Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

101 : Đại Chiến Nổ Ra

1894 chữ

Không Minh Thành là một trong hai tiểu thành phụ thuộc vào Tử Xuyên Thành, đại thành phòng ngự biên giới phía bắc của Ô Long đế quốc.

Bất quá hôm nay cái này tiểu thành lại rất náo nhiệt, bởi vì tại nơi này truyền ra một cái tin tức khiến cho vô số cao thủ ngựa không ngừng vó chạy tới, muốn tại ngay hôm nay có mặt ở Không Minh Thành.

Tin tức đó chính là, Liệt Vân đế quốc đệ tử tại đây khiêu chiến Ô Long đế quốc đệ tử thiên tài, hơn nữa là sinh tử chiến !

Hơn nữa bên cạnh bọn hắn còn có không ít võ giả của Ngũ Đại Chính Giáo, bất quá lúc này mất đi sức kháng cự, không khác gì xúc vật bị nhốt lại trong lồng sắt. - Hừ ! Mấy tên Liệt Vân đế quốc đệ tử này quá kiêu ngạo rồi, khi Ô Long đế quốc chúng ta không có ngừoi sao ?

Trong thành lúc này cũng có không ít Ô Long đế quốc cường giả, nhìn thấy Ngũ Đại Chính Giáo đệ tử bị giam cầm, liền không khỏi cảm thấy tức giận.

Tốt xấu gì mấy ngừoi kia cũng là Ô Long đế quốc ngừoi, nay lại bị bắt nhốt thê thảm như vậy, đây không phải đánh mặt bọn hắn sao ?

Khương Chí Kỳ, Triệu Thế Vinh ngược lại rất bình tĩnh, bởi vì bọn hắn biết rõ, coi như mấy ngừoi này tức giận thì đã làm sao, cho bọn hắn thêm một lá gan cũng không dám hướng phe mình động thủ.

Thân phận của bọn hắn từng cái từng cái đa phần đều không phải tầm thường, đem gom lại một chỗ liền có thể hù chết ngừoi, chỉ cần mấy tên kia đầu không bị ngựa đá, khẳng định sẽ không dám ho he cái gì.

Bên cạnh hai ngừoi bọn hắn, vậy mà còn có một cái nam tử trẻ tuổi khác cùng ngồi ngang hàng, ngừoi này khí tức cường hoành, tu vi rõ ràng không thể so với 2 ngừoi kia yếu, không phải ai khác chính là Dương Thu !

Lần trước cũng là nhờ có hắn, Liệt Vân đế quốc đệ tử mới có thể dồn ép Nhiếp Phong Minh và Độc Cô Thương tới mức như vậy, nếu không dựa vào thực lực của Độc Cô Thương, muốn ứng phó một ngừoi như Khương Chí Kỳ hoặc Triệu Thế Vinh đều có thể, không đến mức bị trọng thương như vậy.

Khương Chí Kỳ vốn dĩ đang ngồi xếp bằng tu luyện, hai mắt đột nhiên mở ra, nhìn về phía cổng thành, cười nhạt lẩm bẩm :

- Còn sợ các ngưoi không dám tới, nếu không cũng có kẻ làm đá kê chân cho ta rồi . . .

Trong hư không hiện ra gần chục đạo thân ảnh khí tức mạnh mẽ bay tới, người đi đầu lại là một cái trẻ tuổi tuấn mỹ nam tử, không ai khác chính là Vương Tử Thiên. - Ngũ Đại Chính Giáo đệ tử đến rồi !

- Người trẻ tuổi kia là ai ? Ngũ Đại Chính Giáo không lẽ thiếu ngừoi tới mức phái đi một cái mao đầu tiểu tử đến đây sao ?

- Ngu xuẩn ! Đó là Ngũ Đại Chính Giáo trăm năm qua đệ nhất thiên tài, Vương Tử Thiên !

- Sẽ không nhầm lẫn a ? Ta xem hắn thế nào cũng rất trẻ tuổi, tu vi lại chỉ có Nhất Tinh Võ Quân !

- Một đám ngu si ! Ngừoi ta là khoáng cổ kỳ tài, đương nhiên không thể theo lý lẽ bình thường mà phán đoán, tu vi của hắn mặc dù chỉ là Nhất Tinh Võ Quân, nhưng hoàn toàn có thể nghiền áp cả Tứ Tinh Võ Quân thông thường !

Không có cách, Vương Tử Thiên danh tiếng lúc này quả thật có chút nổi, dù sao cái danh hiệu Ngũ Đại Chính Giáo đệ nhất thiên tài quả thật quá thu hút, nhiều ngừoi thậm chí còn đem lý lịch của hắn điều tra căn kẽ qua một lần, không muốn nổi tiếng cũng không được. - Ngừoi kia hình như là một đời mới kiếm đạo kỳ tài, Lâm Lan Kiếm . . .

- Âu Dương Hoàn, Lương Minh Ngọc, Phổ Hoằng . . . xem ra Ngũ Đại Chính Giáo lần này dốc hết lực lượng rồi a !

- Nhưng như vậy vẫn không đủ rồi, dù sao bên Liệt Vân đế quốc lại có thể ba gã Lục Tinh Võ Quân !

- Trận này e rằng thua nhiều thắng ít !

Đám ngừoi phía dứoi nhất thời sôi nổi lên, bất quá cũng không có coi trọng Ngũ Đại Chính Giáo đệ tử chút nào.

- Ha ha, đợi các vị đã lâu ! Hôm nay lại được gặp Ngũ Đại Chính Giáo đệ nhất thiên tài, quả thật là hạnh ngộ !

Khương Chí Kỳ cười cười nói, vẻ mặt rất không quan trọng, ánh mắt quét tới Vương Tử Thiên, không ngừng đánh giá đối phương.

Lần trước hắn và Triệu Thế Vinh ăn thiệt thòi từ tên thiếu niên này, khiến hắn đối với thứ hai nổi lên sát tâm rất lớn.

Vương Tử Thiên lười nhác cũng loại ngừoi này đối đáp, chỉ tổ làm phí nước bọt của mình.

- Đừng nói nhảm ! Các ngừoi muốn chiến thế nào, cứ việc nói toạc ra đi !

Nhiếp Phong Minh tiến lên một bước, trầm giọng nói.

Ở đây ngoài Vương Tử Thiên ra thì tu vi của hắn coi như là cao nhất, thứ hai đã không muốn nói, vậy hắn chỉ có thể đứng ra.

Dù sao trong tay Liệt Vân đế quốc đệ tử còn có không ngừoi của phe mình, khiến bọn hắn rơi vào thế bị động, chỉ có thể nghe theo đối phương sắp xếp.

- Rất quyết đoán nha !

Khương Chí Kỳ dựng thẳng ngón tay cái ra chiều tán thưởng, nói.

- Kỳ thật luật chơi rất đơn giản ! Chúng ta bên này nhiều người hơn, nếu cùng xông lên thì cũng quá coi trọng các ngưoi rồi ! Vậy liền 8 đấu 8, chúng ta phái ra 8 ngừoi khiêu chiến các ngươi là được ! - Bất quá ta phải nói trước, đây không phải là con nít đánh nhau mà là sinh tử quyết đấu, ngừoi của bọn ta giải quyết xong đối thủ của mình thì muốn đứng xem hay nhúng tay vào thì đó là việc của bọn hắn !

Vương Tử Thiên cười nhạt một tiếng, tên Khương Chí Kỳ này da mặt quả thật dày tới vạn quân phá không nổi, rõ ràng chính mình chiếm hết tiện nghi lại còn nói được ra đàng hoàng như vậy . . .

Bên bọn hắn có tới ba cái Lục Tinh Võ Quân, thực lực coi như là nghiền áp hết thảy, ý muốn sau khi kết thúc vòng chiến của mình liền chạy sang vây công đối thủ khác.

Chiêu này quả là đủ độc !

Lúc này đám ngừoi Vương Tử Thiên, Lâm Lan Kiếm cho dù không muốn cũng không có cách nào ngoài việc đáp ứng bọn hắn.

- Bà nội nó ! Tên họ Khương kia quả thật đủ vô sỉ, bên phía bọn hắn có tới ba ngừoi là Lục Tinh Võ Quân, độc đấu cũng chỉ có Vương Tử Thiên có thể đánh một trận, ngoài ra rất khó có ai ngăn cản được bọn hắn ! Đây không phải ỷ thế hiếp ngừoi sao ? - Ài ! Không có cách ! Ngũ Đại Chính Giáo đệ tử còn trong tay bọn hắn, chúng ta không muốn cũng không được !

- Theo ta thấy thì nam tử cầm thương kia thực lực cũng có chút không đơn giản, có lẽ có thể cuốn lấy Triệu Thế Vinh hoặc Dương Thu cũng không chừng !

- Còn vị trí cuối cùng thì lại rất khó nói, nếu phải chọn thì cũng chỉ có thể là nam tử cầm đao kia, may ra hắn có thể cầm cự một lúc, nhưng sẽ rất miễn cưỡng ! - Chưa chắc, ta xem Lâm Lan Kiếm và nữ tử xinh đẹp kia cũng là một ẩn số, nếu bọn hắn có thể nhanh chóng đánh bại đối thủ rồi giao nhập vòng chiến khác thì chưa hẳn không có hi vọng ! - Chỉ mong ba người kia có thể cầm cự được lâu một chút a !

Mọi ngừoi xôn xao bàn tán, ánh mắt bởi vì trận quyết đấu trở nên nóng rực dị thường.

- Ha ha ! Thế nào rồi, các ngưoi quyết định xong chưa ?

Khương Chí Kỳ đắc ý cừoi to một tiếng, nói.

Bên cạnh hắn cũng hiện ra 7 đạo thân ảnh khác, lần lượt là Triệu Thế Vinh, Dương Thu, Cốt U, Đằng Mộc, Cổ Nhai, Nhạc Sơn và Sở Hùng.

Ngoại trừ Triệu Thế Vinh và Dương Thu thì bọn hắn cũng có hai Ngũ Tinh Võ Quân và ba Tứ Tinh Võ Quân, đội hình có thể nói là mạnh tới đáng sợ.

- Dương Thu giao cho ta đi !

Nhiếp Phong Minh cắn răng nói, hắn tự biết còn lâu mới là thứ hai đối thủ, nhưng ngoài hắn ra không còn ai có thể cản được Dương Thu bước tiến, giúp Vương Tử Thiên kéo dài thời gian. - Vậy thì Triệu Thế Vinh để cho ta !

Độc Cô Thương hai mắt lộ ra nóng rực chiến ý, nói.

Hắn đối với thực lực của mình cũng có rất lớn lòng tin, nếu là sinh tử đấu, coi như là Triệu Thế Vinh cũng chưa chắc làm gì được hắn.

- Cốt U giao cho ta ! Ta sẽ nhanh chóng giải quyết hắn !

Lâm Lan Kiếm nhàn nhạt nói, ánh mắt như lợi kiếm nhìn chằm chằm vào Cốt U.

- Vậy Đằng Mộc thì để ta !

Du Tuyết Sang khẽ nói, Bạch Minh Thần Kiếm trong tay toả ra làn hơi lạnh thấu xương.

Vương Tử Thiên gật đầu, hít sâu một hơi, ánh mắt loé lên từng tia sáng lạnh như băng, khẽ quát lên :

- Chiến đi !

Lời hắn vừa dứt, tất cả mọi ngừoi lập tức tế khởi pháp bảo bay tới đối diện với đối thủ của mình, cùng đối phương quyết một trận tử chiến.

Trận này dù thế nào bọn hắn cũng nhất định phải dành chiến thắng !

Vương Tử Thiên thân ảnh cũng hiện ra đứng trước mặt Khương Chí Kỳ, toàn thân kiếm ý nhè nhẹ bay lên, giống như một vị thiếu niên kiếm thánh.

Khương Chí Kỳ cũng không có vẻ kinh ngạc, có chút trêu tức vân vê cái cằm nói :

- Thú vị ! Tu vi chỉ có Nhất Tinh Võ Quân lại dám khiêu chiến ta, thật không biết vị này Ngũ Đại Chính Giáo đệ nhất thiên rốt cuộc là từ đâu mượn tới lá gan a ?

Ngửa tay xin phiếu tháng ! :V

Bạn đang đọc Sát Thần Ký của doimatmaudo
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Cẩuca
Phiên bản Convert
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 3

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.