Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chuẩn Bị

Tiểu thuyết gốc · 1262 chữ

Những bức tranh cổ điển trên tường, những bức rèm lớn và những chiếc đèn chùm lấp ló ánh sáng tạo nên không gian uy nghiêm và trang trọng. Tuy nhiên, dưới vẻ ngoài hoàn hảo đó, có một sự căng thẳng và đầy sát khí của những người cấp trên đối với những kẻ phía dưới

“ Thưa … ngài công tước, thần đã cố gắng nhất có thể… nhưng có lẽ… tiểu thư phải sống với tình trạng này nữa thôi ạ…”

“Chậc … thôi được rồi ngươi có thể đi ”

Bước chân của pháp sư đang bước đi như một nhịp đồng hồ đếm ngược. Sự căng thẳng cầu mau chóng có thể thoát khỏi biệt thư của dòng tộc Lorlanthe, sau khi đối mặt với sự sợ hãi .

Ở đâu đó, một ánh mắt lạnh lùng như băng giá luôn theo dõi bóng người pháp sư đó đi, như một bóng ma luôn ẩn hiện trong bóng tối nép sau cánh cửa

“Con nhìn gì vậy Ayliana?”

Tay ngài công tước nhẹ chặn lại cánh cửa đang đóng vội, ngài từ từ mở cửa lộ ra một cô bé mặc chiếc váy ngủ xoè trắng với sợi tóc vàng bồng bềnh, óng ánh dưới ánh sáng mờ của nến. Trong căn phòng tối, không có ánh sáng ngoài những tia sáng mờ từ những cây nến chảy sắp hết. Cô khẽ hỏi:

“Người nãy có vẻ ghét bỏ con lắm… nhỉ”

Một câu nói nghe có vẻ ngây thơ pha chút vẻ hờn dỗi, nhưng chứa đựng sau đó lại che dấu thâm tâm sát khí.

“Dạo gần đây… cha khá thích nghe đi nghe lại những từ ngữ vô nghĩa của bọn họ …cha biết nó khá tồi tệ không ?”

“Ta nghĩ con hiểu lầm ta rồi! Ta nghe danh của tên pháp sư này rất giỏi, nên ta muốn thử chữa cho con thôi “

“Cha lần nào cũng vậy! cha có biết ánh mắt của hắn đã diển tả điều gì không…?” Cô nghiêng nhẹ đầu

Phải, ánh mắt đó không thể hiện sự đồng cảm hay tình thương. Thay vào đó, nó tràn đầy sự kì thị, như đang nhìn con quái vật. Ayliana cảm thấy mình bị đánh đồng với một thứ không đáng tồn tại, một thứ không xứng đáng được nhìn thấy.

“Cha khiến con càng bị xa lánh do những tin đồn phê phán như một lưỡi dao sắc bén đó đấy!”

“Ta chỉ muốn con được thoát khỏi tình trạng này thôi!…đến lúc đó con có thể được mọi người ái mộ và quý mến như trước”

“Con nghĩ điều đó không xảy ra đâu… xin cha hãy đi cho!”

“Ta biết con đang giận ta! thậm chí là hận ta… nhưng ta mong còn hiểu rằng ta đang muốn tốt cho con… ta xin lỗi”

Ngài công tước nhẹ nhàng đóng cửa lại, âm thanh của gỗ va chạm tạo ra tiếng kêu nhẹ nhàng, như một lời chào tạm biệt. Ánh nến mập mờ vẫn tiếp tục chiếu sáng, tạo nên không gian bí ẩn. Ngài công tước bỗng nghưng đóng cửa lại. Ayliana khẽ nhòm qua khe cửa nhìn ra ngoài. Lúc đó ngài ấy trông như đang chứa đựng nỗi buồn man mác và nói:

“Ayliana! chúc con sinh nhật 13 tuổi vui vẻ…con gái yêu của ta”

“Kéttt…” thứ âm thanh báo hiệu cánh cửa kia đã được khép lại. Ayliana quay nhẹ và đi tới phía giường, ngồi phịch xuống ga trải giường trắng muốt. Cô cúi người cầm chiếc gương lên,trên gương Ayliana hiện ra như một bức tranh điêu khắc. Khuôn mặt cô ấy đẹp đến mê hồn, với đôi mắt sâu thẳm và như một viên ngọc thạch tím kiêu sa. Tóc cô dài và mượt, màu vàng óng ả, như những sợi tơ vàng của nắng mai. Nhưng khi cô vén mái tóc đang rũ bên mắt còn lại,khi này cô thấy tim mình như hẫng mất một nhịp. Cô mím chặt môi vén tóc xuống trở lại

“Chắc hắn ta thấy ghê tởm lắm nhỉ”

Cô mỉm cười nhẹ trong đau khổ cô nhíu đôi mắt lại cúi gầm mặt xuống, những suy nghĩ tiêu cực hiện lên trong tâm chí cô như kẻ nào đó đang thì thầm vào tai và nguyền rủa cô.

Cô nhẹ nhàng nằm xuống chiếc giường mềm mại, tóc xoã dài bồng bềnh ra xung quanh. Hàng mi của cô nhẹ nhàng nhắm lại, đôi mắt dần chìm vào trong giấc ngủ. Lúc bấy giờ căn phòng cô như một thế giới riêng biệt với bên ngoài một thế giới không có hai chữ “thời gian”, bình yên nhưng như thể mọi thứ đều dừng lại, chỉ còn lại sự lạnh lẽo của không gian vô tận mà thôi…

Một lúc lâu sau, có một cô hầu gái nhẹ nhàng kéo rèm cửa sổ ban công. Cô hầu gái đứng bên cạnh giường, nhẹ lay vai của Ayliana đang say giấc ngủ trên giường.

Ayliana tỉnh dậy trong cơn mơ màng, cô thuận mắt nhìn ra ban công bây giờ là khung cảnh tĩnh lặng của một buổi tối mới. Bầu trời đen đặc, như một tấm thảm vô tận, trải dài từ chân trời đến vô cùng. Ngàn vì sao lung linh, như những viên kim cương lấp lánh, tạo nên một hình ảnh đẹp đến kỳ diệu.

“Thần sẽ chuẩn bị cho tiểu thư Ayliana thật chu đáo để tiểu thư có một buổi tối sinh nhật vui vẻ ạ! ngài công tước và phu nhân đã tổ chức một buổi tiệc sinh nhật gia đình cho tiểu thư đó ạ”

“Cho ta sao!? họ thật phiền phức mà”

“Tiểu thư đừng nói vậy ạ! hai người họ đã rất tâm huyết cho sinh nhật tiểu thư lần này sao cho thật đặc sắc đó”

“Thần xin phép người để thần chuẩn bị ạ”

Lúc này Ayliana không phản đối thuận theo cô người hầu chuẩn bị.Lúc này cô người hầu vén mái tóc đang rũ bên mắt còn lại của cô thì cô người đứng hình vài giây, bỗng nhiên nói

“Tiểu thư à !… người bị như thế này từ bao giờ vậy ạ”

“Khi ta vừa tròn 4 tuổi”

“Người đã làm gì khiến nó như vậy ạ? Thần chạm vào người có đau không ạ?Người bị ai bắt nạt sao?...”

Những câu hỏi liên tiếp của cô hầu gái khiến Ayliana ngạc nhiên, chưa ai hỏi cô nhiều như vậy trừ cha mẹ cô và quan trọng người hầu gái này không nhìn cô bằng ánh mắt sợ hãi chút nào. Cô khẽ hỏi: “Tên ngươi là gì vậy”

“Tên thần không quan trọng đâu ạ!Quan trọng là ...”

Ayliana bịt miệng cô hầu gái lại ngăn cô hỏi một tràng dài nữa,sau đó nhẹ nhàng bỏ ra và hỏi lại

“Tên ngươi là gì?”

“Tên thần là Ivy thưa tiểu thư” cô hầu gái tròn mắt trả lời tay chụp lại miệng vì bị bịt hơi chặt mặt hơi nhăn xíu

“Ta xin lỗi Ivy! Ta bịt hơi chặt”

“Không sao đâu ạ! Giờ thần sẽ chuẩn bị cho tiểu thư tiếp đây ạ”

“Ờm tiểu thư ơi! Bây giờ có một chút vấn đề ạ” cô hầu gái bối rối

“Mặt ta hả?”

“Không ạ!Ờm hiện giờ thần thấy là tiểu thư ….” Cô hầu gái vừa mở tủ đồ vừa nói “Tiểu thư không có bộ đồ nào hết ấy ạ!!”

Bạn đang đọc Rồi Một Ngày, Ta Sẽ Được Chấp Nhận sáng tác bởi quynhyru
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi quynhyru
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 4

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.