Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)
5518 chữ

Sau khi thả hắn đi, thì nguyên cả tháng thì chẳng có tên nào dám đến làm phiền tộc trưởng. Jack và Esdeath lại càng chơi thân với nhau, hai người cứ như hình với bóng. Nơi nào có Jack thì có Esdeath lẽo đẽo theo sau, còn nơi nào có dấu chân của cô thì cũng có dấu chân của Jack. Trong thời gian này, cậu còn trở thành thầy của cô, huấn luyện cô để trở nên mạnh hơn.

Ngày hôm nay, là buổi mừng sinh nhật 10 tuổi của Esdeath. Thợ rèn Lienh thì tặng cô thanh kiếm mới, bà Ugens thì tặng cho cô một vài quả táo, thứ cực hiếm trong cái nơi băng giá. Tất cả mọi người ai cũng đều có mặt để chứng kiện sự trưởng thành của Esdeath, duy nhất chỉ có Jack, người bạn thân nhất của cô suốt 5 năm qua, thì lại biến mất như thể chưa tường tồn tại.

Tối hôm nay, Esdeath rất buồn vì người bạn của mình lại không đến. Thế nhưng, trước khi cô đi ngủ thì Jack xuất hiện với rất nhiều với vết thương trên người, những vết thương đó khá nhẹ nhưng cũng khiến cô cực kỳ lo lắng, vì trong rừng ít có con quái vật nào có thể gây được sát thương cho cậu.

Esdeath sốt sắng hỏi:

-Ngươi đi đâu mà vết thương chằng chịt ấy hả ?

Jack gãi gãi cái đầu của mình rồi đưa ra một sợi dây chuyền với những cái răng nanh của loài khỉ khổng lồ, cậu nói:

-Hôm nay tôi đi săn vài con quái vật để làm cái sợi dây tặng cho Esdeath ấy mà.

Esdeath giẫn dữ nói với Jack :

-Ngươi biết hôm nay ta lo cho ngươi lắm không ?

-À...Ừm

Jack chính tay mình lấy sợi dây chuyền đeo cho Esdeath, cậu nói với cô:

-Ngày mai chúng ta đi săn tiếp không ?

Esdeath ôm cậu rồi nói:

-Đương nhiên còn phải hỏi, ngày mai ngươi phải cõng ta nữa đó ! Trừng phạt vì dám bỏ ta nguyên cả ngày hôm nay đó.

-Ừm.

Sau gần 5 năm sống chung với nhau thì Esdeath với Jack đã trở thành một trong những người mạnh nhất bộ tộc, hai đứa trẻ đã càng quét mọi mặt trận của khu rừng, kể cả những chủng đặc cấp thì cũng là muỗi với hai đứa nhóc, đây là một thành tích mà nguyên cả một đoàn đi săn cũng phải cúi đầu xấu hổ.

Esdeath càng lớn thì tốc độ di chuyễn lẫn tốc độ tấn công của cô càng nhanh, còn Jack thì cũng đã thích hoàn toàn với cơ thể của người phương Bắc, giờ với một cơ thể của một đứa nhóc 10 tuổi thì cậu đã có thể sử dụng nhiều kỹ thuật và thể lực hơn so với năm 5 tuổi.

Ngày hôm sau ngủ dậy, Jack lấy thanh kiếm một lưỡi của mình, cậu phải công nhận là khả năng làm vũ khí của Lienh có phần vượt trội hơn so với các thợ rèn của trái đất. Còn Esdeath lấy thanh kiếm yêu thích của mình, với lại cái dây chuyền mà Jack đã đưa cho cô. Món quà mà Jack tặng, cô thật sự rất thích nó.

Hai người định đi săn mấy con đại bàng sấm sét có tên gọi là Hejin. Jack thấy bọn này khi bay thì bầu trời sẽ tối sầm lại và nổi lên sấm sét, nên rất dễ nhận thấy bọn chúng.

Khi đã xác định được mục tiêu, Jack giơ súng lên ngắm bọn chúng, đây là thứ cậu đã lấy từ bọn lính từ mấy năm trước theo thỏa thuận với cha Esdeath.

"Chíu Chíu"

Hai phát đạn được Jack bắn ra, đã giết được hai con chim. Cậu cùng với Esdeath chạy ngay đến chỗ chúng rơi xuống để mà lấy xác. Nhanh chóng, hai đứa đã phân xác chúng ra thành từng phần.

Nhưng khi hai người chuẩn bị về thì một người đàn ông bí ẩn đi đến họ. Giác quan thứ 6 của sát thủ cảnh báo Jack đây là một tên cực kỳ nguy hiểm. Cậu vào tư thế chiến đấu với tên kia. Esdeath thấy Jack chuẩn bị đánh nhau như thế, cô cũng vào tư thế để chuẩn bị đánh một trận cùng Jack.

Khi Jack nhìn vào mặt của tên đó thì rất bất ngờ. Hắn hoàn toàn không có khuôn mặt, cái đầu đó giống như một cái hố đen thì giống hơn, tay chân hắn lúc Jack để ý cũng chỉ là một màu đen. Nói chung hắn là một con người không tóc, không mặt, cao tầm 1m7, tay chân khá gầy gò nhưng được cái áo khoác trong như cái khăn lớn màu đen che lại.

Hắn đột nhiên biến mất, tuy vậy các giác quan của cậu đã nói cho cậu biết chuyện gì đã xảy ra. Jack lập tức chéo hai tay lại để phòng thủ. Một cú đá mạnh kinh khủng giáng thẳng vào ngực cậu, khiến cậu lùi lại 1m. Đỡ xong cú đá của tên đó, cậu phung ra một ngụm máu. Đòn này đã nghiền nát ba cái xương sườn của Jack.

Esdeath thấy bạn mình gặp nguy liền lao lên cứu trợ, cô tung ra những nhát thật nhanh vào cái tên lạ mặt đó. Nhưng hắn lại né cực kỳ dễ dàng, né xong rồi hắn ra tay bẽ gẫy thanh kiếm của Esdeath. Hắn rõ ràng không phải là con người, con người thì không có khả năng tránh được mấy đòn của Esdeath khi ở khoảng cách gần như vậy, hắn chính là một chủng Quái vật, một chủng quái vật còn vượt trên cả đặc cấp.

Sau khi đánh giá được đối thủ của mình, Jack cầm lấy cây súng bắn vài phát vào hắn, những viên đạn ấy ghim thẳng thẳng vào cơ thể nó, nhưng nó lại chẳng hề tổn thương gì mà lại còn nuốt luôn cả viên đạn vào trong cơ thể. Tuy là vô dụng như vậy, nhưng mấy phát đạn đó đã làm nó chú ý vào Jack.

Nó từ chỗ của Esdeath chạy với tốc độ âm thanh tới chỗ Jack, rồi tung ra một cú đấm thật mạnh vào Jack. Nhưng lần này khác với lần trước, Jack thả lỏng cơ thể chuẩn bị đối đầu với cú đấm hủy diệt của con Quái vật này. Cú đấm thẳng vào cơ thể của Jack, nó thổi bay cậu ra xa hàng mét nhưng khi Jack tiếp đất thì không có một chút tổn thương nào trên cơ thể của cậu.

Con quái vật thấy vậy, tức điên lên. Nó tung ra hàng loạt cú đấm hủy diệt như lúc trước, nhưng tất cả những đòn đó đều được Jack dùng tay của mình để chuyển hướng, nên tất cả mọi đòn tất công của nó đều trược. Đây chính là Nhu thuật, một kỹ năng rất hữu dụng khi đối thủ là những kẻ to lớn và mạnh mẽ hơn người sử dụng kỹ thuật, kỹ thuật mà Jack dùng có tác dụng chuyển hướng mọi đòn tất công của đối thủ hoặc có thể dùng chính đòn của kẻ tấn công để tấn công lại hắn.

Jack đã chuyển hướng vài cú đấm của hắn vào chính bản thân mình, nhưng có vẻ là tên đó cũng rất là trâu bò, tự chịu hàng tấn sát thương khủng khiếp như vậy mà chẳng hề hấn gì. Trong lúc phòng thủ như vậy, Jack ra hiệu cho Esdeath rút lui nhưng cô vẫn quyết định ở lại để trợ giúp Jack, điều này khiến cậu rất vui trong lòng.

Jack trong lúc đỡ cơ mưa cú đấm từ nó, thì nhanh tay ném một con dao sượt qua mặt của nó. Và cậu đã thành công trong việc đánh lạc hướng nó, Jack sử dụng khả năng đặc thù của mình đó chính là tàng hình, cậu ẩn đi cả sự sống của mình để có thể gần như biến mất.

Trong lúc nó không để ý cậu tung ra một cú đá thẳng vào tên đó, đòn đó của cậu mạnh tới mức nó phải lùi lại vài cm, điều đó đã cảnh báo cho nó, cuộc chơi của Quái vật Vô hình chỉ mới bắt đầu.

Nó tuy là quái vật, khả năng cảm nhận xung quanh cũng rất cừ nhưng nó không thể nhìn ra được Jack, dù cậu đã ở ngay sau nó. Jack lấy ra con dao găm thứ hai đâm thẳng vào cổ nó, nhưng đòn đó thất bại, nó không những không bị thương mà còn mạnh hơn nhờ hấp thụ cây dao đó của Jack.

Esdeath bắt lấy cơ hội Jack tạo ra, cô cầm súng, nã mấy phát vào con quái vật kia, để hướng sự chú ý của hắn vào cô, Esdeath làm vậy vì cô biết rằng Jack có thể bị lộ chỉ sao đòn tấn công thất bại đó.

Con quái vật đã chuyển sự chú ý của nó sang Esdeath, nó định dùng một đòn mà đánh cô tan xác. Nhưng nhờ những bài tập phản xạ của Jack, cô may mắn né được đòn đó. Tuy nhiên, con quái đã học được cách tấn công đó, nên khi vừa đấm xong thì nó tung ra một cú đá hướng thẳng vào cô.

Jack thấy vật không ổn, cậu liền dùng kỹ thuật của mình mà chuyển hướng đòn đó của con quái vật. Cú đá của nó đã bị Jack chuyển hướng thẳng xuống đất, sức mạnh từ đòn đá đã làm nứt cả lớp đất phía dưới,

Tuy đã chuyển hướng thành công, nhưng tay phải của Jack đã bị gẫy. Cậu không ngờ là đòn đá của con quái vật lại mạnh như vậy.

Jack giờ đây không còn tàng hình nữa, mà còn phải hứng một đòn mạnh như thế. Trận chiến đã trở nên khó khăn rất nhiều nhưng Esdeath vẫn còn nguyên vẹn, chỉ có Jack là hứng hết sát thương.

Esdeath thấy Jack không ổn liền liều mình lao lên chiến với con quái đó. Cô nhặt thanh kiếm của Jack lên, chém thẳng vào con quái vật hình người đó. Tuy mạnh và nhanh nhưng lại không thể nào trúng được con quái vật, thấy vậy Esdeath điều chỉnh lại hơi thở của mình, tập trung hơn vào những đòn mà mình tung ra. Và cuối cùng, cô đã chém bị thương con quái vật kia.

Nhưng vui mừng chẳng được bao lâu thì cô đã bị nó đánh trúng, tuy vậy nó không hề mạnh như những đòn mà Jack đã hứng, nên cô may mắn sống sót. Ngay lúc đó, Jack lấy con dao thứ 3 của mình đâm thẳng vào ngực nó, đây là điểm mà giác quan thứ 6 của sát thủ đã cảnh báo cậu, nên cậu đánh cược vào hết vào đòn này, nếu sai thì cậu chết, nếu đúng thì cậu sẽ gây ra sát thương chí mạng cho nó.

Con dao găm của Jack xuyên vào ngực của nó, lần này nó rống lên, cơ thể con quái vật tỏa ra một nguồn năng lượng màu đen. Esdeath bây giờ đã đứng dậy, cô chạy thật nhanh tới chỗ của Jack, rồi đá thẳng vào cái tay đang cắm con dao. Lực của cú đá đã nghiền nát tay Jack, nhưng lực từ cú đá cũng khiến con dao đâm xuyên qua lòng ngực của con quái vật.

Khi con dao xuyên qua lòng ngực của nó, nó rống lên mấy hồi rồi mới chết. Đây là một chiến thắng đầy máu cho hai đứa nhóc. Một đứa thì gẫy hết một cái tay, và nát cả một bàn tay, một đứa thì xém chết.

Sau trận tử chiến, Esdeath tìm một cành cây để cố định lại xương cho Jack, cô lấy con dao của Jack để cắt một mảnh vải trên váy của mình, rồi cột cành cây vào tay của cậu bằng cái mảnh vải đó. Jack thì rút cái tay đã nát bét của mình ra khỏi cơ thể của con quái vật, Esdeath lại xem vết thương của cậu, cô buồn bã nói:

-Xin lỗi vì đã khiến bàn tay của ngươi thành như vậy.

Còn Jack lại nở một nụ cười hồn nhiên nói với cô:

-Không cần phải xin lỗi tôi đâu. Ngược lại tôi còn phải cảm ơn Esdeath đấy, nếu không nhờ Esdeath thì tôi không thể kết liễu được con quái kia rồi....Tôi cũng biết Esdeath cũng bị thương rất nặng mà. Thôi Esdeath cột sợi dây thừng kia vào bụng của tôi này ! Chúng ta chuẩn bị về thôi.

-Cái gi ?! Ngươi còn muốn kéo đồ về với cơ thể như vậy hả ?

-Được mà ! Hôm nay tôi hứa với Esdeath là sẽ vừa đem đồ về vừa cõng Esdeath mà.

Esdeath giận dữ nói:

-Không được !

-Cứ làm đi mà.

Tới Esdeath cũng phải chịu thua sự cứng đầu của Jack, cô lấy cái sợi dây thừng rồi buộc vào bụng của Jack, rồi leo lên lưng cậu.

Vừa mới đặt người xuống thì cô ngây lập tức ngất đi, Jack biết đòn của tên đó đã tác động không nhỏ tới nội tạng của Esdeath, nên mới kêu cô leo lên lưng cậu để mà cõng về.

Cậu giờ phải cõng một cô bé mà vừa phải kéo theo hai cái xác chim đại bàng và một cái xác của một người đàn ông, nhưng Jack lại không hề mệt mõi. Esdeath nằm trên lưng cậu khiến cho cậu chỉ muốn đi thật nhanh về làng của mình.

Vừa về đến làng, thì cả làng đã ngay lập tức kêu mọi người đến giúp hai đứa trẻ. Đây là lần đầu tiên họ thấy bọn chúng yếu ớt đến vật. Jack đưa Esdeath cho bác sĩ Jineh, rồi cậu nói với tộc trưởng rằng:

-Con...Xin lỗi vì đã khiến Esdeath bị thương nặng đến như vậy.

-Không sao hai đứa đối mặt với Uhan mà sống sót quay trở về là may lắm rồi.....Nhưng tụi con không những sống sót được mà còn giết được nó nữa. Tụi con đúng là mạnh thật đấy.

Nghe tộc trưởng nói xong thì Jack nở một nụ cười nói:

-Vậy ngài hứa là để cho con, con quái vật Uhan đó nha.

Nói xong câu nói đó Jack cũng ngất đi trong lòng của tộc trưởng. Còn cha của Esdeath thì nở một nụ cười, cuối cùng thì con quái vật Uhan đó đã bị giết, không những thế người giết lại là hai đứa con của ông. Vì hơn ai hết, ông là người hiểu sức mạnh vật lý phi logic của Uhan, nó có thể đấm bay cả một ngọn núi hay là tiêu cả một quốc gia là điều hoàn toàn bình thường, đến cả ông cũng không chắc rằng mình có thể sống sót sau khi gặp nó hay không, nhưng ông biết một điều là người ông đang ôm đây đó là người góp công lớn nhất trong cuộc chiến.

Hai ngày sau.

Lúc này Jack mới tỉnh dậy, cậu thấy cánh tay phải của mình được băng bó rất kỹ lưỡng, còn bàn tay trái thì đã không còn trên tay mình nữa. Thấy cậu vừa tỉnh dậy Jineh chạy vào hỏi cậu:

-Con có ổn không ?

Jack nhẹ nhàng trả lời:

-Hình như là bàn tay trái của con bị cắt đi rồi phải không ?

Jineh với một khuôn mặt buồn rầu nhìn Jack, ông nói:

-Ta xin lỗi vì không thể làm gì để giữ bàn tay của con lại. Ta chỉ còn cách duy nhất là cắt nó thôi, ta xin lỗi !

Jack nở một nụ cười nói với ông chú trọc của mình, cậu nói:

-Không sao đâu ! Con biết dù có giữ lại thì nó cũng là thứ vô dụng thôi, nên cắt đi là tốt hơn.

-Bộ con không giận hay gì sao ?

-Không, con không giận gì hết, chú cũng đã làm hết sức để giữ lại mạng cho con rồi.

Sau một hồi trao đổi tình trạng cơ thể của mình với Jineh thì Jack đã biết được xương mình đã hồi phục, cậu không ngờ là khả năng hồi phục của người phương Bắc lại kinh khủng đến như vậy.

Esdeath lúc đó chạy vào trong lều mà Jack đang nằm, cô chạy lạy nắm lấy cánh tay đang được băng bó của Jack, cô nói:

-Ngươi có sao không ?

Jack nở một nụ cười thật tươi rồi nói với Esdeath:

-Không tôi ổn rồi.

Lúc này Esdeath nhìn sang cánh tay trái của Jack, những giọt lệ của của cô bắt đầu rơm rớm trên hai khóe mắt, cô nói:

-Ta......Thật sự xin lỗi ngươi.

Jack dỗ dề cô, cậu nói:

-Nếu không nhờ cú đá đó của Esdeath, chắc chúng ta không toàn mạng mà trở về đâu.

Cậu lấy cánh tay đang được băng bó, xoa đầu cô. Lúc này tộc trưởng cũng bước vào, ông ta thấy tình trạng của Jack cũng có chút đau lòng, còn Jack khi nhìn thấy tộc trưởng thì hớn hở nói:

-Tộc trưởng ! Chú đem giùm con Uhan vào đây được không ?

Tộc trưởng rất bất ngờ về câu hỏi của cậu nên hỏi lại:

-Con muốn cái xác của Uhan để làm gì vậy ?

-Chú cứ đem giùm con đi.

Tộc trưởng thở dài, ông ra ngoài rồi đem cái xác đã được phân ra từng phần cho Jack. Cậu nói với Esdeath:

-Esdeath giúp tôi ăn mấy mảnh thịt sống của Uhan được không ?

Esdeath nghe Jack nói vậy, cực kỳ phẫn nộ nói:

-Ngươi bị điên hả ? Mới tỉnh lại mà đòi làm cái việc làm điên rồ này là sao ? Ngươi biết là ăn thịt sống của quái vật là không được, không hả ?

-À....Ừm.....Thì Esdeath cố giúp tôi đi.

Esdeath thật không thể chống lại sự cứng đầu của Jack, cô không thể hiểu nỗi một kẻ ngu ngốc đến mức nào mà có thể ăn sống được thịt quái vật cơ chứ.

Còn Jack cũng không thể hiểu được tại sao mình lại muốn ăn Uhan, chỉ đơn giản là tất cả mọi tế bào và giác quan kêu gào Jack hãy ăn Uhan, cậu cũng coi đây là một kèo đánh cược vào giác quan và tế bào của mình.

Esdeath cắt những tảng thịt của Uhan thành những miếng nhỏ cho Jack, rồi đút cho cậu. Jack cũng mở miệng ra để cho Esdeath đút cho mình. Miếng thịt đưa vào miệng, Jack dùng răng của mình mà nhai, nhưng có vẻ nó khá dai nên nhai khá lâu. Sau khi nhai xong cậu nuốt vào.

Đột nhiên, Jack ôm bụng của mình kêu lên oằng oại trên mặt đất, những tiếng kêu đau đớn dần dần biến thành những tiếng thét kinh hoàng. Esdeath bên cạnh thì cảm thấy cực kỳ lo lắn cho tình trạng này của cậu. Nhưng trong cơn đau đó cậu vẫn kêu Esdeath đút tiếp cho mình. Từng muỗng thịt càng khiến Jack đau đớn hơn nữa, nhưng cậu đã đánh cược thì phải cược đến cùng. Tiếng xương Jack vỡ vụng vang lên trong căn lều.

"Rắc Rắc Rắc"

Toàn bộ xương cốt của cậu đều vỡ vụng, cậu ho lên từng tiếng rõ ràng. Thịt và nội tạng của Uhan bị Jack ăn gần hết, và cơ thể của cậu cũng bị phá hủy gần hết gần hết chỉ còn lại hai con mắt và mái tóc xanh dương là còn nguyên vẹn. Jack giờ đây nhìn như một đống bầy nhầy có tóc và mắt, cậu thều thào nói gì đó không rõ. Chỉ biết là sau khi nói câu nói câu nói đó thì xương cốt lẫn nội tạng của cậu tự động hồi phục.

Ba người chứng kiến cảnh biến hình này của Jack không khỏi kinh ngạc, đến cả Tộc trưởng, người đã chinh chiến với lũ quái vật và chứng biết bao người ngã xuống cũng cảm thấy kinh hãi, nói chi đến Esdeath chỉ mới 10 tuổi. Còn Jineh thì cũng phải ngồi phịch xuống khi chứng kiến cảnh kinh dị này.

Jack dần dần lấy lại được xương cốt, nội tạng của mình sau câu nói đó. Cơ thể của cậu như được thay xương đổi thịt, cơ bắp cũng đã lộ rõ trên cơ thể của một đứa bé 10 tuổi. Nhưng thay đổi nhiều nhất đó chính là đôi mắt màu xanh dương của gia tộc phương Bắc đã chuyển thành màu đỏ của máu, con ngươi của Jack cũng biến thành con ngươi của loài bò sát.

Jack sau khi được lột xác thì cậu bắt đầu công cuộc kiểm tra của mình. Cậu thấy cánh tay đã gãy thì giờ đã hồi phục hoàn toàn, nhưng cái bàn tay đã mất thì không thể có lại được. Lúc này, Esdeath mới bớt sợ hãi, cô tiến tới gần Jack hỏi:

-Ngươi có sao không đó ?

Cậu cười rồi nói:

-Esdeath xem tôi như thế nào, có phải khỏe hơn rồi không ?

Esdeath chạy lại ôm cậu rồi nói:

-Ngươi ngốc quá, biết ăn thịt Uhan là nguy hiểm lắm không ?

-À....Ừm....Esdeath bỏ tôi ra được không ?

Tuy Jack nói vậy nhưng Esdeath vẫn không bỏ ra, cậu phải nhờ tộc trưởng giúp mình. Ông nói:

-Esdeath ! Con nên bỏ ra đi, Jack chỉ mới hồi phục sau khi ăn thịt của Uhan thôi đó.

Nghe cha mình nói vậy, Esdeath mới buông Jack ra. Cô có vẻ rất là lo lắng cho cậu nên mới ôm cậu chặt như vậy. Lúc này tộc trưởng mới hỏi Jack:

-Con sau khi ăn thịt có cảm thấy điều gì khác lạ không ?

Jack thật thà đáp:

-Con có thểm cảm nhận được thay đổi rõ rệt trên cơ bắp và các giác quan, nó dường như mạnh mẽ hơn, nhạy bén hơn và đầu óc thì tỉnh táo hơn hẳn. Nhưng thay đổi nhiều nhất vẫn là tầm nhìn.

Cha của Esdeath đã đoán ra được trường hợp này của Jack, có thể cậu đã vô tình hấp thụ được một phần sức mạnh của Uhan, ông nói ra phán đoán của mình cho Jack.

Nhưng dường như tất cả các tế bào của cậu vẫn chưa thỏa mãng, chúng cần nhiều hơn nữa. Nên Jack sau khi nghe tộc trưởng nói như vậy liền đáp:

-Con vẫn chưa dùng xong xác của Uhan đâu.

Ông nghe câu nói này của Jack thì cực kỳ bất ngờ, đối với ông thì việc ăn thịt của con Uhan này là quá sức với cả ông rồi, và con Uhan này cũng không gì giá trị khác ngoài cái lõi và xương. Với Jack thì cậu muốn tận dụng hết tất cả những gì còn lại của Uhan.

Cậu rủ Esdeath cùng đi đến lều của Lienh, người thợ rèn. Cô giúp Jack mang theo đống xương và cái lõi của Uhan, tại vì Jack hiện giờ chỉ còn đúng một bàn tay nên không thể giữ được cái đống đó. Vừa tới lều thì Lienh đã chạy ra hỏi thăm hai đứa nhóc, Jack cười bảo không sao như Lienh vẫn trông có vẻ rất là lo lắng với cậu. Hai người trò chuyện một chút rồi Jack mới vào vấn đề chính, cậu nhờ Esdeath mang cái đống xương màu đen và cái lõi màu đen của Uhan ra, cậu nói:

-Thật ra con muốn nhờ chú rèn cho con một cái nhẫn từ xương và lõi của Uhan, không biết chú lấy bao nhiêu ?

-Không không, việc hai con giết Uhan đã là ơn lớn với cái làng này rồi, nên lần này ta sẽ làm không lấy phí.

-Thật ạ ! Cảm ơn chú !

Nói rồi Jack và Esdeath trở về lều của tộc trưởng mà nằm ngủ, dù gì trời lúc này cũng đã tối, hai người ngủ như chưa có chuyện gì xảy ra.

Sáng hôm sau ngủ dậy, Jack đi ra ngoài. Dù trời vẫn còn sớm như Lienh đã chờ cậu bên ngoài. Thấy Jack rời khỏi lều, ông liền chạy tới đưa một chiếc nhẫn màu đen cho cậu. Chiến nhẫn được chạm khắc rất chi tiết những đường vân và gắn một viên ngọc màu đen, nó khá nặng nếu so với kích thước.

Jack khi nhìn chiếc nhẫn mà cực kỳ bất ngờ, vì nó quá tinh tế nếu chỉ tạo ra trong vòng một đêm, cậu hỏi Lienh:

-Chú tạo ra cái nhẫn này trong một đêm thật hả ?

Lienh vuốt cái bộ ria mép của mình nói:

-Thật ra chú cũng không biết ai đã tạo ra nó. Sau khi cháu và Esdeath đi về thì chú đã đi ngủ, nhưng sáng hôm sau thì đã thấy nó trên cái đe rồi. Chú cũng đi hỏi khắp nơi có ai biết về nó không, nhưng ai cũng đều nói là chú tối hôm qua đã rèn ra nó.

Khi nghe Lienh nói như vậy, Jack đã đoán rằng cái được gọi là ý chí của con Uhan đó đã tác động đến Lienh khiến ông tạo nên cái nhẫn này cho cậu. Nhưng đó chỉ là suy đoán vô căn cứ của Jack, nếu nó mà có diễn ra thật thì cũng là một chuyện thú vị đối với Jack.

Cậu rủ Esdeath vào khu rừng để xem thử cái nhẫn, nhưng cô từ chối, Jack cầu xin:

-Thôi mà đi cùng tôi đi mà Esdeath.

-Ngươi lại định làm thứ gì điên rồ nữa chứ gì, ta không cho ngươi làm đâu.

-Thôi mà, đi cùng tôi đi.

-Lần này nhất quyết là không.

-Esdeath hứa sẽ giúp vài chuyện mà phải không ?

-Ừ

-Vậy thì giúp tôi lần này thôi.

-Thôi được, ta chịu thua ngươi luôn.

Esdeath cùng Jack tiến vào khu rừng, lần này cô mang theo một cây kiếm để có gì bất trắc thì còn xử lý được, còn Jack chỉ mang theo đúng chiếc nhẫn. Hai người tiến vào khu rừng với sự lo lắng.

Khi đã cách xa làng rồi thì Jack nhờ Esdeath đút chiếc nhẫn vào ngón giữa của bàn tay phải. Cô vừa đút vào, thì chiếc nhẫn như có sự sống, nó giữ chặt ngón tay của Jack, cô thấy vậy, vội vàng nhảy ra phía sau và vào tư thế chiến đấu. Lúc này Jack nói một câu đầy ẩn ý:

-Tôi mà mất kiểm soát thì Esdeath cắt ngón giữa của tôi nhá.

Lúc này từ chiếc nhẫn chảy ra một chất nhầy màu đen, nó bao quanh cả cơ thể Jack. Nó dần biến Jack thành một con quái vật y hệt Uhan, nó khiến bàn tay đã bị cắt đứt của cậu mọc ra nhưng nó bây giờ đã trở thành một bộ phận của Uhan. Con quái vật Uhan đó dường như đã tiến hóa, nó mọc ra một đôi mắt màu vàng và một cái miệng với những chiếc răng màu đen nhọn hoắc

Con quái vật lao lên định giết Esdeath ngay tại chỗ, nhưng cô vẫn còn tin tưởng câu nói hồi nãy của Jack, nên cô vẫn đứng yên tại chỗ, không di chuyển dù chỉ một cm. Đột nhiên, con quái vật bỗng khựng lại, miệng nó lầm bầm:

-Con chó kia ! Tao đã giết mày, giờ mày dám chiếm cơ thể ta sao ?

Sau khi lầm bầm câu nói đó, nó ôm đầu, dường như nó đang đầu kinh khủng. Vì cơn đau, nó gầm lên mấy hồi, nhưng tiếng gầm của nó cũng không giúp nó bình tĩnh hơn mà nó chỉ làm nó đau đầu hơn. Nó bắt đầu tự đấm vào chính mình, những có đấm đó khiến nó văng ra hàng mét, dường như có hai linh hồn trong cơ thể của nó đang đấu với nhau vậy, cực kỳ kinh khủng.

Tộc trưởng lúc nghe thấy tiếng gầm, liền chạy đến hỗ trợ Esdeath. Ông dùng tay đấm văng con quái vật đi, nhưng nó chẳng có vẻ gì là tổn thương. Ngược lại, cú đấm của ông đã giúp nó bình tỉnh hơn, giờ đây cái miệng nó mấy máy thành lời:

-Con người chết tiệt ! Dám đánh cả ta cơ à.

Giờ đây con quái vật đã có nhận thức khi nó đang chiếm cơ thể của Jack, đây cũng là điều ông lo sợ nhất, con quái vật mạnh nhất đã có kỹ năng chiến đấu và tư duy của một con người.

Ông lấy ra một con thanh kiếm khá to, giờ đây ông định liều mạng của mình để chiến đấu với con quái vật. Tuy nhiên Uhan giờ đây đã hoàn thiện, nó đã có được một cơ thể của một con người còn sống, thứ nó đã mong muốn hàng triệu năm nay. Nó chạy tới ông nhanh đến mức ông tưởng nó biết cách dịch chuyển, nhưng khi nắm đấm của nó chạm đến ông thì nó lại một lần nữa khựng lại. Ông chớp lấy thời cơ đó mà chém thanh kiếm của mình vào nó, nhưng đòn đó của ông không thể nào cắt được da thịt của một Uhan đã hoàn thiện.

Tưởng chừng ông sẽ chết khi đối đầu với nó thì nó đột nhiên đấm vào bản thân mình. Cú đấm này phải nói là cực mạnh, khiến bản thân Uhan phải văng vào một góc cây. Nó sau khi đã đứng dậy nói:

-Ngươi không biết bỏ cuộc hả con người ? Ngươi nên chấp nhận là một phần của ta đi !

Nói xong thì hai tay của nó nắm lấy đầu của chính nó, rồi kéo thật mạnh. Đầu của nó đứt ra, để lộ ra cái đầu của Jack. Lúc này Esdeath cầm lấy thanh kiếm, cô định lao lên lấy cái ngón đang đeo nhẫn của nó, nhưng chưa kịp làm thì tay nó đã bẻ gãy kiếm của cô.

Cái đầu của Jack mở mắt ra sau khi bẻ gãy kiếm của Esdeath. Cơ thể màu đen của nó dần bị cái nhẫn hút đi, cơ thể của Jack từ đó mà lộ ra. Cậu giờ đây đã lấy lại được quyền điều khiển cơ thể khỏi Uhan, bàn tay của cậu cũng đã hồi phục lại. Chiếc nhẫn giờ đây rung lên từng hồi, cậu hỏi nó:

-Bây giờ ngươi có muốn làm đầy tớ cho ta không hả ? Đây là lần cuối ta hỏi ngươi đấy, rung một lần là đồng ý, rung hai lần là ngươi sẽ bị phá hủy.

Chiếc nhẫn rung lên một, biển hiện sự đồng ý trước sự uy hiếp của Quái vật thật sự.

Tộc trưởng thấy Jack đã lấy lại được cơ thể, bèn hỏi cậu để xác định lại:

-Ngươi là ai, Uhan hay Jack Shie ?

Jack đáp lại:

-Là con đây, Jack đây !

Esdeath đi đến chỗ Jack, rồi cho cậu một bạt tay và nói:

-Ngươi làm gì vậy hả ? Có biết ngươi đã xém giết ta và ba không hả ?

Jack lấy bàn tay mới vừa mọc lại của mình, ôm chỗ bị đánh rồi nói:

-Tôi thật sự xin lỗi mà.

-Xin lỗi gì mà xin lỗi, phạt ngươi kẻ từ ngày mai phải cõng ta về đó.

Dường như Esdeath muốn ngày mai hai người trở về bình thường, cùng luyện tập, cùng chơi đùa và săn quái vật. Cô đã quá mệt mỏi từ khi đánh nhau với Uhan rồi, nên cô mong muốn Jack trở lại để làm người bạn thường ngày của mình.

Còn Jack thì cũng nhận ra tình trạng của cô, nên nói:

-Được rồi, ngày mai chúng ta sẽ đi săn Hekki được không ? Tay tôi cũng đã hồi phục rồi, nên giờ có thể đi săn tiếp cùng Esdeath rồi.

-Được chứ sao lại không !

Nói xong cô chạy lại ôm người bạn của mình. Tộc trưởng thấy hai đứa nhóc như vậy rất yên tâm, trong lòng của ông đã giao cho Jack nhiệm vụ, thay cho người cha này dạy dỗ và bảo vệ cho Esdeath đến suốt cuộc đời. Vì ông tin tưởng Jack đã và đang trở thành người mạnh nhất, bằng chứ là cậu đã đánh bại và khuất phục Uhan trước mặt ông, cậu giờ đã được Tộc trưởng công nhận làm Kẻ mạnh

Bạn đang đọc Sát Thủ Tại Thế Giới Akame Ga Kill của Phế vật nên viết truyện
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi [email protected]
Phiên bản Convert
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 116

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.