Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Toàn thôn ăn cơm rắn

Phiên bản Dịch · 1735 chữ

Ông lão bĩu môi hình dung hình dạng của hai viên ngọc nhét, một viên hình chùy, một viên ngắn nhọn.

Viên hình chùy kia bị đục lỗ đeo trên cổ Mai Lập Hương, viên ngăn nhọn thì cô ta vẫn để ở trong túi.

Sắc mặt Mai Lập Hương đã đen đến mức có thể nhỏ ra mực nước.

Cô ta vốn nghĩ rằng bản thân may mắn nhặt được cổ vật, bán đi có thể kiếm nhiều tiền, không ngờ nó lại bẩn như thế!

Chu Tuệ Vinh thuyết phục cô ta: "Hai thứ kia dù có là ngọc, nhưng cô cũng không thể cầm đâu."

Thứ nhét vào chỗ đó của người chết, bây giờ lại đeo trên người có buồn nôn không chứ.

Bà lão bĩu môi: "Không phải cầm, là trộm!"

Ông lão lại bổ thêm một đao: "Đúng thế, không hỏi mà lấy là trộm!"

Mai Lập Hương không nghe thấy lời hai con quỷ này nói, nhưng lời nói của Chu Tuệ Vinh đã đủ để cô ta vô cùng xấu hổ rồi.

Càng nghe sắc mặt cô ta càng xanh lè, cuối cùng phải che miệng, quay đầu chạy tới phòng tắm nôn một trận, cách thật xa còn có thể nghe được tiếng nôn mửa.

"Tôi rất hiếu kì, hai vật kia hẳn là ở trong mộ cùng hai người, sao cô ta lại trộm được?"

Nhìn thế nào thì Mai Lập Hương cũng không giống kẻ có thực lực làm trộm mộ.

Tuy bà lão sợ Bùi Diệp nhưng logic của quỷ chính là không nói đạo lý như thế.

Mình không nhìn thấy Bùi Diệp ở đó, khẳng định là Bùi Diệp cũng không nhìn thấy bà ở đây.

Chỉ nghe tiếng thì sợ gì.

"Có một tên trộm mộ mò vào trộm mộ của hai chúng ta, vừa chuyển được một số đồ chôn theo ra đến cửa hang, kết quả có một con rắn bò ra, sau đó rơi vào kết quả là toàn thôn ăn cơm rắn."

Bùi Diệp: "? ? ?"

Cô cảm giác sâu sắc được khoảng cách thế hệ giữa mình và những con quỷ này, nghe bọn họ nói mà hoàn toàn không hiểu đang nói cái gì.

Nhớ tới khi xưa Bùi Diệp cô là sinh viên ưu tú tốt nghiệp học phủ cao nhất Liên Bang, thế mà tới đây lại giống như kẻ mù chữ vậy.

"Toàn thôn ăn cơm rắn là ý gì?"

Ông lão lộ ra cảm xúc hơi bất mãn: "Bà ấy mới học từ, ý tứ chính là bị rắn độc cắn. Trước kia nhà ai có người chết như thế mà muốn làm tang lễ thì phải mời toàn thôn ăn cơm, cho nên gọi là toàn thôn ăn cơm rắn. Nghe nói còn kẻ đã phải ngồi tù mục xương rồi, đầu năm nay rắn gì đó đều là động vật được quốc gia bảo vệ, ăn một con là sẽ bị chộp vào ngồi ăn cơm tù."

Lúc này Bùi Diệp mới hiểu ra.

"Coi như biết thêm kiến thức."

Nói ngắn gọn, đây chính là một tê trộm mộ không may đi trộm mộ của hai người này, kết quả bị một con rắn đọc bò vào mộ cắn chết.

Đúng lúc mấy ngày nay còn mưa to, hang mộ kia bị sụp xuống, những đồ mà tên trộm mộ chuyển ra cửa hang bị nước mưa quấn đến dưới núi.

Mai Lập Hương trở về quê hương để làm lại CMND, thuận tiện đi lên trên núi tảo mộ ông bà, vô tình nhặt được hai viên ngọc nhét.

Hai viên ngọc nhét này có chất ngọc không tệ, Mai Lập Hương không hiểu việc đời cũng thấy đây là đồ tốt.

Cô ta cảm thấy đây nhất định là đồ cổ, định cầm tới thành phố lớn thử xem có thể bán với giá cao hay không.

Hai lão quỷ nghe thế không chịu được.

Bán cái gì không được lại lấy thứ nhét ở bộ phận đó của bọn họ đi bán chứ?

Việc này có khác gì lột quần áo trong của bọn họ rồi đi đổi tiền đâu!

Thế là, hai lão già giận đùng đùng một đường đi theo Mai Lập Hương, theo cô ta ngồi xe lửa từ Phương Nam tới T thị ở phương bắc.

Đây là ương ngạnh chấp nhất đến mức nào chứ.

Nôn mửa hơn nửa ngày, sắc mặt Mai Lập Hương tái nhợt trở về.

Cô ta lập tức tháo dây trên cổ lấy xuống viên ngọc giang nhét, lại móc ra viên âm nhét từ trong túi, hờn dỗi ném lên trên giường Bùi Diệp.

Dáng vẻ như tao bị buồn nôn thì tao cũng muốn mày bị buồn nôn.

"Cầm đi! Mày cười nhạo tao có phải phải rất vui vẻ không?"

Bùi Diệp lười so đo với cô ta, bấm điện thoại gọi cho Chu Thuần An.

"Có một chuyên tôi muốn nhờ cậu ta hỗ trợ, không biết cậu có rảnh hay không."

Chu Thuần An: "? ? ?"

Hắn rất muốn giúp đỡ, nhưng đúng lúc bộ môn có việc, Chu Thuần An chỉ có thể dạy cách cho cô.

Nếu như Bùi Diệp không giải quyết được, chờ hắn trở về sẽ giúp cô giải quyết.

"Cảm ơn!"

Người bình thường không có khả năng để Âm sai chuyển phát nhanh xuất hiện, nhưng Chu Thuần An lại không thấy Bùi Diệp là người bình thường.

Không phải Thiên Sư thì chính là lão quỷ không biết từ đỉnh núi nào đến, triệu mời Âm sai chuyển phát nhanh đối với cô hoàn toàn không khó khăn gì.

Bùi Diệp không biết chuyện này, cô còn tưởng rằng ai cũng có thể học cơ.

Nhìn Chu Thuần An gửi hình ảnh thủ quyết tới, cô bày ra thủ thế tương tự trước ngực, trong miệng đọc chú ngữ một lần.

". . . Vì ta thúc đẩy, không được kê ngừng! Vội vã như Bắc Âm Huyền Thiên Phong Đô Đại Đế pháp lệnh!"

Đây là chú ngữ triệu hoán Bắc Âm Huyền Thiên Phong Đô Đại Đế ngự hạ vạn quỷ, căn cứ vào thực lực người thi chú, triệu mời ra Âm sai có thực lực địa vị cũng khác biệt.

Vừa niệm xong, tất cả mọi người đều nín hơi chờ Âm sai xuất hiện.

Kết quả, một giây hai giây ba giây. . . Cái gì cũng không có.

Chu Tuệ Vinh còn tưởng rằng Bùi Diệp triệu mời thất bại, mở miệng muốn vì nói mấy câu để hóa giải bầu không khí xấu hổ này, cô ta hỏi:" Bắc Âm Huyền Thiên Phong Đô Đại Đế là ai? Tôi nhớ trước kia từng xem phim đạo sĩ đánh cương thi, đều chỉ niệm pháp lệnh như Thái Thượng Lão Quân hoặc là Thái Thượng Lão Quân cấp."

Vấn đề này, Bùi Diệp cũng không trả lời được.

Cô chỉ dựa vào bức ảnh chú ngữ mà Chu Thuần An gửi cho rồi đọc một lần, quỷ mới hiểu được Bắc Âm Huyền Thiên Phong Đô Đại Đế là con quỷ nào.

Khoan hãy nói, quỷ lại thật sự hiểu được.

"La Phong sơn Phong Đô Thành chủ nhân, thống ngự âm u, đứng đầu tổng trị Tru Tà quỷ thần. Trên trời có bốn Đại Thiên Đế cùng Ngọc Đế, âm u cũng có bốn phía Quỷ Đế cùng Phong Đô Đại Đế. Nghe một số lão quỷ đã có tuổi nói, Phong Đô Đại Đế vẫn là Trung Thiên Bắc Cực Tử Vi Đại Đế hóa thân Pháp Tướng ở nơi âm u. Có phải là thật hay không thì không ai biết, dù sao trên đất nước Hoa Hạ này Thần Tiên thích hoàn mỹ, hóa thân bản tướng một đống lại một đống." Ông lão tắc lưỡi, "Cô gái nhỏ niệm chính là chú ngữ triệu mời Phong Đô Đại Đế ngự hạ vạn quỷ?"

Bà lão hơi khẩn trương nói: " Ông nó à, thật sự gọi quỷ sai tới, có thể kéo chúng ta đi đầu thai hay không?"

Ông lão bĩu môi, "Phong Đô nhân khẩu bùng nổ, giá phòng cao đến mức tiếng quỷ oán than dậy đất, xếp hàng đầu thai còn muốn lấy số, đầu thai nào có dễ dàng như vậy."

Khả năng lớn nhất là Âm sai tới sẽ chẳng thèm để ý bọn họ.

Nghe kể một số Phong Đô Hắc Quỷ lấy số đợi vài chục năm mà vẫn không được đầu thai, cuối cùng còn xin về căn nhà nhỏ bé mộ địa của mình.

Nhưng bây giờ ở nhân gian có nhiều người sống như vậy, chỗ nào cũng xây dựng chung cư, rất nhiều quỷ xui xẻo đều bị người sống xét nhà.

Khi bà lão còn sống thì trí nhớ đã không tốt rồi, sau khi chết cũng sẽ thỉnh thoảng quên mất mấy chuyện, ví dụ như chuyện đầu thai này.

Bùi Diệp chau mày, không biết mình niệm sai chữ nào rồi, cô định đọc lại để thử một lần.

Còn chưa mở miệng, Lôi Nhã Đình đứng gần đó đột nhiên nha một tiếng.

Hóa ra trên mặt đất xuất hiện một vòng xoáy hình tròn, âm khí nồng đậm, ngay cả gà mờ như cô ta đều có thể thấy rõ ràng.

Một đoàn âm khí nồng đậm từ bên trong vòng xoáy bay ra, ngưng tụ thành một người đàn ông mặc váy đen.

Người đàn ông mặt trắng đến quá đáng, ánh mắt lại không giống những con quỷ khác không có tròng trắng, chỉ là ánh mắt của hắn rất tĩnh mịch, cánh tay quấn quanh xích sắt tỏa hồn.

"Người nào gọi ta? Cần làm chuyện gì?"

"Là ta, ta muốn nhờ chút việc, chuyển hai món đồ này đưa cho hai vị đứng bên cạnh này."

Ánh mắt người đàn ông trong hốc mắt hoạt động, ánh mắt rơi vào trên người Bùi Diệp và nhìn theo hướng tay của cô, vẻ mặt có dấu hiệu muốn nứt ra.

Người đàn ông lúc trước kia còn giả bộ tư thái cao nhân không kiềm chế được.

"Người ở ngay bên cạnh, còn gọi chuyển phát nhanh cái gì!"

---------

Người dịch: Thờisênh239

Truyện được đăng tải độc quyền trên web Truyenyy.com

Bạn đang đọc Sau Khi Đại Lão Về Hưu (Bản Dịch) của Du Bạo Hương Cô
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Thờisênh239
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 25

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.