Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Săn Sói Phần 2

Tiểu thuyết gốc · 2560 chữ

Vì quá nhiều xác sói không thể mang về được nên ông Lương Chồn bảo Tùng Dịch chạy về bản gọi người đem xe bò lên đây, trước khi về Phong Lẩn dặn Tùng Dịch không được nói với ông Thái Dối là hắn đã giết được sói , bằng không nửa đời còn lại của Phong Lẩn sẽ tối tăm như bãi cứt chó. Tùng Dịch ban đầu không chịu nhưng sau khi Phong Lẩn đưa cho nó một cái đĩa CD mười mấy bài sex thì nó cũng vui vẻ nhận lời. Phong Lẩn cũng bảo hai lão thợ săn như vậy nhưng lão Lương Chồn nói :

- Không được, lão Thái Dối tuyên bố, nếu con gái lão chưa có chồng thì không thanh niên nào trong bản được lấy vợ sất, thằng con tao cũng vì vậy mà bỏ bản đi lang bạt, bây giờ có mày làm tốt thí, thì sướng quá còn gì, yên tâm, sau này mùng một ngày dằm thanh niên trong bản sẽ đến cúng viếng mày, lộc hưởng không bao giờ hết.

Phong Lẩn năn nỉ mãi rồi nói bộ lông con sói đen màu trắng sẽ cho hai ông ấy cả, rồi đưa chô mỗi ông một quyển tạp chí play boy, hai lão thấy không tồi nên cũng ưng thuận. Trưa hôm sau mấy mươi người hò reo vào rừng đánh xe bò theo đem hết chỗ sói ấy về. bọn sói bị lột sạch lông rồi đưa ra sân bãi để thui, hôm trước có một con sói ba cân không đủ chia, bây giờ thì người nào người ấy đều ăn nhòe thịt sói.

Phong Lẩn thấy ông Thái Dối với cô con gái Vân Dược thì giả vờ đem giấy bút ra ghi chép, Ông Thái Dối đi tới vỗ vai Phong Lẩn :

- Thế nào chàng trai, có giết được con sói nào không ?

Phong Lẩn cười cười lắc đầu, ông Thái Dối nói tiếp :

- Kém thế, cậu không xứng làm con rể ta, con gái ta xinh đẹp như vậy chẳng lẽ ế đến già sao ?

Phong Lẩn sợ lắm, hắn tranh thủ lúc ông Thái Dối đnag nói ăn thịt cầy thì lẩn ra một chỗ khác. thực ra bảo hắn giả vờ viết lách cũng không đúng vì từ sau khi săn thủy quái ở Mường La hắn đã bắt đầu ghi chép lại cuộc hành trình của mình, ước mơ hồi bé của hắn là được làm nhà văn nhưng bố mẹ hắn không cho hắn theo nghiệp văng chương, sau đó với đầu óc trong sáng như giấy than của mình hắn bắt đầu viết truyện sex rồi đăng đầy lên các web mạng. Bây giờ thì khác cái thứ hắn đang viết có vẻ khá hẳn hoi nhưng lời lẽ thì vẫn thô tục như hắn dùng ngoài đời vậy.

Mọi người đánh chén món thịt sói vô cùng vui vẻ, duy chỉ có một già làng có vẻ khá lo lắng, Phong Lẩn đến gần già làng hỏi chuyện, ông Tả Sau Nhiều năm nay đã bảy mươi mấy tuổi rồi, trước kia ông cũng là một thợ săn chuột có nhiều kinh nghiệm. Bấy giờ ông thấy Phong Lẩn đến hỏi ông Tả Sau Nhiều mới thở dài :

- Sói là loài vật thù rất dai, bây giờ ta giết đồng loại nó, sau này nó không những giết trâu giết bò mà ngay cả người chúng cũng không tha đâu, haizzzzz.

Ông cụ thở dài xong thì lăn ra chết, ấy vậy trên này người ta thật sảng khoái coi cái chết tựa lông hồng, ông cụ chết nửa ngày vẫn không ai để ý, đến tối gia đình đem đi chôn thế là xong, rồi mọi người lại vào nhà ăn thịt sói, chẳng thấy ai buồn bã gì. Phong Lẩn đem lời ông Tả Sau Nhiều nói cho ông Tưởng Điều và ông Lương Chồn nghe, hai người này đang mải đánh chén nên dell ai quan tâm.

Quả nhiên mấy hôm sau có ba người đi rừng làm nương mấy ngày không thấy quay về, Phong Lẩn lại theo chân ông Tưởng Điều và ông Lương Chồn lên rừng điều tra. Tới chỗ làm nương của ba người kia thì không thấy vết tích gì nhưng đi sau thêm một đoạn thì thấy một mảnh thi thể đã nát nhừ không biết của người hay thú vật, miếng thịt đỏ lòm hôi tanh kinh khủng, ông Tưởng Điều mới nói :

- Thôi rôi đây đúng là thịt người rồi.

Ba người lại đi tiếp vào tận trong rừng, trời đã âm u tối, Phong Lẩn phát hiện ra một cái lều bỏ không, ba người dừng chân nhóm lửa. Ngồi quanh đống lửa ông Tưởng Điều nói :

- Bọn tao thật dại khi không nghe lời mày, bây giờ có người chết rồi mới lo.

Ông Lương Chồn cũng thở dài :

- Mấy đứa trẻ con đi chăn trâu tao cũng lo lắm.

Bỗng có tiếng thở hồng hộc từ đâu vọng lại, rồi tiếng chạy thình thịch tới gần, ba người đứng lên rút súng thủ thế, thì ra đó là ông Kiên Sặc một người đàn ông trong số ba người mất tích. Ông Kiên Sặc vừa chạy vừa thều thào :

- Cứu cứu.

Ba người đỡ ông Kiên Sặc vào lều nghỉ ngơi, ông vừa ăn vừa kê, vẻ mặt không khỏi bàng hoàng. Hôm đó ba người đang đi phát nương thì đột nhiên thấy tiếng sói tru, ông Kiên Sặc hơi sợ nên gọi hai người bạn bảo quay về, nhưng hai người này nói bọn sói không dám bắt người, với cả ba người lực lưỡng tay lại có dao thì sợ mẹ gì.

Tuy thế ông Kiên Sặc vẫn cảm thấy gì đó không ổn, đó không giống cảm giác buồn ỉa, nên ông quyết định đi về, lúc vừa đi được một đoạn thì nghe tiếng kêu thất thanh của hai người kia, ông vội vác dao quay lại hỗ trợ. Nhưng lực lượng hai bên không cân đối, bên ông Kiên Sặc có ba người còn bên kia chiến tuyến có đến gần hai mươi con sói to lớn hung dữ.

Ông Kiên Sặc và hai người bạn áp lưng vào nhau thủ thế nhưng bọn sói quá đông, chúng nhanh chóng chia cắt đội hình ông Kiến Sặc, thấy tình hình không khả thi, ba người bạn thân thân ai lấy lo chạy về ba phía. Ông Kiên Sặc chạy vào trong rừng, may thay trèo lên một gốc cây mới thoát nạn. Nhưng bạn không có vẻ không được may mắn khi chạy vào nương, bố bề bị vây kín, ông Kiên Sặc chỉ nghe mấy tiếng kêu cứu rồi im bặt.

Ông Kiên Sặc bị bọn sói vây mấy ngày này không thể đi đâu, ban nãy lúc bọn sói bỏ đi ông nhìn thấy đốm lửa mới dùng hết sức tàn trèo xuống chạy lại đây, may mà thoát nạn. Ông Kiên Sặc ăn xong thì ngủ thiếp đi vì mệt, Phong Lẩn cùng hai người thợ săn bàn với nhau cách tiêt diệt đàn sói.

Phong Lẩn nói bọn sói là động vật quý hiếm không thể giết hại chúng được, mỗi con đều là nhưng cá thể cuối cùng của loài, bây giờ cần phải báo cáo lên hạt kiểm lâm để họ đề ra phương pháp sử lý. Trong thời gian chờ đợi thì bản Bo không nên chăn thả gia súc ngoài bãi hoang, người cũng hạn chế vào rừng một mình.

Ông Tưởng Điều thì nhất chí nhưng ông Lương chồn lại không, ông nói gia súc của nhà ông đã bị mất hai con về răng bọn sói, ông phải giết chúng lấy lông bán kiếm tiền, hai bên lời qua tiếng lại có vẻ khá căng thẳng. Đúng lúc ấy có tiếng chiêng trống nồi chảo đập vào nhau vang từ dưới bản lên. Ba người tạm thời dừng cuộc tranh luận, có vẻ bọn sói đã lên kế hoạch báo thù, bọn chúng đã tấn công về bản rồi.

Ông Kiên Sặc đã quá mệt không thể nào đi nổi nên Phong Lẩn nhận ở lại trông, còn hai người kia quay về giúp dân làng. Phong Lẩn ngồi bên đống lửa ngoài lếu, hắn cầm chặt khẩu súng trên tay, cây lao vẫn tựa vào đùi phải, chỉ cần súng hết đạn hắn lập tức sẽ cầm lấy cây lao thủ thế ngay.

Một lát sau tiếng súng dưới bản vang lên, có lẽ hai thợ săn đã về đến bản, tiếng chiêng trống cũng vơi dần, không biết họ đã bắn hạ bao nhiêu con sói nữa. Lúc này điều Phong Lẩn lo sợ hơn cả là tiếng súng sẽ lùa bọn sói lên chỗ hắn, với một mình hắn, giết một hai con thì không thành vấn đề nhưng mười mấy hai mươi con thì khó rồi.

Phong Lẩn ngồi quay lưng lại phía lều, đống lửa vẫn đang bập bùng bên cánh trái chỉ có bên phải và phía trước hắn đáng để lưu tâm. Thực chất hắn đã nảy ra suy nghĩ trèo lên cây thoát thân nhưng ở trong đại ngàn này thật khó có cây nào cho hắn trèo được, số là những cái cây này đều thẳng đứng như vách núi, phải lên bốn năm mét mới mọc ra chạc, mà hắn từ nhỏ đã ngu trèo cây nên không thể nào làm như vậy được. Phong Lẩn gọi ông Kiên Sặc dậy, hắn bảo ông mau trèo lên cây tự cứu lấy mình, lát nữa bọn sói đến thật thì hắn không rảnh tay lo cho ổng đâu.

Ông Kiên Sặc nghe lời, dù mệt mỏi lắm nhưng là người vùng rừng, thoắt cái đã leo lên cái chạc cây hơn bốn mét. Vừa trèo lên xong thì xột xoạt trong bụi mấy cây tiếng động làm cả hai giật mình, hai con sói nhảy ra trước mặt Phong Lẩn, Phong Lẩn là best Yasuo có mỗi con Nasus với Warwick này thì bõ bèn gì, Phong Lẩn cười khẩy nói lớn :

- Ngon thì nhào vào, bố mày xanh lắm.

Đột nhiên con Warwick kêu lên meo meo một tiếng, hơn chục con sói nữa nhảy ra bao vây Phong Lẩn, con nào con ấy gầm gừ nhìn thật khiếp, bọn chúng nhe hàm răng sáng quắc như gươm đi lại xung quanh. Phong Lẩn sợ toát mồ hôi đít nhặt lấy một cành cây đang cháy ném mạnh về phía bọn sói, nghe chát một tiếng cành cây bay dell đâu mất. Phong Lẩn giơ súng lên :

- Tao không muốn giết chúng mày, mau quay về rừng đi.

Nói xong Phong Lẩn giơ lên bắn chỉ thiên nghe đoàng một tiếng, bọn sói lùi lại có vẻ sợ tiếng súng, nhưng không được bao lâu bọn chúng lại từ từ tiến đến, Phong Lẩn gơ lên bắn cái nữa thì đ*t mẹ khẩu súng có mỗi viên đạn bắn hết mẹ rồi, đen vl.

Hết cách đành phải liều mạng chờ mọi người lên giải cứu thôi, Phong Lẩn rút cây lao ra cầm chắc trên tay. Bỗng một con sói lao vào định đớp vào tay hắn, Phong Lẩn lấy đít cây lao đập cái chát vào mồm con sói làm nó văng ra một bên kêu méo méo. Bọn kia tháy vậy cũng nhảy vào, Phong Lẩn không ngờ Xinzhao có nghày bị đàn Warwick quây như con thế này, hắn phất mũi lao vòng một vòng đập chúng một con nữa, nhưng bọn sói quá đông đã có một con khợp vào chân hắn.

Bọn sói không to hơn chó nhà bao nhiêu nhưng lực cắn khiếp thật, Phong Lẩn phải cố đứng vững trước cú cắn trời giáng đó, nếu hắn ngã ra thì coi như xong. Hắn giơ chân đá bốp một cái lại trúng một con, cây lao trong tay hắn múa đi vun vút xoẹt một cái lại trúng con nữa.

Hai bên giao quần một lúc thì Phong Lẩn đã thấm mệt, bên kia năm sáu con đã bị thương khá nặng, có con đã chết rồi, nhưng Phong Lẩn cũng không khá hơn, một bên chân hắn chảy máu đầm đìa, một tay cũng tê dại không còn cảm giác. Phong Lẩn chống cây lao xuống đất cố đứng vững, mắt hắn đang hoa đi vì mất máu, đột nhiên một con sói từ sau lưng nhảy lên húc mạnh vào Phong Lẩn làm hắn ngã dúi dụi, bọn kia chỉ trực vậy lao tớ cắn xé.

Phong Lẩn co người lại, hai tay ông mấy gáy cố gắng che chắn những chỗ hiểm yếu như bụng gáy, mặt. Vì hắn mặc khá nhiều áo nên bọn sói mất một lúc không cắn được qua thịt hắn, Phong Lẩn bất thình lình rút con dao nhỏ ra đâm lia lịa, hai ba con sói đã trúng dao lùi lại, nhưng bọn sói đông quá Phong Lẩn lần này đành chịu chết.

May sao giữa lúc thập tử nhất sinh thì Đoàng Đoàng Đoàng, mấy tiếng súng vang lên , bọn Warwick thi nhau chạy toán loạn bỏ lại Phong Lẩn co người nằm như chó trên mặt đất. Vài người trong bản đã lên tiếp ứng kịp thời, nếu không sự đẹp trai của Phong Lẩn từ nay sẽ mất tích trên giang hồ.

Họ đem Phong Lẩn về bản chăm sóc, hôm sau Phong Lẩn tỉnh dậy, người hắn vẫn còn đau nhức khắp chỗ, trước mặt hắn là Vân Dược đang ngồi cười ahihi. Phong Lẩn giật mình nghĩ thầm :

- Ăn lol rồi, tấm thân ngọc ngà của ta đã bị con quái vật kia vấy bẩn rồi.

Hắn đang khóc thút thít thì có mấy người bên ngoài đi vào, ông Thái Dối giới thiệu anh Bình Phuồi là hạt trưởng hạt kiểm lâm đến để giải quyết vụ việc.

Anh Bình Phuồi nói đàn sói này cực kỳ quý kiếm, không thể giết chúng đưuọc, không thì loài sói sẽ chính thức tuyệt chủng ở Việt Nam. Hạt kiểm lâm đã có phương ấn giải quyết, mọi người không cần lo lắng, vài hôm nữa các chuyên gia sẽ đếm giám định mẫu gen của bọn sói rồi đưa chúng tới khu bảo tồn thiên nhiên, tránh ảnh hưởng tới cuộc sống người dân.

Vậy là chuyện đã được giải quyết xong xuôi, tối đó cả bản lại mở cỗ ăn mừng, ai ai cũng vui trừ Phong Lẩn. Đêm đó hắn hạ được năm con sói thành ra ông Thái Dối bắt Phong Lẩn làm con rể ổng, vậy là nửa đời còn lại của hắn đã như rớt xuống vực thẳm rồi. Nhưng Phong Lẩn là người kiên cường, nào có chịu, đêm đó, hắn trốn ra khỏi bản chạy liền mấy cây số xuống lấy con xe dream tàu bỏ đi ngay. Sớm hôm sau ông Thái Dối cho người đuổi theo bắt Phong Lẩn nhưng không kịp nữa, Phong Lẩn đã cao chạy xa bay rồi. Hắn lại dong ruổi đi tìm thử thách mới cho bản thân.

Bạn đang đọc Săn Quái Vật sáng tác bởi rabitch
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi rabitch
Thời gian
Lượt đọc 84

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.