Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

c. 89 Đạo thống

Tiểu thuyết gốc · 1550 chữ

“Tiểu huynh đệ hẳn là mới gia nhập bá thể tông nên không biết. Hai người đang ở trên lôi đài kia đều là học trò tâm đắc của đại trưởng lão Minh Vương, vì một chút xích mích mà sảy ra tranh chấp, hẹn nhau lên lôi đài giải quyết.

Tiểu huynh đệ thấy tên khôi ngô tuấn tú đó không?”

Thắng theo hướng cánh tay của tên thú nhân này nhìn về phía hai tên lực lưỡng giữa sàn.

“?”

Rõ ràng cả hai nhìn đều giống nhau, không có một điểm nào gọi là khôi ngô tuấn tú cả! Thắng cảm giác cái đẹp của thú nhân đúng là kì lạ nha! Tuy không biết tên thú nhân chỉ là người nào nhưng vẫn gật gù tỏ vẻ thấy.

Không quan tâm đến thái độ của Thắng, tên thú nhân này vẫn đang cố hoàn thành trách nhiệm của bản thân, kể lại cố sự cho Thắng nghe.

“Người khôi ngô tuấn tú đó tên là Tiểu Mi, còn người đối diện hắn, mặc một thân da thú đó là Tiểu Hùng. Hai tên này từ trước tới nay đều có xích mích, nhưng phải đến sau này, Tiểu Mi cướp đạo lữ của Tiểu Hùng, cả hai mới sống chết không thôi!

Đáng ra là cũng an ổn, nhưng không biết tên ác ôn nào, đi trộm mất tấm gia thú đắt tiền của tên Tiểu Mi này, làm hắn tức điên.

Cũng vừa hay tên Tiểu Hùng này vậy mà mua một tấm da thú cùng loại, thế là thù cũ nợ mới, Tiểu Mi xông vào đánh Tiểu Hùng.

Cả hai nhân cơ hội này mà giải quyết đối phương đây!!!”

Nghe xong lời kể của tên thú nhân này, Thắng có chút chột dạ.

Hắn nhớ mới vừa đây mấy phút, hẳn là bằng trong này mấy ngày, hắn có vào nhà một tên thú nhân lấy trộm tấm da thú, không phải trùng hợp như vậy đi.

“Haizzz, bình thường môn đồ của bá thể tiên rất đề cao võ đức, sẽ không vì mấy chuyện tạp nham này mà đánh nhau.

Hai tên này từng là học trò của Yêu vương, nên bản tính hung hãn đã ngấm vào máu rồi! Một con sâu làm rầu nồi canh, làm bẩn tông môn a!”

Tên thú nhân này lắc đầu ngao ngán, nhưng ánh mắt vẫn thích thú nhìn lên lôi đài, sợ để lỡ mất cảnh hay.

“Yêu Vương?” Lần trước vào tiểu thế giới, tuy có nghe qua phong phanh về ba tộc lớn, nhưng không rõ tình hình cụ thể, xem ra Yêu vương hẳn là một đồ đệ nào đó của Yêu tiên đi, bởi theo Thắng biết, Yêu tiên không có tâm cơ tranh đoạt, chắc nàng sẽ không xưng vương đâu.

“Yêu Vương mà vị đại ca đây nhắc tới là???” Thắng cẩn thận hướng tên thú nhân này dò hỏi.

“Chính là vị nữ tử mang tên Yêu tiên a! Cũng là người đứng ngang hàng với Bá Thể tông chủ a! Nghe nói đều là học trò của đạo tổ, nhưng Yêu Vương dã tâm rất lớn, hiện tại lãnh thổ của Yêu tộc đã sắp đánh vào Quỷ giới rồi.

Nếu không phải nơi đây có Bá thể tông chủ, Đan tiên thần vương cùng Binh tiên thánh khí toạ trấn thì chắc đã bị Yêu tộc nuốt trọn rồi!”

Nghe được lời giải thích của tên thú nhân, Thắng thật sự không dám tin, Yêu tiên yểu điệu thục nữ, hiền lành như vậy mà lại trở thành một tên yêu vương, nhăm nhe cắn nuốt các thế lực khác, trong những năm này mọi người thay đổi thật nhiều a!

“Binh tiên thánh khí mà huynh đệ nói tới là?” Bá thể tông chủ cùng Đan tiên thần vương, vừa nghe Thắng đã đoán được là ai, chỉ có binh tiên thánh khí là hắn nghe có chút lạ.

“A! Tiểu huynh đệ hẳn là tu luyện trong núi, không nắm rõ thế sự a! Binh tiên thánh khí chính là Kim tiên đại nhân nha!”

“A! Đánh nhau rồi!”

Theo tiếng kinh hô của tên thú nhân này, mọi người cũng dồn dập đổ ánh mắt lên lôi đài, Thắng cũng không ngoại lệ.

Lôi đài, cả hai thân hình to lớn lao vào nhau, những tiếng vang rền phát ra từ hai thân thể to lớn, sức mạnh khủng bố làm cho sàn đấu bị trấn nát, lõm thành những hố sâu.

Nhìn nhiều thêm một chút, Thắng cảm thấy có chút vô vị, nhàm chán, hắn liền lặng lẽ rời đi. Cuộc chiến này thuần túy là dùng man lực, không hề có chút kĩ xảo đánh đấm, không chút hấp dẫn a.

Còn Bá Thể tiên nhóm người Thắng cũng không tính chào hỏi, thấy bọn chúng đang vui vẻ xem trận đấu như vậy hắn cũng không làm phiền, quay người hướng về thất tiên khác xem tình hình ra sao.

Đi qua không gian, Thắng vậy mà tới một nơi như tiên cảnh.

Đây là một đỉnh núi cao, xung quanh có vân vụ phiêu bồng, nơi trung tâm có một ngôi nhà tranh nhỏ bình dị, gần đó có một cây ăn quả lớn nhiều trái xum xuê, phía dưới cột một đầu Velociraptor.

Thay vì ăn thịt như đồng loại, đầu hung thú Velociraptor này vậy mà ăn chay, thức ăn nó đang nhâm nhi chính là lúa mạch mà Thắng đem vào khi trước.

Còn đang đánh giá xung quanh, bỗng từ trong nhà tranh đi ra một thân ảnh nhỏ bé già lua, đầu tóc trắng bạc nhưng khuôn mặt lại hồng hào đẹp lão.

“Đệ tử Thanh Vân xin bái kiến Đạo tổ!”

Người này không phải ai xa lạ, hắn chính là tiên nhân từ tạo khí mộc diễn hoá mà thành.

Trước đây luôn cao cao tại thượng, phong hiệu tiên nhân, nhưng sau không biết vì lý do gì, vậy mà ẩn mình tịnh tu, thay đổi tên hiệu thành Thanh vân.

“Ngươi là tiên nhân a! Vậy mà thay đổi thành dạng này?” Thắng thật sự có chút tò mò, tên này trước kia háo thắng phân tranh, còn là một tên ghét quỷ ma huynh đệ đến không thể giết chết đối phương đây, thế mà bây giờ lại trở thành một người không tham vọng, ẩn mình tịnh tu, khiến Thắng có chút nhận không ra.

“Tiên nhân cũng được, Thanh vân cũng tốt, tất cả chỉ là một cái xưng hô. Đệ tử không bám chấp vào. Sau khi lên đây tịnh tu, đốn ngộ lời nói của người, đồ nhi như hiểu ra vài điều...” Tiên nhân nhẹ nhàng, điềm đạm nói nhỏ.

Ở một bên, Thắng thấy vậy liền gật đầu, tên này quả thật là thiên tài, vậy mà sẵn sàng bỏ lại hư danh, nên núi tịnh tu, đốn ngộ giáo lý nhà phật mà hắn từng truyền đạo.

“Lần này ta tới đây, là để thăm ngươi! Tiện ta có một số thứ muốn ngươi tìm hiểu, học tập xem sao!” Thắng sử dụng thần hồn, truyền vào đầu tiên nhân một đoạn tri thức về cách thiền quán, cùng với đó là tri thức kinh dịch của bản thân.

Kinh dịch là một loại triết học, có từ thời Phục Hy, nguồn gốc vốn là một dạng sách bói nhưng sau nhiều thời kì, nó được các nho sĩ sử dụng để truyền tải triết lý vào trong, để bảo trụ được nho học qua nhiều thời kì chiến tranh.

Thắng trong một lần vô tình lướt tík tok, đăng kí vào một kênh gọi là Quán Bình An, cũng từ đây hắn thêm chút kiến giải về môn kinh dịch này.

Vừa hay thấy tiên nhân thay đổi, khá phù hợp với nhóm phái này nên Thắng tiện tay truyền môn kinh dịch cho tiên nhân, tuy không hoàn chỉnh, nhưng với số lượng tri thức ít ỏi này vẫn đủ tiên nhân tìm được hướng đi đúng, nếu là thiên tài, tiên nhân có thể dựa vào cái cơ bản này mà sáng tạo ra một đạo thống hoàn chỉnh cũng không chừng.

Đó cũng là lý do vì sao Thắng quyết định ban cho tiên nhân cái cơ duyên này.

Mục đích thật sự của Thắng đó chính là tìm ra một đạo thống riêng biệt, vừa để thay đổi quy tắc chế định tại tiểu thế giới, vừa làm tiền đề, đặt nền móng cho nhân loại mai sau.

Nhân loại cũng cần phải có đạo thống riêng, không thể đi theo con đường bá thể cùng yêu tộc được, như vậy quá bó hẹp, cho nên trước khi sáng tạo ra nhân tộc, Thắng muốn dựng khung đạo thống trước.

Cảm nhận được một luồng tri thức dồi dào, huyền ảo truyền vào toàn bộ đại não, tiên nhân như kẻ khờ khạo, thẫn thờ đứng đó.

Thấy tiên nhân đang tiêu thụ những tri thức mình truyền cho, Thắng không tiếp tục ở lại làm phiền tên đồ đệ này, hắn cảm nhận hơi thở của Yêu tiên mà rời đi.

Bạn đang đọc Sáng thế chi chủ: Từ 65 triệu năm trước bắt đầu! sáng tác bởi thang24299
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi yy12669399
Thời gian
Lượt đọc 5

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.