Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Liệt sát

Tiểu thuyết gốc · 1242 chữ

Chương 9: Liệt sát.

Dùng lực dây mượn đà thân thể Thạch xoay ngay trên không tủng đoản đao trên tay thay cho lưỡi hái của tử thần, cắt cổ bất cứ con heo nào dám lại gần, một lần kéo dây là một lần Thạch tàn sát một lượng lớn thịt làm bánh chưng tốt nhất, tất cả heo ở đây chỉ là phàm nhân nhưng số lượng nếu gặp người thường cũng có thể nhờ vào đó mà mài chết từng người vì hết linh lực, nhưng tụi nó tính sai một bước đó là Linh lực của Thạch là vô hạn.

Hắn bay qua bay lại như chim nhưng con heo đen kia không để ý lắm những con heo đã chết, mắt nó nhìn chằm chằm vào Thạch, như đang cố gắng đọc từng chiêu thức của hắn.

Hảo huyền.

Thạch chỉ chửi một tiếng đồ của hệ thống dễ gì đọc, hắn lấy một thế tam giác của dây, tốc độ nhanh như đại bàng nhắm đến con heo đen hai cánh tay là hai thanh đao, một là nguyên bản của hắn, một là cướp của một con heo bị hắn giết.

Như một phép tất yếu con heo đen đưa vuốt heo của nó lên một tấm thuẫnđỏ xuất hiện trước mắt nó mà trong thân thể của nó ngay tại bụng một cái miệng đầu máu và răng nanh xé bụng mà ra.

-Keng.

-Khiếp như vậy.

Mượn hàng loạt sợi dây Thạch lui về phía sau, hắn nhìn chằm chằm con heo, đòn đánh vừa rồi Thạch chỉ là thử hàng mà thôi, một linh sĩ tầng 9 khi chsu ý vào hắn muốn giết chết bằng tu vi Linh sĩ tầng bảy đỉnh cao là rất khó, điều đó dẫn đến nãy giờ tuy có tấn công nhiều lần nhưng chưa lần nào hắn dùng toàn bộ thực lực vào đòn đánh cả.

Hắn chỉ đang cố tìm ra sơ hở mà thôi, trong khi Thạch muốn ói cả ra ngoài thì từ trong cái miệng mới mở ra từ bụng con heo hai cánh tay trẻ con từ trong đó thò ra ngoài.

-Má.

Thạch nổi khùng gầm lên 10 sợi dây lấy thế cung tên tăng tốc độ của Thạch lên cực hạn như một luồng sáng hắn phóng về phía con heo.

-Ịt. Con heo kêu lên một tiếng cánh tay như có thần tính lao ra túm lấy một cái xác heo đã chết kéo lại với tốc độ vô cùng nhanh chóng.

Cái miệng trên bụng mở to đến mức con heo như ngã cả người ra phía sau.

-Cái này.

Thạch chém một lần nữa công cốc vào tấm khiên đỏ kia, nhưng không phải công cốc lắm, mà tấm phù chú tạo khiên của con heo cũng đã có vết rạn bên trên, linh lực trên đó cũng ảm đạm phai mờ dần đi.

-Không phải chứ.

Thạch thấy hai cánh tay của con heo thò ra lần nữa hắn hơi cảm nhận một tí sau đó sắc mặt vô cùng đặc sắc, nhưng không chậm chạp hắn lại di chuyển về phía hai cánh tay đang thò đến, thân xoáy như con quay chém về hai cánh tay ấy, nhưng tốc độ lại chậm một nhiệp.

Mà Thạch có thể cảm nhận rõ ràng con heo đang nhìn về phía hắn nở một nụ cười dài ngoắc mang tia khi mà một cái xác heo chết nữa bị bụng nó chén sạch.

Và tu vi của nó Thạch có thể cảm nhận lại tăng lên một tí sức mạnh của nó đã trở nên mạnh mẽ hơn rất nhiều.

Thạch cũng không hề dừng lại, tiếp tục quan sát hướng đi của cánh tay hạn chế tối đa việc an xác chết của nó, mà còn phải hạn tăng tốc giết chết các con heo đang còn sống, vì Thạch có thể cảm giác rõ ràng tất cả bọn nó đều như lên cơn thèm dưa cải thay vì tấn công Thạch chúng nó lại vùi đầu vào ăn xácđồng đội mình và kinh ngạc chưa, tụi nó đang bắt đầu có tu vi thay vi phàm nhân.

Số lượng heo thật là quá nhiều, khiến cho Thạch cũng muống bỏ chạy, nhưng cuối cùng hắn quyết định phải khám phá ra bí mật gì ở đây, có liên quan gì đến con mèo hay không, nên hắn lại gầm lên, tay chân như phát cuồng hóa thân thành một cái máy xay thịt, càn quét tất cả mọi thứ bằng kiếm và các khung tơ nhện của hắn lấy bốn phương 8 hướng mà hình thành biến không gian nơi này như một bó tơ nhợn cực kỳ sắc bén heo chết đi hóa thành từng mảnh nhỏ rơi vãi trên đất.

Một trận cuồng phong cuốn qua rạch nát tất cả những con khôi lỗi hình người.

Mèo con trái chưởng một đợt cuồng phong phải tạo một cơn lốc đánh chiếm dần vào trong lâu đài cửa của lâu đài đã bị nó phá nát từ bao giờ, hàng loạt khôi lỗi như hóa thành cát bụi thế công của con mèo là vô cùng kinh khủng gió rít đầy phòng thậm chí còn có từng luồn âm công vọng qua vọng lại.

Ngay khi đánh đến giữa sân tầng một của lâu đài, từ bên trên trần nhà bỗng nổ tung một lần.

-Đùng.

Chỉ một tiếng đơn giản nhưng kéo theo đó là một bóng hình vô cùng lớn từ bên trên rơi xuống.

Chấn rung cả mặt đất những con rối cách đó mười mét đều hóa thành mạt phấn.

Mèo con quay người lại nhìn thứ trước mắt, đây là hình dáng của một thân thể khôi lỗi hình mèo khác, to lớn khó tin, lông mèo màu xám bạc vô cùng sinh động và chân thật, chỉ có mắt là lúc nào cũng nhắm lại.

Mèo con nhìn thân hình đó thân thể hơi rung lên bần bật một tiếng thất thần trong một giây.

Một cái miêu trảo bắn đến đập ngang người nó tốc độ vô cùng nhanh, khôi lỗi này có thân thể ít nhất cũng phải là linh sĩ tầng 9 hay còn nói thể sĩ tầng 9.

Mèo con như một viên đạn bay trên không trung nơi nó đi qua nơi nó va chạm đều chấn động cả một vùng như một lưu tinh lao thẳng, gặp thần giết thần gặp phật giết phật, nhưng mọi thứ sẽ đỡ tệ hơn nếu đó là mèo con tấn công, cuối cùng nó chỉ dừng lại khi va vào vách tường rắn chắc, sau lưng là không ít khôi lỗi bị va chạm đến hủy diệt.

Khôi lỗi kia không có dấu hiệu gì cho thấy nó sẽ dừng lại mà còn mượn thế lao đến.

-ông nội.

Mèo con ngẩn cái đầu đầy máu mặc kệ sau lưng cả mảng máu đang chảy ra nhuộm đỏ cả lông trắng tuyết của mình, nó gằn giọng thốt ra hai chữ đầy lăng lệ.

-Đùng.

Trên chân nó một thanh kiếm ngọc xuất hiện nó nắm chặt sau đó nhanh như chớp tất cả thương thế lấy tốc độ mắt thường cũng có thể thấy sự hồi phục kia.

-Thứ lỗi cho cháu.

-Đùng.

Một tiếng nữa vang lên, trận chiến bắt đầu.

Bạn đang đọc Rạp xiếc trung ương, tại tu tiên giới sáng tác bởi DINHNGOCTHACH
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi DINHNGOCTHACH
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 3

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.