Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Lụi Tàn

Tiểu thuyết gốc · 2258 chữ

Đây là một thế giới bí ẩn, nó không thể được tìm thấy trong vũ trụ, không ai biết nó nằm ở đâu, thế nhưng có một số người biết rằng nơi này là một địa ngục, và thực sự nó chính là địa ngục. Thế giới Số 7.

Dưới một tán cây trong một khu rừng nào đó, một thanh niên có vẻ bề ngoài khá nhếch nhác đang ngồi chồm hổm trước mười mấy thi thể không còn lành lặn, cái thì mất đầu, cái thì như thể bị thứ gì đó cắn ngang qua eo khiến cơ thể đứt thành hai nửa, cảnh tượng cực kỳ rùng rợn.

Thanh niên đứng dậy nhìn về hướng rừng sâu, ánh mắt lộ ra vẻ nguy hiểm. Bước chân thanh niên chậm rãi đi vào hướng rừng sâu, ý định lần theo thứ gì đó.

Đang bước đi, chợt ánh mắt thanh niên hoa lên một cái, chỉ trong nháy mắt anh ta đã xuất hiện cùng một đám người xa lạ trong một khán đài cực kỳ rộng lớn, trên không khán đài có một tấm màn hình cực lớn, trung tâm khán đài là một quảng trường rộng.

“Má nó chứ! Không phải đã kích hoạt miễn đấu rồi sao, đúng là vòng ngoài có khác, đến cả quy tắc nhỏ này cũng không thể phân rõ.” Thanh niên vừa cảm thấy có chút bất đắc dĩ, vừa cảm thấy bất lực tự lẩm bẩm, đồng thời tay anh ta lấy từ bên túi ra một thiết bị hình vòng tay, từ trong đó phát ra ánh sáng sau đó thanh niên liên tục bấm một hồi gì đó mới dừng lại.

Chưa tới mấy giây sau, một luồng sáng bao quanh thanh niên sau đó cậu ta liền lập tức biến mất tại chỗ.

Một số người xung quanh nhốn nháo hết cả lên, người thông minh rất nhanh nhìn lên đấu trường, chỉ tiếc là với chút thông minh nhỏ ấy cũng chẳng làm được gì, bởi vì trên đấu trường rõ ràng đâu có thấy thanh niên kia xuất hiện.

“Này! Hiện tượng này là gì vậy, có người có thể thoát ly khỏi đấu trường gia hạn sao?” Một số người không tin vào mắt mình hoang mang hỏi.

“Ồ, vừa rồi là… Hình như có người vừa dùng thẻ miễn đấu…”

Khi thanh niên lần nữa xuất hiện ở chỗ cũ, cậu ta như không có gì mà tiếp tục đi về hướng rừng sâu. Đối với chuyện vừa rồi cậu ta không quan tâm cho lắm, dù gì cậu ta cũng từng bước ra bước vào chỗ đó vô số lần mới có được thành tựu như bây giờ nên hiểu rõ vừa xảy ra chuyện gì.

Ở thế giới này có một quy tắc khá đặc biệt, đó là bất kể người nào tiến từ bên ngoài vào thế giới này đều chỉ có thể sống bình thường trong vòng bảy ngày, sau bảy ngày chắc chắn sẽ bị dịch chuyển đến đấu trường để gia hạn tư cách sống tiếp.

Người thắng sẽ nhận được thêm bảy ngày sống sót, còn người thua thì chắc chắn là sẽ phải chết dưới tay đối thủ nên không có sau đó.

Lúc đầu khi vừa tới thế giới này Minh cũng từng trải qua rất nhiều trận chiến để giành lấy tư cách sống, về sau này xảy ra quá nhiều chuyện đồng thời cậu ta cũng đã tích lũy đủ số lượt đấu nhất định nên số ngày sống tự do tạm thời vẫn còn rất nhiều.

Nói là có số ngày sống tự do vậy thôi chứ trên thực tế thế giới này cũng chả khác gì địa ngục, ngoại trừ chết trên đấu trường ra thì số người chết trong lúc đang sinh sống ở thế giới này cũng không phải ít, thậm chí là nhiều gấp đôi.

Vừa rồi sở dĩ Minh có thể dịch chuyển ra khỏi đấu trường là vì cậu ta đã để hiện thị ra số ngày sống hay còn được gọi là Thẻ Sinh nên hệ thống sẽ tự động chú định cậu ta không cần đấu, vì vậy nên Minh có thể rời khỏi đấu trường bất cứ lúc nào. Còn về việc thẻ miễn đấu là một loại thẻ được nhận trong một số trường hợp đặc biệt nên chẳng liên quan gì đến trường hợp vừa rồi của Minh.

Minh tên đầy đủ là Lý Hoàng Minh, bình thường người quen hay gọi cậu ta là Lý Minh. Bốn năm trước, chiến tranh xảy ra khắp thế giới khiến vô số khu vực bị tàn phá bởi súng đạn.

Minh cùng với em gái là một trong số nạn nhân của cuộc chiến ấy, dù may mắn sống sót nhưng khi đội cứu hộ đến để cứu mọi người đi thì đợt tấn công của quân địch lần hai được triển khai.

Lúc đó trớ trêu thay là xe và trực thăng cứu hộ đã đầy người nên Minh phải nhường lại chỗ cho em gái, vốn nghĩ bản thân sẽ chết dưới nòng súng của quân địch nhưng không hiểu vì sao lúc đó lại có một đoàn tàu hỏa chạy thẳng tông vào Minh khiến cậu ta hôn mê.

Điểm đáng sợ là đoàn tàu kia không phải chạy ra từ đường ray xe lửa mà là chui từ trong không trung bay ra. Đến khi Minh tỉnh lại thì thấy bản thân bị giam trong một toa tàu, cho đến khi tàu đi tới một nơi không rõ thì cậu ta liền bị ném trực tiếp xuống nơi kia, cũng chính là thế giới này.

Trái Đất, năm 2030.

Trong một phòng nghiêm cứu đặc biệt.

“Thế nào rồi!” Một nhà khoa học nữ khá trẻ đang cúi nhìn dung dịch trong ống nghiệm thủy tinh trên tay người đàn ông lớn tuổi bên cạnh.

“Quả nhiên nó cũng có tác dụng phụ của nó, xét thấy tình hình trước mắt ngoại trừ gây biến dị đối với sinh vật ra thì còn có một vài tác dụng phụ khá là đáng để lo ngại.” Người đàn ông lớn tuổi khẽ cau mày lại, nói.

“Tác dụng phụ gì?” Nhà khoa học nữ dường như đã quá quen thuộc với cách nói chuyện của người đàn ông trước mắt nên cũng không quá để ý cách nói lập lờ nước đôi kia.

“Vô sinh!” Người đàn ông nói.

“Vô sinh sao?” Nhà khoa học nữ có chút nhíu mày hỏi.

“Đúng vậy, ngoại trừ gây vô sinh đối với người dùng ra vẫn còn một tác dụng phụ khác khá đáng lo ngại, dù tỷ lệ xảy ra tác dụng phụ kia chỉ có 1% nhưng vẫn là một con số khá đáng lo.” Người đàn ông lại nói.

“Lại tác dụng phụ gì nữa?” Nhà khoa học nữ lại hỏi với vẻ mặt đã có chút không kiên nhẫn.

“Tỷ lệ phá hủy tế bào cơ thể dẫn đến tử vong! Nói tóm lại là tử vong.”

“Về việc này kỳ thực đã sớm nằm trong dự tính nên ông cũng không cần lo, hơn nữa thật ra các nhà khoa học khác ở những bức tường kia có lẽ đã sớm phát hiện ra mấy thứ này rồi. Việc quan trọng bây giờ là tìm ra số lượng lớn U Gen để giải quyết vấn đề quái vật tấn công.” Nhà khoa học nữ thở phào rồi nói.

“Nhắc tới chuyện này, bên cháu có tin tức gì về việc chọn người đi đến nơi kia không?” Người đàn ông lớn tuổi như nhớ ra điều gì liền hỏi.

“Phía bên chính phủ đã đưa ra biện pháp rút thăm đối với toàn bộ công dân và dân tị nạn, hiện tại cách này coi như khá là công bằng. Chỉ là ở nơi đó thật sự có thứ có thể thanh lọc môi trường Trái Đất, với lại thật sự có U Gen số lượng lớn sao?”

“Ít nhất bây giờ đó là cách duy nhất để cứu vãn tình hình Trái Đất, hơn nữa cháu nghĩ tường số một có thể chế tạo ra U Gen sao, huống hồ bên người ta đã mở rộng chia sẻ tin tức này cho các bức tường khác, muốn biết thật hay không chỉ cần đợi đến lúc đó là được.”

Từ sau khi thế chiến thứ ba nổ ra rồi kết thúc cho đến bây giờ mặc dù chỉ vừa trôi qua tám năm nhưng thế giới đã lụi tàn đến mức độ không thể tin rằng Trái Đất từng là một hành tinh xanh đẹp đẽ.

Thế chiến thứ ba có thể coi là trận chiến thảm khốc nhất lịch sử nhân loại, trận chiến này dù chỉ diễn ra trong bốn năm nhưng hậu quả do nó để lại không thể nào kể hết được.

Hơn bốn tỷ người tử vong trong chiến tranh, môi trường sống bị ô nhiễm nghiêm trọng bởi vũ khí hạt nhân, hiện tượng mùa đông hạt nhân kéo dài cho tới hiện tại khiến Trái Đất gần như không còn nhìn thấy ánh Mặt Trời, ngoại trừ điều đó ra, thứ đáng sợ nhất sau chiến tranh chính là đại dịch tiến hóa.

“Đại dịch tiến hóa” là một trận đại dịch khiến cho vô số sinh vật Trái Đất bị nhiễm một loại vi rút cổ đại đến từ Bắc Cực, loại vi rút này xuất hiện sau khi ba quả tên lửa hạt nhân chệch hướng bay vào Bắc Cực khiến băng tan chảy mang theo vi rút ngủ đông trỗi dậy và ký sinh lên những sinh vật sống và cả một số xác chết.

Loại vi rút này cực kỳ đáng sợ, gần như sinh vật nào bị ký sinh đều sẽ đánh mất năng lực tự chủ và bị vi rút khống chế, đại khái chúng chính là vi rút zombie trong phim khoa học viễn tưởng.

Ngoại trừ biến dị thành zombie ra thì một số sinh vật sau khi nhiễm vi rút không hoàn toàn mất đi năng lực tự chủ mà còn có thể làm chủ bản thân trong khi chúng đã tiến hóa thành một loại sinh vật mạnh mẽ hơn trước.

Vô số nhà khoa học đã thử nghiệm chế tạo ra thuốc có thể khiến con người tiến hóa ra siêu năng lực giống như đám thú hoang kia nhưng kết quả vẫn chỉ có thể nhận lại thất bại.

Sau thế chiến, có rất ít quốc gia không tham gia chiến tranh may mắn thoát khỏi cảnh mưa máu, trong đó có Việt Nam, tuy nhiên nói là không tham gia nhưng vẫn bị ảnh hưởng bởi chiến sự ở một mức nhất định, trong trường hợp chiến tranh lan rộng khắp các quốc gia Đông Nam Á thì một đất nước nằm ở khu vực này muốn tránh khỏi mưa đạn là rất khó.

Dù Việt Nam không tham gia chiến tranh nhưng sau khi đại dịch tiến hóa bùng phát vẫn chịu phải thiệt hại lớn. Nguyên nhân là vì Việt Nam nằm ngay ven biển khiến vi rút sau khi lây nhiễm sinh vật biển tràn vào đất liền gây ra lây lan vi rút khiến nhiều người phải bỏ mạng.

Dù vậy thì chính phủ vẫn nhanh chóng xây dựng ra ba bức tường lớn, những bức tường này chỉ được xây dựng trong vòng chưa đầy một năm cho nên số lượng người tránh thoát khỏi đại dịch đi vào trong bức tường vẫn tương đối nhiều.

Về sau một trong số ba bức tường vì lượng người tị nạn từ các quốc gia xung quanh tràn vào quá nhiều nên nhanh chóng bị biến thành khu tị nạn, sau đó lại bị quân đội của một số nước láng giềng chia nhau chiếm đóng, rồi tiếp đó nữa lại bị một vài nước khác tiến vào tranh chấp cho đến cuối cùng dưới sự áp bức quá mức từ nhiều nước khác nhau, Việt Nam chỉ đành nhượng bộ để cho mười ba quốc gia bao gồm Việt Nam quản lý chung bức tường này.

Trong một xưởng sản xuất bánh mì của bức tường số 13, cũng chính là bức tường được mười ba nước quản lý chung.

Một cô gái ngồi xe lăn được một cô gái khác dắt đi về hướng cánh cửa, ánh mắt cô gái ngồi xe lăn có một chút vẻ hồn nhiên pha lẫn một chút về u buồn chỉ có ở người già, ngoại trừ đôi chân đã sớm bị liệt ra thì có thể nói từ thân hình đến khuôn mặt của cô nàng hoàn mỹ đến mức khó mà tả bằng lời.

Còn về phần cô gái dắt xe là một cô gái có khuôn mặt trái xoăn, tuy không xinh đẹp bằng cô gái ngồi xe lăn nhưng sức hút vẫn không hề thua kém gì, chỉ là trong cô lúc này có vẻ cực kỳ mệt mỏi.

“Lại là cái thằng khốn đó bắt nạt chị à, đúng là một đám rảnh hơi không có gì làm mà. Đều là người chạy nạn cả, sao suốt ngày chỉ biết bắt nạt người khác như vậy chứ!” Lúc này cô gái đẩy xe lăn cực kỳ bực tức nói với cô gái ngồi trên xe lăn.

Bạn đang đọc Siêu Thần sáng tác bởi HongLeee
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi HongLeee
Thời gian
Lượt đọc 7

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.