Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Yêu Tinh Kỳ câu dẫn

Phiên bản Dịch · 1146 chữ

Chương 8. Yêu Tinh Kỳ câu dẫn

Nhìn khuôn mặt háo sắc như sắp biến thành Trư Bát Giới của Phác Thành Cát, Lâm Phôi bật cười nói: "Nàng là người nào?"

"Không phải chứ Phôi ca, ngươi đến cả Yêu Tinh Kỳ cũng không biết? Đúng rồi, ngươi là người mới tới... ." Phác Thành Cát hai mắt đều tỏa sáng, hô hấp trở nên dồn dập, "Nàng là tân sinh năm nhất khoa âm nhạc, vốn tên Lưu Mỹ Kỳ, người ta gọi là Yêu Tinh Kỳ, chẳng những vóc dáng đẹp mắt, hơn nữa còn đặc biệt thích trêu ong ghẹo bướm, từ khi khai giảng đến bây giờ nàng đã cua đổ 7, 8 nam sinh rồi, bình quân hai ngày là đổi sang đối tượng khác, nàng cũng là một trong tứ đại nữ thần năm nhất, đúng rồi, Ngụy Kỳ Miên là người đứng đầu tứ đại nữ thần."

Lâm Phôi cảm thấy có chút câm lặng: "Tứ đại nữ thần? Các ngươi đúng thật là nhàm chán... ."

Bất quá nói thì nói như vậy, Lâm Phôi không thừa nhận cũng không được, trên thân Lưu Mỹ Kỳ mang theo vẻ kiều mị bẩm sinh, nàng không nhất định là cố ý, nhưng mà mọi cử động đều đang trêu chọc ánh mắt người khác, cho dù là mình cũng cảm thấy khó có thể kháng cự, những tiểu nam sinh trong trường học thì càng không cần nói.

Lưu Mỹ Kỳ bước đến, mùi thơm cơ thể mê người tản ra, ánh mắt như biết câu mất hồn phách người khác, Phác Thành Cát chảy nước miếng ròng ròng, sau đó hắn liền nhìn thấy Lưu Mỹ Kỳ cười ngọt ngào kéo cánh tay Lâm Phôi rời đi.

Tròng mắt Phác Thành Cát gần như rớt xuống đất, trợn mắt há hốc mồm nói: "Tình huống như thế nào, Phôi ca không phải không quen nàng sao, nhập học ngày đầu tiên đã thông đồng được hai đại mỹ nữ?"

Phác Thành Cát không sớm rời đi, tùy tiện ngồi xổm dưới bóng cây chờ đợi, thuận tiện nhìn lén một phen.

Lâm Phôi kỳ thật cũng không nghĩ tới Lưu Mỹ Kỳ vậy mà sẽ kéo cánh tay bản thân rời đi, dù sao buổi sáng Lưu Mỹ Kỳ vẫn còn đang giận hắn, tại sao nàng làm như vậy? Là muốn câu dẫn ta? Ta rốt cục là nên thuận theo, hay là thuận theo, hay là ra sức thuận theo?

Ngửi thấy mùi thơm cơ thể mê người của Lưu Mỹ Kỳ xộc vào mũi, cảm giác mềm mại của bộ ngực Lưu Mỹ Kỳ dán vào cánh tay, Lâm Phôi không khỏi có chút tâm thần nhộn nhạo, ý loạn tình mê.

Đi tới bên cạnh một khu rừng nhỏ, Lưu Mỹ Kỳ bắt đầu dán toàn bộ cơ thể lên người Lâm Phôi, lông mi thật dài hơi nhảy lên, ánh mắt phảng phất như đang phóng điện, thanh âm càng là kiều mị vô cùng: "Rất có bản lĩnh a, đến cả Nhị Lôi cũng bị ngươi đánh đập?"

Lâm Phôi cười hắc hắc nói: "Ngươi là vì chuyện ta đánh Nhị Lôi mà đến? Hay là ngươi đã bị khí khái anh hùng của ta làm mê muội, nên tới đây để câu dẫn ta?"

"Ngươi nói đúng." Bàn tay mềm mại không xương của Lưu Mỹ Kỳ nhẹ nhàng vuốt ve bờ ngực rắn chắc của Lâm Phôi, chậm rãi vươn vào trong lớp áo, ngón tay giống như là trêu chọc dây đàn vẽ vời trên ngực Lâm Phôi, "Ta thích nam nhân cứng cỏi, nam nhân cường tráng, nam nhân dũng cảm... ."

Móng tay Lưu Mỹ Kỳ nhẹ nhàng gẩy đầu ti của Lâm Phôi, làm Lâm Phôi giật mình một cái, vị trí nào đó sinh ra phản ứng, Lưu Mỹ Kỳ cười khanh khách, thanh âm đầy trêu chọc.

Lâm Phôi đè lại bàn tay đang sờ ti mình của Lưu Mỹ Kỳ, đồng thời dùng ánh mắt cực nóng tràn ngập tính xâm lược nhìn nàng, cười nói: "Ngươi trêu chọc ta như vậy mà không sợ ta lập tức ăn ngươi?"

Ánh mắt Lâm Phôi cứ như thể muốn nuốt sống Lưu Mỹ Kỳ, làm Lưu Mỹ Kỳ cuống quít lui về phía sau một bước dài.

Lâm Phôi cười ha hả, ánh mắt khôi phục thanh tỉnh, Lưu Mỹ Kỳ lập tức ý thức được Lâm Phôi đang hù dọa bản thân, nàng đỏ mặt, hờn dỗi nói: "Ngươi đúng là đồ lưu manh, ở chỗ này mà muốn... Nói như thế nào cũng phải tìm phòng VIP nhà nghỉ a."

Đang nói chuyện nàng còn dậm chân, trên thân thể tỏa ra đủ loại phong tình.

Lâm Phôi giống như cười mà không phải cười nói: "Cho dù ta đồng ý đưa ngươi đến khách sạn, ngươi thực sự có can đảm lên giường với ta? Không nghĩ tới Yêu Tinh Kỳ trong truyền thuyết vậy mà là một tiểu cô nương chỉ dám động động mồm mép. "

Khuôn mặt Lưu Mỹ Kỳ trướng đến đỏ bừng, tức giận nói: "Ngươi không tin sao, chúng ta bây giờ lập tức đi thuê phòng."

"Tốt nhất là thôi đi." Lâm Phôi cười tủm tỉm nói, "Ta trước nay đều là người có mỹ nữ ngồi trong lòng cũng không loạn, ngươi có trần truồng nằm ngửa trước mặt ta, ta cũng sẽ bất vi sở động, vừa rồi chỉ là thử ngươi mà thôi, nhìn xem ngươi có phải là dạng có ý đồ mà không có lá gan không."

Lưu Mỹ Kỳ cảm thấy mình giống như đã bị Lâm Phôi xem thấu, bất quá vẫn lộ vẻ mặt đầy quyến rũ nói: "Ta cũng không phải không chịu theo ngươi, bất quá chúng ta phải từ từ tiến tới, phát triển dần dần, như vậy mới thú vị chứ, thế nào, có muốn làm bạn trai ta không?"

"Không muốn."

Lưu Mỹ Kỳ không nghĩ tới Lâm Phôi cự tuyệt trực tiếp như thế, sắc mặt hơi biến: "Chẳng lẽ ta còn chưa đủ xinh đẹp?"

"Ngươi chẳng những xinh đẹp, còn rất hấp dẫn, nam nhân bình thường thật đúng là không chống cự nổi mị lực của ngươi."

"Chẳng lẽ ngươi không được bình thường?"

"Ta chỉ là không tin tưởng sẽ có bánh từ trên trời rơi xuống." Lâm Phôi dùng hai mắt sáng ngời nhìn Lưu Mỹ Kỳ, từng chữ từng chữ nói, "Ta tự nhận là bộ dáng rất tuấn tú, nhưng không đến mức làm ngươi vừa gặp đã yêu, đây chẳng qua là lần thứ hai chúng ta gặp mặt, chẳng lẽ chỉ nghe nói ta đánh Nhị Lôi một trận, ngươi đã thích ta? Hay là còn có nguyên nhân khác?"

Bạn đang đọc Siêu Cấp Thiếu Niên Tại Đô Thị(Bản Dịch) của Lương Bất Phàm
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Quanmacta99
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 99

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.