Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Kế Hoạch Cải Tạo Hùng Hài Tử

Phiên bản Dịch · 2867 chữ

Hứa Nguyện đem toàn bộ sự tình phát sinh sau khi cậu bị lưu manh đánh một gậy cho bất tỉnh nói cho Sở Thác, ngoại trừ cái Hệ Thống cải tạo hùng hài tử kia, Hứa Nguyện vì muốn giữ thể diện nên không dám ở trước mặt bạn tốt nói ra việc mất mặt như vậy, chỉ là tránh nặng tìm nhẹ đề cập đến nhiệm vụ cốt truyện do Hệ Thống an bài, cả việc xoát trị số cũng không nói.

Hứa Nguyện nói một hồi lâu, mới nhớ tới hỏi Sở Thác: “Đúng rồi A Thác, cậu hẳn là cũng là bị xuyên tới đây đi, cậu có cái gì Hệ Thống nhắc nhở không!”

“Tớ không có Hệ Thống nhắc nhở……” Sở Thác lắc đầu, y nhìn Hứa Nguyện, cũng nói ra sự việc trước khi hôn mê, “Cậu vì cứu tớ mà bị cái tên lưu manh kia dùng gậy đánh đến mức đầu đầy máu, tớ sợ tới mức hôn mê bất tỉnh, khi tỉnh lại thì đến nơi này rồi.” Sở Thác trầm mặc một lát, thấp giọng nói, “Viên Viên, lúc ấy cảm ơn cậu, nếu không phải vì cứu tớ, chúng ta cũng sẽ không lưu lạc đến nơi này.”

Hứa Nguyện xua xua tay, nhưng xem không được biểu tình ủ rũ cụp đuôi của huynh đệ mình, nói: “Khách khí ha, lão tử có phải là cái loại người thấy huynh đệ gặp nạn không ra tay sao? Lại nói cho dù không xảy ra sự việc đó, chúng ta sẽ không tới nơi này sao, tớ thấy Hệ Thống kia tám phần là có thù oán với tớ, sớm đã ám tớ, dù sao cũng phải đi một chuyến, tránh cũng tránh không được. Ai nha, cậu không cần liên hệ mù quáng nữa, dù sao chúng ta nhất định phải quay về, chỉ cần tớ hoàn thành cái nhiệm vụ chết dẫm này không phải được rồi sao.”

Đối mặt sự việc xa lạ lại ly kỳ như vậy, ngoại trừ sự khiếp sợ cùng phẫn nộ mới đầu, Hứa Nguyện đã tiếp nhận thập phần thản nhiên, cậu luôn luôn tâm đại, cũng sẽ không như vậy được chăng hay chớ. Nghe được lời nói của Hứa Nguyện, Sở Thác ban đầu tâm trạng tiêu cực bây giờ đã có niềm tin vững vàng: “Ừ, chúng ta nhất định sẽ trở về!” Y nói tiếp, “May mắn là tớ có đọc qua áng văn này, hơn nữa còn là vừa mới cày xong, cốt truyện đại khái tớ đều nhớ rõ, nói không chừng có thể trợ giúp cậu.”

Hứa Nguyện biết Sở Thác thích đọc tiểu thuyết nên không chút ngượng ngùng trực tiếp nói rõ: “Vậy cậu mau nói một chút áng văn này rốt cuộc nói về cái gì a, với cả cậu vừa mới nói chuỗi từ kia, cái gì mà sáu tế tám tế, tớ đều nghe không hiểu.”

“Hiên Viên Tiên Tôn truyền kể về một nữ tử đến từ dị thế xuyên không đến Tổ Cương đại lục lập ra môn phái tiên hiệp Hiên Viên phái, trải qua đủ loại đại nạn, cuối cùng trở thành một truyền thuyết Tiên Tôn xưa, nếu tớ đoán không sai, nơi hiện tại mà chúng ta đang ở chính là Tổ Cương đại lục, mà nữ tử còn lại đến từ dị thế là nữ chủ của bổn văn Tô Diễm Ca.”

“Nữ chủ là Tiên Tôn? Vậy nam chủ đâu?” Hứa Nguyện hỏi.

Sở Thác giải thích nói, “Áng văn này là Tiên hiệp hậu cung được viết dưới góc nhìn của phụ nữ, không có na chủ cố định, Tô Diễm Ca trên con đường trở thành Tiên Tôn đã tình cờ gặp gỡ không ít tuấn nam đồ đệ, phát triển rất nhiều vướng mắc tình cảm.”

“A, vậy lão tử phải làm như thế nào để trở thành nhân vật chính, còn phải cùng nàng kia gì thế nào!” Hứa Nguyện sách một tiếng, như vậy mới nói, nữ nhân kia vừa thấy liền biết không phải loại dễ chọc, cậu là một tiểu X nam chưa từng hẹn hò, có thể thành công công lược cái quỷ, quả nhiên Hệ Thống thối không hề có hảo tâm!

Nhận thấy quẫn bách của Hứa Nguyện, Sở Thác khẽ cười nói: “Tớ tin tưởng cậu có thể công lược nữ thần, Viên Viên cố lên nha.”

“Không được cười nhạo tớ!” Hứa Nguyện tức giận hét lớn.

Sau đó, Sở Thác lại giới thiệu một vài điểm trọng yếu trong cốt truyện cho Hứa Nguyện, cuối cùng lại nhắc tới phản diện và chính cậu, “Phản diện của bổn văn là Diệp Trầm Túc, hắn là vị đồ đệ cuối cùng mà nữ chủ Tô Diễm Ca thu nhận, hắn thâm ái nữ chủ mà không được, dần dần hắc hóa, làm ra rất nhiều chuyện táng tận lương tâm, trở thành mầm tai họa lớn nhất Tổ Cương đại lục. Còn Hứa Thanh Thuần……” Biểu tình của Sở Thác đột nhiên nghiêm túc lên, “Nhân vật này thực thật đáng buồn, vận mệnh của Hứa Thanh Thuần rất nhiều chông gai, một đời cực khổ thăng trầm, bị buôn bán như nô lệ mấy lần, thực tế lại là môi giới của Tru Loa Lục Tế.” Nói, Sở Thác chỉ chỉ phù văn đỏ tươi nơi xương quai xanh của cậu, giải thích lai lịch của ký tự này, “Tru Loan Lục Tế là một pháp trận, có sức mạnh rất cường đại, vì đánh bại Diệp Trầm Túc vì yêu thành ma, Tô Diễm Ca để lại Tru Loan Lục Tế và muốn phong ấn nó, kết quả phản bị Diệp Trầm Túc lợi dụng, hút khô tinh huyết của môi giới của Tru Loan Lục Tế để củng cố linh lực của bản thân, mà kết cục của Hứa Thanh Thuần chính là bị Diệp Trầm Túc hút quang tinh huyết mà chết.”

“Thảm như vậy sao, vậy chúng ta nhân lúc còn sớm đi giải quyết tên phản diện kia, bằng không lão tử bị hắn hút thành thây khô thì làm sao!” Hứa Nguyện theo bản năng cúi đầu nhìn nhìn phù văn đỏ tươi nơi xương quai xanh của cậu, phù văn này toàn thân ân xích, kỳ dị, có điểm giống với lông vũ.

Sở Thác gật đầu nói: “Viên Viên không nên gấp gáp, trước hết để tớ nghĩ xem chúng ta hiện tại đại khái đang ở đoạn nào của cốt truyện……” Sở Thác phân tích trong chốc lát, “Theo như lời cậu nói, trước mắt Hứa Thanh Thuần vừa mới bị cha hắn bán đi, đoạn cốt truyện này nguyên thư chỉ đề cập một chút khi Hứa Thanh Thuần lên sân, nhưng thật ra có thể dựa vào tuổi tác hiện tại của Hứa Thanh Thuần mà suy ra, sau đó tớ vừa mới nghe được ở bên ngoài tên của Dạ Ký Bắc, tớ đoán, hiện tại Tô Diễm Ca đã mất tích ước chừng 300 năm!”

Hứa Nguyện cả kinh nói: “Ba, 300 năm?! Vậy cô ấy mất tích thì cốt truyện 300 năm nay phát triển như thế nào nhỉ.” Cũng may cậu không đọc tiểu thuyết tiên hiệp, nhưng cũng từng chơi trò chơi tiên hiệp, đối với loại thế giới huyền huyễn động một chút là hơn một ngàn trăm năm trôi qua này, Hứa Nguyện vẫn là có chuẩn bị, nhưng loại chuyện này rơi trên người mình, cậu vẫn có chút ăn không tiêu, nói nữ chủ này bao nhiêu tuổi, tưởng tượng về sau cậu còn phải tìm nàng để hẹn hò, Hứa Nguyện liền rùng mình.

“Tớ đã nói quyển sách này là dựa vào góc nhìn của phụ nữ, Tô Diễm Ca 300 năm rơi xuống cũng chỉ trong một chương mà thôi, tớ tất nhiên là biết cô ấy ở đâu, tớ đang nghĩ, trước mắt cốt truyện của Tổ Cương bên này, Hiên Viên phái hiện giờ hẳn là do mấy cái đồ đệ trong hậu cung của Tô Diễm Ca lo liệu, Dạ Ký Bắc chính là một trong những đệ tử tập sự trong hậu cung, mà Diệp Trầm Túc, hẳn là chưa có hắc hóa.” Sở Thác nghĩ nghĩ, đưa ra sách lược mà mình nghĩ đến cho Hứa Nguyện, “Chúng ta trước tiên hãy thoát khỏi khốn cảnh trước mắt, sau đó đi tìm Tô Diễm Ca ——”

Rầm rầm ——

Sở Thác khi mới nói muốn tìm Tô Diễm Ca, thân tàu lại bắt đầu lắc lư bừa bãi, so với trước kia thì càng thêm kịch liệt.

Đột nhiên, có một tiếng nổ kinh thiên, sàn nhà trong nhà kho phát ra tiếng nứt vỡ, chỉ thấy nước sông theo khe hở nứt toạc của sàn nhà khe hở tràn lên!

“Không tốt, Hà Yêu đang công kích thuyền của chúng ta!” Bên ngoài nhà kho giọng nói của mấy tên tráng hán kia lần thứ hai vang lên.

“Mấy người Hiên Viên phái kia cũng bay tới bên này rồi, lão đại làm sao bây giờ!”

“Làm sao bây giờ, còn có thể làm sao! Nhảy sông nha, ngươi còn không biết bơi lội sao!”

“Nhưng cái kia trong nhà kho……”

“Mặc kệ, bảo mệnh trước rồi nói!”

Nghe thấy tiếng người bên ngoài đều bắt đầu nhao nhao nhảy xuống sông, Hứa Nguyện cũng nôn nóng.

“Không xong, A Thác chúng ta cũng mau chóng rời khỏi nơi này!”

Mực nước trong kho hàng lại tăng lên một bậc, nửa người Hứa Nguyện cùng Sở Thác đều lâm vào trong nước, chấn động ban nãy đã làm cánh cổng bị bịt kín của nhà kho vỡ tung, nướ sông tràn vào điên cuồng tạt vào hai người họ, cuốn hai người họ ra bên ngoài thuyền, từng người rớt vào nước sông lạnh băng.

“Viên Viên!”

“A Thác!”

Dòng sông chảy siết tách hai người ra, Hứa Nguyện đã từng học bơi lội, mặc dù trước kia cơ thể béo tốt, kỹ năng bơi lại không tệ, hiện giờ cậu điều khiển khối thân thể nhỏ yếu này cực kỳ hạn chế cậu phát huy, mà thế nước bên kia của Sở Thác càng nguy hiểm hơn, kỹ năng bơi của y kém xa Hứa Nguyện, một dòng cấp lưu bỗng nhiên phác phúc khiến cho khoảng cách giữa bọn họ càng ngày càng xa.

Hứa Nguyện vội huy động hai tay, sốt ruột muốn bơi qua giữ chặt y, cổ quái chính là, dù cho cậu dùng sức lớn như thế nào, cũng căn bản vô pháp bơi lội, chỉ có thể quay vòng tại chỗ, phảng phất là bị cái gì chế trụ rồi.

“Là Hà Yêu, Viên Viên, cẩn thận a ——”

Sở Thác một ngữ nói ra, kết quả một trương miệng, nước sông chợt tụ tập thành từng cột nước có ý thức mãnh liệt đánh vào miệng mũi của y, Sở Thác lập tức đã bị chết đuối vì không thể hô hấp.

“A Thác!”

Ngay khi Hứa Nguyện nôn nóng hô to Sở Thác, mảng sông này bắt đầu trở nên vẩn đục tối tăm, khắp hà vực giống bị loại mực không tẩy được nhúng chàm, mặt sông quay cuồng nhấp nhô hình thành vô số xoáy nước, mà sâu trong xoáy nước tựa hồ như có thứ gì kịch liệt muốn lao ra khỏi mặt nước……

Vèo vèo vèo ——

Quả nhiên, mấy chục sợi dây đằng dài đầy vẩy cá điên cuồng phá nước mà ra!

“Sát, giả thiết huyền nhuyễn kỳ quái này! Hệ Thống, Hệ Thống!”

Nhìn những sợi dây leo giống như xúc tu trên không trung tùy ý vặn vẹo, trong lòng Hứa Nguyện vừa kinh vừa sợ, bây giờ cậu xem như đã biết loại lực lượng siêu tự nhiên này, căn bản không phải loại người bình thường như cậu có khả năng chống lại, cậu bắt đầu gọi Hệ Thống,: “Hệ Thống ngươi giả chết cái gì, còn không mau ra tới! Lão tử không phải muốn hoàn thành nhiệm vụ sao, ngươi vừa tới liền làm ra trận đánh này là để ra oai phủ đầu với ta sao!! Lão tử cùng huynh đệ của lão tử nếu như bị con quái vật này giết chết, lão tử thành quỷ thì sẽ không bỏ qua cho ngươi!”

Miệng Hứa Nguyện hỗn loạn không cản trở Hệ Thống một hồi, Hệ Thống lại không cho cậu nửa điểm phản ứng, cậu tức giận đến mức thiếu chút nữa hộc máu, nhìn người bạn tốt nhất thân rơi vào hiểm cảnh, bản thân lại bất lực, nhất quán Hứa Nguyện vì giúp bạn bè không tiếc cả mạng sống gấp đến độ bốc ra khói, mọi cách nôn nóng hạ, cậu đột nhiên nhớ đến lời Sở Thác vừa mới nói chỗ xương quai xanh đó của cậu có cái gì cái gì sáu tế.

Cụ thể là thứ gì thì Hứa Nguyện chỉ đại khái nhớ một ít, hẳn là một đồ vật lợi hại, Hứa Nguyện sờ sờ vào phù văn có bộ dáng lông vũ kia nơi xương quai xanh.

“Ma Đoản, cái này phải sử dụng như nào, A Thác cũng không nói cho ta."

Hứa Nguyện sờ soạng nửa ngày cũng không thấy cái thành quả gì, chỉ cảm thấy chỗ xương quai xanh có điểm nóng lên.

Ngay khi cậu lỗ mãng đến thiếu chút nữa muốn cào xước chính da xương quai xanh của mình, không trung hình như có một chùm sáng huỳnh quang rơi xuống.

Màu tối trì trệ nghiêm trọng phá vỡ một đạo bạch mang, một vài thanh niên vạt áo phiêu dật đạp kiếm mà đến, vài vị thân mặc huyền quan phù dung, bào sắc yên hà, tay áo rộng như làn mây trắng lúc ẩn lúc hiện, đạo cốt thanh phong, thong dong nghiêm nghị, đó chính là nhất phái chính khí, đặc biệt vị thanh niên nam tử cầm đầu có bộ dáng tuấn lãng đoan chính kia, ăn mặc cũng không bất đồng với người khác, mặt mày nhã nhặn ôn đạm, không hiện sắc bén, quanh thân lại có một khí chất cường đại độc đáo, có thể không lộ thanh sắc mà kinh sợ toàn trường.

Màu của áo chuàng là màu yên hà. Yên: khói, Hà: ráng chiều. Chỗ núi non cùng tịch chỉ thấy hơi đá là yên và ráng là hà. Nghĩa bóng: chỗ người ở ẩn. [Theo bác GG]

Không tưởng tượng nổi ( -_- )

Y ngự kiếm đứng giữa không trung, ánh mắt sau khi xem thế cục mặt sông liền nhanh chóng đọc chú ngữ, ngón tay kết ấn, phối hợp với những đồng tu phía sau cùng nhau thi pháp, kết hạ một trận pháp kim sắc đủ để trấn áp vùng sông này.

Đồng tu này là nam hết nhé

Những Ngư Lân Mạn Đằng đó có vẻ như đều không phải là loại yêu vật không có trí tuệ, không dễ dàng như vậy đã bó tay chịu trói, dựa vào khe hở trận pháp kết thành, chúng nó vặn vẹo cơ thể dài hẹp của mình tựa như đang phóng thích yêu lực, mặt sông lại gợn sóng, ý đồ phá hư pháp trận.

Thanh niên tu sĩ đang chăm chú kết trận, chỉ thấy phi kiếm dưới chân hắn chợt lóe, ngay lập tức biến thành mấy đạo bóng kiếm tung hoành giữa không trung, thanh niên tu sĩ quát nhẹ một tiếng, kiếm quang lược ảnh, như mưa rơi thẳng, bức cho Ngư Lân Mạn Đằng liên tiếp tháo chạy, cuối cùng chúng hành quân lặng lẽ, lui về đáy sông.

Hung lưu lốc xoáy dần dần dừng lại, quy về yên bình.

Chấm dứt rồi sao?

Từng màn ban nãy đều khiến Hứa Nguyện xem đến trợn mắt há mồm, mặc dù cậu đã từng thấy các hiệu ứng đặc biệt như vậy trong các bộ phim truyền hình, nhưng đều không chấn động bằng hiện tại cậu chính mắt thấy.

“Là người của Hiên Viên phái! Thật tốt quá Viên Viên, chúng ta được cứu rồi!”

Không biết từ khi nào, Sở Thác đã bơi tới bên người Hứa Nguyện, y quan sát thấy sắc mặt của của Hứa Nguyện có chút quái quái, khi chuẩn bị mở miệng hỏi cậu sao vậy, Hứa Nguyện khó hiểu hét lớn một tiếng, sau đó mất đi ý thức rồi ngã xuống sông.

“Hứa Nguyện!!”


Tác giả có lời muốn nói:

Khai văn tam liên canh, tồn cảo tuy thiếu nhưng phúc lợi này vẫn là phải có ha ha.

Hôm nay bản cập nhật thứ hai, đợi lát nữa còn có bản cập nhật thứ ba ~

Mang theo cơ hữu cùng nhau xuyên thư,

Chương cơ hữu sau offline, không có Viên Viên đơn xoát phó bản công lược ha ha ha!

Tác phẩm hoặc bản thảo được lưu giữ riêng tư

Bạn đang đọc Sau Khi Xuyên Thư Tôi Đã Trở Thành Đồ Đệ Của Nhân Vật Phản Diện của Bách Niên Lão Hỏa Oa
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Nguyệt_Dạ
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 5

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.