Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

c. 73 Minh vương hấp hối

Tiểu thuyết gốc · 1606 chữ

Ầm!!!

Tường đất vỡ vụn, khói bụi bay mù mịt che mất tầm nhìn của mọi người xung quanh, từ bên trong thấp thoáng một bóng người đang bình tĩnh bước ra.

“Đạo tổ!!!”

Bá Thể tiên vui sướng, như nhìn thấy cọng dây cứu mạng mà hô lên, chỉ thấy hắn vội vàng lao tới, hai chân quỳ sụp xuống đất, đầu hướng nền đất đập mạnh phát ra tiếng bôm bốp.

“Cầu ngài, cầu ngài cứu đại tráng!!!”

Khuôn mặt lấm lem dính chút huyết cùng bụi đất, Thắng thật không biết tên này đã điên cuồng đến mức nào mà để bản thân thảm trạng như vậy.

“Từ từ, kể cho ta rõ đầu đuôi câu chuyện xem nào!”

Thắng hướng về Bá thể tiên đi tới, dùng thời không chi lực nâng hắn lên.

Hiện tại thần hồn hắn đã bình phục, không những thế lúc này nguyên anh trong thức hải vẫn đang chăm chỉ tu luyện, cho nên mỗi phút, mỗi giây thần hồn Thắng đều đang biến mạnh.

Có thể nói từ giờ trở đi, hắn không còn phải lo lắng về vấn đề luyện thần hồn, hay hao hụt thần hồn, vì lúc này hắn đã có nguyên anh thay thế bản thân tu luyện, hắn chỉ cần cắm đầu vào việc rèn luyện nhục thân là được rồi.

Cảm nhận được pháp tắc của đạo tổ quán thân, Bá thể tiên biết y đã phục hồi hoàn toàn, việc cứu chữa Minh Vương là hoàn toàn có khả năng.

Bình phục tâm tình, hít một hơi thật sâu Bá thể tiên mới hướng Thắng kể rõ sự việc: “Chuyện là...”

Sau khi nghe hết toàn bộ câu chuyện do Bá thể tiên kể lại, Thắng mới biết rõ đầu đuôi ra sao.

Thì ra, sau khi phát hiện cha mình bị sát hại, Minh Vương đã một mình săn giết lũ Velociraptor tàn dư.

Vì nó đã tấn cấp tông trung kì, cùng với bản lĩnh hơn người được học từ các chúng tiên nên khi nó lủi thủi rời đi thì mọi người cũng không quá để tâm, dù sao thì mấy đầu Velociraptor tàn dư cũng không thể nào ăn được Minh Vương.

Nhưng mọi việc lại không đơn giản như vậy.

Minh Vương đuổi theo đến lãnh thổ của đàn Velociraptor, tuy đã tàn sát lượng lớn quân địch ở trận chiến trước nhưng thật sự tại lãnh thổ của chúng vẫn rất nhiều, đa phần là cấp sư.

Không những vậy, còn có một đầu cấp quân trung kì toạ chấn, nó là con Velociraptor đầu đàn tiền nhiệm.

Minh Vương đã bị treo lên đánh cho thừa sống thiếu chết, hấp hối suýt thì mất cái mạng nhỏ, may thay Bá thể tiên kịp thời ứng cứu, dựa vào thánh thể đỉnh phong mà tàn sát tứ phương, mở một đường máu cứu Minh Vương trở về.

Lúc cứu trở về Minh Vương chỉ còn một hơi, may nhờ có phục huyết đan của Đan tiên mà nó kịp kéo một mạng trở về.

Nhưng kì lạ thay, tuy đã được phục hồi toàn bộ thương thế nhưng bằng một cách nào đó sinh mệnh trong Minh Vương đang dần bị rút đi, phục huyết đan cũng đã dùng hết hai viên cuối cùng, chỉ có thể kéo dài hơi thở được thêm vài ngày.

Đan tiên đành phải bó tay chịu thua, hướng Bá thể tiên khuyên đi cầu Đạo tổ, sử dụng sinh mệnh pháp tắc thì may ra.

Vì vậy mới dẫn tới sự việc như bây giờ, Bá thể tiên ở bên ngoài dập đầu cầu khẩn được gặp Đạo tổ và bị tiểu Thổ từ chối, không cho lại gần.

“Thật kì quái! Phục huyết đan có chứa một tia nhỏ sinh mệnh pháp tắc, vậy mà không thể chữa trị hoàn toàn cho Minh Vương, vẫn để lại ám thương, chỉ có thể kéo dài hơi tàn?”

Thắng rơi vào trầm tư suy nghĩ, thật sự khó mà lý giải được sự việc này.

“Đi, chúng ta đi xem xét tình hình.” Nói rồi Thắng xách theo Bá thể tiên, phất tay phá không gian đi tới chỗ Minh Vương đang trị thương.

Sau khi tấn cấp thánh thể đỉnh phong, nhục thân của bá thể tiên hiện đã to đến năm mươi phân, nhìn như một chú lùn đô thịt, nên khi Thắng xách theo Bá thể tiên trông có chút khôi hài.

Theo như ra đa không gian của Thắng phản hồi thì Minh Vương đang được chăm sóc tại một căn nhà đá lớn, bên cạnh nó là Đan tiên đang nhiệt tình sử dụng sở học của mình mà cố gắng kéo dài hơi tàn cho nó, chờ đạo tổ xuất quan cứu trị.

Xoẹt!!!

Thắng từ cổng không gian đi ra, thả Bá thể tiên xuống dưới mà đi tới gần Minh Vương.

“Đạo tổ!!!” Thấy người đến là Thắng, Đan tiên vội vàng cúi đầu, chắp tay hướng Thắng kính cẩn.

“Ừm!” Thắng ừm nhẹ một tiếng, rồi không để ý đến Đan tiên, hắn bình tĩnh hướng Minh Vương đi tới.

Đưa tay chạm lên bề mặt da, một cảm giác thô ráp từ nơi tay chuyền tới, Thắng mới bắt đầu sử dụng thần thức tiến nhập cơ thể to lớn này.

“Vậy mà có pháp tắc bám thân?” Thắng có chút ngạc nhiên mà kinh hô.

Khi thần thức tiến vào nội thể Minh Vương, hắn thấy có một số đầu phù văn đang lưu động trong thân nó, ngăn cản khả năng phục hồi của các tế bào.

Điều đặc biệt là phù văn này không phải của Minh Vương, nó là được từ ngoại giới đánh vào.

Như vậy chỉ có một khả năng, đó là trong trận tiến công vừa rồi của Minh Vương, nó đã gặp phải một đầu hung thú nắm giữ tự thân pháp tắc, thế nên hiện tại mới tàn tạ như này.

Trước bỏ qua nguyên nhân, Thắng muốn tập trung tinh thần chuẩn bị cứu chữa cho Minh Vương.

Lần này đối đầu với hắn là một loại phù văn kì dị, trên người chúng luôn phát tán ra những loại năng lượng xấu, tàn phá nội thể của Minh Vương.

Điều Thắng cần làm đó là phải tìm cách loại bỏ chúng từ từ, mà không gây kích thích, dẫn tới sự điên cuồng từ chúng.

Thẩm thấu vào trong, sử dụng sinh mệnh pháp tắc quán thâu vào những vùng có tia pháp tắc kì lạ này, ngăn cản chúng di chuyển liên tục.

Nhưng thật sự là khó, bởi mỗi khi va chạm nhau, sinh mệnh pháp tắc vậy mà luôn bị cắn nuốt, tiêu diệt, dẫn tới không thể phục hồi.

“Cái này...” Thắng hơi hoang mang, hắn không ngờ tới những tia pháp tắc này lại lợi hại đến vậy, dù cho có sử dụng lượng lớn sinh mệnh pháp tắc cũng không ngăn cản được sự tàn phá của chúng.

Đang tính vận dụng pháp tắc không gian để trục xuất nó thì bỗng bên trong thần hồn hắn xuất hiện một đoạn tin tức nhỏ, đó là từ nguyên anh.

Vì để phục hồi lúc toàn thịnh, cũng như tăng cấp thần hồn, Thắng đã để nguyên anh liên tục tu luyện trong thức hải.

Nguyên anh vậy mà nhanh chóng đưa Thắng từ thần hồn cấp tông sơ kì sơ cấp lên đến cấp tông sơ kì viên mãn, không những vậy, trong lúc vô tình nó đã liên kết được với pháp tắc thôn phệ cùng chân long pháp tắc tại tiểu thế giới, thành công đốn ngộ thêm một pháp tắc của Dạ Minh, và nâng cấp thương long ý cảnh thành chân long pháp tắc.

Hiện tại trong thân thể Thắng vậy mà có bốn đại pháp tắc có thể hướng ngoại giới sử dụng, trừ sinh mệnh pháp tắc không thể chiến đấu ra thì ba pháp tắc còn lại đều rất hữu dụng trong đối chiến.

Có được pháp tắc thôn phệ, Thắng tự tin một trăm phần trăm bản thân có thể cứu trị hoàn toàn cho Minh Vương mà không hề gặp chút phản vệ nào.

Hắn tự tin như vậy là vì... Thôn phệ không phải là một pháp tắc đơn giản, nó là một lại pháp tắc có thể cắn nuốt được mọi thứ, làm mọi vật xung quanh trở thành dinh dưỡng cho vật chủ.

Cũng nhờ nó mà Dạ Minh đã thành công khai phá ra tiểu thế giới, sáng tạo ra Tạo Giới pháp, tạo nền móng cho Thắng phát triển sau này.

Có thể nói, nếu biết khai thác triệt để pháp tắc này, nó có thể sánh ngang cấp vũ trụ, vừa có thể sáng tạo một giới, lại có thể phá hủy một giới.

Nhờ khả năng bá đạo đó, Dạ Minh mới thành công đả thương Ma thần chủ, thoát khỏi quỷ giới, thành công đến trái đất.

Vì bản thân đã tự thân trải nghiệm quãng đời Dạ Minh, nên Thắng biết rõ sự bá đạo của thứ pháp tắc này.

Vì thế lần này, Thắng muốn dùng nó, cắn nuốt hết chỗ pháp tắc kì lạ kia, sau đó mới dùng sinh mệnh gia trì , cứu chữa cho Minh Vương.

chú ý: thấy có lỗi hoặc truyện chưa hay mong mọi người chỉ bảo, để mình có thể rút kinh nghiệm, nâng cao khả năng viết, theo đuổi đam mê ạ!
Bạn đang đọc Sáng thế chi chủ: Từ 65 triệu năm trước bắt đầu! sáng tác bởi thang24299
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi yy12669399
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 9

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.