Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Mua Xe Chở Về

Phiên bản Dịch · 1809 chữ

Dịch: Cậu Chủ Nhỏ

Dưới sự giới thiệu của Phương Khải Minh, Lâm Phi mua một chiếc xe ba bánh phía trước có mái che, ngồi phía trước có thể che gió che mưa, phía sau có thể kéo đồ đạc. Cái này so với chiếc xe ba bánh mới mua của gia đình Trịnh Thúy Hoa thì phong cách hơn nhiều.

Đến siêu thị trong thành mua hai bao thuốc Trung Hoa và một cái váy nữ, Lâm Phi lái xe ba bánh trở về thôn Sơn Hà, rất nhiều trẻ em nhìn thấy xe ba bánh mái che phía trước giống như nhìn thấy vật mới lạ, vây quanh xe ba bánh không ngừng xoay vòng.

Khi những đứa trẻ nhìn thấy Lâm Phi lái trở lại một chiếc xe ba bánh có mái che, bọn họ đi khoe khắp xóm, rất nhiều người trong làng biết Lâm Phi mua xe ba bánh.

Ở trong sân, cha hắn ngồi hút thuốc sợi, vừa hút vừa ho khan.

Mẹ hắn đang nấu cơm trong bếp nghe thấy cha hắn ho như vậy, không vui nói:

- Lão già, sao lại hút thuốc sợi nữa rồi, khói thuốc sợi đối với thân thể tổn thương lớn, cũng không biết hút để làm gì.

Nhưng cha hắn không nói gì, vẫn tiếp tục rít.

Lại nói, Lâm Tử Dương cũng không phải không muốn hút thuốc tốt, thế nhưng điều kiện không cho hắn xa xỉ.

Tiếng xe lùi vang lên trước cửa nhà, cha hắn đứng lên, nhìn thấy một chiếc xe ba bánh điện hoàn toàn mới, nói với mẹ hắn:

- Tú Hoa, xe điện nhà ai đậu trước cửa nhà chúng ta này.

- Quản nó là nhà ai, dù sao cũng không phải nhà chúng ta. Điều kiện nhà chúng ta mua thế nào được, bây giờ hoặc suy nghĩ về chi phí sinh hoạt của con gái vào cuối tháng mới là!

Mẹ hắn cầm dao phay bị mẻ thái đồ ăn, vừa làm mặt vừa ủ rũ. Từ trên xe đi xuống, Lâm Phi gõ cửa nhà hắn, vô cùng hưng phấn hô:

- Ba mẹ, mau mở cửa ra, xem con mua gì này.

Nghe vậy, cha hắn mở cửa, vẻ mặt không thể tin được nhìn chiếc xe ba bánh điện mới tinh, hơn nữa phía trước mang theo mái che, người ngồi ở bên trong có thể che gió che mưa, điều này so với xe ba bánh bình thường của Trịnh Thúy Hoa tốt hơn nhiều.

Lái xe vào sân, Lâm Phi từ trên xe lấy ra thuốc lá Trung Hoa cùng váy hoa, nói:

- Đây là quà con mua cho hai người, con trai hai người bây giờ kiếm ra tiền rồi, có thể hiếu thuận các người.

Rất nhiều dân làng nghe bọn nhỏ nói Lâm Phi lái về một chiếc xe ba bánh điện mới tinh, nhao nhao chạy đến nhà Lâm Phi.

Giờ phút này, dân làng nhìn thấy Lâm Phi mua thuốc lá Trung Hoa và váy hoa cho cha mẹ hắn, đều lộ ra ánh mắt hâm mộ.

Nhìn dân làng xung quanh, Lâm Tử Dương đón lấy bao Trung Hoa, tràn đầy tự hào, nhếch miệng cười nói:

- Con trai nhà ta có tiền đồ, hiểu được hiếu thuận.

Từ phòng bếp đi ra, mẹ hắn lại phản ứng rất khác với cha hắn, vẻ mặt bà kinh hoảng nói:

- Tiểu Phi, từ đâu con kiếm được nhiều tiền như vậy, chúng ta cũng không thể làm chuyện trái pháp luật a! Mẹ đời này không cầu con đại phú đại quý, chỉ cầu con bình an.

Lời này vừa nói ra, dân làng một mảnh xôn xao.

- Nghe Trịnh Thúy Hoa nói Lâm Phi ở trên thành phố làm việc khó khăn, trở về làm ruộng, hắn từ nơi nào lấy được nhiều tiền như vậy?

- Đúng vậy! Một bao thuốc Trung Hoa ít nhất 400 có hơn, hai cái chính là tám trăm, ai ya, chỗ tiền đó đủ để một nhà ta hai tháng sinh hoạt.

- Các ngươi nói, Lâm Phi sẽ không làm chuyện gì vi phạm pháp luật chứ!

Nghe mọi người nghị luận, cha mẹ hắn lòng nóng như lửa đốt, nếu những thứ này đều là bất hợp pháp lấy được, bọn họ tình nguyện không cần, chỉ cần nhi tử bình an.

Lâm Phi vẻ mặt bình tĩnh, đè tay, ý bảo mọi người im lặng, cười ha hả nói:

- Mọi người im lặng, quà tôi mua cho ba mẹ tôi tất cả đều là bán dưa chuột, kể cả xe ba bánh có mái cũng vừa mới mua. Ai nói nông dân thì không thể phát tài, các vị chỉ cần đi theo Lâm Phi ta cùng nhau làm ruộng, ta cam đoan để cho nhà mọi người đều có thể mua được xe ba bánh, các vị đều có thể hút thuốc Trung Hoa.

Dân làng ngươi nhìn ta, ta nhìn ngươi, hiển nhiên không tin lời Lâm Phi nói.

Quanh năm suốt tháng, họ trồng trọt, thu nhập của nhà nào nhiều ruộng nhất mới được hơn ba vạn..

Bây giờ giá cả cao như vậy, cắn răng mua một chiếc xe ba bánh cũng có thể, nếu mỗi ngày hút thuốc Trung Hoa tuyệt đối không thể.

Trong thôn có Trịnh Thúy Hoa thích xen vào việc của người khác, khi Lâm Phi lái xe ba bánh có mái, nàng liếc mắt một cái liền nhìn thấy và đi theo.

Điều này có thể làm cho bệnh đố kỵ Trịnh Thúy Hoa tái phát.

Ở Sơn Hà thôn tổ 5, hai vợ chồng Trịnh Thúy Hoa rất có tiếng nói, chỉ có nhà nàng có nhà lầu. Vì thế, Trịnh Thúy Hoa trở thành đối tượng được rất nhiều dân làng ủng hộ.

- Lâm Phi, ngươi nói để mọi người đi theo ngươi làm ruộng, tất cả mọi người đều có thể mua xe ba bánh, hút thuốc Trung Hoa? Tiểu tử ngươi mộng có hay không tỉnh a.

Trịnh Thúy Hoa ho khan hai tiếng, rất nhiều người đều nhường đường cho nàng.

- Ngươi nói xem kế hoạch của ngươi là gì? Tay không bắt sói ai không biết.

Vừa nhìn thấy Trịnh Thúy Hoa, Lâm Phi khó chịu, nhưng trong thôn dân rất nhiều người tin nàng, hắn cũng không thể đem Trịnh Thúy Hoa đuổi đi.

Kỳ thật lúc thương lượng với Hoàng Uyển Nhi, Lâm Phi đã có kế hoạch ban đầu, vì thế hắn nói:

- Tôi và giám đốc Công ty nhà hàng giải trí nông sản cực phẩm đã đạt được kế hoạch hợp tác, tôi phụ trách trồng các loại rau, cô ấy phụ trách thu mua, về phần giá cả tuyệt đối sẽ làm cho các vị hài lòng.

Trịnh Thúy Hoa hừ lạnh một tiếng, nói:

- Ngươi nói ngươi và Công ty nhà hàng giải trí nông sản cực phẩm đạt được hợp tác, chúng ta không tin? Ngươi lấy hợp đồng của ngươi ra, giá của rau củ của chúng tôi là bao nhiêu, để cho mọi người nhìn thấy.

Thấy mọi người bị mình nói động, Trịnh Thúy Hoa hắng giọng tiếp tục nói:

- Ngươi chỉ là một tiểu nông dân, công ty lớn như vậy dựa vào cái gì muốn hợp tác với ngươi, nằm mơ đi.

Chỉ là cùng Hoàng Uyển Nhi đạt thành ý định thu mua sơ bộ, Lâm Phi không có hợp đồng, nhất thời liền trợn tròn mắt, kiên trì nói:

- Về phần chuyện hợp đồng, ta sẽ cùng giám đốc công ty bọn họ thương lượng, xin mọi người tin tưởng ta.

Hai tay đưa ra, Trịnh Thúy Hoa nhìn về phía dân làng xung quanh nói:

- Mọi người dựa vào cái gì tin tưởng ngươi, ngươi ở trong thành làm việc không nổi, bị buộc bất đắc dĩ chạy về nông thôn làm ruộng, cũng đã chứng tỏ ngươi không có năng lực. Mọi người đi theo ngươi làm ruộng, đến lúc đó làm không tốt cả nhà đều phải uống gió Tây Bắc sống à.

Dân làng nhao nhao hô đúng đúng hùa theo Trịnh Thúy Hoa.

Tất cả mọi người đều trông cậy vào cuộc sống thu hoạch trên ruộng, nếu đi theo Lâm Phi làm ruộng, làm không tốt thật sự khiến cả nhà chết đói. Đó là điều họ không thể chấp nhận được.

- Mọi người các ngươi hẳn là biết lần trước Công ty nhà hàng giải trí nông sản cực phẩm đến nhà ta thu mua, nhà ta nông sản họ còn không coi trọng. Tiểu tử Lâm Phi này còn chưa từng trồng qua mấy ngày, có thể mạnh hơn Trịnh Thúy Hoa ta?

Mắt thấy mọi người bị nàng nói càng lúc càng dao động, Trịnh Thúy Hoa thêm mắm thêm muối nói:

- Mọi người về đi, về đi, về nhà ngủ sớm một chút.

Sự thật là, Trịnh Thúy Hoa tận mắt chứng kiến Hoàng giám đốc của Công ty nhà hàng giải trí nông sản cực phẩm thu mua dưa chuột của Lâm Phi với giá cao.

Nhưng, nàng chính là không nói, bởi vì nàng sợ mọi người đi theo Lâm Phi làm ruộng, về sau nàng ở Sơn Hà tổ 5 không có địa vị cao như Lâm Phi, nàng không muốn nhìn thấy loại tình huống này phát sinh.

Trải qua Trịnh Thúy Hoa gào to mấy lần, mọi người đều không muốn nghe Lâm Phi nói chuyện nữa, nhao nhao về nhà.

Lần đầu tiên, kêu gọi mọi người đi theo hắn làm ruộng, kết thúc trong thất bại. Này! Vẫn là kinh nghiệm không đủ, ứng phó với tình huống bất ngờ không được, đem sự tình suy nghĩ quá đơn giản, Lâm Phi thở dài thật sâu.

Đệ nhất nịnh hót Quế Lan đi phía sau Trịnh Thúy Hoa, giơ ngón tay cái lên với Trịnh Thúy Hoa vui vẻ nói:

- Đại tỷ ở thôn chúng ta thật sự là nhất hô bách ứng, tiểu tử Lâm Phi kia quá non nớt, muốn làm việc, không cho đại tỷ ngươi chỗ tốt? Làm sao có thể thành công?

Ngày mùa thời điểm, Trịnh Thúy Hoa nhà nhiều ruộng, làm không xuể, đều là mời Điền Quế Lan giúp đỡ gia đình nàng.

Bận bịu không phải giúp không, một ngày bốn mươi tệ, Điền Quế Lan nàng ở nhà Trịnh Thúy Hoa chiếm được lợi ích, khẳng định chuyện gì đều đứng về phía Trịnh Thúy Hoa. Đám người tản đi, cha hắn nhìn Lâm Phi thất vọng, an ủi nói:

- Đừng nản lòng, bọn họ cảm thấy con không được, cha ngược lại cảm thấy con có thể, nhớ kiên trì không bỏ tất sẽ có hồi báo.

Bạn đang đọc Siêu Cấp Tiểu Thần Nông (Dịch) của Hảo Cật Hương Qua
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi 01664021235
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 2
Lượt đọc 19

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.