Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Dưa Chuột Tăng Giá.

Phiên bản Dịch · 1936 chữ

Dịch: Cậu Chủ Nhỏ

Lâm Phi gọi điện thoại xong với Hoàng Uyển Nhi, chuẩn bị gọi Tần Dũng thu dưa chuột.

Một bên khác, Trịnh Thúy Hoa cũng đang thương lượng chuyện thu hoạch rau củ trong ruộng lớn.

Tuy rằng lần trước nàng tốn rất nhiều khí lực mới mời được Hoàng Uyển Nhi, nhưng Hoàng Uyển Nhi không có mua nông sản nhà nàng, lại tiện nghi cho tiểu tử Lâm Phi kia.

Nghĩ đến Công ty nhà hàng giải trí nông sản cực phẩm không thu nông sản nhà mình, Trịnh Thúy Hoa cũng không thể chờ đợi ở Công ty nhà hàng giải trí nông sản cực phẩm này được mãi. Vì thế nàng lại liên lạc với một nhà hàng nhỏ, giá thu nông sản mặc dù không thể so sánh với Hoàng Uyển Nhi, nhưng cũng không tệ lắm.

Trong nhà Trịnh Thúy Hoa đã sớm đến hai người phụ nữ phụ giúp, một người là kẻ chuyên đi vuốt mông ngựa Trịnh Thúy Hoa là Điền Quế Lan, người còn lại cũng là người ủng hộ Trịnh Thúy Hoa là Viên Tân Liên.

Hôm nay, Trịnh Thúy Hoa mặc một chiếc áo sơ mi hoa mới mua, trong khi Điền Quế Lan và Viên Tân Liên đều mặc quần áo cũ.

- Chị, quần áo chị vừa mua thật đẹp, nếu có tiền, em cũng đi mua một cái.

Điền Quế Lan thân mật gọi Trịnh Thúy Hoa là chị, sau đó hai mắt tỏa sáng nhìn áo sơ mi hoa trên người Trịnh Thúy Hoa, tìm được chỗ vỗ mông ngựa.

Thấy thế, Viên Tân Liên vươn ngón tay cái về phía Trịnh Thúy Hoa, đi theo khen ngợi:

- Thúy Hoa thật sự là có ánh mắt, chúng ta không có cách nào so sánh với ngươi a! Ngươi nhìn ngươi giống như một nữ nhân trong gia đình hơn bốn mươi tuổi, hoàn toàn là tiểu thư khuê các.

Nghe hai người khen ngợi mình, Trịnh Thúy Hoa rất là hưởng thụ, cười nói:

- Ta cũng cảm thấy chiếc áo sơ mi hoa này rất đẹp, giá cả không đắt, hai trăm tệ mà thôi.

Hai trăm tệ đủ cho các nàng làm thật lâu! Hai người chậc chậc líu lưỡi, đối với Trịnh Thúy Hoa ném đến thần sắc hâm mộ.

- Chị, chị bảo chúng ta đến làm gì.

Mắt thấy Trịnh Thúy Hoa bị các nàng nói cao hứng, Điền Quế Lan đi thẳng đến chủ đề.

Trịnh Thúy Hoa thần bí cười ha hả cười nói:

- Tìm các ngươi đương nhiên là chuyện tốt, ta đã liên lạc với một khách sạn năm sao, hôm nay bọn họ phái người đến mua nông sản.

Nghe xong, Điền Quế Lan liền biết hôm nay Trịnh Thúy Hoa muốn tìm hai người các nàng hỗ trợ thu rau, đương nhiên không phải làm không, nhất định sẽ cho tiền.

Nhất thời, Điền Quế Lan tâm hoa nộ phóng, đối với Trịnh Thúy Hoa vô cùng cung kính nói:

- Chẳng lẽ chị định tìm chúng ta đến giúp ngươi thu nông sản?

- Đúng thế, ngươi thật sự là hiểu ta.

Lườm Điền Quế Lan, Trịnh Thúy Hoa nói ra mục đích tìm hai người bọn họ,

- Hay là giá cũ một ngày bốn mươi, thế nào?

Trong mắt các nàng, bốn mươi tệ đã rất tốt rồi, thu hoạch rau củ lại không mệt, hai người mừng rỡ gật đầu đáp ứng.

Nói giá cả tốt, Trịnh Thúy Hoa liền dẫn hai người đi đến nhà kho nhà nàng. Trên đường đi, Điền Quế Lan nghĩ đến Tần Dũng hôm qua trồng dưa chuột ngoài ruộng, vì thế thuận miệng nói:

- Các ngươi đoán xem hôm qua ta thấy cái gì?

Trịnh Thúy Hoa quay đầu nhìn Điền Quế Lan thần thần bí bí vẻ mặt hồ nghi hỏi:

Thấy cái gì vậy?

Thần bí cười một cái, Điền Quế Lan nói:

- Ta thấy Tần Dũng đang cày ruộng trồng dưa chuột, tiểu tử này bị mê muội, nhất định phải đi theo Lâm Phi lăn lộn, đây không phải là nhảy vào trong hố lửa sao? Ai, vốn trong nhà đều bởi vì ba mẹ hắn bị bệnh thời gian dài, của cải bị vét sạch, đã đủ thảm rồi, hiện tại đi theo tiểu tử Lâm Phi kia làm bậy, đến lúc đó có thể ngay cả cơm cũng không ăn được.

Nói xong, Điền Quế Lan đối với Lâm Phi thấu hận, cho là chính mình không lên thân, kéo người khác xuống nước làm gì!

Tần Dũng đi theo Lâm Phi trồng dưa chuột? Trịnh Thúy Hoa bỗng nhiên có một loại dự cảm bất tường.

- Đứa nhỏ Tần Dũng này ta biết, đặc biệt kiên định có thể chịu khổ, đáng tiếc theo nhầm người.

Trên mặt Viên Tân Liên tất cả đều là tình cảm tiếc hận đối với Tần Dũng.

- Muốn ta nói, Tần Dũng nên đi theo Thúy Hoa, như vậy nhà hắn cũng có thể sớm thoát nghèo.

Người khác trong thôn có thể không biết dưa chuột nhà Lâm Phi ngon, Trịnh Thúy Hoa nàng biết, nếu Lâm Phi trồng dưa chuột với số lượng lớn, thu nhập khẳng định rất khả quan, chỉ có một chút dưa chuột trong vườn rau nhà hắn đều bán hơn năm ngàn.

Trồng trên diện rộng, thu nhập ít nhất vượt quá một vạn

Thấy Trịnh Thúy Hoa không lên tiếng, Điền Quế Lan tiếp tục vỗ mông ngựa Trịnh Thúy Hoa:

- Dù sao ta cũng cảm thấy ở Sơn Hà thôn tổ 5 không đi theo chị, đó đều là đại ngốc. Đi theo chị lăn lộn, có thịt ăn.

Ba người đang trò chuyện khí thế ngất trời, một chiếc xe tải theo ba người các nàng bên cạnh đi qua.

Nhìn thấy chiếc xe tải lớn, Điền Quế Lan trên mặt vui vẻ, giơ ngón tay cái lên với Trịnh Thúy Hoa, kinh hô nói:

- Chị, lần này nhà chị thật sự là một tay lớn, so với lần trước tới xe ba bánh khí phái hơn nhiều

Mắt thấy Điền Quế Lan vỗ mông ngựa Trịnh Thúy Hoa, Viên Tân Liên cũng không cam lòng tụt lại phía sau, thuận theo nói:

- Thật sự quá khí phái, Thúy Hoa ngươi càng ngày càng có năng lực, ta cảm thấy người trong thôn đều nên đi theo ngươi trồng rau, không bao lâu nữa, thôn chúng ta có thể bỏ xuống danh hiệu nghèo khó. Đi theo tiểu tử nghèo Lâm Phi kia, chỉ là hồ nháo.

Chẳng lẽ Hồ lão bản phát tài? Dựa theo tính cách hẹp hò của Hồ lão bản, không đến mức lấy xe tải lớn vận chuyển rau củ, Trịnh Thúy Hoa nghĩ tới đây, trong lòng tràn ngập nghi hoặc. Suy nghĩ nửa ngày, Trịnh Thúy Hoa tìm một đáp án miễn cưỡng, có lẽ hồ lão bản nhất thời không tìm được xe ba bánh, cho nên lấy tạm một chiếc xe tải lớn. Mặc kệ, dù sao chiếc xe này đều là hướng về phía nàng, mặt mũi lớn như vậy, ở trong thôn Trịnh Thúy Hoa cảm thấy lại có thể khoe khoang một thời gian.

Tốc độ đi bộ của con người chắc chắn không thể so sánh với tốc độ chạy của xe tải lớn. Chẳng bao lâu, chiếc xe tải lớn biến mất trước mắt họ. Đi một hồi, đi ra khỏi thôn, Điền Quế Lan tinh mắt, liếc cái nhìn thấy bên kia nhà kho của Trịnh Thúy Hoa không có xe tải lớn, vẻ mặt hồ nghi nói:

- Chị, xe tải lớn đi đâu vậy? Chẳng lẽ rơi xuống ao sao?

Đột nhiên, Trịnh Thúy Hoa nghe thấy tiếng xe tải lớn ầm ầm, nghe tiếng nhìn lại, thấy Lâm Phi đứng trên bờ ruộng nhà Tần Dũng, đang chỉ huy xe tải lớn lùi xe.

Điền Quế Lan và Viên Tân Liên cũng nhìn qua. Nhất thời, ba người ngây ngốc.

Chẳng lẽ xe tải lớn không đến nhà Trịnh Thúy Hoa thu mua rau? Trên mặt Điền Quế Lan tràn đầy dấu chấm hỏi, si ngốc nói:

- Chị, chị nói xe tải lớn đến nhà Tần Dũng làm gì, ngày hôm qua ta vừa nhìn thấy Tần Dũng ở trong ruộng của hắn trồng dưa chuột, thu dưa chuột? Hoàn toàn không thể, trong một ngày, hạt giống có thể hóa dưa chuột? Điều này là hoàn toàn không thực tế.

- Xe tải lớn kia đi nhà Tần Dũng làm gì?

Viên Tân Liên trong đầu đầy nghi hoặc, dựa theo Điền Quế Lan nói, Tần Dũng ngày hôm qua vừa mới gieo hạt giống dưa, nở hoa cũng là không có khả năng, làm sao có thể phát triển dưa chuột lớn.

Duy chỉ có Trịnh Thúy Hoa không nói gì, giờ phút này trong lòng nàng nổi lên sóng to gió lớn.

Duy chỉ có Trịnh Thúy Hoa không nói gì, giờ phút này trong lòng nàng nổi lên sóng to gió lớn. Nàng cảm thấy rất có thể, trong nhà Tần Dũng mọc ra dưa chuột lớn. Ngày đó, vườn rau nhà Lâm Phi sắp chết, trong nháy mắt, cây giống dưa chuột không chỉ chết đi sống lại, mà còn phát triển dưa chuột đặc biệt ngon. Đây là Trịnh Thúy Hoa tận mắt nhìn thấy, nàng không tin cũng không được.

Vì tìm hiểu đến tột cùng, Trịnh Thúy Hoa dẫn hai người đi về phía nhà Tần Dũng. Ở trong nhà Tần Dũng, Hoàng Uyển Nhi đang ngồi xổm xuống, hái một trái dưa chuột lớn nhét vào miệng anh đào.

Hôm nay, Hoàng Uyển Nhi mặc trang phục thể thao màu đen vô cùng vừa vặn, lúc ngồi xổm xuống, hai mông của nàng được làm nổi bật trong bộ đồ thể thao vừa vặn, lộ ra không thể nghi ngờ.

Dát băng một tiếng giòn vang, ăn một ngụm dưa chuột, Hoàng Uyển Nhi đứng dậy, trên khuôn mặt xinh đẹp tất cả đều là vui sướng, khen ngợi:

- Không sai, thật không tệ. Giống như lần trước, tất cả đều đặc biệt ngon.

- Xét thấy loại dưa chuột này ở khách sạn của chúng tôi cung không đủ cầu, cho nên tôi dự định ở giá ban đầu tăng mười lăm tệ, hiện tại tôi mua dưa chuột của anh bốn mươi tệ một cân, thế nào?

Hoàng Uyển Nhi nhìn cả một mẫu dưa chuột, trong lòng vui vẻ nở hoa. Lần này thu mua nhiều dưa chuột cực phẩm như vậy, có thể quảng bá ở các chuỗi khách sạn khác.

Phỏng chừng khách sạn muốn chiếm một bộ phận khách ăn cao cấp, Hoàng Uyển Nhi càng nghĩ toàn thân càng hăng hái.

- Tốt a, bốn mươi liền bốn mươi.

Lâm Phi cảm thấy Hoàng Uyển Nhi rất có thành ý, cũng tính toán hợp tác lâu dài với nàng liền không muốn mặc cả.

Nghe được hai người thương lượng tốt bốn mươi khối một cân dưa chuột, Tần Dũng quả thực nhân sinh quan bị lật đổ, hắn biết, cho dù hắn câu được cá tự nhiên cũng mới hai ba mươi hơn một cân, dưa chuột này cư nhiên so với cá tự nhiên còn đắt hơn mười tệ.

Một hồi lâu, mới coi như bình phục tâm tình kích động, Tần Dũng ở đáy lòng hò hét nói:

- Ta quá hạnh phúc, xem ra đi theo Phi Tử lăn lộn, quả nhiên không sai.

Bạn đang đọc Siêu Cấp Tiểu Thần Nông (Dịch) của Hảo Cật Hương Qua
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi 01664021235
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 2
Lượt đọc 12

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.