Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Cửu Long Hà

Tiểu thuyết gốc · 3984 chữ

Nam tử trung niên khoanh chân ngồi xuống khe khẽ tiếng giảng giải.

- Cửu Long Hà ! gột rửa mười ba tỉnh thành Nam Bộ, giống như các ngươi cầm một cái chổi quét khắp mười ba gian nhà vậy ! Nếu có một con kiến leo lên cái chổi đó, chỉ sau một lát các ngươi quét sang đến gian nhà khác vậy chính là đạo lí tương tự ! Cửu Long Hà là một dải chín nhánh sông tạo thành không gian khác nhau, tiến vào đó như tiến vào không gian khác, bước ra khỏi đó thì rơi vào hành tỉnh khác là chuyện bình thường ! Chỉ là xác suất gặp được Cửu Long Hà có lẽ còn thấp hơn các ngươi gặp được linh mạch vậy !

Cô gái khẽ lên tiếng :

- Hồng thúc ! nước sông Cửu Long Hà đó chính là có thể gia tăng thêm một phần dược lực trong đan dược có phải không ?

- Đúng vậy tiểu thư ! Một giọt Cửu Long Hà pha loãng ra có thể dùng cho hàng trăm lượt luyện đan tăng thêm một phần dược lực ! Chỉ là muốn gặp Cửu Long Hà quá khó, muốn múc được nước của nó còn khó hơn !

Tiểu cô nương này vui vẻ :

- Nếu không bây giờ chúng ta quay lại đó múc ? Chỉ cần khoảng 4 giờ đồng hồ là có thể trở lại đó rồi ?

- Tiểu thư ! ngươi giờ quay lại chắc chắn không thể gặp lại Cửu Long Hà ! Chỉ cần ngươi rời khỏi phạm vi bờ sông, ngươi quay đầu lại đã không còn thấy được nữa chứ đừng nói gì tới tận giờ muốn quay lại tìm !

- A ! tiếc quá, nếu có được nước của Cửu Long Hà thì tốt biết bao !

Đào Dương đang chìm đắm trong khí ức cố gắng tìm tòi xem đã đọc bao nhiêu điển tịch, tạp sách mà chưa có hiểu biết gì về những thứ mà những người trước mắt này nói.

Bỗng nghe tiếng than thở của cô gái trước mặt, hắn mới tập trung tinh thần lại nói :

- A ! các vị muốn nước của Cửu Long Hà ?

Cô gái chợt mắt sáng lên như ánh sao nhìn chằm chằm Đào Dương hỏi :

- Đúng vậy ! Ngươi có không ? Chúng ta có thể dùng đan dược để đổi cho ngươi ?

- À ! đan dược thì không cần, vì ta dùng cũng chỉ bỏ phí ! Các vị nếu có thể giúp ta ra khỏi nơi đây, ta tặng các vị cũng được, chỉ là.......là......

Có chút gãi đầu gãi tai Đào Dương nói tiếp:

- Chỉ là ta từng ngụm miệng vào uống vài lần, sợ rằng không được vệ sinh cho lắm !

Nói rồi ngại ngùng móc từ trong người ra một hộp ngọc to hơn bàn tay, lấy ra Sinh Mệnh Châm trong đó ra rồi cho mọi người xem nước đen kịt trong đó.

Hắn vì không tìm được nước uống nên những ngày qua đều là nghiến răng chịu lạnh uống nước sông đó, tuy màu đen kì lạ nhưng nước sông này không có vị gì cả.

- Ngươi ....ngươi uống nước Cửu Long Hà ?

Vị Hồng thúc trong miệng cô gái kia trợn mắt nhìn Đào Dương kinh hãi kêu lên. Ngượng ngùng gật gật đầu Đào Dương đáp:

- Đúng thế ! ta là mấy ngày qua đều phải uống nó, nếu không chắc có lẽ chết khát từ lâu rồi !

- Ngươi .........ngươi....không có làm sao ??

- A ! làm sao ? là sao ?

Dở khóc dở cười vị trung niên Hồng thúc lên tiếng :

- Ngươi......thật sự không sao ! Nước sông này nếu uống trực tiếp vào sẽ ngay lập tức đóng băng linh khí trong cơ thể, sau đó nội tạng cũng sẽ đông cứng lại, cuối cùng cả người ngươi sẽ thành một bức tượng băng đen, lúc này nếu đang chạm vào dòng sông sẽ bị chìm xuống như bình thường, cuối cùng biến mất. Cái này chỉ cần ai từng đọc tài liệu ghi chép về Cửu Long Hà sẽ đều biết, ngươi uống mấy ngày mà không bị làm sao ư ????

- A ! thật sự ! ta uống nhiều ngày rồi có sao đâu ? Không tin ta uống thử cho các ngươi xem !

Nói rồi cầm hộp ngọc định đưa lên miệng uống.

"Vù..." một tiếng, một làn hương thơm ập vào mặt hắn, một bàn tay đã chặn ngang vào môi hắn, cô gái xinh xắn mới vừa rồi đang ngồi cách hắn một đống lửa chẳng biết khi nào đã đến ngay cạnh một bàn tay cầm chặt tay đang cầm hộp ngọc của hắn, tay còn lại chặn ngang miệng hắn, nàng gấp gáp lên tiếng :

- Không cần ! không cần ! ta tin ngươi, ta tin ngươi ! Đại ca à, đừng có lãng phí thế được không ? Ngươi muốn uống nước, bên kia ta có thể cho ngươi uống căng bụng lên. Làm ơn đừng uống "Cửu Long thánh thủy" được không hả ?

- Ưm ưm !

Gật gật đầu Đào Dương khẽ ưm ưm lên vài tiếng, lúc này như nhận ra sự thất thố của mình, cô gái mặt đỏ bừng lên vội vã buông tay khỏi miệng hắn, ngồi cách ra một khoảng ngắn rồi ngượng ngùng :

- Ta...ta..không cố ý ! ta ........chỉ là sợ ngươi uống lãng phí mất mà thôi !

- Đây ! của nàng !

Đào Dương đưa hộp ngọc sang cho thiếu nữ, nàng vội vàng coi như trân bảo nhanh chóng ôm chầm hộp ngọc vào ngực.

Thở ra một hơi an tâm, thiếu nữ trở lại với bản tính tinh nghịch, khẽ vuốt bím tóc dài rồi quay sang nói với Đào Dương :

- A ! còn chưa giới thiệu ta là Hoàng Thanh Thanh trúc cơ đỉnh phong và là dược sư ! Vị này là Hồng Hòa thúc thúc.........v..v...

Sau khi giới thiệu một vòng thì Đào Dương chỉ nhớ được tên của cô gái là Hoàng Thanh Thanh này và vị Hồng Hòa thúc thúc kia.

Hắn khẽ gật đầu hỏi :

- Không biết đây là tỉnh nào, Thanh Thanh cô nương ?

- Đây là Vĩnh Vinh hành tỉnh ! Nếu ngươi muốn trở về hành tỉnh Tây Hòa của Bách Hoa Môn thì chỉ cần đi tới truyền tống trận, bỏ ra một trăm khối linh thạch hạ phẩm là có thể dùng truyền tống trận trở về Tây Hòa !

- Đa Tạ ! ta cũng không có ý định trở về đó ! dù sao......ta cũng chỉ là con nuôi, phế vật không thể trúc cơ.... bớt đi một miệng ăn mà thôi ! có lẽ họ càng mong ta chết đi thì hơn !

Tiếng nói của Đào Dương dần nhỏ lại, mọi người xung quanh cũng không ai lên tiếng, dường như nhận ra bầu không khí trở lên ảm đạm, Đào Dương khẽ cười lên tiếng hỏi :

- Không biết Thanh Thanh cô nương đối với y thuật có hiểu biết gì không ?

- Y thuật ! ta không biết nhiều lắm, cha ta thì là một vị Y sư nhưng ta từ nhỏ đã rất thích luyện đan lên lười biếng không có học y thuật ! Nếu ngươi muốn học y thuật thì ta có thể giới thiệu ngươi tới chỗ cha ta học tập, coi như trả công cho số "Cửu Long thủy" này ?

- Ta chỉ thuận miệng hỏi mà thôi ! ta rất ưa thích với y thuật, trước đây luôn tìm hiểu và nghiên cứu về nó, thế nhưng chẳng hiểu sao đối với kinh mạch, huyệt vị ta lại không thể nào nhớ nổi ! Nên hầu như về cơ bản chỉ là thích tìm hiểu mà thôi !

Nói chuyện thêm ít nhiều dần làm Đào Dương hòa nhập hơn với cả đám người, mọi người sau khi lửa đã tắt cũng chia nhau ra đi nghỉ, chỉ để lại vài người thay nhau canh gác.

Đào Dương được họ dành cho một chiếc lều nhỏ cũng không khách sáo chui vào đó nằm ngủ.

"Sinh mệnh lực thiên biến vạn hóa, sinh sản không ngừng, triệt tiêu không ngừng, nắm giữ được Sinh mệnh lực tương tự nắm giữ được sự sống và cái chết, điều khiển sinh mệnh lực chính là điểu khiển sự sống của vạn vật. Sinh Mệnh Thần Sư là đại diện của Sinh Mệnh, Sinh Mệnh thần sư phải được Sinh Mệnh chấp nhận.............tâm phải thanh trong, sạch sẽ, nhìn vạn vật sự sống công bằng, làm trái nguyên tắc Sinh Mệnh thì sẽ phải trả giá................................"

Bừng tỉnh lại trong cơn mê man, Đào Dương hắn khẽ lau đi mồ hôi trên trán, lặng lẽ ngồi ghi nhớ lại từng câu từng âm thanh vang vọng trong đầu đêm qua.

Hắn đã quen với việc này bao năm qua, cứ mỗi sáng dậy sẽ lặng lẽ ghi nhớ tất cả những tri thức trong giấc mơ, tự nhẩm lại một lượt đảm bảo không quên điều gì.

Sau đó hắn liền chui ra khỏi lều.

Tiếp tục cuộc hành trình với đám người Thanh Thanh, thấm thoắt đã gần nửa tháng thời gian, theo chân đám người đi hái các dược liệu cần thiết và từ từ đi dần ra phía ngoài.

Đơn giản nhất có thể nhận ra đó ra thi thoảng đã có thể được ngắm nhìn ánh mặt trời qua các khoảng trống của tán cây, không còn âm u như trước nữa.

Thanh Thanh năm nay cũng mới 17 tuổi, lớn hơn Đào Dương hai tuổi nhưng dường như bản tính trẻ con và nghịch ngợm của nàng còn lớn hơn cả hắn gấp nhiều lần.

Do tuổi tác ngang nhau lên cô gái Thanh Thanh này rất thích trò chuyện với Đào Dương, qua nửa tháng phần nào cũng đã hiểu rõ cuộc hành trình này của thiếu nữ này.

Thiếu nữ này là dược sư nhưng do từ khi sinh ra thần hồn của nàng đặc biệt yếu ớt nên tu luyện rất khó khăn, gia thế nhà nàng cũng là dược gia có tiếng ở Tỉnh Vĩnh Vinh này, nhờ vào một lượng lớn đan dược đẩy nàng lên tới Trúc cơ đỉnh phong.

Việc dùng đan dược đẩy nàng tới Trúc cơ đỉnh phong thì dễ dàng, thế nhưng bồi bổ thần hồn thì lại không có loại đan dược nào có thể làm được.

Muốn kết đan thì thần hồn cần phải thật mạnh mẽ và chắc chắn, có thể điều khiển linh khí trong cơ thể cứng rắn kết thành đan. Thần hồn không đủ mạnh mẽ thì linh khí khi bị nén ép lại không thành kim đan mà bạo phát thì chính là tự sát.

Ngoại tộc của nàng là Luyện khí sư thế gia, từ nhỏ trên người nàng là ôm bảo vật mà lớn lên, những bảo vật mang theo trên mình có thể giúp gia tăng thần hồn từ còn nhỏ đến Trúc cơ còn có tác dụng, còn đến bây giờ cũng đã không còn tác dụng.

Qua quan hệ của cả hai gia tộc trả giá đắt mới có thể đổi lấy tin tức về một loại dược liệu có thể gia tăng thần hồn, chính là "Nhu Hồn Thảo". Loại "Nhu hồn thảo" này tên có chữ nhu nhưng lại là vật đại cương đại bổ thần hồn, đối với kim đan kì sử dụng để đột phá nguyên anh kì cũng rất được ưa chuộng sử dụng.

Sử dụng "Nhu Hồn Thảo" để cho một trúc cơ kì đột phá kim đan cũng giống như chính là dùng dao mổ trâu giết gà, chỉ những gia thế khủng như luyện dược thế gia hay luyện khí thế gia mới có thể dùng phương pháp ném tiền qua cửa sổ này.

Ngoài ra một việc rất quan trọng của "Nhu hồn thảo" là phải sử dụng ngay khi mới chín mới có dược lực mạnh mẽ nhất, khi ấy nhu hồn thảo nở ra hoa màu tím phát ra mùi hương dễ chịu làm bất cứ ai hít vào đều cảm thấy dễ chịu thoải mái, lúc này phải sử dụng ngay. Nếu ngắt đi thì hoa sẽ nhanh chóng héo tàn, đem về sử dụng chỉ có thể sót lại được 5 phần dược lực.

Đối với những người thần hồn vốn mạnh mẽ no đủ, sử dụng "Nhu hồn thảo" để hỗ trợ phá cảnh thì 5 phần dược lực là đã đủ dùng, nhưng riêng đối với Thanh Thanh thần hồn yếu ớt thì 10 phần dược lực chính là phương pháp duy nhất có thể giúp nàng.

Chính vì thế kết hợp yếu tố nàng là luyện dược sư có thể luyện chế Nhu hồn thảo phụ gia thêm vào đan dược bất kì để sử dụng ngay tại chỗ khi đó phá cảnh sẽ dễ dàng hơn.

Vòng vèo trong rừng cuối cùng cũng tìm đến nơi cần đến, nơi đây là một vách núi sâu hun hút trong khu rừng, dừng lại và cắm trại nghỉ ngơi chờ đợi thêm 2 ngày, cẩn thận tính toán qua ngày mai mới tới lúc "Nhu hồn thảo" thành thục nở hoa.

Hồng Hòa thúc hai ngày qua đều đạp phi kiếm bay xuống gần đó cẩn thận quan sát kĩ càng.

Phàm là thiên tài địa bảo, nhất là các loại linh dược chắc chắn sẽ có yêu thú chiếm hữu canh chừng, ít khi có trường hợp thành thục mà không có yêu thú nào tới chiếm đoạt.

Qua cẩn thận quan sát hai ngày thì có thể thấy một con "Phong ưng" làm tổ và canh gác "Nhu hồn Thảo", nhưng con phong ưng này là yêu thú cấp thấp, phỏng chừng miễn cưỡng chỉ ngang với Trúc cơ kì, vì yếu tố vách đá này trơn nhẵn dựng đứng lên những yêu thú có khả năng tìm tới cũng chỉ có một vài loại có thể bay này mới tìm tới được.

- Chỉ cần chờ đến ngày mai ! ta sẽ đạp phi kiếm xuống đánh bay con Phong ưng này rồi sau đó ngắt "Nhu hồn thảo" đưa lên, tiểu thư khi đó hãy luyện một viên đan dược bất kì, chờ ta ném "Nhu hồn thảo" tới thì tinh luyện và hấp thu vào đan dược ! Sau đó sử dụng ngay chắc chắn sẽ giữ nguyên được 10 phần dược lực, lúc này lập tức theo kế hoạch chuẩn bị trước đó mà phá cảnh Kim đan.

- Vâng ! Hồng thúc, liệu rằng có thành công được không nhỉ ? ta có chút lo lắng !

- Chắc hẳn sẽ thành công ! loại thảo dược này chuyên dùng cho phá cảnh ở kim đan kì, dùng phá cảnh từ trúc cơ lên kim đan mà dược lực nguyên vẹn hẳn sẽ không có vấn đề gì !

Thấy vẻ mặt từ lo lắng yên tâm chuyển sang cười rạng rỡ, dưới ánh mặt trời xa xa của hoàng hôn chiếu tới vách núi này, tạo lên một bóng hình thật sự rất xinh đẹp.

Đào Dương hơi nhơ ngẩn nhìn ngắm nàng, bỗng nhiên trong đầu hắn hiện ra cảnh giống như vậy nhưng người con gái đó lại là Vương Thủy Trúc, hắn và nàng cũng từng rất nhiều lần đứng ngắm hoàng hôn bên vách núi.

Một cảm giác đau xót trong lòng dâng lên làm hắn khẽ thở dài một hơi, quay sang nhìn xa xăm vào cánh rừng gần đó.

Thanh Thanh như cảm giác được điều gì nhìn sang Đào Dương, thấy hắn vẻ mặt thê lương nhìn xa xăm vào hoàng hôn, tự nhiên trong lòng nàng nảy sinh một cảm giác khó chịu gì đó rất khó tả.

Đêm đó, cả nhóm người vẫn đốt lửa nấu ăn như thường lệ, nhưng không khí có vẻ hơi trầm xuống vì Hoàng Thanh Thanh không nói một câu nào, mọi người đều nghĩ chắc nàng đang lo lắng cho phá cảnh ngày mai mà thu liễm tính cách tinh nghịch.

Còn Đào Dương từ sau lúc ngắm hoàng hôn và cô gái Thanh Thanh cũng trở lên trầm lặng.

Đêm đó trôi qua nhàm chán và vô vị một cách nhanh chóng.

Sáng sớm hôm sau, vị Hồng Hòa thúc thúc từ sớm đã đạp phi kiếm xuống gần khu vực "Nhu hồn thảo" canh chừng, mọi người đều căng thẳng như dây đàn suốt cả buổi sáng hôm đó. Đến tận buổi trưa, khi mặt trời đến đỉnh đầu xuyên qua các khe hở của rừng cây chiếu sáng cả một khoảng vách núi, một tiếng hô từ dưới vách núi vọng lên :

- Thành thục ! nở hoa rồi ! tiểu thư mau mau bắt đầu !

Thanh Thanh lúc này như hoàn toàn thay đổi, bản tính tinh nghịch của nàng biến mất thay vào đó là một cảm giác bình lặng như nước. Từng bước cẩn thận lấy một lò luyện đan từ trong túi trữ vật ra, cẩn thận dùng linh khí thôi động tạo lên hỏa diễm, đưa một số dược liệu vào đan đỉnh luyện hóa.

Cả người nàng toát ra vẻ ung dung đạo mạo, như một tiên sư chân chính đang tập trung luyện đan dược, lò đan hừng hực hỏa diễm phát ra ánh lửa như thể át đi cả ánh mặt trời đang thiêu đốt trên đầu.

Một tiếng kêu vang vọng cả vách núi "Kéc....." một con Phong ưng cả người nhuộm đỏ màu máu bay vút lên trời cao, Hồng thúc từ phía sau cũng đạp phi kiếm bay vút lên, trong tay đang cầm một nhánh cây mày tím nhạt nở hoa tím rực rỡ, một mùi hương dễ chịu tràn ngập khắp vách núi làm tinh thần mọi người cảm thấy thoải mái đến mức muốn ngủ một giấc.

- Mau mở đỉnh !

Tiếng quát nhẹ vang lên từ Hồng thúc, đỉnh đan của Thanh Thanh bay vù lên, nắp đỉnh mở ra một khe hở "Nhu hồn thảo" từ tay Hồng thúc như ánh sao xẹt qua trước mắt mọi người, lao vào trong đỉnh.

Mùi hương thơm tràn ngập nồng nàn hơn, lan tỏa khắp vách núi, một vài người tu vi thấp đã mở miệng ngáp lên vài hơi như thể muốn nằm xuống ngủ ngay vậy.

Bản thân Đào Dương thì lại thấy mùi hương này rất thơm, nhưng không hề cảm thấy điều gì khác nữa.

Mồ hôi trên trán Thanh Thanh khẽ chảy thành giọt, kéo qua khuôn mặt nàng tạo thành một đường vẽ mĩ miều thẳng tắp, khẽ vung tay lên vỗ nhẹ vào đan đỉnh, một viên đan dược mang theo màu sắc tím ngắt rơi vào tay nàng.

Không chút chậm chễ, nàng đưa ngay vào miệng nuốt xuống. Mọi người lúc này bỗng chốc bừng tỉnh như lâm đại địch, tất cả kiếm đều rút khỏi vỏ, cẩn thận nhìn xung quanh.

Cả người Thanh Thanh bốc lên một làn sương khói màu tím nhạt, tỏa hương thơm dịu mát. Thần hồn như được thổi phồng lên trở lên cực kì mạnh mẽ trong thức hải của nàng, đưa tay cầm một vốc đan dược cho vào miệng nuốt xuống, sương khói màu tím bỗng ngừng lại không còn thoát ra từ cơ thể nàng.

Cả người bỗng trở lên trầm lặng, lúc này tất cả mọi người đều biết, linh khí đang trong quá trình nén ép thành đan, một bước nén ép kim đan này cũng là bước cuối cùng.

Chỉ cần vượt qua nó, bản thân nàng sẽ thành tựu kim đan, tuổi thọ và tu vi sẽ tăng mạnh mẽ.

Qua nửa giờ đồng hồ không có gì bất thường xảy ra, mọi người bắt đầu thở phào nhẹ nhõm.

Thanh Thanh ngồi xếp bằng trên mặt đất, cơ thể hoàn toàn không có bất cứ cử động gì, hô hấp cũng như tạm ngừng.

Hồng thúc khe khẽ gật đầu lên tiếng trấn an mọi người :

- Cơ thể an tịnh, linh khí nội niễm, tích hợp kim đan, không có gì đáng lo nữa rồi !

Khi vừa dứt lời bỗng nhiên dị biến xảy ra, chỉ thấy cơ thể Thanh Thanh run lên bần bật, "Oa" một tiếng một ngụm máu tươi phun ra đỏ cả một mảng đất đá.

Hồng thúc biến sắc, đưa tay điểm một chỉ vào trán mình rồi chỉ thẳng vào Thanh Thanh, một sợ thần hồn kéo dài từ trán hắn chiếu thẳng vào trán thiếu nữ Thanh Thanh.

- Tiểu thư ! mau tĩnh tâm ! cố gắng nén ép linh khí ! Chỉ còn một bước cuối cùng !

Tiếng hô của Hồng thúc giống như từ ngoài cửa hét vang vào thức hải của Thanh Thanh, nàng cố gắng làm theo, nhưng không thể. Một luồng ánh sáng màu đỏ từ sâu trong thức hải của nàng xuất hiện, nó như một thanh kiếm đâm xuyên qua thức hải, đâm nát thần hồn đang bao bọc nén ép linh khí của nàng.

"A" lên một tiếng đau đớn, Thanh Thanh mở to đôi mắt đang nhắm nghiền, ánh mắt đau đớn nhìn sang Hồng thúc và Đào Dương đang đứng cạnh nhau.

Hai dòng máu tươi đỏ thẫm từ hai khóe mắt tràn ra, tiếp đó mũi, miệng, tai cũng đều chảy ra những dòng máu đỏ thẫm.

Hồng thúc đau đớn tâm can hô lên:

- Thất khiếu chảy máu ! Tiểu thư, mau mau ngừng lại, tán hết linh khí đi ! Không thể tu hành nhưng có thể giữ mạng ! Tiểu thư ! Tiểu thư !

Bỗng máu từ đôi mắt đang đỏ rực của Thanh Thanh thay thế bằng một dòng nước mắt, sau đó máu và nước mắt hòa lẫn tạo lên một dòng chảy bi thương. Thanh Thanh khẽ mở miệng "A" lên một tiếng, sau đó.....................................bất tỉnh.

- Có chuyện gì ? tại sao ! tại sao ! tại sao lại như vậy, linh khí đã hợp nhất, chỉ cần thêm chút thời gian là có thể hợp đan, kết kim đan ! Tại sao lại như vậy chứ ?

Khẽ đỡ Thanh Thanh trong vòng tay, trên mặt nàng lúc này chỉ toàn là máu đỏ, Đào Dương đứng ngơ ngác nhìn người con gái tinh nghịch trước mắt mình đã trở thành huyết nhân.

Không hiểu sao, từ đâu ra một động lực thúc đẩy, Đào Dương tiến tới cạnh Hồng thúc đưa hai ngón tay chạm vào cổ Thanh Thanh.

- Ngươi .............

Hồng thúc khẽ hô lên một tiếng, rồi bỗng im bặt. Chỉ thấy từ trong tay còn lại của Đào Dương từ lúc nào đã xuất hiện một cây châm màu xanh biếc, không do dự cắm thẳng vào trái tim của Thanh Thanh.

Hồng thúc cảm nhận được nhịp đập của Thanh Thanh đang yếu đi dần bỗng ổn định lại, không còn yếu đi nữa. Mở đôi mắt to nhìn thẳng vào khuôn mặt thanh niên đang nhíu mày nhắm mắt trước mặt, Hồng thúc kìm nén giọng đến mức thấp nhất:

- Chuyện gì ? Ngươi đang làm gì ?

- Ta sử dụng một loại bí pháp làm cho sinh mệnh nàng ấy tạm ngừng không tán đi ! Kinh mạch đã vỡ nát, ta có thể cảm nhận được kinh mạch của nàng ta đã vỡ nát ! Không biết vì sao cả thần hồn nàng ấy cũng đang yếu dần đi rất nhanh !

Bạn đang đọc Sinh Mệnh sáng tác bởi gahaylaca
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi gahaylaca
Thời gian
Lượt đọc 5

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.