Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Thể Chất

Tiểu thuyết gốc · 1460 chữ

Ở nơi Tinh Thần mở cổng Thời Không tiến đến Đại Lục

“Cổ đại di chỉ xuất thế?” Một ông lão bấm tay tính toán, “Không phải? Bảo vật? Cũng không? Thật là kì lạ. Chuyện kì quái xảy ra càng ngày càng nhiều, rất nhiều cổ mộ cùng cổ đại môn phái bắt đầu xuất thế, thiên hạ lại sắp thay đổi chăng, các thế lực ngầm cũng đã bắt đầu rục rịch có động thái, cần phải bẩm báo lại với Giáo Chủ”

Lão già vừa phẩy tay biến mất thì có liên tiếp vài thân ảnh thoắt ẩn thoắt hiện xông đến. Bọn họ nhìn nhau với ánh mắt cảnh giác

“Chư vị, việc này bản tông không can thiệp” Một vài tông môn tầm trung và yếu lập tức rút lui ra xa quan sát

Chén canh này bọn họ húp không nổi, nhìn xem toàn là nhân vật cỡ nào

Tông chủ tiên tông, gia chủ tứ đại thế gia, còn vô số các thái thượng trưởng lão các tông môn sát khí đằng đằng bay lởn vởn xung quanh. Đã vậy lại còn có sự tham dự của hoàng thất, đích thân Thái Sư hiện thân, đủ để thấy thế cục lớn thế nào. Đây đều là những nhân vật có tầm ảnh hưởng lớn của Đế Quốc, một cái dậm chân cũng đủ để rung chuyển giang sơn.

Mà người tạo ra cuộc va chạm này vẫn còn đang ngủ khò khò

Linh Huyết Đế Quốc, Kinh Châu

Hạo Gia cổng lớn

“Gia chủ, mừng ngài trở về” Lão quản gia cung kính cúi đầu lễ bái

“Lão bá bá, chúng ta trở về, ngài mau gọi Tuyết Thần Y” Hạo Cổ lung lay chân lão quản gia thúc giục

“Cổ nhi, không được vô lễ” Hạo Chính, gia chủ Hạo Gia, nghiêm khắc nói với con mình

“Gia chủ, không sao không sao, ta liền đi gọi Tuyết Thần Y”

“Không cần, dù sao ta cũng phải mang đứa bé này qua đó” Hạo Chính lắc đầu

Ba người bọn họ một mạch tiến đến nội địa Hạo Gia, tòa biệt viện cách biệt dành riêng cho các khách nhân lựa chọn phụ thuộc vào gia tộc

“Tuyết Thần Y, Tuyết Thần Y, ngài mau mau cứu người” Hạo Cổ hung hăng đẩy mạnh cửa xông vào

Hạo Chính gân đầu có chút nổi lên vì tức giận, mới nhắc không được vô lễ xong thì thằng con lại đá cửa xông vào gian phòng nhà người ta, nhưng cứu người ưu tiên, liền cho qua lần này

Tuyết Thần Y, là một ông lão râu tóc bạc phơ, tay đang cầm một quyển Dược Thư đọc bên cửa sổ. Với kinh nghiệm dày dặn, chỉ cần cảm nhận sơ qua hắn cũng có thể biết ai đang có bệnh, lão ngẩng đầu lên liếc nhìn Hạo Chính dò xét ý đồ, cùng lúc đó Hạo Chính cũng truyền lại cho hắn một ánh mắt

“Đặt thằng nhóc xuống đi” Tuyết Thần Y tiến đến đặt một ngón tay giữa trán đứa bé chuẩn bị truyền linh hồn vào quan sát nội thể, ai ngờ lão bị phản chấn bắn ra xa

Hạo Chính giật mình ngạc nhiên, Tuyết Thần Y tuy chuyên về chữa bệnh cứu người nhưng dù sao cũng đã đạt đến cảnh giới giống mình, dù không có chuyên tâm tu luyện củng cố căn cơ nâng cao thực lực chiến đấu như bọn hắn, nhưng do đặc thù nghề nghiệp, linh hồn hắn phi thường khủng bố so với đồng cảnh giới. Toàn bộ cơ thể thằng bé này quá quái ghở.

Tuyết Thần Y cũng vô cùng bàng hoàng, vừa rồi hắn muốn truyền linh hồn mình tiến vào quan sát để nghiên cứu xem thể chất đứa bé nhưng bị một thứ gì đó vô hình cản lại, “Trước tiên cứu người”

Lão Thần Y chỉ đành bắt mạch, “Không có quá nghiêm trọng, cơ thể bị rơi vào trạng thái hôn mê sâu, toàn bộ lục phủ ngũ tạng thiếu dinh dưỡng kịch liệt, cần phải bổ sung gấp, dựa theo đơn này phối thuốc bón ăn, 3 ngày sau sẽ tỉnh lại”

“Đa tạ thần y” Hạo Chính gật đầu, “Quản gia, ngươi mang theo Hạo Cổ ra ngoài đi, ta có chút chuyện cần nói với thần y”

“Thuộc hạ cáo lui” Lão quản gia kéo theo Hạo Cổ lùi ra khỏi phòng, cẩn thận đóng chặt cửa rời đi

Hạo Cổ cũng hiểu chuyện đi theo

“Tuyết Thần Y, ngươi thấy thế nào” Hạo Chính mở lời

“Gia chủ, theo ta thấy thì thể chất này cực kỳ đặc thù, bài xích hoàn toàn với mọi thứ, nếu không chỉ cần một vài viên đan dược cũng có thể làm hắn tỉnh, chứ ta không cần phải kê đơn thuốc dành cho phàm nhân như vậy. Với lực bài xích này, hắn chỉ có thể cả đời làm phàm nhân”

“Hừm….” Hạo Chính rơi vào trầm tư, “Có lẽ cổ thư ở Tàng Kinh Các sẽ có đáp án”

“Gia chủ, chờ đã, dựa trên bắt mạch, ta hoàn toàn có thể khẳng định, đây là cơ thể hoàn mỹ nhất ta từng gặp đối với một phàm nhân, hai bên trái phải thân thể hoàn toàn cân đối. Mỗi cá nhân sinh ra ít nhiều đều sẽ có 1 khiếm khuyết hay một đặc điểm, giả dụ như nốt ruồi, nhưng đứa bé này lại cực kỳ khác biệt. Thân thể này đạt đến ngưỡng cửa hoàn mỹ của sự cân bằng”

“Còn có một vài điểm không nên xuất hiện, một vài huyệt đạo lẽ ra đóng chặt, nhưng lại được khai thông khắp cơ thể”

“Hời…ngồi đây suy đoán cũng không có kết quả, ta sẽ lật lại cổ thư truy tìm, đợi thằng bé tỉnh, chúng ta sẽ xem xét sau” Hạo Chính quyết định

3 ngày sau

Tinh Thần mơ mơ hồ hồ tỉnh lại, cảm giác cơ thể đã đỡ đi phần nào

Đứng bên cạnh là Hạo Chính mặt mày chán nản, nguyên 3 ngày hắn vùi đầu trong đống sử sách, lục tung cả cái Tàng Kinh Các cũng không thấy trường hợp tương tự, đành phải đợi hắn dậy tra hỏi, nếu may mắn thì đứa bé sẽ có đáp án cho sự hiếu kỳ của hắn

“Tiểu hài, ngươi tỉnh rồi” Hạo Cổ cười cười ở bên cạnh vẫy tay

Tinh Thần nghe thấy âm thanh người liền giật bắn mình lập tức lấy lại tỉnh táo toàn bộ, nhảy bật về sau vào thủ thế

Bất chợt hắn nhận ra điều gì đó liền hòa hoãn chút linh hồn bé nhỏ đang gợn sóng, có chút thất thố, có chút thất thố. Nếu người ta muốn mạng mình thì trong lúc ngất đi đã một dao hạ sát, không cần chờ đến khi hắn tỉnh lại

“Đa tạ hai vị cứu giúp” Tinh Thần chắp tay

Hạo Chính và Hạo Cổ ngơ ngác quay sang nhìn nhau, “Tiểu đệ đệ, ngươi nói gì vậy”

Tinh Thần lúc này cũng ngơ ngác nhìn cặp phụ tử trước mặt, “Các ngươi đang nói gì vậy”

Ngôn ngữ ở Thiên Đấu Đại Lục không có giống ở thế giới cũ của hắn nha, thế này giao tiếp làm sao

Một bên Hạo Chính tự bổ não, “Lẽ nào đứa bé này lớn lên ở khu rừng nào đó chăng”

Lúc hắn cứu được Tinh Thần, quần áo của hắn cũng vô cùng rác nát, cả người lấm lem bẩn thỉu, cộng thêm hành động có chút hoang dã vừa rồi như một con thú làm Hạo Chính chắc chắn điều này. Một thằng nhóc bình thường ai lại đi vừa mới tỉnh đã cảnh giác như vậy, đây phải là những người kỳ cựu chật vật sinh tồn mới có thể làm. Mà niên kỷ cậu nhóc mới có 3 tuổi, chắc chắn không phải, vậy liền là một con thú nuôi dưỡng mà thành. Đã vậy lại còn không hiểu tiếng người. Nhìn xem biểu cảm liền biết không phải là diễn.

Hạo Chính có gắng dùng tay biểu đạt hỏi thăm xem Tinh Thần có thân thích nào không

Tinh Thần lắc đầu

Hạo Chính lại tiếp tục hỏi thăm một hồi thì biết đứa bé này vô thân vô cố, hắn động lòng thương hại, quyết định hỏi thử Tinh Thần xem có muốn lưu lại làm hạ nhân không

Tinh Thần lần này gật đầu, hắn thầm nghĩ, “Ta chỉ có thể ở lại đây, với thân thể 3 tuổi này, ra ngoài đơn giản là tìm đường chết”

Bạn đang đọc Sinh Tồn Đại Đạo sáng tác bởi lazyy189
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi lazyy189
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 2
Lượt đọc 18

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.