Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Sát khí khủng bố(2)

Phiên bản Dịch · 985 chữ

Lâm Phôi cười hỏi: "Hiện tại ngươi còn muốn giết ta không?"

Đao Tử thành thật đáp: "Ta vốn không muốn giết ngươi, chỉ là định đâm ngươi một đao mà thôi."

Lâm Phôi buồn cười nói: "Vậy bây giờ còn muốn đâm không?"

Đao Tử nghiêm túc gật đầu: "Hiện tại biết rõ ta không phải biến thái, tâm tính thoải mái hơn, ta càng muốn đâm hơn."

"... ." Lâm Phôi mặt đen như đít nồi, nhịn không được hỏi, "Ngươi còn có ... nhân tính hay không? Không cảm thấy ta là ân nhân của ngươi sao?"

Đao Tử lộ vẻ mặt nghiêm túc đáp lại: "Trương Xuân Lôi có ân với ta, hắn đã từng giúp ta một lần, ta thiếu hắn một đại nhân tình, nếu như có thể đâm ngươi tổn thương, ta coi như đã trả lại nhân tình của hắn, từ nay về sau không cần làm Hồng Côn của hắn. Về phần nhân tình của ngươi, lần sau ta sẽ trả lại, làm việc nên có thứ tự trước sau."

Lâm Phôi có chút bó tay, hỏi: "Vậy sau khi ngươi giúp hắn đâm ta, ngươi đã coi như trả lại nhân tình của hắn, kế tiếp ta có thể yêu cầu ngươi giúp ta đâm hắn không?"

Lâm Phôi vốn chỉ là nói một câu vui đùa, không nghĩ tới Đao Tử vô cùng nghiêm túc gật đầu, nói: "Có thể!"

Lâm Phôi thở dài, không muốn nói về vấn đề này với Đao Tử nữa: "Nếu như ta đoán không sai, buổi sáng hôm qua kế hoạch của Trương Xuân Lôi là để Trương Hoành đánh ta một trận, sau đó thừa dịp ta đi vào phòng y tế, lại cho ngươi giấu ở nơi vắng vẻ phụ cận, có cơ hội thích hợp ngươi liền nhảy ra đâm hai ta đao, ta nói không sai chứ?"

Đao Tử lộ vẻ mặt hoảng sợ.

Lâm Phôi lại tiếp tục nói: "Nếu như kế hoạch trơn tru, ngươi bây giờ hẳn là đã hoàn lại nhân tình của Trương Xuân Lôi, vì vậy ta không chỉ phá vỡ kế hoạch của Trương Xuân Lôi, còn phá vỡ tính toán của ngươi. Hiện tại ngươi cảm thấy dù sao Trương Xuân Lôi cũng muốn đối phó ta, hà tất phiền toái như vậy, cho nên ngươi âm thầm quan sát, tìm cơ hội khi ta ở một mình, vọt tới đâm ta hai đao, lần này hẳn là tự ngươi làm chủ, không phải Trương Xuân Lôi bảo ngươi làm."

Sắc mặt Đao Tử vẫn rất bình tĩnh, nhưng mà mồ hôi lạnh đã chảy xuống, qua thật lâu hắn mới cắn răng, đột nhiên đâm một đao về phía bụng Lâm Phôi, khi hắn tấn công không hề có một dấu hiệu gì, bất quá Lâm Phôi dường như đã sớm đoán được hắn sẽ ra tay, liền bắt lấy cổ tay hắn, dù hắn cố gắng giãy dụa như thế nào, cũng không thể di chuyển được.

Tay kia của Đao Tử chộp tới yết hầu Lâm Phôi, nhưng cũng bị Lâm Phôi tóm được.

Lâm Phôi khống chế hai bàn tay hắn, cười tủm tỉm nói: "Ngươi hẳn là đã phát hiện, ngươi căn bản không phải đối thủ của ta."

Đã đến nước này, Lâm Phôi cảm thấy Đao Tử hẳn là chỉ có thể buông tha, lại không nghĩ rằng Đao Tử sắc mặt như thường, đầu đập tới trán Lâm Phôi, hai cái trán bốp một tiếng, tiếp xúc thân mật với nhau.

Lâm Phôi đau đớn, trực tiếp chửi bậy, lùi lại đằng sau hai bước, cái trán đã sưng phồng lên, Đao Tử thì thân thể run rẩy mấy cái, rồi té xỉu trên đất.

Con mẹ nó chứ, Lâm Phôi vuốt vuốt cái trán, lộ vẻ mặt câm lặng nói: "Tiểu tử này đúng là đủ cứng đầu cứng cổ, đụng đầu mà còn dùng sức như vậy, thực sự là quá đau rồi. Hắc hắc, bất quá hắn nhất định không ngờ, đầu ta còn cứng rắn hơn hắn!"

Lâm Phôi cũng không có lòng dạ đi cứu một người muốn giết mình, dù sao chốc lát nữa Đao Tử cũng sẽ tự tỉnh lại, vì vậy Lâm Phôi nhe răng trợn mắt ôm đầu mình, đi về lầu dạy học.

Vừa đi, Lâm Phôi vừa nghĩ, Trương Xuân Lôi thật đúng là âm hồn bất tán, Tuyên Vũ Trai tính toán bản thân, Trương Xuân Lôi cũng coi như tính toán bản thân, xem ra muốn yên bình vượt qua hai tháng, nhất định phải diệt trừ hai người này, đánh tan thế lực của Trương Xuân Lôi, làm cho Tuyên Vũ Trai thân bại danh liệt, về phần Đao Tử... Hiện tại tuy rằng thực lực còn rất yếu, nhưng tương lai tiền đồ không thể dự đoán được, mình cần dẫn dắt hắn một cách thích hợp, nếu không chỉ sợ hắn sẽ tiếp tục đi về phía hắc ám, rồi trở thành một kình địch lớn đối với toàn bộ giới bảo tiêu, cũng là trụ cột vững vàng trong đám sát thủ xấu xa.

Lúc này Đao Tử đã bất tỉnh hoàn toàn không ngờ được Lâm Phôi lại đánh giá hắn cao như thế!

Lâm Phôi đang muốn đi vào lầu dạy học, Tuyên Vũ Trai xuất hiện, hắn lộ vẻ mặt mỉm cười ấm áp, chung quanh có vô số nữ sinh đều đang ném tới ánh mắt quyến rũ, nhưng Tuyên Vũ Trai đều coi như không nhìn thấy, mãi cho đến hắn đến trước mặt Lâm Phôi, hắn mới cười tủm tỉm nói: "Lâm Phôi, có muốn đi cùng với ta một lát không?"

Lâm Phôi cũng lộ vẻ mặt vui vẻ: "Tốt!"

Lâm Phôi và Tuyên Vũ Trai cùng đi tới dưới một bóng cây vắng vẻ.

Bạn đang đọc Siêu Cấp Thiếu Niên Tại Đô Thị(Bản Dịch) của Lương Bất Phàm
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Quanmacta99
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 64

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.