Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Sở Tiểu Cẩn này không hề đơn giản

Phiên bản Dịch · 1939 chữ

Cô gái nhỏ nhìn trái nhìn phải đều không thấy được người trở về, cô nhàn rỗi không có việc gì, liền dứt khoát thu dọn phòng ở trước.

Bởi vì trước kia lúc đi làm cũng từng làm giúp việc, cho nên Sở Tiểu Cẩn thu dọn đồ đạc siêu nhanh.

Người giúp việc nghe thấy bên này phát ra tiếng động "rầm, rầm, rầm" cũng đều tò mò tiến lại gần, sau đó liền phát hiện đồ đạc trong phòng đựng đồ đều bị dọn ra ngoài, một thân thể nhỏ nhắn lưu loát xuyên qua ngoài phòng.

"Chúa ơi! Cô chủ đang dọn dẹp phòng một mình. ”

Người giúp việc dẫn đường cho Sở Tiểu Cẩn đi lên trước, kinh ngạc nói.

- A Thẩm!

Cô gái chào hỏi mọi người đầu tiên, sau đó khóe mắt cong cong cười hì hì nói: "Tôi nhàn rỗi nhàm chán, thuận tiện dọn dẹp." ”

"Nhưng mà những cái rương này rất nặng đấy!"

Một người giúp việc khác nhìn vào cái hộp lớn đặt bên ngoài.

Thật bất ngờ!

Những cái rương này phải có hai người đàn ông trưởng thành mới di chuyển được, một cô gái nhỏ này làm sao có thể bê ra được bên ngoài?

"Không sao đâu! Nó rất nhẹ! ”

Vì chứng minh lời mình nói, Sở Tiểu Cẩm trước mặt mọi người, liền dễ dàng đem rương đặt ở trên cùng nâng lên.

Khi nhóm người giúp việc nhìn thấy điều này, miệng của họ biến thành hình quả trứng ngỗng.

U là trời!

Cô gái này khỏe nha!

"Trời đất! Mọi thứ đều được dọn dẹp sạch sẽ! ”

Lúc này.

Một nữ giúp việc tiến lại gần phòng nhìn, phát hiện phòng chứa đồ ban đầu còn bẩn thỉu, không biết từ lúc nào đã bị một cô gái nhỏ quét dọn không còn một hạt bụi, mặt đất thậm chí còn phát sáng!

Những người khác nghe vậy, cũng đều tiến lại gần xem.

Quả nhiên quét dọn rất sạch sẽ!

"Cô chủ, cô đã làm như thế nào?”

Những người giúp việc đều bất ngờ.

Bọn họ xem như là có thâm niên làm nghề này, nhưng muốn bọn họ trong thời gian ngắn như vậy đem một gian phòng bẩn thỉu quét dọn sạch sẽ trong thời gian ngắn như vậy là điều không thể

Thấy tất cả mọi người dùng ánh mắt trầm trồ nhìn mình, cô gái nhỏ đứng thẳng, hếch cằm lên đầy tự hào, "Hừm, bởi vì trước đây tôi từng làm giúp việc, tôi biết rõ nhất cách dọn dẹp nhà cửa hiệu quả nhất."

"Ồ! Bốp bốp bốp..."

Mọi người thấy thế, lập tức vỗ tay cho cô.

Xem ra là gặp được đại sư nha!

——

Khi người Sở gia đón Sở Nguyệt trở về, liền phát hiện một đám người giúp việc tụ tập ở góc dưới lầu, không ngừng phát ra tiếng hoan hô.

Thậm chí ngay cả chủ nhân về đến nhà cũng không phát hiện ra.

Sở Trấn Nam nhướng mày, trầm giọng nói: "Tụ tập cùng một chỗ làm gì? ”

"Ah! Ông chủ đã trở về! ”

Người giúp việc nghe tiếng hét, lập tức tản ra đi về phía người Sở gia.

"Không làm việc sao? Tất cả luôn? ”

Lúc này.

Anh cả Sở Hà phải nhíu mày dạy dỗ đám người giúp việc

Trong đó người giúp việc lâu năm nhất tiến lên, xấu hổ nói: "Chúng tôi đang học tập cô chủ Cẩn ạ..."

"Cái gì?"

Lời này vừa nói ra.

Người Sở gia lại càng không rõ nguyên nhân.

Đúng lúc đó.

Một thân ảnh hình nhỏ nhắn từ giữa đám người giúp việc vọt ra.

Sở Tiểu Cẩn trong nháy mắt tập trung vào người anh Sở Từ, trong tay cô còn cầm giẻ lau, nhảy nhót vui vẻ hướng Sở Từ vẫy tay, "Anh năm! Anh năm, em cuối cùng cũng đợi được anh! ”

Cô gái nhỏ nhắn nói chuyện với ngôn từ thân mật, dáng vẻ gần gũi.

Ánh mắt người Sở gia trong nháy mắt liền tập trung vào trên người Sở Từ.

"Yo, Anh năm không tệ a, thời gian ngắn như vậy, anh liền cùng con nhỏ kia có quan hệ tốt rồi?" Anh hai Sở Thước quay đầu lại, giấu đi sự khinh miệt trong nụ cười với Sở Từ.

"Anh năm ngươi điên rồi sao? Anh có biết mình đang làm gì không?! ”

Anh tư Sở Lan giận dữ nói.

"Em trai thật sự là không sợ Nguyệt Nguyệt bị tổn thương sao."

Anh ba Sở Phúc lạnh lùng nói

Sở Nguyệt cũng không nghĩ tới vừa trở về liền phát sinh chuyện như vậy, thân thể cô run rẩy không ngừng, mặt trắng bệch giống như người sắp chết, nghẹn ngào nói: "Anh hai, anh ba, anh tư, em không có việc gì, anh năm và em gái có mối quan hệ ngày càng tốt, đây là chuyện vui ”

Nhưng nói xong, cô liền lảo đảo như muốn ngã xuống đất.

"Nguyệt Nguyệt cẩn thận."

Anh cả Sở Hà đỡ Lấy Sở Nguyệt, cũng hướng Sở Từ liếc mắt, trầm giọng nói: "Sở Từ, hãy giải thích! ”

Sở Từ sắp điên rồi!

Anh ta đã làm gì? Tại sao lại có mọi người lại nhắm vào anh ta?

Sở Từ lại nhìn về phía Sở Tiểu Cẩn mặt đen liền đi tới đối lập vẻ mặt xán lạn tươi cười, nghiến răng nói: "Cô ở chỗ này gọi lung tung cái gì? Tôi đã nói rồi chưa? Đừng cố làm quen với tôi! ”

Sở Tiểu Cẩn nháy mắt mấy cái, miệng bĩu môi nói: "Nhưng chính anh nói muốn lấy thức ăn cho em sao? Anh đã không trở lại, em vẫn chưa ăn tối! ”

Sở Từ nghe xong thiếu chút nữa tức ngất, "Cô không biết mình tìm đồ ăn sao? ”

- Em có thể tự mình tìm, nhưng chính anh đã bảo em ở đây rồi sẽ đi lấy!

Sở Tiểu Cẩn cố gắng giải thích

!!!

Sở Từ cố ngậm cục tức, con nhóc này chắc chắn là cố ý! Hẳn là con nhóc muốn chọc giận anh, đó là lý do tại sao lại hành xử với anh như thế này! - Được rồi!

Sở Trấn Nam nhìn không nổi nữa, lên tiếng ngăn cản: "Trước mặt nhiều người như vậy ầm ĩ cái gì? ”

Sở Từ nghẹn khuất, "Ba, là con nhóc này gây sự trước. ”

Sở phụ lạnh lùng nói: "Em gái con không được giáo dục đàng hoàng, con cũng không được giáo dục luôn? ”

Sở Từ nghẹn lại.

Sở Trấn Nam lại quay đầu nói nhỏ với Sở Nguyệt: "Sở Nguyệt, con vừa mới xuất viện, để mẹ đưa con về phòng nghỉ ngơi một lát đi. ”

"Vâng, ba."

Sở Nguyệt ôn nhu nói.

"Nào, Nguyệt Nguyệt, mẹ đỡ con đi lên." An Tình cẩn thận đỡ Sở Nguyệt chuẩn bị lên lầu, Sở Tiểu Cẩn vừa vặn đứng ở bên cầu thang, cô vẫy hai tay chào hỏi hai người, "Xin chào mẹ, xin chào chị! ”

  An Tình tuy rằng đối với đứa con gái ruột thịt đột nhiên xuất hiện này có chút không thích ứng, nhưng nhìn thấy trên mặt Sở Tiểu Cận tươi cười sáng lạn, không hiểu sao, trong lòng nhói lên một góc nào đó.

Hình như chỉ muốn chào hỏi.

- Khụ khụ khụ!

Lúc này.

Tiếng ho khan của Sở Nguyệt vang lên.

An Tình chú ý lập tức bị kéo trở về, cô quan tâm nói: "Nguyệt Nguyệt, con không sao chứ? ”

"Mẹ, con không sao."

Sở Nguyệt yếu đuối mỉm cười, lại tức giận như tơ.

An Tình lo lắng con gái không chịu nổi, đành phải nhanh chóng đỡ nàng lên lầu.

Sở Tiểu Cẩn nhìn Sở Nguyệt cùng An Tình đi lên, lại đi tới bên cạnh Sở Từ, nhỏ nhẹ nói: "Anh năm, em đói quá, không phải anh muốn lấy thức ăn cho em sao? ”

Sở Từ thật sự là sợ đứa em gái này

Anh đen sầm mặt lại hỏi: "Vậy em muốn ăn gì?" ”

-Thịt!

Sở Từ lập tức bảo người giúp việc đi lấy chân giò cho Sở Tiểu Cẩn, hắn muốn ngán chết con nhóc này!

"Sở Tiểu Cẩn, con lại đây."

Lúc này.

Sở Trấn Nam gọi Sở Tiểu Cẩn đến sô pha.

Sở Tiểu Cẩn đi đến, liền cười với Sở Trấn Nam, thanh âm giòn tan, nói: "Chào ba. ”

“......”

Cô gái nhỏ có khuôn mặt khả ái, khi nở nụ cười khiến người ta nao lòng.

Sở Trấn Nam nhìn con gái ruột của mình, trong lòng hơi phức tạp.

Cậu út nhà họ Phó lăng nhăng nên ông không muốn gả cho Nguyệt Nguyệt, vậy có nên để con gái ruột của mình đi thay không?

Nhưng để cho Nguyệt Nguyệt đi, thân thể yếu như vậy, nhất định chịu không nổi Phó Trì Dã mỗi ngày ăn chơi trác táng, đến lúc đó lại tức giận ra tật xấu gì thì mọi chuyện hỏng hết.

Ông nghĩ về điều đó.

Sở Trấn Nam bình tĩnh trở lại, ông ta nói với Sở Tiểu Cẩn:" Sở Tiểu Cẩn, nếu là con gái Sở gia ta, vậy thì phải thực hiện trách nhiệm cùng nghĩa vụ của con gái của

Sở gia. "

" Trách nhiệm và nghĩa vụ gì? "

Sở Tiểu Cẩn nghiêng đầu khó hiểu.

Sở Trấn Nam nói:" Sở gia cùng Phó gia từng đính hôn, chờ con gái Sở gia trưởng thành sẽ cùng con trai út của Phó gia kết hôn, nói cách khác, chính là con phải gả cho con trai thứ ba nhà Phó. "

" Ồ! "

Sở Tiểu Cẩn gật gật đầu, lại đưa ra dáng vẻ dị nghị, "Thế nhưng, muốn kết hôn không nên theo trình tự sao? Chị gái lớn hơn ta, nên để chị đi gả thì hay hơn! "

" Không giống. "

Sở Trấn Nam nghiêm trang nói:" Sở Nguyệt với Sở gia bây giờ không có huyết thống, con mới là con gái ruột của Sở Trấn Nam ta, cho nên mưới để con đi gả. "

Lời giải thích này cũng hợp lý.

Sở Tiểu Cẩn hiểu ra, đáp ứng:" Được rồi, con gả! "

- -

Sợ Sở Tiểu Cẩn sẽ đổi ý.

Sau khi cô đáp ứng, Sở Trấn Nam lập tức cùng Phó gia bên kia thông báo.

Chẳng bao lâu.

Phó gia cũng truyền đến tin tức, nói con trai thứ ba Phó Trì Dã hy vọng hai người trẻ tuổi bọn họ gặp mặt trước một lần, Sở Trấn Nam đáp ứng.

Ngày hôm sau.

Sở Tiểu Cẩn đã được đưa đến cửa lớn của một biệt thự cao cấp, đây là dinh thự Phó Trì Dã mua ở bên ngoài.

Sau khi đưa đến cửa, tài xế Sở gia rời đi.

Một người đàn ông mang theo kính mắt vàng cùng trang phục thư ký đi tới, mỉm cười với Sở Tiểu Cận nói:" Cô Cẩn, cậu ấy đang ở bên trong, mời đi theo tôi. "

" Được rồi! Cám ơn."

Sở Tiểu Đường rất lễ phép gật đầu.

Nam nhân thấy thế, đuôi lông mày khẽ nhíu lại, đáy mắt lại mang theo vài phần thương hại.

Có vẻ như đó là một cô gái đơn giản.

Cũng không biết có thể chịu đựng được cú sốc kế tiếp hay không.

Bạn đang đọc Siêu Cấp Dễ Thương Được Lão Công Sủng Ái của Nguyện Huyên Ô Kí
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi reveluv
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 5

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.