Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)
5511 chữ

Kiểm tra Jack xong thài hai đứa trẻ bắt đầu phân xác của con quái vật này ra, nhưng Jack đề nghị là không nên đem đi bán, vì nó có thể gây ra một cuộc tranh cãi rất lớn nếu con rồng này bị phát hiện, đương nhiên là sau đó hai đứa trẻ chôn xác con rồng và đem trứng về ấp.

Đang đi trên đường thì hai đứa tiện tay đánh giết vài chủng cấp 3, tuy nó là thuộc dạng nguy hiểm với cả một đoàn người nhưng đối với hai đứa trẻ này thì nó chẳng khác nào mấy miếng mồi ngon. Sau khi bán xong thì thu được khoảng hơn 400 đồng vàng một chút, vì hôm nay không gặp đặc chủng nên chẳng có nhiều tiền.

Đến trưa, khi Jack và Esdeath đang thưởng thức bữa trưa trong một quán ăn thì thứ kìm giữ Jack và Esdeath hiện giờ cũng đã truyền tới. Đó chính là thông tin đến từ Merraid, nội dung bức thư đó chính là lý do mà đế quốc tuyển những binh lính trẻ tuổi đến như vậy.

Lý do một phần là do đang thiếu lực lượng chiến đấu với các nước, nhưng lý do chính lại không nằm ở đó, mà chính là đem những đứa trẻ đó đi thử nghiệm một dự án riêng của lão tể tướng mang tên “Dự án siêu chiến binh”. Theo những gì bức thư ghi tiếp theo đó chính là kế hoạch chi tiết của dự án đó, trong đó là dự án này sẽ tuyển những đứa trẻ không đủ năng lực chiến đấu trên chiến trường, "chiến trường" đó là một chiến trường thật sự ở phía rìa Đế quốc.

Đọc hết bức thư thì Jack biết được đây chính là dự án tiền thân của dự án tiêm thuốc cho các chiến binh nhỏ tuổi như Kurome, nhưng có vẻ là Esdeath trong nguyên tác không liên quan đến dự án này. Jack đoán là do cô đã đủ điều kiện để vượt qua tiêu chuẩn của dự án, và cái dự án này vì một lý do gì đó đã thất bại, nên không được đề cập trong nguyên tác.

Ăn xong, thì Jack và Esdeath đi dạo một chút để thư giãn. Vừa đi, Jack vừa viết bức thư gửi lại cho Merraid, trong bức thư cậu hỏi cô có muốn cậu phá kế hoạch này hay không, kèm theo đó là một bản hợp đồng đã có chữ ký của cậu và cả địa chỉ mà cậu và Esdeath định đi đến. Viết xong thì cậu thả con bồ câu đó đi, để nó bay về với chủ nhân của nó.

Lúc thả bồ câu, thì Jack thở dài, cậu thực sự ghét cách truyền tin này, nó vừa lâu vừa kém hiệu quả, lượng thông tin cần thiết thì chỉ có thể gói gọn trong một tờ giấy. Cậu thực sự nhớ điện thoại ở thế giới cũ của mình.

Đi dạo xong thì hai đứa quay về nhà trọ để thu dọn đồ đạc, để chuẩn bị đi đến một nơi mới, đó chính là nơi mà Chelsea đang sống. Theo những gì nguyên tác mô tả, thì có một nơi rất có khả năng mà Chelsea sống đó chính là thị trấn Jonin. Vì theo những thông tin mà Finn cung cấp cho Jack, thì thị trưởng ở đó rất giống người mà Chelsea đã giết trong nguyên tác, nên Jack quyết định chỗ hai người sẽ đến đó chính là thị trấn Jonin. Và chỗ đó cũng có một bãi quái khá phong phú cho cả hai đứa trẻ săn.

Nhưng có vẻ là đường đi khá xa nên hai đứa trẻ đi nhờ một đoàn buôn từ thị trấn của Finn đến thị trấn Jonin. Trước khi khởi hành thì Jack có đưa cho Finn một con bồ câu để có gì tiện liên lạc cho cậu, nhất là khi có thông tin gì đó hữu dụng.

Đoàn thương nhân được dẫn đầu bởi một ông chú bụng bự, cao tầm 1m9, có tên Rechi. Tính cách của ông ta khá là cao ngạo, luôn coi những người khác là cỏ rác kể cả Jack và Esdeath. Tuy là cậu với phàn nàn với Finn về người này, nhưng đây là người duy nhất đi từ thị trấn của ông đến thị trấn Jonin, nên Finn cũng không còn cách nào khác.

Vừa mới đi tới cái đoàn di chuyển đó thì đã nghe Rechi ra oai:

-Này tụi rác rưởi của tộc Partas, chúng mày biết là do phúc phần của thần linh thì mới được đi chung với đại nhân này không hả.

Tuy là chửi thẳng thẳng mặt như vậy, nhưng Jack lại bình thản đón nhận. Nếu cậu không bình tĩnh thì có lẽ cái đầu của hắn đã bị Esdeath chém phăng đi rồi, nên cậu phải thật bình tĩnh nếu không thì sẽ kích động Esdeath mất. Nhưng nhìn thấy Esdeath tức như vậy, nên cậu cũng phải trả thù cho cô bằng cách chọc tên Rechi một chút. CCậu nói:

-Cảm ơn phúc phần của Đại nhân bụng bự, siêu cấp vô dụng, ăn hại ba má. Chúng tôi rất cảm ơn ngài, vì đã cho chúng tôi lên cái xe rách nát này.

Cơ chằng trên não của hắn nổi lên khi nghe Jack nói xong. Lời nói của cậu đúng là một lời sỉ nhục với một thương nhân như hắn. NNên hắn ra lệnh cho thuộc hạ bắt hai đứa trẻ này lại.

Tuy là thanh niên trẻ khoẻ, cơ bắp cuồn cuộn nhưng đối với Jack và Esdeath, hai con quái vật của tộc, thì chuyện đánh đám này ra bã là chuyện còn dễ hơn cả hít thở không khí.

Đối đầu với hai đứa nhóc là 10 người đàn ông. Ba tên lao lên trước, bọn chúng liền bị Esdeath dùng Vũ cước mà chém đứt đôi cả người, tuy là bị Esdeath doạ cho một trận nhưng bọn chúng vẫn chưa rút được kinh nghiệm mà lao lên tiếp. Thế là Jack phải chịu trách nhiệm cho việc tránh tàn sát đoàn thương nhân này, cậu liền dùng tốc độ của mình mà đánh thẳng vào Huyệt ngủ của bọn chúng, để bọn chúng ngủ một chúng và cũng để lấy đi lý do Esdeath giết bọn người này.

Bị lấy đi con mồi, nhưng Esdeath không tức giận vì cô hiểu Jack còn muốn đi tới thị trấn Jonin. Nếu hai đứa mà giết đám người này rồi, thì lấy đâu ra người để chở hai đứa đi. Tuy vậy, hành động này của hai đứa nhóc đã khiến cho tên Rechi không dám nói thêm một lời này nữa, vì quá khiếp sợ sức mạnh của hai đứa nhóc. NNhưng hắn sẽ không để yên cho hai người, và Jack cũng đọc được suy nghĩ đó của hắn, nên cậu cũng đã chuẩn bị một vài thứ cho tên Rechi, nếu hắn muốn làm hại cả hai người.

Ngồi lên xe, Esdeath tựa vào vai của Jack mà đánh một giấc, cậu thấy vậy thì cũng tăng nhiệt độ của cơ thể mình lên để vừa tạo cho cô một cảm giác thoải mái và còn dùng để ấp trứng rồng nữa.

Nhìn Jack bây giờ khá chán đời, với khuôn mặt ngơ ngác bơ phờ, nhưng thật ra cậu đang suy tính thứ năng lực của chiếc nhẫn Uhan. Những thứ mà cậu biết nó có thể tạo ra đó chỉ là mấy món vũ khí và khả năng biến đổi độ nặng nhẹ của thứ nó tạo ra, cậu đang tự hỏi nó có thể tạo ra Teigu được không, nhưng nếu nó mà tạo ra được thì có vẻ hơi mạnh quá mức. Dù sao thì khả năng của nó cũng rất bí ẩn, cậu từ từ sẽ tìm hiếu nó sau, không vội.

Thứ cậu vội bây giờ chính là việc đến thị trấn Jonin thì cậu sẽ làm gì. Cậu cũng cần luyện thể lực cho Esdeath và bổ sung kiến thức cho cô, không những thế cậu cũng cần làm một vài việc liên quan đến Chelsea, để đảm bảo cô sẽ giết tên thị trưởng ở đó. Nên việc đầu tiên cậu cần làm đó chính là thu thập thông tin về cái tên bạo chúa đó, săn một vài con quái, và kết thân với Chelsea. Nhưng việc kết thân này có thể làm cho mọi chuyện sẽ thay đổi, nên nó khá nguy hiểm.

Đang đi thì cả đoàn gặp một con địa long, thứ mà Tatsumi chém chết khi trên đường đến đế quốc. Nó đã tạo cho Jack cơ hội xử luôn 7 tên còn lại, con rết đấy đã ngay lập tức giết 4 người mà chẳng gặp vấn đề nào. Sau khi giết 4 tên xong thì nó lại nhắm vào xe mà Jack và Esdeath đang ngồi (nước đi khá hay). Điều đó đã khiến Esdeath tỉnh lại.

Khi Esdeath tỉnh dậy thì nó đã xác định được tương lai của mình, đó là nằm gọn trong chữ “Chết”. Esdeath cầm lấy thanh kiếm của mình, rồi nhảy lên đầu của con Địa Long đó, tặng cho nó một nhát chém chí mạng. Đòn đó của cô đã chẻ đôi con quái vật.

Chứng kiến cảnh đó, Jack thở dài, cậu không ngờ là các giác quan cảm nhận nguy hiểm của cô lại nhạy chẳng khác gì cậu. Còn tên Rechi, hắn đã sợ hãi đến cực độ khi thấy cảnh đó. Tại vì chuyện chém một con quái vật như vậy thì đối với người bình thường không được huấn luyện là điều bất khả thi.

Nhìn thấy cảnh hắn sợ hãi như vây, chắc là Jack không cần phải thực hiện mấy cái bẫy mình dành cho hắn nữa.

Đoàn người cứ thế đi tiếp. Esdeath thì chẳng thể nào ngủ lại được nữa, nên cô lôi mấy cuốn sách sinh học ra đọ cho đỡ chán, còn Jack thì trong trạng thái mơ màng ôm quả trứng, có vẻ cậu khá buồn ngủ. Và Esdeath thấy được điều đó, nên cô cho cậu gối đùi mình nằm ngủ, Jack cũng không ngần ngại mà ngay lập tức nằm xuống tận hưởng sự sung sướng này. Quả là đùi của Esdeath, vừa mềm mại vừa thoải mái, khiến cho sự buồn chán của Jack tiêu tan.

Esdeath thấy cậu tận hưởng như vậy, thì cười nhẹ. Nụ cười này của cô toả ra một luồn không khí rất vui tươi, khác hẳn với vẻ mặt vô cảm thường ngày vốn có. Nhưng Jack lại không thể chứng kiến nụ cười này, vì cậu đã chìm đắm trong sự mềm mại mà đùi của Esdeath mang lại.

Khi nằm như vậy, cậu có thể nhìn được kích cỡ ngực của Esdeath. Tuy giờ nó chỉ mới nhú lên một chút, nhưng tương lai sẽ rất là sáng lạng, cậu chắn chắn là như thế.

Đoàn xe đi đến tối thì mới dừng lại để cho mọi người nghĩ ngơi. Đi suốt ngày như vậy, có vẻ mọi người trong đoàn đều mệt, trừ hai đứa trẻ tộc Partas, mọi người bắt đầu nấu ăn trên cái bếp cắm trại. Còn Jack và Esdeath thì tự nấu ăn với cái bếp riêng, chuyện này đương nhiên là ý kiến của Jack vì cậu lo rằng, nếu ăn chúng như vậy thì tên Rechi rất dễ hạ độc vào thức ăn.

Hôm nay cô nấu món gà chiên sa mạc, với nguyên liệu nằm trong balo của hai đứa nhóc. Mùi hương từ món của Esdeath đã thu hút bao người ở đoàn thương gia, nhưng đời nào cô lại chia sẻ cho những người không quen biết. Nhất là khi Jack đã cảnh báo về khả năng hạ độc của Rechi.

Ăn xong thì hai đứa dựng lều cùng với đoàn thương nhân. Vì khi tối thì sẽ có rất nhiều loại quái vật nguy hiểm, dù bọn chúng chỉ là những con thú yếu ớt đối với hai đứa nhóc nhưng bọn chúng đối với người dân bình thường chính là tử thần. Và theo nguyên lý đa số thắng thiểu số, nên hai đứa nhóc phải đồng ta dừng lại, không di chuyển vào buổi đêm.

Lại một lần nữa, Jack lại biến thành cái gối ôm cho Esdeath, nhưng cái gối ôm lần này còn phải gánh thêm cả một quả trứng to bằng cục đá lớn, và được cải tiến có thêm chức năng sưởi ấm. Cậu đành phải chịu trận thức một vài đêm để canh trừng tên Rechi, phòng trường hợp hắn tấn công hai đứa vào ban đêm.

Đang ngủ thì Esdeath nói mớ:

-Ừm…đồ ăn…ngươi…nấu…dở quá…Jack.

Đến trong mơ Esdeath còn nói đồ ăn của Jack dở nữa. Nghĩ đến đấy cậu chỉ cười trừ, thì thầm nói:

-Vậy là mình phải cải thiện trình độ nấu của mình thật à. Mà công nhận Esdeath có nhiều tật xấu khi ngủ thật đấy.

Esdeath lại tiếp tục nói mớ:

-Ha ngươi…..đừng ăn…thịt sống…nữa. Đau…bụng…đấy.

Nghe Esdeath nói thế, Jack cảm thấy ấm lòng. Đây là một trong những lần hiếm hoi mà cậu cảm nhận được sự quan tâm đến từ người khác, lúc cậu còn ơi kiếp trước thì một lời nói thôi thì cũng đã đủ mưu toan kế lược trong đấy, nên ít khi nào Jack lại được nghe một lời từ tận đáy lòng đến như thế. Điều đó lại cho cậu thêm quyết tâm chăm sóc người này.

Tầm nửa đêm thì có một thân ảnh béo bự bước vào chỗ ngủ của hai đứa nhóc. Hắn không ai ngoài tên thương nhân Rechi, hắn vào đây không phải vì mục đích tốt đẹp nào cả. Hắn vào đây là để trả thù hai đứa nhóc.

Nhưng xui cho hắn là Jack từ nãy đến giờ không ngủ. Cậu ngay lập tức thoát khỏi vòng tay của Esdeath, và biến ra một cây dao kề vào cổ hắn nói:

-Ông chủ có vẻ là chưa rút ra được bài học gì nhỉ…Hay là để tôi rút ra bài học cho ông chủ nhé - Jack nở một nụ cười tươi đến rợn người.

Nói đoạn, cậu dùng tay đánh thẳng vào ngực Rechi. Đòn này của cậu mang theo khả năng điều khiển lực từ kỹ năng Vô lực, nên nó không trực tiếp giết Rechi mà từ từ phá hủy các cơ bắp của hắn.

Tên thương nhân đó nằm trên mặt đất, quằn quại kêu là, nhưng đòn đó của Jack cũng đã vô hiệu hoá luôn cả cái khả năng giao tiếp của hắn tạm thời. Nên dù hắn có cố gắng la lớn đến mức nào thì cũng có một ai nghe thấy cả.

Bây giờ khả năng diễn xuất tuyệt vời của một sát thủ sẽ được tỏa sáng. Jack nghe sát mặt mình vào mặt của Rechi, rồi mở ra một nụ cười độc ác nói:

-Cảm thấy thế nào ? Đau đớn khó chịu lắm đúng không ? Nhưng mấy thứ đó chỉ mới là lời cảnh cáo thôi đấy, ông nên nhớ kỹ đấy ông chủ à. Thôi vì tôi cũng là một người nhân từ, giờ tôi chỉ cần ông dập đầu 3 cái thật mạnh thì cái mạng của ông sẽ được giữ lại.

Thấy con đường sống duy nhất của mình, Rechi ngay lập tức làm theo. Ông ta dập đầu mình mạnh tới mức làm xước cả da trán, còn Jack thì cũng cảm thấy được sự sợ hãi cần thiết trong người này nên cậu không làm quá thêm nữa.

Khi Rechi dập đầu xong thì cậu cũng không giữ ông ta lại làm gì, nên thả ông ta về. Cậu định đánh một giấc ngon lành, nhưng có một điều cậu không ngờ đó chính là Esdeath đã thức dậy. Cô ngồi dậy hỏi cậu với khuôn mặt vô cảm như thường ngày:

-Tại sao ngươi thức vào giờ này ?

Lúc nghe câu hỏi này, thì Jack đoán rằng cô vẫn chưa thấy cảnh tên Rechi dập đầu, nên cậu đáp:

-Mới đi vệ sinh ấy mà.

Đột nhiên, Esdeath ôm cậu vào lòng. Cô tỏ vẻ âu yếm nói:

-Gặp ác mộng à ? Ngươi đừng sợ có ta đây rồi.

Lúc này cậu mới ngớ người ra, cậu không ngờ cô lại đoán cậu gặp ác mộng, nhưng phản ứng của cô như vậy có vẻ hơi quá thân thiết nếu so với mức bạn thân. Nhưng Jack không phản ứng gì cả, cậu đơn giản tận hưởng chút ấm áp mà Esdeath mang lại.

Còn cô khi thấy Jack như vậy thì cũng cảm thấy có chút gì đó thoải mái, đối với Esdeath thì Jack giờ còn hơn cả một người bạn bình thường. Cậu là một người mà cô có thể quên đi sự phòng vệ, cậu cũng là người duy nhất mang lại cho cô một cảm giác ấm áp ngoài ba của cô. Từ đó, cô hình thành lên mong muốn bảo vệ, đồng hành cùng cậu. Với Jack thì khỏi nói, dù cậu muốn bỏ Esdeath thì Huyết Tần cũng không cho cậu bỏ.

Hai đứa nhóc cứ như vậy, ôm nhau mà ngủ đến sáng.

Sáng dậy thì Jack giúp Esdeath chải tóc. Cậu chu đáo đến mức, còn chuẩn bị sẵn bàn chải và nước để cho cô đánh răng, nhưng thế giới này có vẻ là chưa phát minh ra kem đánh răng nên hai người đành chịu đánh răng bằng nước. Vệ sinh cá nhân xong thì hai đứa mới ăn sáng chung với cả đoàn, vì tên Rechi lúc này cũng không còn đe doạ đến hai đứa nhóc nữa, nên Jack mới yên tâm để hai đứa ăn cùng cả đoàn để tạo mối quan hệ.

Lúc ăn cậu còn kết bạn được với một cậu nhóc có tên Blug, cậu nhóc có vẻ tầm tuổi Jack và Esdeath. Nhưng khác với Tatsumi, Blug là một người rất dẻo miệng và khá mưu mẹo, và quan trọng hơn hết là Jack đã nhìn trúng được tài ăn nói của cậu nhóc này. Cậu nhóc cũng có dự định nhập ngũ khi đủ 12 tuổi như Jack và Esdeath, cậu nhóc muốn thay đổi số phận nông dân của mình nên quyết định nhập ngũ để có thể dành được công danh, vinh dự.

Sau khi trò chuyện được một lúc thì mọi người bắt đầu đi tiếp, do xe của Jack và Esdeath khác với Blug nên ba người không thể gặp mặt khi đang đi. Cuộc hành trình cũng khá chán, Esdeath và Jack đã đọc đi đọc lại mấy cuốn sách trong balo hàng chục lần rồi, nên bây giờ Esdeath giao cho Jack nhiệm vụ giúp cuộc hành trình này đỡ nhàm chán.

Cậu thì cũng không có ý tưởng gì nhiều, vì khi còn ở kiếp trước thì thứ giúp cậu giải trí chỉ có Akame ga kill thôi. Nhưng vì cậu là một sát thủ được đào tạo rất chuyên nghiệp, nên chuyện chơi mấy trò chơi cũng được đào tạo rất chuyên nghiệp. Thế là cậu lấy ra một tờ giấy, rồi kẻ các dòng để chuẩn bị cho một trò chơi mang tên Caro.

Trò chơi này có vẻ vẫn chưa phổ biến mấy ở thời điểm này nên Esdeath nhìn nó có vẻ rất thích thú. Cô thử chơi một chút với Jack, và đương nhiên cô không thể nào đánh bại được cậu, chuyện đó là đương nhiên, một người mới tiếp xúc thì không thể thắng được tuyển thủ được đào tạo lâu năm. Nhưng việc đó lại làm máu ăn thua của Esdeath nổi lên, cô quyết tâm phải đánh bại được Jack trong trò chơi đơn giản này, cô không thể thua cậu được.

Cuộc chơi của hai người bắt đầu, tất cả các đòn tấn công của Esdeath đều bị Jack chặn lại một cách hoàn hảo, nhưng không vì thế mà máu ăn thua của cô giảm xuống. Esdeath cứ liên tiếp tung ra những đòn rất hiểm hóc để chặn những nước đi của Jack, nhưng đối với người được đào tạo chuyên nghiệp như vậy thì chuyện phá vỡ các nước đi đó của cô là chuyện đơn giản. Tuy nhiên, cậu không ngờ những nước đi đó của Esdeath chỉ là cái bẫy, để cô tập hợp đủ 4 dấu X, và thế là sau hơn 26 trận thua thì Esdeath mới có một trận thắng. Với chiến thắng vẻ vang của mình, cô giơ tờ giấy lên trước mặt Jack rồi tỏa ra vẻ tự hào, còn cậu thì cũng vỗ tay phụ họa kèm khen thưởng cô. Đây có thể nói là lần đầu tiên Esdeath thắng và cũng là lần đầu tiên thua trong cả hai kiếp của Jack.

Và điều cậu không ngờ là cô lại có thể học hỏi và tự đưa ra chiến thuật đánh caro một cách tuyệt với như vậy chỉ sau 26 bàn thua. Nên Jack rất nể phục mặt này của Esdeath, cái mặt học hỏi và phát huy.

Chơi xong thì cậu xoa bóp và chải tóc cho Esdeath. Lại một lần nữa, những tiếng kêu kỳ lạ xuất hiện bên trong chiếc xe của hai đứa nhóc. Jack cũng thấy chuyện này cũng hơi quá đáng khi Esdeath kêu như vậy, nhưng mỗi lần cậu định phản ánh thì chắc chắn một điều đó chính là một cú nhéo tai thật mạnh giáng xuống đầu cậu, nên cậu cũng hết cách mà khuyên răng.

Đang đi thì đoàn của hai đứa nhóc lại gặp nạn. Nhưng lần này không phải quái vật mà là thổ phỉ, thấy bọn chúng cũng gà nên cậu khuyên Esdeath ngồi yên để bọn bảo vệ đoàn xe ra oai. Vậy mà nhóm người bảo vệ đó lại làm cậu thất vọng, bọn cước vừa mới chặn đầu thì tên Rechi đã leo xuống xe quỳ lại bọn chúng, còn hứa là nếu chúng cho đoàn xe đi thì tất cả đàn bà con gái trong xe đều giao nộp hết cho chúng, kể cả Esdeath.

Nghe bọn chúng đàm phán như vậy thì Jack và Esdeath đời nào để yên cho bọn chúng bắt được. Cậu bàn với Esdeath:

-Hay là để tôi giết bọn chúng thôi, chứ Esdeath đừng can thiệp.

Nghe Jack nói như thế, Esdeath mang biểu cảm khó hiểu hỏi:

-Tại sao ? Ta với ngươi kết hợp lại thì có phải giết bọn chúng nhanh hơn không.

Jack không những không nói rõ ràng mà lại còn nói rất mơ hồ:

-Esdeath có bao giờ nghe truyện kinh dị chưa.

Lần này cô thực sự không hiểu nói nỗi của Jack nữa, nhưng cô vẫn đáp:

-Chưa, nhưng mà ngươi định làm gì ?

Jack nở một nụ cười ma mị nói:

-Esdeath muốn cho bọn cướp thấy chuyện kinh dị không ?

Tới câu hỏi này, kèm theo chút mật khẩu mà hai người từng có giao ước thì Esdeath cuối cùng cũng đã hiểu cậu muốn nói gì. Cô nở một nụ cười đồng tính nói:

-Được đấy, ngươi định làm bọn chúng hoảng sợ như thế nào ?

Jack để ngón cái lên miệng mình rồi nói:

-Suỵt, im lặng là vàng.

Kết thúc cuộc bàn luận nhỏ về cách đánh bọn cướp của hai đứa trẻ. Jack tàng hình rồi sau đó lẻ ra ngoài xe.

Bọn cướp và Rechi vẫn chưa hay biết gì về những điều mà hai đứa trẻ nói. Đột nhiên, một tên cướp trong nhóm bị cắt một đường ngay cổ, máu của hắn bắn tung toé khắp nơi, văng thẳng vào giọt vào tên Rechi. Rechi trước giờ chưa thấy ai bị cắt đầu thực tế đến như thế, nên ngay sau đó hắn lập tức nôn mửa ngay tại chỗ.

Còn bọn cướp thì hoang mang không biết ai đánh lén bọn họ, và chưa kịp hết hoang mang thì tên cầm đầu đám cướp đã bị cắt đứt một cánh tay trái và một cái chân phải.

Hắn đau đớn ngã xuống ngựa, quằn quại kêu là thảm thiết. Nhưng kêu là chưa được bao lâu thì cái đầu của hắn đã lìa khỏi cổ.

Bọn cướp thấy thủ lĩnh của mình chết một cách bí ẩn như vậy liền ngay lập tức thúc ngựa chạy đi. Và trong tai của bọn chúng luôn vang lên một vài câu thì thầm “1…2…3…ai tiếp theo đây ta”, “Này không biết tai hay tay thì cái nào dễ cắt hơn nhỉ” Những lời thì thầm đó làm bọn chúng chỉ muốn thúc ngựa thật nhanh để chạy ra khỏi cái nơi quỷ quái này, nếu không thì kết cục của bọn chúng sẽ là như tên thủ lĩnh xấu số, mấy cả tay chân và cả cái mạng nữa.

Doạ đám cướp kia một trận ra hồn thì Jack mới tắt kỹ năng tàng hình của mình đi, mà trở lại ngồi cạnh bên Esdeath. Cô thì rất hài lòng với những gì Jack đã thể hiện với bọn cướp, đương nhiên là cậu chỉ tiện tay dọa Rechi, nhưng lúc Jack ngẫm nghĩ lại thì việc dọa Rechi như hồi nãy rất có tác dụng. Vì khi cậu làm vậy thì hắn sẽ không dám bạo gan mà bán mọi người trong đoàn xe đi nữa, nên tính an toàn của đoàn xe cũng được tăng lên cao.

Cũng tiện tay dạy cho Esdeath một vài cách đánh nhau hiệu quả, cách đánh vào kẻ cầm đầu và doạ nạt kẻ thù để đạt được hiệu quả mà không cần phải tàn sát, nhưng có lẽ là Esdeath lại không phù hợp với cách này cho lắm. Dù sao thì trong nguyên tác thì cũng là một con người thích chinh chiến với những kẻ mạnh.

Đoàn xe cứ thế mà đi trong sự hãi, một số người trong đoàn thì chấp tay mà niệm thứ gì đó. Một số người thì sau khi thấy mấy tên cướp chết như thế thì bị chấn thương tâm lý, đơn cử như Rechi, hắn giờ luôn cảnh giác với mọi thứ xung quanh mình dù nó có là chiếc lá hay là những con côn trùng với hại.

Đi thêm ba ngày nữa thì hai đứa nhóc cuối cùng cũng đến được một thị trấn, vì đây là một chuyến đi dài hơn 1 tháng nên cả đoàn cũng cần được nghỉ ngơi mới có sức đi tiếp.

Đoàn dừng chân ở đây khoảng ba ngày để mọi người mua lương thực, quần áo và nước uống. Sẵn tiện bán luôn một vài mặt hàng cho thị trấn này.

Hai đứa nhóc cũng lợi dụng khoảng nghĩ này để xả hơi bằng một trận đấu tập, đương nhiên là Jack bị cấm dùng tất cả kỹ năng mang hơi hướng sát thủ như kỹ năng tàng hình, di chuyển vào điểm mù…nhưng mấy kỹ năng không giống như của sát thủ lắm như Vô lực và Runder thì Esdeath lại cho cậu sử dụng để tăng tính kích thích cho trận đấu. Và đương nhiên là cậu không được sử dụng mấy khả năng của quái vật, trừ khả năng siêu hồi phục, vì theo Esdeath chuyện cậu sử dụng mấy khả năng đó sẽ làm giảm tính hấp dẫn của trận đấu đối với cô.

Giao tất cả luật lên xong thì hai đứa nhóc bắt đầu trận đấu. Esdeath là người tấn trước, cô lại lên đá một cú Vũ cước vào mặt Jack, đòn đó nhanh tới mức mắt thường gần như không nhìn thấy được. Nhưng mắt của Jack đâu phải mắt thường, nên cậu dễ dàng thấy được quỹ đạo của đòn đá, khi đã nhìn thấy quỹ đạo rồi thì cậu dùng tay của mình chuyển đường đi của của đá từ chém ngang sang chém lên trời.

Esdeath thấy vậy thì nở một nụ cười thích thú, cô rút kiếm ra, chém một đường dài hướng về phía ngực của Jack. Cậu ngay lập tức dùng con dao đen của mình chặn lại ngay lập tức, sau đó phóng con dao hưởng thẳng về phía Esdeath. Cô dùng kiếm của mình chém phăng con dao mà Jack phóng, nhưng cô đâu ngờ được hành động đó của cô lại giúp Jack tung ra một đòn tấn công, cậu ngay lập tức phóng lại rồi nằm lấy con dao chém thẳng vào người của Esdeath. Đương nhiên là cô đỡ được đòn đó.

Sau khi chém đòn thất bại đó thì Jack liền tung ra một cú đác cực mạnh, nhầm đẩy lùi Esdeath. Nhưng sau đòn đó, thì Esdeath vẫn đứng vững không lùi lại một milimet nào cả. Thấy như thế, Jack có hơi bất ngờ, nhưng chưa kịp bất ngờ được bao lâu thì Esdeath đã chạy lại cậu, tặng cho Jack mộ của đấm trời giáng. Đòn của cô mạnh đến mức, tạo nên một cơn gió mạnh phía sau lưng của Jack, đòn đó mà trúng một con người bình thường thì chắc chắn một điều rằng họ sẽ chết, nhưng Jack đương nhiên không phải là người thường, nên chẳng hề hấn gì khi đỡ của cú đấm đó của Esdeath bằng tay không.

Cô khi bị giữ tay lại thì không tài nào rút ra được, nên Esdeath nắm chắc thanh kiếm của mình, rồi chém thẳng vào Jack. Cậu tuy biết cô thuận tay phải, nhưng có thể dùng được hai tay một cách thành thạo, nên cậu cũng không bất ngờ lắm khi cô có thể chém bằng tay trái. Và trùng hợp thay, Jack lại là người thuận cả hai tay, nên việc chặn thành kiếm của cô bằng con dao của mình là việc quá đơn giản. Tuy vậy, đòn đỡ của Jack cũng không hề đơn giản chút nào, khi chặn thì tạo nên một hiệu ứng ý hệt của đấm của Esdeath.

Đòn tiếp theo được tung ra là bởi Jack. Cậu thật tay của Esdeath, rồi nắm lấy áo của cô, định quật mạnh xuống mặt đất. Nhưng đòn đó của cậu lại thất bại, Esdeath khi bị nắm áo thì ngay lập tức thật thanh kiếm của mình xuống. Cô nắm lấy cổ tay của Jack, bẻ thật mạnh để phá đi đòn nắm của Jack. Và đúng như những gì cô dự đoán, Jack bỏ tay ra khi bị cô bẻ.

Nhưng cậu thừa biết cô sẽ bẻ tay cậu. Nên Jack ngay lập tức phản công, cậu cầm lấy cây đào của mình rồi chém một nhát thẳng vào cổ của Esdeath. Đòn đó nhanh và bất ngờ đến mức cô không kịp phản ứng, đương nhiên là cậu dừng lại nhờ Huyết Tần nên cô chẳng bị sao cả, nhưng đòn đó của Jack đã chính thức hạ gục cô trong trận đấu tập đầu tiên của hai người.

Trận đấu tiếp theo thì Esdeath là người chiến thắng với cách vật Jack ngã xuống mặt đất rồi chém thẳng vào đầu cậu, đương nhiên là cô chém thật vào đầu cậu, không nể nan gì cả vì cậu khả năng siêu hồi phục còn hơn cả Teigu của Leone, nên mấy vết thương kiểu như chém vào đầu thì chẳng thể nào làm gì được Jack. Nhưng cậu khá khó chịu khi cô chém thẳng như vậy, chém thẳng như vậy thì cậu tuy chịu được nhưng cũng khá đau khi cô chém như vậy.

Nên cậu có nói với cô:

-Esdeath đừng có chém thẳng như thế được không ? Tuy là tôi chịu được nhưng nó cũng khó chịu lắm chứ.

Esdeath nở ra một cười tinh nghịch đáp:

-Bình thường thì ngươi có bị chém như thế được đâu, đánh lẽ ngươi nên cảm ơn ta khi chém ngươi như vậy.

Jack thở dài nói:

-Haiz chịu thua lý do của Esdeath luôn, chém người ta như thế mà cũng nói được nữa.

Nhưng phản ứng của cô lại khiến Jack khá bất ngờ. Đột nhiên, cô ôm lấy cậu vào lòng rồi vỗ về nói:

-Được rồi, ta chọc ngươi chút thôi mà. Từ nay về sau ta sẽ không chém ngươi nữa.

Jack với vẻ mặt khó hiểu hỏi:

-Hả ? Esdeath đồng ý thật hả ?

Cô mỉm cười nói:

-Đương nhiên. Bạn thân mà chuyện đó cũng không đáp ứng được thì còn gì là bạn thân nữa, ta nói đúng chứ hi hi.

Bạn đang đọc Sát Thủ Tại Thế Giới Akame Ga Kill của Phế vật nên viết truyện
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi [email protected]
Phiên bản Convert
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 39

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.