Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

c247: thay đổi kế hoạch 2

Tiểu thuyết gốc · 2051 chữ

“Còn bao lâu nữa thì tác dụng của chi huyết thanh này hoàn toàn biến mất?” Thắng quay sang hướng Dạ Vũ hỏi.

“Với Hoàng cấp đổ xuống, thì có thể giam được một ngày, một đêm. Còn với giới toạ cấp, khả năng chỉ nửa buổi!”

Dạ Vũ tính toán, hướng Thắng báo cáo.

“Khi ngươi ký sinh vào vật cùng cấp, có thể hoàn toàn làm chủ cơ thể của đối phương trong bao lâu?” Thắng chờ mong, nhìn về phía Dạ Vũ.

“Còn tùy vào tinh thần lực của đối phương mạnh hay yếu, nếu yếu, ta có thể điều khiển hắn cả ngày cũng được, nếu mạnh hơn chút thì là nửa ngày, còn nếu mạnh hơn ta, hoàn toàn áp đảo thì sợ là vài tiếng, có khi chỉ được vài giây.”

Dạ Vũ không xác định, hướng Thắng trả lời.

“Vậy thì ngươi ký sinh lên hắn đi, kiểm tra xem trụ được bao lâu, rồi nói với ta!” Thắng không tiếp tục dò hỏi, mà ngay lập tức hướng đối phương ra lệnh.

“Vâng!” Dạ Vũ gật đầu, ngoan ngoãn làm theo lời Thắng.

Dạ Vũ tiến lại gần tên zombie, bắt đầu thôi động pháp tắc ký sinh, đánh lên người tên xác sống trước mặt này.

Giống với lần ký sinh lên Thắng, nàng ta hoá thành đống bầy nhầy hướng các lỗ hổng trên người vật chủ bò tới, tiến vào bên trong nội bộ.

Cảm nhận được có một thực thể đang điên cuồng hướng mình chui vào trong, khiến tên zombie này bắt đầu sợ hãi mà sinh ra phản kháng.

Zombie khi tiến vào giới toạ, đã là biết sợ chết, nên hiện tại nó hoảng sợ dãy dụa cũng là điều dễ hiểu.

Chỉ là, tu vi bị giam cầm, không thể sử dụng, không những thế còn bị Cốt Toại giữ chắc tại nơi tay, khiến nó không cử động được, chỉ có thể trơ mắt nhìn Dạ Vũ tiến vào trong thân.

Một lúc sau, Dạ Vũ cũng là hoàn thành việc ký sinh.

“sao?” Thắng đứng bên cạnh chờ mong.

“Thần vương, tên này tinh thần lực khá mạnh, không phải kẻ tầm thường. Ta chỉ có thể điều khiển hắn trong vòng nửa buổi mà thôi!” Dạ Vũ hướng Thắng báo cáo.

“Nếu vậy thì vừa đủ.” Thắng gật đầu hài lòng.

Tác dụng của thuốc phải mất nửa buổi mới hết tác dụng, cũng là tới sáng ngày mai thuốc hết hiệu lực, đầu zombie sẽ lấy lại được tu vi.

Dạ Vũ cũng chỉ có thể cướp quyền kiểm soát cơ thể của đối phương trong thời gian nửa buổi, như vậy, sau khi thuốc hết hiệu lực, Dạ Vũ có thể ngăn cản đối phương trở lại lúc ban đầu thêm nửa buổi nữa.

Cũng tức là từ giờ cho tới trưa ngày mai, đối phương sẽ hoàn toàn trở lại trạng thái zombie cuồng bạo.

Nếu vậy, kế hoạch của hắn cần phải đẩy nhanh hơn, trước trưa ngày mai phải tiến vào Hư Không thành.

“Được rồi, các ngươi về nghỉ ngơi đi, mai chúng ta sẽ chiến một trận ra trò!”

Thắng hướng Cốt Toại cùng Dạ Vũ đuổi đi.

Đợi hai kẻ này đi xa, hắn mới đứng một mình trong màn đêm u tối, đưa ánh mắt nhìn lên trời cao, cảm nhận những cơn gió nhè nhẹ thổi qua mái tóc.

Lâu lắm rồi, hắn chưa cắt tóc, tóc hắn cũng đã dài hơn xưa rồi...

...

“Cái dì? Xao tổng bộ nại ngừng tiến công?” Sát Vương tức giận hô lớn, hướng người binh sĩ báo tin tội nghiệp chất vấn.

“Cái cái này, thực sự tôi không biết. Chỉ là đầu bên kia bộ đàm, người anh em kia thông báo. Kế hoạch tấn công cơ sở dừng, chuyển sang kế hoạch khác.

Và bọn họ còn nhắc nhở chúng ta, cảnh giới xung quanh, phòng có địch tập kích.”

Tên binh sĩ đưa tin hoảng sợ, vội vàng lui lại.

“Họ còn nói gì nữa không?” Lang Vương một bên, trầm tư nhìn về phía binh sĩ báo tin.

“Có, họ nói nếu có địch thì đánh, đánh kéo dài, địch đánh ta rút, địch rút ta đánh!” Người binh sĩ gật đầu, hướng Lang Vương trả lời.

“Hừ giắc dối như vậy? Sao không cường công nuôn? Còn phải làm như vậy nàm gì?” Sát Vương khó hiểu cằn nhằn.

“Với nại, bọn trúng có gì mà chúng ta phải sợ? Cứ trính riện mà đánh...”

“Con mẹ nó, nói sai chính tả thì im mồm dùm, nói nói nói... đã không nói được đàng hoàng còn cố nói hoài! Mẹ nó, làm ta sắp xửa... sửa con mẹ nó. Ta điên mất!”

Lang Vương vò đầu, tức giận hướng về phía Sát Vương gào mồm.

Đang lúc suy nghĩ, con mẹ nó, nhóc con này cứ bên cạnh léo nhéo, nhiều cái hắn là không thèm nói, cố nhịn rồi, nhưng đối phương vẫn là tính nào tật nấy, khiến hắn thực tức điên a!

Mà điều làm hắn khó chịu nhất chính là căn bệnh cảnh sát chính tả của mình! Hắn rất khó chịu khi ai đó nói, viết sai chính tả, nên trước khi tận thế đến, hắn được mọi người đặt biệt danh cảnh sát mạng, bắt lỗi chính tả.

Quả là, ghét của nào trời trao của đó. Hiện tại hắn lại được xếp đội cùng với một tên cao thủ nói sai chính tả.

Nhiều lần rất muốn đá đối phương, nhưng vì đối phương là người của nữ thủ lĩnh, mà hắn lại mang ơn nữ thủ lĩnh nên đành phải nhẫn nhịn cho tới tận bây giờ... cũng phải được 5 năm đi. Đúng là một kỳ tích.

“Xao? Ngươi lại rám bắt bẻ ta? Có tin hay không ta cắt trim ngươi sau đó đút đít, để ngươi thử cảm giác tự thông đít mình?” Sát Vương sửng cồ, hướng Lang Vương oang oang.

‘Lại nữa rồi!’ Các tiểu đội trưởng tại trong đại sảnh liền là nhìn nhau cười khổ, cái cảnh này cũng là thường xuyên sảy ra, chỉ cần hai người này thấy nhau sẽ như chó với mèo, cắn nhau loạn xạ.

Bọn họ chỉ là tiểu đội trưởng cấp thấp, thực không dám mở lời khuyên can.

“Được rồi, hiện tại trong lúc nguy cấp, ngài không nên náo loạn như vậy!”

Vẫn là bà Lan, vú em của Sát Vương đứng ra kéo lại tên đầu lĩnh hung hãn này.

“Dì Nan a! Hắn ta chê con a!” Hồng nũng nịu, cầm vạt áo sẫm màu của bà Lan mà lung lay, lắc lắc.

Bà thực không biết phải làm gì với con bé này.

Tuy độ tuổi đã là 15, giết người cũng là như ngoé, nhưng khi đứng trước mặt bà. Hồng, đầu lĩnh của Sát Vương vẫn là làm nũng như một đứa trẻ lên ba.

Thấy con nhóc này tại một bên than khóc, Lang Vương cũng không thèm quản, lập tức ra lệnh cho một tên tiểu đội trưởng dưới trướng.

“Cậu đi thông báo với các anh em, tạm thời chiến sự sẽ dừng lại. Cử đi vài anh em trinh sát, do thám xung quanh. Nếu thấy bất thường thì lập tức về đây báo!”

“Vâng!” Tên tiểu đội trưởng lập tức nhận mệnh rời đi.

Lang Vương tuy không giỏi đánh kế, nhưng hắn là cũng biết suy nghĩ trước sau.

Sẽ không có lý do gì bên tổng bộ lại bất chợt ra chỉ thị như vậy.

Mà dù không có lý do gì đi nữa, thì việc bọn họ tấn công hai cơ sở kia cũng là vô dụng nếu bên phía tổng bộ không đem quân đánh vào trung tâm của địch nhân.

Nên việc công kích hai cơ sở của Hư không thành là chắc chắn phải dừng rồi.

Cũng đâu đó khoảng một tiếng sau, tên tiểu đội trưởng vừa rồi được cử đi mới quay trở về.

Nhìn đối phương hớt hải chạy vào, Lang Vương liền cảm thấy không tốt, lập tức hướng tên tiểu đội trưởng hỏi.

“Có chuyện gì? Mau báo cáo!”

“Là là đội trưởng, người của chúng ta vừa rồi ra ngoài thám thính, phát hiện có mấy tên địch nhân tại hướng tây nam.

Tuy đã xử lý nhưng có vài anh em vì chống lại đối phương mà thiệt mạng!”

Nghe được tin tức này, Lang Vương cùng Sát Vương liền ngay lập tức chấn kinh đứng lên.

“Có biết là người của thế lực nào không?” Lang Vương nhíu mày nhìn về phía tên tiểu đội trưởng.

“Là người của Hư Không thành!”

Tên tiểu đội trưởng vội vàng trả lời.

“Quả nhiên...” Lang Vương xoa cằm.

“Bọn chúng phát hiện ra trúng ta chuẩn bị tấn công hai cơ xở, nên mới cho người tấn công trước sao?” Sát Vương suy nghĩ, đưa ra phán đoán của mình.

“Không, hai cơ sở kia nằm ở hướng nam, trong khi đó đám người này do thám tại phía tây nam, hẳn là nơi đó đang có một doanh trại tạm thời.

Nếu là vậy, khả năng cao bọn chúng đang muốn ngăn chúng ta quay trở về tổng bộ.

Chặn viện quân, cho hai bộ Binh Vương cùng Minh Vương nhanh chóng chết, sau đó mới hướng chúng ta công kích!”

Lang Vương nhíu mày lại, đưa ra suy luận của mình.

“Vậy phải làm xao?” Sát Vương cũng là lo lắng không thôi.

Nàng là biết, tổng bộ trước mạnh là có sư phụ nàng toạ trấn, hiện tại sư phụ không ở, nơi đó cũng là không có cao thủ tồn tại.

Cấp vương chỉ có một tên là đầu lĩnh của Minh Vương bộ, cấp hoàng là không có một bóng, như vậy khả năng cao sẽ bị tiêu diệt chỉ trong nháy mắt.

“Không được, trúng ta phải lập tức quay về tổng bộ!” Sát Vương quay người, toan dẫn quân rời đi nơi đây.

“Sát Vương! Không được càn rỡ!” Lang Vương tại một bên, ánh mắt tràn đầy nghiêm nghị nhìn về phía Sát Vương.

“Ngươi điên sao? Lếu không trở về tổng bộ, e là lơi đó sẽ bị tiêu riệt a!” Nàng thực không muốn tài sản của sư phụ mình bị tiêu diệt.

“Ngươi quên rồi sao? Vừa rồi tổng bộ có phân phó, bảo chúng ta để ý đám người này. Nếu địch đánh thì ta rút, nếu địch rút thì ta đánh. Đây thuần túy là câu kéo bước chân của địch, không cho bọn này quay trở lại chiến trường.

Vậy chắc chắn bên phía tổng bộ đã có kế sách, việc của chúng ta là phải câu kéo, tiêu diệt từng chút một sinh lực địch!”

Lang Vương hướng Sát Vương giải thích.

Hắn không biết tại sao bên phía tổng bộ lại đưa ra kế sách này mà không phải lập tức quay về, hoặc vòng qua trợ công, mà chỉ câu kéo đám người này, nhưng từ những gì đối phương có thể phán đoán, ngay lập tức đưa ra kế sách mà hắn chưa suy xét cũng đủ thấy tầm nhìn của người ra lệnh không tầm thường.

Khi bọn hắn còn định đem quân đi đánh thì bên kia đã ngay lập tức truyền ra mới chỉ thị, dừng lại tiến công, chỉ do thám và phòng bị xung quanh.

Quả nhiên, xung quanh nơi đây có một đạo quân đang đóng chốt tại hướng tây nam, nếu bọn họ đem quân đi đánh hai cơ sở kia, vô tình rơi vào thế gọng kìm.

Áp công từ hai phía, bọn họ là chết chắc.

Hẳn là bên phía tổng bộ nhìn ra điểm này, mới bảo bọn hắn dừng lại kế hoạch, chuyển sang đánh du kích.

Nếu đến nước này đối phương cũng tính được, thì chắc chắn tại tổng bộ là có đủ sức mạnh để chống lại đám người hư không thành, và bọn họ chỉ cần hoàn thành nhiệm vụ câu kéo đám người tại phía tây nam này mà thôi.

Bạn đang đọc Sáng thế chi chủ: Từ 65 triệu năm trước bắt đầu! sáng tác bởi thang24299
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi thang24299
Thời gian

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.