Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

c.66 cứu binh (1)

Tiểu thuyết gốc · 1569 chữ

“Ngoàm!”

Velociraptor thành công ngoặm lên thân Thắng, nó dùng sức mà cắn, cơ hàm nó nổi lên hiện rõ sự dữ tợn, những chiếc răng nanh sắc nhọn ghim vào thân, cơ hàm nó khẽ động.

“Phụt!!!”

Một đoàn tiên huyết đỏ lòm bắn ra từ phần bụng Thắng, không chỉ có thế, những chiếc răng nanh như chiếc lưỡi cưa sắc nhọn, chúng cứa bụng Thắng thành một vết rách lớn, từ bên trong, có thể thấy rõ lục phủ ngũ tạng trong thân thể.

“Ọc, ọc!”

Tiếng nội tạng phọt ra, ruột già, ruột non cũng theo đó mà tuôn trào như thác đổ, cơ thể Thắng cứ vậy mà bị tách ra làm hai.

Nhưng Thắng không hề nhăn nhó khuôn mặt hay vặn vẹo đau khổ, trái lại, lúc này hắn như một kẻ điên vậy, ánh mắt đã bị bao trùm bởi những tia huyết sắc, các mạch máu trên khuôn mặt cũng theo đó nổi gồ lên xanh lét, trông mà kinh dị.

Hắn, vậy mà cười một tiếng, đúng vậy! Hắn cười như điên!

“Hahaha! Con đỹ mẹ mày!”

Kèm theo tiếng chửi thề đó là một cú đấm uy mãnh về phía đầu Velociraptor, nhưng vì con Velociraptor ra đòn quá nhanh, cắt đứt thân thể Thắng trước khi hắn kịp ra đòn nên thành thử ra cú đấm đang nhắm đến phần đầu lại vì cơ thể mất trọng tâm, rơi xuống đất mà đấm hụt sang một bên.

Nhưng cú đấm đó lại mang theo pháp tắc thời không nên dù cho Thắng đấm trượt nhưng dư chấn vẫn dội vào Velociraptor, làm nó tiếp tục bị trọng thương, một nửa khuôn mặt của nó lúc này đã nát một phần, có thể nhìn rõ phần xương trắng bên trong, phải nói là rất thảm!

Pháp tắc thời không quả thật bá đạo, tuy chỉ sượt qua thôi nhưng đã để lại cho Velociraptor một vết thương lớn trên mặt, khiến nó trở nên khó khăn hơn trong việc tiếp tục chiến đấu.

Thắng lúc này cũng không khá khẩm hơn là bao, cả cơ thể nguyên vẹn giờ đã bị đứt đoạn làm hai, huyết nhục bắn rơi tung toé, phần thân trên một đằng, phần thân dưới một lẻo, ruột già và ruột non thì rơi vãi tùm lum trông thảm thôi rồi.

Với hiện trạng như vậy, hắn chẳng còn chút khả năng chiến đấu nào cả.

Phải công nhận kinh nghiệm chiến đấu của Thắng quá kém, nếu biết tận dụng thời không pháp tắc, đưa thân thể dấu vào không gian như obito trong bộ naruto có khi lại không gặp phải thảm cảnh như này, cũng tại vì hắn còn quá non a!!!

Cú đấm vừa rồi của Thắng tuy không cướp được tính mạng của đầu Velociraptor cấp quân chủ này, nhưng lại thành công tàn phá giác quan của nó, khiến nó không còn tầm nhìn mà thấy rõ xung quanh, nó chỉ có thể đau đớn gào thét.

“Gào!!!”

Một tiếng rú lên từ phía Velociraptor đầu đàn, nó không còn gào thét đau đớn nữa mà thay vào đó là một tần suất hú có trật tự.

Nơi xa đang chinh chiến bốn con Velociraptor cấp tông đỉnh phong vây công Minh Vương cùng chục đầu Velociraptor cấp tông trung, sơ kì bên phía Bạo Ngược bỗng dừng lại, không còn ham chiến nữa mà quay người hướng phía con đầu đàn phóng đi.

Lúc này, Thắng đang nằm bất động dưới mặt đất, thấy lũ Velociraptor cận vệ từ nơi xa lao tới, không những thế, phía trung tâm cũng có một đầu cấp tông sơ kì đang tràn đầy khí thế kéo theo một đám cấp sư tới đây, đâu đó cũng phải tầm trăm đầu.

“Con, con mẹ mày! Vậy, vậy mà chơi gọi người!”

Thắng nhăn nhó khuôn mặt, hơi thở khó khăn, căm tức nhìn phía Velociraptor đầu đàn, hắn thật sự muốn cắt xé, băm thây vạn đoạn con súc sinh trước mặt này, nếu bọn chúng tới đây, Thắng thật sự sẽ rơi vào thế vạn kiếp bất phục, không có đường sống a!

“Nếu mày muốn chơi vậy, thì tao... chiều!”

Thắng vội vận dụng pháp tắc thời không, xung quanh lấp loé những phù văn trôi nổi, không gian cũng theo đó mà xao động, dần dần xuất hiện vài bóng đen nhỏ.

Lúc này, đầu Velociraptor cấp tông sơ kì cũng đã dẫn theo bầy đàn kéo tới, khi thấy thủ lĩnh nhà mình thảm trạng, nó có chút linh trí mà hít khí lạnh một hơi.

Thủ lĩnh mạnh như thế, mà còn bị kẻ địch làm thương nghiêm trọng vậy, thật là đáng sợ a!

Nghe được tiếng bước chân của đồng loại, Velociraptor đầu đàn vội hướng con Velociraptor mới tới kia một tiếng rống, trong tiếng rống đó có chuyền theo một số chỉ lệnh, đó chính là giết tên đang nằm phía dưới đất!

Để thủ lĩnh nó điên cuồng vậy, chỉ có thể là kẻ đã làm cho thủ lĩnh trọng thương, nếu ngay cả thủ lĩnh còn ăn thiệt thòi như vậy sao nó dám tiến công? Nhưng khi đưa mắt theo sự chỉ dẫn của thủ lĩnh, nó thấy một thân hình nhỏ bé, đang rất tàn tạ mà nằm vật ở một nơi không xa.

Đây là kẻ đã làm thủ lĩnh trọng thương? Nó thật không dám tin một sinh vật cấp sư nhỏ bé mà lại có thể làm cho thủ lĩnh mình trọng thương nặng đến vậy, nhưng với hiện trạng trước mặt thì buộc nó phải tin.

Đang có ý định lùi lại thì nó thấy Thắng gần như chết mà nằm đấy, trong đầu nó bắt đầu nảy sinh một ý tưởng táo bạo, lòng tham trong tâm nó cũng theo đó nảy sinh.

Với một đầu hung thú ăn thịt, chúng có thể mạnh nên sau khi ăn một lượng lớn thịt hung thú khác, nếu trong quá trình ăn đó mà phục dụng phải một đầu sinh vật không tầm thường thì chúng cũng theo đó mà biến chuyển, đó có thể được coi là cơ duyên.

Và trước mặt con Velociraptor cấp tông sơ kì này cũng vậy, nếu nó nhân cơ hội này ăn thịt Thắng, thành công tấn cấp, rồi lại ăn thịt thủ lĩnh chẳng phải nó sẽ trở nên mạnh mẽ hay sao?

Ý tưởng vừa ra đã không thể thu hồi, nó đưa ánh mắt thèm khát về phía Thắng, không kịp chờ đợi, nó vội chạy về phía Thắng há miệng thật to như muốn nuốt trọn con mồi vào bụng.

“Thổ pháp, thổ bích!”

“Oanh!!!”

Một cú va chạm thật mạnh từ phía Velociraptor lên trên một lớp đá to lớn làm phát ra tiếng nổ lớn, thân thể nó loạng choạng lùi lại.

Xung quanh Thắng lúc này không biết từ khi nào xuất hiện vài thân hình bé nhỏ chỉ bằng cái nắm tay.

Bỗng trong số những thân hình bé nhỏ đó có hai thân hình phóng ra, miệng hú lên quái dị.

“Moá nó!!! tiểu bảo bảo! đứa nào dám làm tiểu bảo bảo nhà ta trọng thương???”

“Giết chết cụ nó đi quỷ huynh! ta phải phanh thây, xẻo thịt, treo lên tra tấn, hành hạ, hiếp dâm, cho ăn xuân dược, cho ngủ với heo...”

Hai người đó không ai khác chính là huynh đệ quỷ, ma hai người, sau khi xuất hiện chúng liền cảm nhận được hơi thở của Bạo Ngược, quay lại nhìn thì thấy tên đồ đệ tâm huyết của chúng đang thoi thóp nằm phía xa, bị mấy đầu quái dị hung thú cắn xé.

Từ lúc nhận đồ tới nay, bọn chúng coi Bạo Ngược như trân bảo, chưa một lần đánh đập qua, cứ mỗi lần thực hiện công pháp đều không dám đánh quá mạnh sợ đau, đánh nhẹ lại sợ không thăng cấp, đủ hiểu bọn chúng coi trọng Bạo Ngược đến mức nào.

“Đại tráng, ta tới giúp ngươi!!!”

Cũng theo đó là một thân hình to bằng trái dưa lớn, nhục thân rắn chắc, cơ bắp cuồn cuộn, màu da rám nắng trông thật có sức tàn phá, người này không ai khác chính là Bá thể tiên, còn đại tráng chính là biệt danh mà hắn đặt cho Minh Vương.

“Oanh!”

Bá thể tiên dùng một lực thật lớn oanh tạc về phía một con Velociraptor cấp tông đỉnh phong, làm nó loạng choạng ngã xuống đất thành công gíup cho Minh Vương có lợi thế mà giết chết một đầu.

Nhìn thấy người đến là Bá thể tiên, Minh Vương vui sướng mà hô lên: “Sư phụ!”

Đang định hướng thủ lĩnh cứu trợ hai con Velociraptor thấy vậy liền phải quay đầu lại ứng cứu, nơi thủ lĩnh đã có một con cấp tông sơ kì rồi lên chúng có thể an tâm đối phó Minh Vương cùng Bá thể tiên.

Thấy hai con cấp tông đỉnh phong tiến lại gần, Bá thể tiên liền phát tán ra khí thế của thánh thể sơ kì, tuy mới vào sơ kì không lâu nhưng để câu kéo với một đầu cấp tông đỉnh phong cũng vừa đủ, tạo cơ hội cho Minh Vương giải quyết.

Bạn đang đọc Sáng thế chi chủ: Từ 65 triệu năm trước bắt đầu! sáng tác bởi thang24299
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi yy12669399
Thời gian
Lượt đọc 7

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.