Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Đây là zombie???

Tiểu thuyết gốc · 2686 chữ

“Tin khẩn cấp. Sáng sớm hôm nay, trên khắp tỉnh thành cả nước đã có thêm 258 trường hợp bị thú vật tấn công, phần lớn thủ phạm đều là các loài động vật nuôi thân thiện phổ biến như chó, mèo, chim, chuột cảnh... Điều tối quan trọng là các nạn nhân sau khi bị tấn công đều có triệu chứng giống như mắc phải một căn bệnh lạ, thân nhiệt cao, chảy đờm dãi và mê man bất tỉnh. Hiện Hội nghiên cứu khoa học quốc gia kết hợp với toàn thể các giáo sư, tiến sĩ danh tiếng trong nước đang khẩn trương cố gắng tìm hiểu tác nhân gây bệnh nhằm tích cực đưa ra phương pháp chữa trị, song đến thời điểm này vẫn chưa có tiến triển. Vì vậy, chúng tôi khuyến cáo người dân cả nước trong thời gian tới hãy cẩn trọng đề phòng, hạn chế tối đa việc tiếp xúc động vật, tốt nhất nên cách ly thú nuôi tuyệt đối…”

- Oáp!

Trần Phi ngáp dài, với tay cầm lấy điều khiển tắt tivi. Sáng sớm vừa mở mắt ra đã lại phải nghe mấy tin tức tiêu cực được nhà đài đưa tin ra rả suốt những ngày vừa qua. Chuyện này cứ để chính phủ lo, hắn còn đang bận gặm ổ bánh mì khô khốc thay cho bữa sáng, chẳng hơi sức đâu mà quan tâm. Hắn phải tranh thủ ăn cho nhanh, còn vào game giải trí một chút, cả tuần mới có ngày chủ nhật được ở nhà nghỉ ngơi.

Trần Phi - mười tám tuổi, vừa thi đỗ vào khoa Quản trị kinh doanh thuộc trường đại học Hàm Nghi danh tiếng, đang theo học được sáu tháng.

Trần Phi là một con nghiện game online chính cống, vì thế chuyện học hành trước kia rất kém. Năm cuối cấp ba, thời gian người khác vùi đầu vào học tập, luyện thi thì hắn suốt ngày đắm chìm trong thế giới ảo. Đến lúc đi thi, ngay cả Trần Phi cũng không hề tin mình sẽ đậu, chỉ tham gia để ba mẹ vui lòng, thậm chí hắn còn mong mình rớt, sau đó sẽ trở về xin gia đình ít vốn mở tiệm internet, vừa kinh doanh kiếm ra tiền vừa tha hồ cày game, không còn lo bị ai trách mắng.

Thế nhưng, người tính không bằng trời tính, chẳng biết ma xui quỷ khiến thế nào mà hôm đi thi Trần Phi được ngồi gần một cô bạn xinh đẹp, chẳng những xinh lại còn tốt bụng, cứ liên tục chỉ bài vô điều kiện. Người ta nhiệt tình như vậy, từ chối thì quá bất lịch sự, Trần Phi đành cắm cúi chép. Vốn hắn cứ nghĩ người càng đẹp thì chỉ số thông minh càng kém, chỉ muốn ra oai với hắn thôi, nào ngờ kết quả lại đỗ cao, báo hại hắn phải tạm gác ước mơ làm ông chủ tiệm net sang một bên, bịn rịn chia tay lũ bạn học dốt ở quê nhà, khăn gói lên thành phố hoa lệ này bắt đầu chuỗi ngày học sấp mặt.

Trần Phi thừa biết để có đủ chi phí nuôi hắn ăn học trên chốn thị thành xa hoa này, cả nhà hắn đã phải bán đi vài mảnh đất, cắt giảm chi tiêu tối đa, thế nên dù muốn dù không thì hắn cũng phải cố gắng học hành đàng hoàng.

Hôm nay chủ nhật không có lịch học, Trần Phi mới có chút ít thời gian rảnh rỗi dành cho việc giải trí. Gặm xong ổ bánh mì, như thường lệ hắn mở game Long Thần lên, đăng nhập tài khoản.

Thành tích học tập ở trường của Trần Phi chỉ thuộc dạng khá, nhưng trong thế giới ảo, hắn là một game thủ có số má với khả năng tư duy cày cấp và PK siêu việt, không ai không nể. Chỉ cần thấy hắn lên mạng, lập tức một đám "đệ tử" sẽ tranh nhau chào hỏi nịnh nọt các kiểu, tất nhiên kết thúc luôn là màn nài nỉ hắn kéo đi săn boss hoặc luyện cấp.

Lần này cũng vậy, sau màn chào hỏi râm ran như pháo nổ, Trần Phi tốt bụng dẫn một đám “đệ” đi săn boss. Cả bọn hì hục đánh boss, chém chém giết giết hồi lâu, rốt cục cũng chiếm ưu thế so với các tổ đội khác. Khi máu boss chỉ còn tầm 1%, Trần Phi đang hồi hộp xoa tay chờ xem sẽ nhặt được những vật phẩm quý giá nào thì…

- Á!!!

Một tiếng thét thất thanh từ tầng dưới đột ngột vọng lên khiến Trần Phi giật mình.

Dường như là giọng của bà chủ nhà trọ?!?

Đoán có chuyện không hay, hắn quên luôn việc săn boss, bật dậy phóng xuống dưới nhà. Bà Hoa không có gia đình và con cái, chỉ ở một mình, lỡ xảy ra chuyện gì thì phiền.

Vừa xuống đến nơi, đập vào mắt Trần Phi là cảnh tượng bà chủ với thân hình béo tốt đang nằm co giật như lên cơn động kinh dưới sàn.

Hắn vội chạy tới đỡ dậy, phát hiện miệng bà ta sùi bọt mép trắng xóa hệt bọt kem đánh răng, hai mắt trợn trừng trắng dã, cơ thể co giật dữ dội.

Trần Phi dùng hai tay ra sức giữ chặt vẫn không thể khiến bà chủ nằm yên được, bèn lớn tiếng gọi:

- Bà Hoa, mau tỉnh lại đi! Nghe cháu nói gì không?

Mặc Trần Phi lay gọi, cơ thể bà Hoa vẫn liên hồi co rút, từ sâu trong cổ họng mơ hồ phát ra những tiếng rên hừ hừ kỳ quái, đồng thời hai bàn tay bà ta vô thức bấu chặt lấy cánh tay Trần Phi, dần dần bấm sâu vào da thịt hắn.

Trần Phi thấy đau nhức liền gỡ tay bà Hoa ra, cố gắng kêu bà ta thêm một lúc lâu mà vô ích.

- Bà ấy bị gì đây? Chẳng lẽ hạ canxi?

Trần Phi thì thào tự nhủ, song rất nhanh gạt đi. Hắn đã từng thấy qua người bị hạ canxi hoặc lên cơn động kinh, tuy dấu hiệu khá giống nhưng không đến mức độ nặng thế này. Sự việc có gì đó rất kỳ lạ, nhất thời hắn không thể lý giải.

- A, đúng rồi! Lẽ nào…

Trần Phi chợt nhớ tới chương trình thời sự vừa xem khi nãy, tình trạng bà Hoa rất giống như trên bản tin khuyến cáo mấy ngày vừa qua. Thôi chết, nếu bà ta bị con gì đó cắn, vậy thì nó đâu?

Cơn ớn lạnh đột ngột chạy dọc khắp sống lưng Trần Phi, hắn nhanh nhẹn quay người ngó quanh một lượt.

Hắn nhớ bà Hoa có nuôi một con mèo cưng thuộc giống mèo Anh, lông xù mũm mĩm đáng yêu, tên là Mimi. Con mèo Mimi ấy thường ngày rất nịnh nọt và quấn chủ, ít khi xa rời. Trước kia hắn cũng thường xuyên vuốt ve nó. Bây giờ bà Hoa xảy ra chuyện, còn con mèo Mimi đột nhiên biến mất dạng. Xâu chuỗi hai sự kiện này lại, có khi nào con mèo kia bị phát bệnh dại, tấn công khiến cho bà ta bị lây nhiễm?!

Để xác định suy đoán, Trần Phi cúi xuống cẩn thận kiểm tra khắp người bà Hoa, phát giác ở bắp chân bên trái của bà ấy có hai vết cào tóe máu. Từ miệng vết thương sâu hoắm vẫn đang rỉ ra từng giọt máu bầm đen, bốc mùi tanh hôi nồng nặc. Hắn lỡ hít phải một hơi, suýt chút nôn ra miếng bánh mì vừa ăn xong, phải gắng gượng lắm mới dằn được.

Trần Phi nhẹ nhàng đặt bà Hoa nằm xuống sàn, tiếp đó nhặt điện thoại bà ta đánh rơi gần đó, bấm số gọi tới bệnh viện thành phố. Sự việc quá nghiêm trọng, hắn không thể tự giải quyết được, chỉ còn cách báo cho cơ quan chức năng xử lý.

Trong lúc điện thoại đổ chuông, Trần Phi rón rén chạy xuống bếp lấy một con dao thái thịt bản to cầm chặt trong tay rồi gấp rút quay trở lại phòng khách.

Hắn không biết suy đoán của mình chính xác hay không nhưng dù sao cẩn thận vẫn hơn. Nếu thủ phạm là con mèo kia, có khả năng nó vẫn còn quanh quẩn trong nhà, chẳng may bị nó từ một góc nào đó nhào ra cào cho vài phát, ngã lăn sùi bọt mép như bà Hoa thì tàn đời.

Chuông reo thật lâu không ai nghe máy.

Trần Phi kiên trì gọi thêm vài lần. Đến lần thứ tư mới có người bắt máy, hắn chưa kịp thông báo thì đã nghe giọng ai đó hoảng hốt thét lớn:

- Sao cô cắn tôi? A, đau quá đi mất! Mọi người mau mau bắt nhốt cô ta lại! A, coi chừng...

Hàng loạt âm thanh huyên náo, la hét ầm ĩ vọng qua loa điện thoại, có cả tiếng đồ vật đổ vỡ, rồi đột nhiên mọi thứ ngưng bặt, chẳng còn nghe thêm được gì.

Trần Phi đè sát điện thoại vào tai, khẩn trương nói:

- Alo, có ai không? Mau mau nói cho tôi biết bên ấy đang xảy ra chuyện gì vậy?

Đáp lại hắn chỉ là sự im lặng đáng sợ.

Trần Phi chờ khá lâu, đến khi hết kiên nhẫn định bỏ điện thoại xuống thì tai hắn bắt được mấy tiếng rên hừ hừ quái đản. Âm thanh kia nghèn nghẹt trầm thấp, tựa như ai đó cố lên tiếng nhưng cứ bị vướng trong cổ họng, không cách nào thốt thành lời. Hắn hỏi thêm mấy lần, tiếng rên bên kia vụt biến mất.

Trần Phi bần thần bỏ điện thoại xuống, tâm trạng hoang mang cực độ.

Bà Hoa hôn mê chưa có dấu hiệu hồi tỉnh. Bên phía bệnh viện trung ương lại đang xảy ra sự cố gì đó, nhất thời hắn không biết xử lý ra sao.

Không được, dù thế nào cũng không thể để bà ta nằm đây với tình trạng này, sớm muộn gì cũng mất mạng.

Suy nghĩ giây lát, Trần Phi cúi xuống bế bà Hoa lên, muốn đưa bà ta ra bên ngoài bắt taxi đi đến trung tâm y tế gần nhà. Đúng lúc này, hai mắt bà Hoa đang nhắm chặt thình lình mở bừng ra, lộ rõ hai nhãn cầu lồi to như ốc nhồi, lòng trắng bên trong đã chuyển sang màu đỏ bầm, hằn sâu vằn vện những tia gân máu đáng sợ. Miệng bà ta há to gầm gừ, dãi nhớt trắng đục bốc mùi tanh tưởi chảy dài xuống hai bên mép, nhễu nhão đầy tay Trần Phi. Hắn hoảng hốt vội vứt mạnh bà Hoa xuống sàn, chân lùi về sau vài mét, trống ngực đập dồn dập.

Hắn nhớ rõ trên tivi không hề miêu tả chuyện nạn nhân biến đổi đáng sợ thế này. Rốt cục việc quái quỷ gì đang diễn ra, chẳng lẽ mình nằm mơ ư?

Bà Hoa bị ném xuống sàn dường như không hề hấn gì, cả người gồng cứng, tứ chi co sát vào cơ thể, từ từ bò dậy theo một phương thức vô cùng quái đản, giống hệt lũ quái vật trong mấy bộ phim kinh dị. Rồi như thấy quần áo quá vướng víu khó chịu, hai tay bà ta điên cuồng cào cấu khắp người, từng mảnh quần áo bị cào xé rơi lả tả.

Chẳng mấy chốc, cơ thể người đàn bà già nua hơn sáu mươi tuổi lộ ra trần như nhộng ngay trước mắt Trần Phi, làm hắn choáng váng. Là một thanh niên sinh lý bình thường, đang độ tuổi thanh xuân sung mãn, tất nhiên hắn có hứng thú với phụ nữ, nhưng già nua như bà Hoa thì không, ngược lại còn thấy xấu hổ đến mức không dám nhìn.

Trần Phi toan co chân chạy thẳng ra ngoài, song lại bị hình ảnh trước mặt dọa sợ tới nỗi toàn thân đông cứng.

Cơ thể bà Hoa ở độ tuổi gần đất xa trời vốn dĩ rất xấu xí, da dẻ lốm đốm đầy đồi mồi, nhăn nheo chảy xệ, hiện giờ đã chuyển sang màu trắng giống người bị chứng bạch tạng, thậm chí còn trắng hơn, xen giữa màu trắng bợt bạt đó là những mảng đỏ hỏn loang lổ tựa thịt bò. Bên dưới lớp da trắng bệch mỏng manh, vô số sợi gân xanh đỏ ngoằn ngoèo chạy khắp cơ thể bà Hoa, thoạt nhìn giống như cả bầy rắn đang chui lúc nhúc.

Bà ta liên hồi há miệng phát ra những tiếng gầm gừ chẳng khác nào động vật hoang dã, cơ mặt vặn vẹo, đầu hơi niễng sang một bên rồi chậm chạp đi tới chỗ Trần Phi, hai nhãn cầu đỏ au lồi to ra trợn thành vòng tròn luôn nhìn chằm chằm vào hắn, bộc lộ sự thèm khát cực độ.

- Đây... đây là... zombie???

Trần Phi không tự chủ rùng mình mấy cái, hối hả lùi về sau giữ khoảng cách an toàn.

Cảnh tượng ngay trước mắt khiến hắn quá đỗi bàng hoàng, không thể nào tin nổi bà chủ nhà hiền lành đẹp lão mới trò chuyện với hắn trước đó không lâu, vậy mà giờ phút này đã bị biến thành một thây ma quái dị tưởng như chỉ xuất hiện trong phim ảnh.

Hai chân hắn thoáng run, liên tục lùi về sau, trong khi tay liên tục tự vả vào mặt mình kêu đôm đốp, xem thử có phải liệu hắn đang nằm mơ hay không?!?

Đau!

Cảm giác vô cùng đau rát từ da mặt truyền vào đầu. Cuối cùng, Trần Phi cũng chịu tin đây là sự thực.

Bà Hoa bỗng nhiên biến thành xác sống là sự thật.

Hắn đang đối diện với một thây ma biết đi, và sắp bị nó làm thịt cũng là sự thật.

Việc cấp bách bây giờ là phải làm sao thoát ra khỏi nơi này càng sớm càng tốt. Đen đủi là thây ma bà Hoa lại đang đứng chắn ngay cửa ra vào, muốn chạy ra khỏi đây thì bắt buộc phải tránh được bà ta. Phải làm sao đây???

Trong lúc Trần Phi vận dụng trí não suy nghĩ, cân nhắc tìm cách, bà Hoa vẫn quờ quạng chậm chạp đi tới.

Mùi hôi thối kinh khủng từ miệng và cơ thể bà ta ồ ạt xộc đến khiến Trần Phi lợm giọng chực nôn ọe, cổ họng nhờn nhợn rất khó chịu.

- Hừ hừ hừ!

Thây ma bà Hoa tiếp tục lê từng bước nặng nhọc tới gần Trần Phi, khoảng cách đôi bên chỉ còn chừng hai mét. Ở góc độ này, hắn càng quan sát rõ tình trạng bà Hoa hiện tại. Vết thương dưới bắp chân bà ta không biết từ khi nào đã ăn lan lên tận đùi, từng mảng thịt lở loét thối rữa, lộ ra máu thịt bên trong đã chuyển hết sang màu đen. Da dẻ trắng bệch, thịt đen như than, xen lẫn những mảng đỏ thẫm, ba màu sắc tương phản đậm nét đặt cạnh nhau tạo nên cảnh tượng cực kỳ kinh khiếp.

Vô số con giòi nhung nhúc béo ú đang bám vào, đục khoét khắp da thịt bà Hoa, theo từng bước chân bà ta rung động không ngừng rơi lộp độp xuống sàn, kết hợp cùng mùi thối liên hồi phả vào mặt làm Trần Phi rét run. Mặc kệ dùng biện pháp gì, hắn cần phải lập tức rời khỏi đây nếu không muốn toi mạng.

P/s: Đây là link fanpage của truyện, mọi người bấm vào và ấn like để theo dõi truyện và cập nhật thông tin nhanh hơn: https://www.facebook.com/profile.php?id=100063592230442

Bạn đang đọc Sinh Tồn Kí sáng tác bởi TranDongTran
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi TranDongTran
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 4
Lượt đọc 127

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.