Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Nhiệm vụ đầu tiên.

Tiểu thuyết gốc · 1239 chữ

( tác không lười.

Căn phòng tắt đèn mọi thứ rơi vào bóng tối, đột nhiên nhiên một gương mặt sáng rực kinh dị hiện ra. Thực ra là thằng tác cầm đèn chiếu lên mặt tao không khí. Tác nói cho mà biết mọi sự điên loạn của thằng main từ đầu đến giờ chỉ là khai vị mà thôi rồi đây mấy chế sẽ hiểu, quay đầu là bờ. Bị sang chấn tâm lý không đùa chữ nào đâu, tác không thể kiểm soát con quái vật này được không thì tác đã chẳng nhồi cái hệ thống vào để kiểm soát hướng đi.)

Chiến sử dụng sức mạnh khổng lồ của mình liên tục bật nhảy qua những con đường và phòng ốc, thân pháp đầy giản dị tự nhiên nói hoa mĩ là vậy chứ nói toẹt ra thì không khác một con tinh tinh dùng man lực cả đi đến đâu phá hoại công trình đến đó, chỗ thì dẫm nát ngói nhà đoạn thì vịn tay bửa cả thương nhà người ta.

Nếu đúng ra thì từ lúc ở dược phòng thì mọi người phải phát hiện nhưng hành động không chút kiêng nể gì của chiến rồi mới đúng, nhưng chắc là cái sự hỗn loạn tìm trẻ lạc này của Hàn gia đã che đi hết mọi động tính như gỡ nhà của chiến.

Trước mắt tường biên giới của gia tộc ngày càng gần, Chiến dùng sức bật mạnh vượt qua. Chân chưa chạm đất một âm thanh quen thuộc trong đầu vang lên.

(Hệ thống thông báo,Nhiệm vụ giải cứu thiên tài. Hàn Ngọc Tuyết kẻ có thiên tư trở thành nữ võ thần hiện đang rất cần sự giúp đỡ của ngài hãy trợ giúp có lẽ sau này sẽ đem lại lợi ích to lớn cho ngài.)

(Độ khó A.)

(Phần thưởng ngũ cấp pháp bảo rút thưởng x1, ngẫu nhiên rút x3.)

Chuyền vào não là hình ảnh một người con gái hết sức rõ ràng chi tiết.

Chiến nhướn mày lên, đúng là một công đôi việc ha.

Lúc này bên ngoài bình an thành một thân ảnh con gái ẩn sau áo chùm đen đạp bộ pháp huyền ảo nhanh nhẹn như một u linh xuyên qua những tan cây mỏm đá giữ cánh rừng tối tăm.

Dẫu cho hai chân của phàm nhân mỏi nhừ vì sử dụng bộ pháp đáng nhẽ phải dùng linh lực để phát động, trước đây nó nhẹ nhàng không tốn sức mà giờ khó khăn đến vậy. Trán với tóc bết dính lại vì mồ hôi rồi chảy xuống làm hai con mắt cay xè, thì cô vẫn phải chạy nếu không trở về nơi đó tương lai cô sẽ sống như như một con giòi bọ giữa đóng ô uế nhầy nhua bẩn thỉu.

Nhưng con người có giới hạn không phải ai cũng như một thằng phát rồ nào đó, mệt mỏi bộ pháp sai nhịp cô vấp ngã một viên đá sắc gim chặt vào đầu gối chảy ứa máu. Mặc kệ cơn đau ý chí muốn chạy tiếp những tiếc rằng cơ thể đã không cho phép nữa rồi.

Mãi một lúc có mới dãy dụa đứng lên cả người lem nhem bùn đất, nhưng hai đội mắt tuyệt đẹp đó vẫn đẹp màu kiên quyết như vậy. Từng bước cơ lết đầy khó khăn kê cành cây của lên lên quần áo rồi da thịt biết là vô vọng không thay đổi được gì nhưng cái ánh mắt đó cái chí này, cho dù chuyện tồi tệ nhất có thể sảy ra nhưng kẻ đối diện với ngày mai không thể là sâu bọ, mà chỉ có hai loại đó là một nữ võ thần hoặc một con ác quỷ.

Mùi máu luôn thu hút được kẻ tham lam.

Tiếng ồn ào ngày càng gần đang sau cô gái nhỏ là khu rừng đã sáng rực bằng những ngọn lửa đỏ rực như ánh mắt của những con quỷ.

Liên tục là tiếng hét lớn.

Ở đó con bé ở đó.

Phát ra từ miệng nhưng kẻ trước đây tung hô cô như là tiên nữ hạ phàm, giờ thì nhìn chảng khác lũ sói hung tàn biết mặc quần áo thôi.

Cô rút thanh kiếm sau lưng ra thế đứng xiêu vẹo dần ổn định lại ánh trăng như ánh đèn sân khấu tôn thân ảnh nhỏ đẹp như bước ra từ một bức tranh nữ kiếm tiên dù chân nhuốm máu quần áo nhếch nhác rách nát.

Giữ những đôi mắt thèm thuồng nhìn con mồi của những con soi, thì có một đôi mắt nhắm nhiên lại cả người chủ nhân nó run lên bần bật trước cơn phê cảm xúc quá mãnh liệt, Chiến vội lau nước miếng lơi khoé miệng tự nhủ phải dữ hình tượng thật tốt xuất tràng phải thật phong cách phải thật chất. Nhưng vừa mở mắt ra thấy khung cảnh Hàn Ngọc Tuyết không dùng bất kì linh lực một một người một kiếm như khiêu vũ giữa vô vàn võ kĩ của các hạ nhân đến con cháu gia tộc hàn gia thậm chí có cả những kẻ ngoại lai, thêm combo mùi máu sốc thẳng lên mũi. Chiến ngay lật tức gục ra đất.

-"Không ổn rồi không ổn rồi hốc nhiều quá mất kiểm soát rồi! Nhưng mà sao nó sướng thế, vì đây mới là tiên hiệp yêu hận tình thù nghịch thiên cải mệnh. Chứ không phải cái gì phàm tiên gì cả. Ôi mẹ ơi phê đến tận óc hừ hừ"

Trước khung cảnh hỗn loạn những lời lẩm bẩm đến hành vi bất thường của Chiến chẳng có bất kỳ sự chú ý nào.

Mà tai chiến vẫn nghe thấy một số lời nói.

Hàn Ngọc Tuyết cô thật ích kỷ không suy nghĩ đến một chút nào đến gia tộc........

Uổng cống gia tộc bồi dưỡng.......

Chấp nhận số phận đi.....

Nhưng câu nói mà Không biết Hàn Ngọc Tuyết nghe thì thế nào chứ Chiến hoàn toàn bị chốt hạ rồi.

Đúng rồi ích kỷ tham lam mục nát bay đây trong không khí, thôi như một bãi rác vậy.

Giữa âm thanh hỗn loạn bắt đầu xuất hiện một điệu cười khực khực phát ra từ cổ họng xuyên qua những kẽ răng nhọn hoắt.

( Bỏ mẹ rồi nó lại cười rồi, báo động mất kiểm soát.)

Không hổ danh tiên tài kiếm đạo của mình. dùng cơ thể nữ tử phàm Nhân, đao quang kiếm ảnh làm sân ánh trăng làm đèn kiếm chiêu như điệu. Uyển chuyển mà sắc bén kiếm kiếm ngang đầu rơi. Mẹ nó đẹp!

Nhưng có nhiều người lại không thích cảch này

Một thân ảnh già lua râu tóc bạc trắng chuẩn phong thái tiên nhân trong chuyền thuyết mặc dù là một đứa ất ơ kết đan quèn. Chắp tay sau lưng ngự kiếm phi hành đến giữa chiến trường vỗ ra một trưởng không phân biệt địch quét bay mọi thứ vài tên xấu số hóa thành thịt nát, tất nhiên lão giả này có vẻ nhằm đến Hàn Ngọc Tuyết nên phần lớn uy lực không tác động lên cô nhưng với một người thường vậy là đủ uống một bầu rồi.

Thân ảnh nhỏ bé bị hất ra thanh kiếm vỡ vụn.

Bạn đang đọc Sắc dục vĩnh hằng. sáng tác bởi hieu534
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi hieu534
Thời gian
Lượt thích 3
Lượt đọc 14

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.