Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Cực Phẩm Dưa Chuột

Phiên bản Dịch · 1777 chữ

Dịch: Cậu Chủ Nhỏ.

- Quên đi, ta về công ty còn có một cuộc họp.

Hoàng quản lý nghe người giới thiệu nông sản nhà Trịnh Thúy Hoa không tệ, tranh thủ thời gian tới nơi này, bất quá lại là thất vọng lớn. Nếu rau nhà Trịnh Thúy Hoa không đạt tiêu chuẩn của công ty bọn họ, Sơn Hà thôn đều là cùng một mảnh đất, phỏng chừng chất lượng món ăn đều không chênh lệch nhiều lắm, vậy tự nhiên nông sản nhà Lâm Phi cũng không có khả năng đạt tới tiêu chuẩn của công ty bọn họ. Huống hồ, cô thật sự rất bận rộn, cuộc họp tổng kết quý I của công ty chờ cô trở về chủ trì.

Lâm Phi thấy thế, nháy mắt với Phương Khải Minh, Phương Khải Minh tự nhiên biết dụng ý của Lâm Phi.

Phương Khải Minh muốn cầu cạnh Lâm Phi, vì thế nhỏ giọng ở bên tai Hoàng quản lý thì thầm:

- Nếu cậu ta ta có thể lấy được thứ tốt như Trư Yêu thảo, nói không chừng trồng rau cũng có tay nghề, đi xem thử cũng không mất nhiều thời gian.

Mắt nhìn đồng hồ Thụy Sĩ ở cổ tay, giám đốc Hoàng cau mày nói:

- Được rồi, nhưng thời gian của tôi rất quý giá, chỉ có thể nhìn năm phút.

Dưới sự dẫn dắt của Lâm Phi, Hoàng quản lý cùng Phương Khải Minh đi tới vườn rau Lâm Phi, Trịnh Thúy Hoa muốn xem Lâm Phi xấu mặt trước mặt Hoàng quản lý như thế nào, cho nên cũng đi theo tới.

Mắt thấy trong vườn rau nhà Lâm Phi dưa chuột già dài, cà tím to bằng nắm tay, ớt sắp lớn bằng dưa chuột trong nhà mình, Trịnh Thúy Hoa nhất thời vẻ mặt ngây dại, làm sao có thể, vừa rồi rõ ràng nhìn thấy vườn rau nhà hắn đều bị hủy không ra hình dạng, hiện tại sao lại là quang cảnh này. Thật không thể tin được! Trịnh Thúy Hoa dụi dụi mắt, lần nữa xác định đây là vườn rau nhà Lâm Phi.

Bước lên, Hoàng quản lý vui mừng quá đỗi, nông sản ở đây thật sự là quá tốt, chẳng những lớn, hơn nữa bề ngoài cũng rất đẹp.

Lâm Phi thấy Hoàng quản lý si mê nhìn rau quả trong vườn, đã cảm thấy có hi vọng, vui vẻ nói:

- Hoàng quản lý, vườn rau nhà ta tất cả đều là rau sạch. Chưa bao giờ tiêm thuốc trừ sâu, chỉ bón phân nhà nông, hương vị tuyệt đối rất tốt. Giống như rau trong vườn của gia đình Trịnh Thúy Hoa không chỉ tiêm thuốc, mà còn áp dụng phân bón hóa học, tự nhiên không đạt tiêu chuẩn của ngươi.

Trịnh Thúy Hoa vẫn nhắm vào hắn, Lâm Phi thấy có cơ hội đem Trịnh Thúy Hoa bôi đen một phen. Nghe Lâm Phi nói như vậy, nếu Trịnh Thúy Hoa không phải nhìn Hoàng quản lý ở trước mắt liền chửi hét, thằng nhóc này quá tổn hại, đem hắn thổi phồng một phen, ngay tiếp theo đem nàng giẫm một cước.

- Không tệ, thật rất không tệ.

Hoàng quản lý ngồi xổm xuống, từ trên giàn dưa chuột hái ra một cái, tán thưởng không thôi.

Lâm Phi cũng từ trên giàn hái một quả dưa chuột, lau sạch, ăn một ngụm, lập tức cả kinh kêu lên:

- Sao lại ngon như vậy, ta lớn như vậy chưa từng ăn qua món ăn ngon như dưa chuột này.

Quá giả! Trịnh Thúy Hoa vẻ mặt khinh thường, nói:

- Sao ngươi không đi quay phim, chỉ cần diễn xuất này của ngươi tuyệt đối có thể đoạt được Oscar. Ta cũng không tin dưa chuột có ngon hơn nữa, có thể so sánh gà vịt thịt cá.

Có thể bị Lâm Phi lây nhiễm, Hoàng quản lý cũng lau vỏ dưa chuột, cắn một cái. Ngay lập tức, giám đốc Hoàng hoảng sợ, hét lên:

- Thực sự rất ngon, ta đã tự mình đi qua rất nhiều vườn rau, ăn rất nhiều rau. Nhưng dưa chuột trong vườn rau của ngươi là ngon nhất, không cần phải nói bất cứ điều gì, dưa chuột trong vườn rau của ngươi ta mua tất cả. Giống như dưa chuột của ngươi, công ty chúng ta chắc chắn sẽ được đánh giá là thực phẩm cao cấp.

Hoàng quản lý vài ngụm liền ăn hết một quả dưa chuột rất dài, chỉ còn lại một chút đuôi mông, cô còn luyến tiếc vứt đi. Đến vườn rau nhà Lâm Phi đã năm phút, cô đã sớm ném ước định năm phút ra sau đầu.

- Nàng là hoa hồng của ta, nàng là hoa hồng của ta …

Lúc này, điện thoại di động của giám đốc Hoàng reo, nhấn nút trả lời, cô dùng thanh âm không thể nghi ngờ nói:

- Cuộc họp hôm nay bị hủy bỏ, tôi có việc quan trọng hơn phải xử lý, cuộc họp bị hoãn lại, thời gian cụ thể khi nào, thông báo sau

Có ngon như vậy không? Trịnh Thúy Hoa bán tín bán nghi, nhanh chóng đưa tay hái một quả dưa chuột xuống, ăn một miếng, nhất thời hóa đá tại chỗ, rất ngon.

- Trịnh Thúy Hoa, ngươi quá không biết xấu hổ, dám trộm dưa chuột nhà ta.

Lâm Phi cướp đi dưa chuột trong tay Trịnh Thúy Hoa, đẩy Trịnh Thúy Hoa ra ngoài vườn rau.

Nếu không phải Lâm Phi quá cường hãn, Trịnh Thúy Hoa đã sớm nhào tới cướp dưa chuột, thật sự là quá ngon. Quả dưa này chỉ có trên trời, nhân gian khó có được mấy lần.

- Tất cả chỗ dưa chuột này tôi đều mua, hơn nữa sau này dưa chuột nhà cậu trồng tôi đặt trước.

Hoàng quản lý ăn xong dưa chuột, nhịn không được lại hái một quả dưa chuột, rôm rốp ăn, hoàn toàn không để ý đến hình tượng thục nữ của nàng, quả thực đem Trịnh Thúy Hoa ngoài vườn rau thèm ăn đến mức nước miếng chảy ra ngoài.

Tuy rằng Hoàng quản lý ăn uống không đứng đắn, nhưng không ảnh hưởng chút nào đến mỹ mạo của nàng, đôi môi đỏ mọng kiều diễm ướt át của nàng khiến Lâm Phi hận không thể hôn một cái. Mỹ nữ thật sự là làm cái gì cũng đẹp, Lâm Phi si ngốc nhìn Hoàng quản lý.

Lúc này, hắn có một ý tưởng táo bạo, hắn muốn cưới Hoàng quản lý làm vợ. Nếu có thể cưới một đại mỹ nữ như Hoàng quản lý, Lâm Phi nằm mơ cũng có thể cười tỉnh. Tuy nhiên, thực tế là không thể, Hoàng quản lý người ta là công ty lớn, mà hắn chỉ là tiểu nông dân trong thôn. Quả thực là một người ở trên trời, một người ở dưới đất, dùng lời của muội muội hắn, Lâm Thanh Nhi nói: “Tới tới tới, ca cho ngươi thích ăn nhất thịt thiên nga.”

- Này, cậu nhìn cái gì vậy?

Hoàng quản lý bị ánh mắt sáng ngời của Lâm Phi nhìn có chút tức giận, người này quá bất lịch sự.

Nghe vậy, Lâm Phi từ trong ảo tưởng trở lại hiện thực, nhịn không được khen ngợi:

- Hoàng quản lý cô quá đẹp.

Người phụ nữ nào không thích khen ngợi, giám đốc Hoàng đương nhiên không ngoại lệ, lập tức không còn tức giận, trở về chính đề nói:

- Dưa chuột nhà cậu tôi đều muốn, hôm nay tôi sẽ mang về, tôi đã không thể chờ đợi được nhìn thấy thực khách khen ngợi thức ăn trong cửa hàng của chúng tôi.

Lâm Phi đáp ứng một tiếng, lập tức đi hái dưa chuột, Hoàng quản lý cùng Phương Khải Minh vui vẻ giúp đỡ một tay. Nhìn thấy Hoàng quản lý cư nhiên tự mình hái dưa chuột ở vườn rau nhà Lâm Phi, Trịnh Thúy Hoa tức giận đến tức ngực. Dưa chuột nhà Lâm Phi chỉ có ba hàng, rất nhanh ba người liền hái xong. Lấy túi da rắn từ trong nhà, Lâm Phi bỏ hết dưa chuột vào trong túi,

- Dưa chuột đã đóng gói xong, chúng ta nên nói giá cả. Dưa chuột trên thị trường thường là ba tệ rưỡi một cân, Công ty nhà hàng giải trí nông sản cực phẩm của chúng tôi thu mua dưa chuột là chất lượng cao, giá cả nói chung là 5,5 tệ, dưa chuột nhà của cậu là khác nhau, vì vậy tôi dự định thu mua với 25 tệ một cân, cậu thấy như thế nào?

Hoàng quản lý hào phóng nói.

Hai mươi năm tệ một cân, nhìn dưa chuột trong túi da con rắn, ước chừng hai trăm cân, phải có năm ngàn tệ, ta #$%, Lâm Phi đều sắp cười ra tiếng.

. Một lát sau, Hoàng quản lý thấy Lâm Phi không nói gì, cho rằng Lâm Phi chê giá thấp, vội vàng nói:

- Lâm tiên sinh, nếu anh cảm thấy giá cả không hài lòng, sau này nếu dưa chuột của anh bán ở khách sạn của chúng tôi, còn có thể tăng giá.

Về sau còn có thể tăng giá, Lâm Phi hưng phấn nói không nên lời, liên tục gật đầu. Huynh đệ ruột còn phải tính sổ rõ ràng, huống chi hắn cùng Hoàng quản lý không thân thiết. Đương nhiên sau này sẽ khó nói, ai còn không có ước mơ, vạn nhất thực hiện được thì sao.

Lâm Phi từ trong nhà tìm được cân lớn, cùng Phương Khải Minh đem ba túi dưa chuột cân một chút, tổng cộng hai trăm hai mươi cân, nhân với hai mươi lăm, tổng cộng năm ngàn năm chẵn.

Hoàng quản lý quyết đoán lấy ra năm ngàn năm trăm tệ từ ví tiền, đưa cho Lâm Phi. Trịnh Thúy Hoa đứng bên ngoài vườn rau vẫn không đi, nàng muốn xem Lâm Phi lần này rốt cuộc có thể bán được bao nhiêu tiền.

Càng nhìn xuống, Trịnh Thúy Hoa càng tức giận, nhìn thấy 55 tờ tiền mệnh giá trăm tệ rơi vào túi Lâm Phi, nàng kém chút bão tố ra một ngụm lão huyết. Không nghĩ tới Trịnh Thúy Hoa nàng tìm quan hệ, thậm chí mời người ăn cơm, thật vất vả mới mời Hoàng quản lý tới đây, rau củ nhà mình một sợi lông cũng không bán được, ngược lại tiện nghi cho tiểu tử Lâm Phi này.

Bạn đang đọc Siêu Cấp Tiểu Thần Nông (Dịch) của Hảo Cật Hương Qua
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi 01664021235
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 2
Lượt đọc 21

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.