Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Vương Hạo Sáng Thế Thần Trở Về

Tiểu thuyết gốc · 1427 chữ

3000 năm trôi qua Vương Hạo nhìn lại những gì mình đạt được, cũng như tiếc nuốt mà mình để lại.

Vương Hạo đã chinh phục hết tất cả, hắn nhìn xuống chu thiên bao năm đã dùng hết tất cả để đạt được, cũng như tìm kiếm địa cầu năm xưa.

Nhưng nó vẫn không ở nơi này, đã tìm nhiều năm, Vương Hạo đã học hết công pháp cho tới sáng tạo, hắn đã dùng mọi cách vẫn không được.

Chu thiên vạn giới đỉnh luôn luôn bất tử nhàm chán đó làm cho con người Vương Hạo đã không còn mực đích để vui vẻ nữa, tâm ma muốn gặp lại người mẹ năm xưa vẫn cháy bỏng trong người Vương Hạo.

Vương Hạo cầm cuốn sách hắn đã đọc, đây là cuốn sách cấm kỵ trước giờ hắn không dám mạo hiểm.

Có thể xuyên tới thời điểm mình muốn, nhưng tác dụng của nó rất nhiều rủi ro, có thể là chết ngay lúc xuyên toa, hay là già yếu mất hết tu vi.

Không ai có thể chấn minh cho Vương Hạo ràng điều điên rò gì có thể xảy ra.

Nhưng Vương Hạo quyết định sẽ dùng nó và sẽ quay về nơi mình bắt đầu xuyên qua tu tiên thế giới quay về địa cầu.

Đây là cách duy nhất, cũng như khả thi nhất lúc này.

Vương Hạo không ngừng đánh đổi số thứ cho các sáng thế khác, những người khác cũng bắt đầu trao đổi.

Lên tới cấp độ của Vương Hạo sẽ không thể nào chết được, dù có diệt đi hồn phách nó vẫn sẽ hồi sinh được trong vòng 1 giây, bởi vậy đánh nhau không có ý nghĩa.

Nhưng việc này cũng như làm nhàm chán đối với tất cả sáng thế, bọn người này Vương Hạo cũng đã từng đánh nhau, cũng như phá hoại hết mọi thứ, sau đó vẫn hồi sinh được những chu thiên kia.

Đánh 1 tỷ hay 10 tỷ năm điều như vậy, bởi vậy các sáng thế thần có thú vui chơi qua đổi đồ vật mà thôi, có nhiều lúc khịa nhau đôi câu.

Vương Hạo cũng vì mấy ông già này buồn rầu, bọn hắn đã hơn 1 tỷ năm mới lên sáng thế thần, mà Vương Hạo thì chỉ cần 3000 năm, những đồ chơi mà Vương Hạo đổi chỉ là thú vui của các sáng thế thần khác đổi cho vui thôi.

Nhưng nếu đối với tu tiên giới thì nó là máu đổ thành sông mà dành cướp với nhau.

Sau khi đổi xong, Vương Hạo nghĩ sẽ dùng chiếc nhẫn bao lại, bao nhiều cấm chế bảo vệ điều cho hắn rõ ràng, sau đó Vương Hạo chui vào trong đó.

Vương Hạo mặc niệm về tới trước khi xuyên không tu tiên giới.

Rất nhanh thời gian xuyên toa qua, trong nhẫn Vương Hạo bị rung lắc mạnh, thần hồn của Vương Hạo cường đại cũng vì vậy mà lung lây, nhưng nó vẫn không si nhê gì.

Vương Hạo vui mừng mà tiếp tục, sau đó Vương Hạo lại xuyên toa đi, Vương Hạo đã ngủ thiếp đi, dòng thời gian không ngừng xuyên, những sáng thế thần khác thấy mà kinh ngạc, nhưng vẫn không nắm bắt được cái gì đó.

Đây là từ trước giờ bọn hắn thấy hiếu kỳ nhất đoạn đường, mà cũng chỉ là hiếu kỳ mà thôi.

Dòng chảy thời gian xuyên qua bao nhiêu năm, Vương Hạo đã ngủ trong đó bao nhiêu năm.

Rất nhanh hắn được đưa tới một nơi, quen thuộc cũng đầy xa lạ, Vương Hạo té xuống nhà vệ sinh nam nào đó.

Cùng lúc đó cơ thể của Vương Hạo kia cũng bị hút vào đi vào thế giới khác, Vương Hạo biết đó là mình, hắn cũng chỉ cười sau đó hét lên.

"Địa cầu, Vương Hạo ta đã trở về . .ha ha ha ha ha."

Thành công, năng lực điều sử dụng được, địa cầu yếu ớt này đã lung lây khi Vương Hạo cười.

"Nơi này cũng quá yếu a, nhưng mà ta cũng đã trở về", Vương Hạo vui vẻ mà thu lại uy lực của mình xuống, hắn cho giống phàm nhân nhất có thể.

Bên ngoài rung chuyển làm người ta nghĩ động đất mà ngồi bệt xuống đất mồ hôi đổ đầy.

Hên là chỉ co 1 giây thôi, mà đã khủng bố như thế này rồi.

Sau đo Vương Hạo nhìn về đồ cổ trang của mình, hắn mỉn cười.

"Nếu mà ta đi ra ngoài đem mặc như thế này chắc cười chết."

Vương Hạo đã sống 3000 năm ở chu thiên tại sao lại không có khuôn mặt dày, nhưng mà hắn vẫn không muốn làm quá lên.

Sau đó có nhớ lại y phục lúc trước mà học sinh mặc, nhưng vẫn không nhớ nổi, sau đo Vương Hạo mở ra thần thức, hắn thấy những người khác mặc sao rôi, hắn sao chép giống y hệt.

Sau đó xem lại căn cước, nhớ lại hồi đó căn cước, sau đó thêm vào y như thật, biến ra trước mặt, Vương Hạo mặc đồ học sinh lên người đi ra bên ngoài.

Trở lại trường học, Vương Hạo hoài niệm, đây là trường mình từng học, lúc trước Vương Hạo rất ghét học, nhưng không hiểu sao, thầy cô dậy, hắn lại hiểu nhanh như vậy.

Sáng thế thần có thể phân tích, não mình như được cường hóa, những thứ này như là trẻ con đối với Vương Hạo.

Sau đó đường nhiên hắn được 10 điểm, Vương Hạo cũng thấy thật bình thường.

Sau đó chuông học đã đánh, Vương Hạo đi ra ngoài, sau đó nhìn ngoài trời cảm thán.

"A, chỗ này thật nhỏ a, nếu so với chu thiên vạn giới thì không bắn 1 góc nhỏ của nó, nhưng nó cho mình thật hoài niệm a."

Vương Hạo nhìn những con đường xa lạ vừa quen thuộc đó, trong trí nhớ tìm đường về nhà.

Đây là nhà của Vương Hạo, hắn sống với mẹ của mình, hắn nhìn lên phòng bừa bộn than.

"Thật nhỏ a, nhưng nó cũng là chỗ mình từng sinh sống, cũng như quen thuộc với nó."

Chìa khóa Vương Hạo hắn tất nhiên không có, nhưng hắn nhớ trước khi xuyên qua, hắn có chìa khóa trong túi, hắn đã theo phân của chìa khóa làm ra chìa mới, nhưng hắn làm nó mới quá.

'Được rồi, trước tiên cho nó cũ một chút, sau đó hơi rỉ sét tí, y như ký ức, như này hoàn mỹ."

Vương Hạo nhớ tới chìa khóa mình ra sao, sau đó làm ra y hết lúc mình vừa xuyên qua tu tiên giới.

Mở cánh cửa ra, đây là phòng của hắn, vì nhà nhỏ mà hắn cùng mẹ hắn chen chút 1 chỗ, thật hoài niệm a.

Sau đó Vương Hạo nằm xuống, nhớ lại từng ký ức về người mẹ, vừa mới suy nghĩ một hồi hắn ngủ thiếp đi.

Sau 3 giờ Vương Tú Lan cũng trở về, đây là mẹ của Vương Hạo, nàng làm mệt mỏi nhưng không muốn con trai lo lắng mà cố gắng làm việc.

Tại sao Vương Hạo lại theo họ mẹ, vì khi trước, cha của Vương Hạo đã chơi vào ma túy, sau đó bị bắt buôn thuốc cấm, nhưng cha Vương Hạo lại bỏ trốn sau cùng bị cảnh sát bắn chết.

Sau lần đó nhà mẹ của Vương Hạo, Vương Tú Lan đã khóc rất nhiều, Vương Hạo cũng chỉ 2 tuổi.

Một mình nàng nuôi lớn Vương Hạo, năm nay Vương Hạo cũng 14 tuổi.

Bây giờ Vương Hạo từ chu thiên thế giới trở về, cũng được biến trẻ lại năm 14 tuổi đó.

Nhìn thấy con trai ngủ, Vương Tú Lan bước vào mỉn cười, nàng không làm phiền cho con trai ngủ, nàng vào bếp, nhưng nó rất nhỏ, vì nhà trọ này cũng rất nhỏ.

Vương Hạo tỉnh lại sau đó, nhìn thấy mẹ mình Vương Tú Lan đang nấu ăn, Vương Hạo lại khóc ra nước mắt.

"Mẹ à, ta thật nhớ ngươi a." Vương Hạo nói trong lòng mình, sau đó hắn ngồi dậy, mà Vương Tú Lan vẫn không biết sau đó hắn ôm nàng từ phía sau.

Vương Tú Lan giật mình quay sang nhìn con trai đang khóc của mình.

Bạn đang đọc Sáng Thế Thần Trở Về Địa Cầu sáng tác bởi phongquan
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi phongquan
Thời gian
Lượt thích 15
Lượt đọc 469

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.