưng nó lại đổ cứ như thế được bốn năm lần Bi bất lực nhưng Bi kiếm được cái cái gì đó kê vào miễn cưỡng di ảnh đứng được Bi nhanh chóng lấy ba que hương thắp lên cắm vào trong cái lư hương bị vỡ kia vẫn đủ khả năng chống đỡ cho ba cây hương đứng được nhưng ba que hương cháy một cách kì lạ lạ lắm có chây cháy nhanh còn cây chậm còn có cây nó không cháy nổi Bi thấy dự cảm không lành, hồi xưa ở quê những những cánh của chính thường không làm kín mà để trên một số khe hở và cũng từ nhưng khe hở đó luồng gió lại thổi lại làm ngọn ngón đứng trước gió như muốn tắt đi uốn éo vặn vẹo ánh sáng lập sờ cái bóng cũng theo đó rung rinh hất lên búc tưởng đằng sau cái bóng vặn theo trông cực kỳ đáng sợ Bi lại thắp một ngọn nến để ở bàn thờ bản thân định chui vào trong trong tủ quần áo để trốn nhưng từ bên ngoài nghe lên tiếng xèo xèo như có cái gì bị cháy và một tiếng kêu thống khổ vang lên cái tiếng đó có kinh khủng lắm xoáy sâu vào tâm trí con người khiến con người hoảng hốt kinh sợ tột độ Bi tò mò không hiểu ngoài kia có thứ gì mắt lại dí vào cái khe cửa nhỏ thì nhìn thấy thứ đó cái thứ đứng ở vệ đường đêm hôm đó ánh trăng lập lờ chiếu miễn cưỡng quan sát thấy được thân thể cái thứ đó cao kều lại cái bản mặt nó mặt nó to nhưng cái rổ nhưng ị méo đi như quả trứng gà hai mắt tròn xoe không có con người là một hố sâu cái miệng trong cả có gì người trần truồng để lộ ra từng cái xương sườn cơ thể gầy guộc chỉ có da dam dính xương tay dài đến đầu gối cái thứ đó nó đang dẫm lên bãi muối mà bà dải ra, muối có tác dụng lên cái thứ đó mỗi bước tên thứ đó dẫn lên muối đều phát ra xèo xèo và cái thứ âm thanh thấm khổ đó lại vang lên thứ đó không nhanh không chậm từ từ bước đến xung quanh có một vài cái bóng là nó cái bóng co cụm ngồi ôm chân đó cái khuôn mặt vô hồn nó đang ngồi ở cái bãi muối tay dài gạt từng hạt muối ra nhưng muối vừa chạm vào tay thì như bị bỏng cái thứ đó chỉ có cách làm từng chút một cái thứ kia thì nhanh hơn đã cách của nhà khoảng chừng mười bước chân nữa Bi sợ đến mức như ngất đi nhanh chóng dón dén từng bước chân không phát ra tiếng động mở cái cánh cửa, cái cánh cửa tu khốn nạn này lại phát lên âm thanh cọt kẹt nghe vào ngứa người kinh khủng Bi trốn vào trong tủ quần vào khe cửa lại chỉ để hở ra một tí chỉ một tí vừa đủ mắt người nhìn ra bên ngoài cái tủ chật hẹp nhưng Bi chả dám cử động đến thở một hơi cũng dám thở nhẹ vừa đủ được một lúc một lúc thì chính mắt Bi thấy cai thứ kia nó áp mặt lên cái cửa chính nhà ông cái thứ đó quay đầu chầm chậm chầm chậm quan sát mọi thú trong nhà, Bi theo đó mà con tim như bị vỡ ra ánh lửa lập lòe mắt Bi không rời cái thứ đó cái bát muối trên bàn đột nhiên bốc khói cháyy xèo xèo như bị đốtt rồi bát muối cũng trở lên đen xì

Cái thứ kia nhìn trong nhà một hồi lâu thì quay đầu ra, Bi thầy nó đi cũng thấy nhẹ nhõm nhưng không phải lại tiếng kẹt cửa vang lên âm thanh của cánh cửa kéo dài trong nhà cánh cửa từ từ mở ra Bi như muốn hét lên nhưng lấy hai tay bịt miệng mình lại rồi một cái chân bước từ bên ngoài vào cái chân chạm đất tiếng tọp tẹp như chân ai đó bị ướt hay dẫm phải bùn chầm chậm đi vào nền gạch hoa vậy mắt Bi không rời khỏi cái thứ đó, cái thứ đó bắt đầu đi vào nhà cái đầu đột ngột dài ra nhìn ra xung quanh nó đi ra gian bên kia, Bi nhìn rất rõ cái đầu với cái cổ dài nhìn xuống gầm giường bên kia dà soát nhưng chả thấy gì nó lại chậm dãi bước chân tọp tẹp vang lên đi ra ban giữa nhìn nhìn lên lên cái bàn thờ cái miệng hình tròn lại nhếch lên một nụ cười nhè nhẹ nhưng nó lại cực kì kinh khủng rồi thứ đó chầm chậm chầm chậm đi ra bên này đi sang bên phải rồi rồi lại bên trái cái giường, thân thể đứng thẳng cổ dài cúi xuống gầm giường đầu nghiêng đi chui lọt vào cái gầm giường quan sát nhưng không thấy gì cái đầu chầm chậm chầm chậm chiu ra lúc này cái thứ đó quay người đứng trước cái tủ quần áo, Bi thấy cảnh tượng này cũng chả nói lên lời nữa đảm bảo rằng nửa đời còn lại cậu cũng chả bao giờ quên cái cảnh này luôn cực kì cực kì ám ảnh tâm trí con người cái thứ đó đưa tay đến cánh cửa dường như lúc này con tim bé bỏng không chịu nổi nửa nhịp đập đập tăng lên kinh khủng bàn tay dài thứ kia không túm vào cánh cửa mà chỉ cào lên lên đó năm vệt ngón tay rồi cái đầu cúi xuống cúi xuống cái khe của ở dưới nhìn vào cũng cái lúc đấy Bi ở trong tay bịt miệng hai mắt nhìn ra chỉ cách nhau một cánh cửa tủ hai mắt nhì nhau qua khe hở nhưng dường như cái thứ kia không cảm nhận được ở trong này có gì, ánh sáng yếu ớt của cây nên khiến cho Bi thấy được cái hốc mắt kia chao ôi nó tởm kinh khủng có côn trùng đủ thứ cái thứ gì đó bò đi bò lại còn có cả cái thứ được đặc xệt mùi tanh kinh khủng bay và trong như cá xác chết ngâm lâu ngày trong nước nó thối dữa mà lên men, Bi buồn nôn kinh khủng nhưng nhịn xuống hai tay bịt chặt miệng cái thứ kia nhìn một lúc rồi nó nhấc đầu lên quay đi ra chỗ khác đi đến bàn thờ thì trong tủ Bi cựa người nhẹ một cái liền đụng đến cánh cửa tủ cửa bị đầy nhẹ đi một vài milimet nhưng lại phát ra âm anh kẹt một cái âm thanh như manh mối như con dao đâm Bi vậy thứ kia nghe thấy ầm một cái Bi nhắm tịt hai mắt lại sợ sệt hé mắt ra để xem chuyện gì nhưng cái mặt khủng bố kia trước mặt cậu như vậy một lần nữa cái tay thứ đó nắm vào cánh cửa tủ mở ra thân thể ở giữa nhà cái cổ dài kéo sáng tận bên này cái mặt to bằng người Bi áp vào mặt Bi chả chiu nổi thêm được một phút một giây nào nữa Bi ngất lịm đi mai mắt trắng dã trắng trắng rồi tinh thần hoảng nốt dần mất đi ý thức chìm vào vô vọng

Bạn đang đọc Sinh Viên Tróc Quỷ sáng tác bởi letruongsonct
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi letruongsonct
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 4

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.