Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Đi báo danh

Phiên bản Dịch · 1020 chữ

Nói đi cũng phải nói lại, việc cần thiết nhất bây giờ là phải thuê được một cái rương có nguồn năng lượng đặc thù.

Tô Đường click mở vào cái vòng có gắn con chip ở trên cổ tay, cô đang xem xét giá cả các vật dụng mà chợ đen bán, không ngờ lại phát hiện giá của một rương năng lượng tận 1000 tinh tệ, mà thuê 6 tiếng đồ hồ thì yêu cầu 30 tinh tệ.

30 tinh tệ có thể mua được 3 bình dịch dinh dưỡng! Một bình dịch dinh dưỡng đủ để ăn trong năm ngày, như vậy, nếu đi vào trong khu sương mù kia sẽ làm tiêu hao nửa tháng đồ ăn của cô!

Tô Đường hít hà một hơi, giá cả của chợ đen ở khu cách ly đúng là quá chát. Có điều, các cô cũng chỉ là những người bị lưu đày, nếu muốn thu hoạch vật tư rồi giao dịch với chính phủ, đương nhiên phải trả giá đắt hơn người bình thường.

Tô Đường chọn phương thức lấy vật đổi vật rồi chốt đơn đặt hàng.

10 phút sau, khu cách ly thả xuống một người máy, đem theo một cái rương năng lượng đến chỗ rừng rầm. Tô Đường đem bình dịch dinh dưỡng nhét vào trong túi trữ đồ của người máy, lập tức phát hiện rương năng lượng đã được mã hoá, thời hạn sử dụng là sáu tiếng đồng hồ.

Thừa dịp trời còn chưa sáng, cô nhanh nhẹn tiến vào lùm cây, kích hoạt quang não rồi tiến vào thế giới thực tế ảo.

Quang não vươn ra một cây kim đâm vào sau gáy của Tô Đường, tiến hành thu thập máu, bắt đầu liên kết với cơ dở dữ liệu của khu thực tế ảo.

“Đã hoàn thành quy trình đăng kí DNA, bắt đầu tiến vào hệ thống thực tế ảo, bảng phân tích máu như sau: tinh thần lực cấp 3S, thể lực 75, sức chiến đấu 65, giá trị may mắn 5S ( được che giấu), tổng hợp toàn bộ là cấp S. Xin mời lựa chọn địa điểm đáp xuống.”

Trước mặt Tô Đường là vật đổi sao dời, thoáng chốc cô đã tiến vào nơi sâu thẳm của vũ trụ, nơi này có sương mù như ẩn như hiện, ngoại trừ bên ngoài còn có năm viên tinh cầu loé sáng.

Mỗi viên tinh cầu đều đại diện cho một chủ thành, trong đó có một thành màu trắng rất nguy nga, áp đảo hoàn toàn so với bốn thành còn lại, hiển nhiên đây là vùng trung tâm của đế quốc- gọi là thành Canaan.

Tô Đường trực tiếp chọn tiến vào Sương Thành.

“Đế quốc thông báo:

Một, người nào có tinh thần lực dưới cấp A thì không được tiến vào Sương Thành.

Hai, liên tục hình chiếu trong trong vòng 48 giờ thì não sẽ dẫn đến tử vong.

Ba, mỗi lần ra vào Sương Thành cần phải cống nạp 10 năng lượng nguyên thạch.

Bốn, Sương Thành nghiêm cấm hành vi giết hại lẫn nhau, một khi phát hiện cá nhân đó phải gánh chịu toàn bộ hậu quả.”

“Cổng vào của Sương Thành sắp được mở ra, hệ thống thực tế ảo của đế quốc nhắc nhở người dùng, hình chiếu không có quy phạm, chúc ngài lên đường thuận lợi bình an, đừng để thân nhân phải rơi hai hàng nước mắt!”

Trong đầu của Tô Đường truyền đến một trận đau đớn, khi cô mở to mắt ra để nhìn, phát hiện mình đã tiến vào Sương Thành, chỉ thấy khung cảnh trước mắt là trời xanh mây trắng, non xanh nước biếc, dường như là một địa cầu ở trong mơ.

Địa điểm truyền tống là chỗ thành lập căn cứ an toàn của đế quốc, hiện tại đang có đầy người qua lại ở quảng trường của khu căn cứ, khung cảnh vô cùng náo nhiệt, nơi nơi đều ồn ào tiếng nói chuyện.

“Đội đào quặng của Sương Thành tập hợp lên xe, một người đào quặng ,cả nhà đều hạnh phúc!”

“Đội tìm kiếm đồ ăn và vật tư thì tập hợp bên này, nam nữ già trẻ gì cũng được, ai muốn đi thì nhanh chân lên một chút.”

“Quả mọng mới mẻ vừa hái được từ Sương Thành đây, chỉ có một rổ duy nhất, mại dô mại dô, ai nhanh tay thì còn mà chậm tay thì hết…”

“Tỷ suất hối đoái cao nhất toàn đế quốc đây...”

“Bản đồ mới nhất của Sương Thành vừa được cập nhật...”

Tô Đường nhìn mà bất ngờ, khi nhìn thấy người ngồi la liệt ở trên đường bày bán quả mọng, hai mắt của cô lại mở lớn. Chỉ thấy loại quả này vừa to lại vừa thơm, tiếc là giá cả quá cao. Một quả như vậy mà đến tận 10 Năng Nguyên Thạch, chào giá cao như thế mà vẫn có không ít người đến mua.

Tô Đường âm thầm líu lưỡi, ai mà nghĩ kiếp trước cô ăn uống trái cây thả ga, ở thời đại tinh tế này lại sang quý như vậy? Có thể nói là thứ bày chỉ dành cho đối tượng quý tộc hưởng dụng, chứ người bình thường làm gì mua cho nổi.

Cô đi dạo quanh một vòng, phát hiện chỉ số nguy hiểm ở Sương Thành là thấp nhất. Phần lớn dân cư ở đây chia làm hai ngành, phe đào quặng cùng phe buôn bán các mặt hàng như đồ ăn linh tinh.

Người trước là đi khu vực khai thác mỏ để đào quặng, người sau đi vào vườn để đào đồ ăn.

Hai khu vực này đều thuộc sở hữu của đế quốc, mỗi người tham gia đào quặng phải nộp lại 5 Năng Nguyên Thạch, đào đồ ăn thì dựa vào số cân để quy đổi.

Sau một hồi xem xét thiệt hơn giữa hai bên, Tô Đường quyết định đi đến khu đào quặng để báo danh.

Bạn đang đọc Siêu Cấp May Mắn Làm Ruộng Ở Tinh Tế ( Dịch) của Cửu Trọng Tuyết
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi YooAhin
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 3
Lượt đọc 67

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.