Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Vai diễn này chỉ được điểm F-

Phiên bản Dịch · 1528 chữ

Căn phòng tối tăm chật hẹp, vài ngọn đèn leo lét thắp sáng mấy bóng lưng mờ ảo đang vây quanh một thanh niên nọ.

Cả thảy bọn họ có mười hai người, tất cả đều là những nam thanh nữ tú.

"Cố Hạ, đây là kết cục của việc dám chống lại tôi! Tôi, Lâm Phàm, đã lật đổ được Cố gia các anh, dẫm nát quyền thế của anh ở Chu Đô này dưới lòng bàn chân."

Lâm Phàn kiêu ngạo khoe khoang, nhìn chằm chằm Cố Hạ đang bị trói trên ghế.

Vẻ mặt Cố Hạ vô cảm, không để ý đến nhân vật chính, thay vào đó, hắn nói chuyện với hệ thống:

"Hệ thống, tôi đã hoàn thành cốt truyện. Bây giờ tôi có thể về nhà được không? Đám nhân vật chính này phiền phức quá."

"Thưa túc chủ, vui lòng đợi giây lát, tôi sẽ tiến hành chấm điểm tổng thể vai diễn của bạn với tư cách là một pháo hôi."

[---- Ding!]

[---- Ding!]

[Tổng điểm mức độ sỉ nhục đã phải chịu đựng, S+]

[Tổng điểm mức độ căm ghét của nhóm nhân vật chính với ký chủ, S+]

[Tổng điểm mức độ tuyệt vọng của ký chủ, S+]

[Tổng điểm mức độ hoàn thành cốt truyện, S+]

[Tổng điêm diễn xuất của ký chủ, S+]

[Hiệu suất tổng thể, S+]

[Điểm tổng kết, F-]

"..."

Cố Hạ cảm thấy đầu óc mình như chết máy khi nghe điểm tổng kết của hệ thống.

"Ê, hệ thống, nói với tao là mày chỉ đang đùa thôi đi, tao đã xem qua cốt truyện này hàng nghìn lần rồi, tao thừa biết là mình đã hoàn thành xuất sắc nhiệm vụ này!"

[Thưa ký chủ, xin ngày hãy bình tĩnh, đã có lỗi nằm ngoài sự kiểm soát của tôi xảy ra. Để bày tỏ lòng xin lỗi, tôi có thể tặng thêm phần thưởng cho ngài sau khi ngài thực sự hoàn thành cốt truyện]

"Hệ thống này, mày có biết là hiện tại tao đang muốn đập chết mày cỡ nào không?"

[K-ký chủ, tôi thực sự xin lỗi, xin ngài hãy thử hoàn thành cốt truyện một lần nữa!]

"Chết tiệt, không, đủ quá rồi."

Lâm Phàm vẫn đang luyên tha luyên thuyên khoe khoang về chiến tích của mình, mất một lúc cuối cùng hắn cũng nhận ra Cố Hạ vẫn không biểu lộ chút cảm xúc nào, điều này khiến lòng tự trọng của hắn bị tổn thương nghiêm trọng.

Đột nhiên, trong đầu hắn nảy ra một ý tưởng, hắn biết chính xác nên chọc giận Cố Hạ như thế nào.

"Cố Hạ, đừng trách tôi vì đã cướp đi vị hôn thê của anh, cô ấy chưa bao giờ thích một kẻ suốt ngày chạy theo sau đuôi người khác như anh!"

Vẫn không thấy phản ứng gì, Lâm Phàm cảm thấy có gì đó không ổn, hắn tiếp tục nói:

"Cố Hạ, chị ruột của anh đã phản bội anh rồi, cô ta nằm mơ cũng muốn thấy anh sụp đổ, để cô ta có thể thuận lợi nắm quyền kế thừa Cố gia!"

"Ngay cả thư ký của anh cũng phản bội anh bằng cách tuồn thông tin về công ty Cố gia ra ngoài! Chết tiệt, ngay cả vệ sĩ của anh cũng là kẻ tiếp tay đầu độc anh mỗi ngày! Anh có biết--"

"Mày im đi giùm tao được không..."

Khi Lâm Phàm đang chuẩn bị nói tiếp, hắn đã bị Cố Hạ cắt ngang với một vẻ mặt chán ghét cực điểm khi nhìn vào những nhân vật chính đang đứng trước mặt mình.

"Tao không thể chịu đựng chuyện này thêm nữa! Giết tao đi! Tao ghét mỗi đứa chúng mày! Tất cả chúng mày đã biến cuộc sống của tao trở thành địa ngục!"

Cố Hạ lớn tiếng hét lên, sự chán ghét hằn rõ trong đôi mắt hắn là điều mà tất cả mọi người đều có thể thấy được.

Nhóm nhân vật chính đều có chút shock, trong lòng họ không hiểu sao lại run lên.

Họ không ngờ rằng Cố Hạ, một phú nhị đại ăn chơi lêu lổng, rượu chè 24/7 lại có một mặt đáng sợ như vậy.

"Sao anh dám nói chuyện với họ như vậy!"

Lâm Phàm tức giận gầm lên. Tuy rằng nếu Cố Hạ hoàn toàn phớt lờ hắn như lúc trước thì hắn còn càng khó chịu hơn...

Cố Hạ trợn mắt, dễ dàng bẻ gãy sợi dây trói mình vào ghế khiến tất cả những người có mặt ở đó đều bị shock.

"L-làm sao anh thoát ra được?"

Lâm Phàm vô cùng kinh ngạc, Cố Hạ sao có thể thoát khỏi sợi dây thừng kia được vậy. Không lãng phí thời gian, hắn rút ngay một con dao ra, chĩa về phía Cố Hạ.

Cố Hạ không để ý tới Lâm Phàm, trước ánh mắt hoảng hốt của tất cả mọi người, hắn tự bẻ gãy cổ mình.

[Thưa ký chủ, ngài đã thất bại--- Vị diện đang được khởi động lại!]

Tầm nhìn của Cố Hạ tối sầm, thính giác, khứu giác cũng biến mất.

Đột nhiên anh cảm thấy một cú shock chạy dọc sống lưng, buộc mình phải mở mắt.

Anh đang ở trong một căn phòng sang trọng, nằm trên chiếc giường king size xa hoa.

Khi lồm cồm ngồi dậy, Cố Hạ cảm nhận được một cơn đau đầu dữ dội. Anh bước tới chiếc gương cỡ trung và nhìn vào hình ảnh phản chiếu của chính mình trong đó.

Mái tóc trắng vừa phải gọn gàng, đôi mắt đỏ rực, khuôn mặt cực kỳ đẹp trai và dáng người chuẩn mực khi mặc bộ vest công sở đen tuyền. Vẻ ngoài của anh có thể khiến bất kỳ người đàn ông nào cũng phải ghen tỵ.

Khí chất của Cố Hạ vô cùng lạnh lùng, là kiểu "người lạ chớ đến gần".

"Hệ thống..."

[Vâng, thưa ngài?]

"Tao bỏ cuộc."

[Ký chủ, ngài có đang nghiêm túc không?]

"Tao không chịu đựng được việc bị vả mặt thêm nữa. Mày cũng biết tao chỉ là một con người thôi mà."

[Ký chủ...]

"Tao không quan tâm! Tao bỏ cuộc!"

"Tao từ chối làm nhân vật phản diện! Mẹ kiếp cốt truyện, mẹ kiếp nữ chính, mẹ kiếp nam chính, mẹ kiếm tất cả mọi người. Tao chỉ muốn sống một cuộc đời bình thường không bị vả mặt. TAO TỪ BỎ!"

Trong một căn phòng lớn, Thư Linh, một người phụ nữ vô cùng xinh đẹp đang ngồi sau bàn làm việc chăm chú gõ máy. Các đường nét trên khuôn mặt cô như được Chúa chạm khắc một cách tinh tế. Đầu ngón tay mềm mại như ngọc. Đôi môi đỏ mọng như cánh hoa buổi sớm, hai hàm răng trắng sáng lấp lánh như vỏ sò. Nét kiêu ngạo lạnh lùng đọng lại giữa lông mày của cô, khiến đại đa số đàn ông nhìn vào đều sẽ vô tình cảm thấy cực kỳ tự ti khi ở bên. Cô có mái tóc đen dài óng mượt hoàn hảo và làn da trắng sạch sẽ ẩn sau chiếc váy một mảnh màu xanh mà cô đang mặc trên người.

Tai cô nàng vểnh lên khi nghe thấy giọng nói của vị hôn phu vang lên trong đầu mình.

Cô bật dậy khỏi ghế và trừng mắt nhìn xung quanh với vẻ mặt hoảng sợ.

"Cố Hạ, đừng trốn nữa, ra mặt đi."

Thấy anh không trả lời, cô tức giận gọi vệ sĩ của mình.

"Vệ sĩ!"

Cánh cửa mở ra, để lộ hai vệ sĩ đều đeo kính đen và mặc vest đen.

"Tiểu thư, người gọi chúng tôi sao?" - Một trong số những vệ sĩ lên tiếng hỏi.

Thư Linh gật đầu.

"Tìm Cố Hạ, hắn đang trốn đâu đó trong văn phòng tôi."

Cả hai vệ sĩ đều sững người trong giây lát khi nghe những lời đó từ cô. Họ không dám đứng yên lâu khi cả hai bắt đầu tìm kiếm quanh phòng.

Sau 10 phút tìm kiếm, họ không tìm thấy gì cả. Điều này làm Thư Linh bị shock.

"K-không thể nào. Tôi thề là tôi đã nghe thấy giọng của anh ta!"

Cả hai vệ sĩ đều quyết định im lặng khi Thư Linh cắn ngón tay của mình trong sự bối rối.

[Bởi vì tôi từ bỏ làm nhân vật phản diện rồi nên tôi sẽ bắt đầu cắt đứt liên lạc với đám nhân vật chính.]

Một lần nữa, Thư Linh nghe thấy giọng nói của Cố Hạ vang vọng trong đầu mình, khiến cô nhìn quanh khắp nơi.

Cuối cùng, cô không tìm thấy gì cả. Điều này khiến cô vô cùng lo lắng.

Cô chợt nhớ đến những điều mình vừa nghe được cách đây một giây...

"Ý anh ta là anh ta từ bỏ vai phản diện sao?"

Thư Linh và mọi nhân vật chính diện đều nghĩ như vậy khi nghe thấy giọng nói của Cố Hạ vang vọng trong đầu họ...

Bạn đang đọc Sau Khi Ta Từ Bỏ Làm Nhân Vật Phản Diện của Kurupts

Truyện Sau Khi Ta Từ Bỏ Làm Nhân Vật Phản Diện tại TruyenYY đã đến chương cuối. Hãy nhấn vào nút Theo Dõi để được nhận thông báo khi có chương mới nhé! Chúc đạo hữu có những giây phút vui vẻ tại YY Giới.

Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi summersummerset
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 2

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.