Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Đường Tăng Cưỡi Heo

Phiên bản Dịch · 2030 chữ

Núi non trùng điệp, vách đá cheo leo.

Đội ngũ thỉnh kinh một đường tiến về Tây Thiên, bởi vì Đường Tăng không có toạ kỵ cho nên nhục thân phàm thai không chống đỡ nổi mệt nhọc, cần phải vừa đi vừa nghỉ.

- Tiểu Bạch, ngươi không phục lại tu vi chưa?

Tôn Ngộ Không hỏi.

Long Tiểu Bạch lau đi mồ hôi trên trán, lắc đầu, ánh mắt lại nhìn về phía Trư Bát Giới đang gánh hành lý, trên mặt dần dần nở ra nụ cười vô lại.

- Nhị sư huynh, để ta gánh giúp ngươi.

- Ụt..ịt! Sư đệ quả thực là người tốt!

Trư Bát Giới là chúa lười biếng, đương nhiên sẽ không từ chối lời đề nghị này.

Long Tiểu Bạch nhận lấy gánh hành lý, đi chưa được mấy bước liền than thở nói:

- Aizzz...! Các sư huynh, nhìn sư phụ đi bộ mệt nhọc, ta hận mình không thể biến thành Bạch Long Mã để chở sư phụ.

Tôn Ngộ Không đảo con ngươi một vòng, hắn rất tinh quái, cho nên ngay lập tức liền hiểu rõ ý đồ của Long Tiểu Bạch, trong lòng thầm mắng một câu: Vô sỉ.

Trư Bát Giới phản ứng chậm nửa nhịp, thở hổn hển nói ra:

- Đúng vậy nha! Sớm biết như vậy lúc ở Cao Lão Trang chúng ta đi kiếm một con ngựa.

- A! Nhị sư huynh, ta nhớ không lầm thì ngươi có Ba Mươi Sáu Biến mà? Hay là ngươi biến thành con ngựa cho sư phụ cưỡi đi?

- Cái gì? Để cho lão Trư biến thành con ngựa?

Trư Bát Giới không dám tin vào tai heo của mình.

- Ta có Ba Mươi Sáu Biến, nhưng Hầu ca còn có Bảy Mươi Hai...

- Hừ!

Tôn Ngộ Không hừ lạnh một tiếng, hai tay vuốt ve Kim Cô Bổng.

Trư Bát Giới giật mình, vội vàng đem lời nói phía sau nuốt vào trong bụng.

- Các đồ đệ đừng tranh nhau, vi sư vẫn còn kiên trì được...!

Mặc dù Đường Tăng nói như vậy, nhưng con mắt thỉnh thoảng lại ngắm cái mông mập mạp của Trư Bát Giới.

Cái mông mập mạp như vậy, ngồi lên hẳn là rất êm nha.

“Tên xấu bụng, tuyệt đối là tên xấu bụng.”

Long Tiểu Bạch nhìn thấy ánh mắt của Đường Tăng, trong lòng không ngừng oán thầm.

Trư Bát Giới cũng nhìn rõ bạch, biết hôm nay bản thân trốn không thoát, chỉ kiên trì nói ra:

- Sư phụ, để đồ nhi cõng ngươi một đoạn đi.

Vừa nói vừa ụt ịt hai tiếng, sau đó biến thành một con heo rừng có bộ lông màu đen.

- Sư phụ mau tới, để ta vịn ngài lên.

Long Tiểu Bạch đỡ Đường Tăng leo lên lưng heo, còn thuận tay chất hành lý lên trên, sau đó cực kỳ vô sỉ nói ra:

- Nhị sư huynh chịu gian khổ rồi. Bất quá như này cũng rất tốt, để cho ngươi giảm béo.

- Lăn ngay!

Trư Bát Giới phản ứng chậm chạp một chút nhưng hắn không phải bị thiểu năng, cho nên lúc này đã biết được mình bị lừa vào tròng.

- Giời ạ!

Long Tiểu Bạch giật mình, không dám trêu chọc con heo này nữa.

Sau khi Đường Tăng có toạ kỵ, tốc độ của đội ngũ tăng lên rất nhiều. Thế nhưng con đường càng ngày càng khó đi, thậm chí thỉnh thoảng còn có dã thú lui tới.

Bỗng nhiên, một con heo rừng thân hình to lớn lao ra từ bụi rậm, nó dùng ánh mắt khinh bỉ trào phúng nhìn xem Trư Bát Giới.

- Này! Ăn ta đây lão Tôn một gậy.

Tôn Ngộ Không hét lên một tiếng, đang định nâng lên Kim Cổ Bổng đập tới, chẳng qua vừa lúc này, Long Tiểu Bạch vội vàng hô lớn:

- Chậm đã Hầu ca! Để cho ta tới luyện tay một chút!

Long Tiểu Bạch rút ra Thanh Cương Kiếm xông lên, hắn muốn thử một chút thực lực của mình, cũng tiện đà xoát một chút điểm kinh nghiệm.

Tôn Ngộ Không thấy vậy liền thu tay lại, lui về phía sau bảo vệ Đường Tăng.

Đây xem như là lần đầu tiên Long Tiểu Bạch tham gia chiến đấy, trong tay nắm chặt Thanh Cương Kiếm, trên mặt đầy vẻ hưng phấn.

- Gr...ào...oooooo!

Con heo rừng to lớn phát ra một tiếng gào thét, phun ra cuồng phong mùi tanh hôi.

- Ta thảo! Còn rất lợi hại nha!

Long Tiểu Bạch vung lên Thanh Cương Kiếm, múa ra mấy đường kiếm ảnh, hét lớn một tiếng rồi chém tới.

Hắn lúc đã là Level 2, tố chất thân thể mạnh hơn trước kia rất nhiều. Lại thêm đây là thân thể Tiểu Bạch Long, mặc dù không có tu vi như trước kia, nhưng đối phó với một con heo rừng cũng không thành vấn đề.

- Gr..àooooo!

Heo rừng không yếu thế chút nào, bốn chânco lại lấy đà rồi nhảy vọt lên.

- Long Ngâm Trảm!

- Nganggggg!

Thanh Cương Kiếm phát ra một tiếng rồng ngâm, trên thân kiếm cũng nhiễm lên một tầng ánh sáng màu hồng nhạt.

Long Tiểu Bạch chợt nhận ra một chiêu nay tiêu hao hết pháp lực của hắn, trong lòng không khỏi chấn động một cái

- Vèoooo!

Chém xuống một nhát.

Heo rừng vừa rồi bị tiếng rồng ngâm làm cho tinh thần hoảng hốt, bây giờ kịp phản ứng lại thì không kịp rồi.

- Phốc!

Thanh Cương Kiếm là Pháp khí cho nên cực kỳ sắc bén, rất dễ dành liền chém bay đầu heo rừng. Một chiêu miểu sát.

[Keng!]

[Chúc mừng ký chủ giết chết một con dã thú Level 2, nhận được 5 điểm kinh nghiệm. Điểm kinh nghiệm hiện tại: 15/ 30.]

- Thoải mái!

Long Tiểu Bạch nhìn thấy heo rừng ngã trên mặt đất không còn động đậy, rốt cuộc cũng cảm nhận được chút mùi vị của kẻ cưởng giả.

- Aizzz~!

Đường Tăng thấy vậy liền thở dài một hơi, nhắm lại đôi mắt bắt đầu niệm kinh siêu độ cho con heo rừng.

- Ha ha! Hôm nay có thịt để ăn rồi!

Long Tiểu Bạch nhìn xem con heo rừng béo mọng, cái bụng hư hỏng bắt đầu kêu lên ọc ọc.

- Đồ nhi, không thể ăn nó!

Đường Tăng kêu lên kinh hãi, tên đồ đệ này định phá sạch tam quy ngũ giới sao?

- Ụt ịt..! Tiểu tử ngươi dám ăn thịt heo thì lão Trư liều mạng với ngươi.

Trư Bát Giới cũng há to miệng buông lời uy hiếp..

Ngược lại, Tôn Ngộ Không thì không để ý chuyện này lắm, thậm chí còn tán thưởng cá tính của Long Tiểu Bạch.

- Khụ khụ ~ Ta chỉ nói đùa một chút thôi, chúng ta tiếp tục lên đường đi.

Long Tiểu Bạch thu lại Thanh Cương Kiếm, bỏ qua bộ thi thể heo rừng này.

Trên đường lại gặp được mấy con dã thú, toàn bộ đều chết dưới kiếm của Long Tiểu Bạch, mà hắn cũng tăng lên Level 3, điểm thuộc tính cũng cao hơn một chút.

[Ký chủ: Long Tiểu Bạch

Đẳng cấp: Level 3 (15/ 50)

Lực lượng + 3

Phòng ngự + 4

Tốc độ + 3

Sức chịu đựng + 7

Kỹ năng: Long Ngâm Trảm.]

...

- Sư phụ, gió bắt đầu thổi.

Trư Bát Giới quan sát xung quanh rồi nói ra.

Tôn Ngộ Không cũng lia mắt nhìn một vòng, hắn thấy được cuồng phong mang theo mùi máu tanh.

- Không tốt...

- Có yêu khí!

Long Tiểu Bạch lại cướp lời thoại Tôn Ngộ Không, đồng thời cũng nhắc nhở bản thân phải cẩn thận một chút. Nếu như hắn đoán không lầm, đội ngũ thỉnh kinh đã đi tới Hoàng Phong Lĩnh

- Gr...àooo!

Một tiếng hổ gầm vang lên, một con mãnh hổ có đôi mắt trợn trừng lao ra từ trong cuồng phong.

- Hầu ca! Có yêu quái! Chú ý đừng đánh chết, giữ lại một hơi để tra hỏi khẩu cung.

- Ta thảo!

Tôn Ngộ Không cạn lời liếc Long Tiểu Bạch một cái, tiểu tử này nhất định là một thằng hiếp yếu sợ mạnh, gặp phải đối thủ khó chơi liền chạy về kéo người tới quần ẩu. Bất đoạn đường này nhìn xem Long Tiểu Bạch thoải mái đánh đấm, hắn cũng bắt đầu ngứa tay rồi.

- Yêu quái! Ăn ta lão Tôn một gậy!

Ai cũng biết Tôn Ngộ Không tính tình nóng nảy, nhấc lên Kim Cô Bổng đập thẳng tới con Hổ yêu.

Hổ yêu thấy thế công của đối phương quá mạnh mẽ, biết được lần này đá phải tấm sắt, cho nên không nói một lời liền xoay người chạy trốn.

- Chạy đi đâu?

Tôn Ngộ Không hét lớn một tiếng, phi thân đến trước mặt Hổ yêu, thẳng tay nện xuống một gậy.

- Hầu ca, đừng có đánh chết nó!

Long Tiểu Bạch không quên nhắc nhở một câu.

- Gr...àoooo!

Hổ yêu thấy không chạy trốn được, đành phải vung lên đôi móng vuốt phản kích.

Một gậy của Tề Thiên Đại Thánh mạnh mẽ cỡ nào, một con Hổ yêu nho nhỏ há có thể chống đỡ được?

- Phanhhh!

- Ngao ô!

Hổ yêu phát ra một tiếng rên rỉ đau đớn, sống lưng dính phải một gậy.

- Bịchhh!

Hổ yêu rơi xuống mặt đất, đồng thời biến thành một con yêu quái đầu hổ thân người.

- Gia gia tha mạng! Gia gia tha mạng!

Tôn Ngộ Không từ trên không trung rơi xuống bên cạnh Hổ yêu, hừ lạnh nói:

- Hừ! Nếu lão Tôn không nương tay thì bây giờ ngươi đã xuống gặp Diêm Vương rồi.

- Hầu ca uy vũ!

Long Tiểu Bạch chạy tới đập mông khỉ một cái (ý là nói lời nịnh nọt, không phải thật sự đập vào mông con khỉ), sau đó nhìn Hổ yêu cười gằn.

- Hắc hắc hắc... Nói! Núi này tên là gì? Yêu quái trên núi tên là gì?

Hổ yêu nhìn thấy Long Tiểu Bạch lộ ra vẻ hung ác, lại kết hợp cùng với vẻ bề ngoài thư sinh nho nhã, làm sao cũng cảm thấy có quái dị, sau đó vội vàng lên tiếng:

- Bẩm gia gia, nơi đây là Hoàng Phong Lĩnh, tiểu nhân là quân tiên phong dưới trướng Hoàng Phong Đại Vương, lần này phụng theo mệnh lệnh của đại vương xuống núi tìm chút thịt mang về.

- Thịt gì?

- Thịt người.

- A Di Đà Phật.

Đường Tăng nghe xong liền niệm phật hiệu, dáng vẻ bi thương.

- Ngoạ tào! Dám ăn thịt người? Vậy thì không thể tha cho ngươi được.

- Cầu xin gia gia tha mạng...

- Phậppp!

Thanh Cương Kiếm mắt đâm xuyên đầu Hổ yêu.

[Keng!]

[Giết chết yêu quái Level 4, nhận được 40 điểm kinh nghiệm. Chúc mừng ký chủ, đẳng cấp tăng lên Level 4, kinh nghiệm hiện tại: 5/ 70.]

Trong nháy mắt, moitj dòng nước ấm du tẩu toàn thân, tố chất thân thể hắn lại được tăng cường.

[Keng!]

[Chúc mừng ký chủ đạt được thành tựu: Lần đầu giết chết yêu quái. Phần thưởng: một chiếc hổ tiên, thuộc tính: gia tăng vĩnh cửu 1 điểm lực lượng, 1 điểm sức chịu đựng. Phương pháp sử dụng: cắt lấy hổ tiên, ăn sống hoặc là đun sôi rồi ăn.]

(*Hổ tiên: tờ rim của con hổ.)

[Keng!]

[ Mở ra nhiệm vụ chính tuyến: Hàng phục Hoàng Phong Quái. Phần thưởng nhiệm vụ: 100 điểm kinh nghiệm. Mở ra nhiệm vụ phụ tuyến: giúp Tôn Ngộ Không không bị Tam Muội Thần Phong thổi mù mắt. Phần thưởng nhiệm vụ: một đôi Tật Phong Hài]

- Ta thảo! Không lầm chứ?

Long Tiểu Bạch cạn lời, thật phải ăn hổ tiên sao? Bất quá tăng lên điểm thuộc tính thì không thể bỏ qua được, nhất là sức chịu đựng...

Nghĩ đến đây, đầu óc hắn bắt đầu tưởng tượng tới cảnh mình cùng Cao Thuý Lan đại chiến ba ngày ba đêm không thấy mệ mỏi, thế là bộ vị nào đó cũng đã ngóc đầu dậy...

Bạn đang đọc Siêu Cấp Tiểu Bạch Long (Dịch) của Hiệp Xả Đản
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi KuriKuri
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 4
Lượt đọc 34

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.