Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chạy

Tiểu thuyết gốc · 1362 chữ

Gió rít gào bên tai, Thạch chỉ cảm thấy đòn đấm của mình như đập vào một tấm đệm mềm mại.

Mà tai hắn đau nhứt kịch liệt.

-Dò thông tin.

Thạch gào lên, trong khi nhảy ra xa, mắt cũng nhìn chăm chú con mèo.

-Tên: ???

-Tuvi: ???

-Hệ Lực: ???

Lần lượt dò xét nhưng bất lực, Thạch chỉ có thể tiếp tục bịt hai tai của mình, và tránh tiếp xúc với con mèo kia, chỉ có thể như vậy.

-Âm thanh, hệ gì thế này.

Thạch tự hỏi, hắn đã lùi một khoảng rất xa né luôn cả lá cờ đen mà con mèo vẫn truy kích.

-Mẹ bà mày.

Thạch chửi một cái, tay bắn ra một sợi tơ niếu lấy một hòn đá to ném về con mèo.

-Nhóc con, ngoan ngoãn làm chiến tướng dưới mông tiểu gia.

-Thế còn đánh tao.

Mèo con vừa đánh vừa nói.

-Ta phải đánh cho nhóc con như ngươi phục mới thôi.

-Phục ?? Phục con mẹ gì cơ.

Thạch đáp trong khi né đi một vòng sóng âm bắn tới.

Hắn chỉ có thể dùng các dây tơ bao quanh mình vài mét, dây nào rung lên thì hắn xóa xổ dây đó, tránh lực lượng truyền về bản thân, mà nhờ đó biết được đòn đánh hướng nào.

-Tiểu tử, ta thấy ngươi cũng thông minh và có bản lĩnh đấy không như bọn phế vật kia.

Mèo con nói một câu quân tử hơi dừng tay một chút, Thạch biết nó dư sức đánh nữa nhưng mà đang muốn đàm luận, Thạch cũng không vừa bản thân nhanh chóng hấp thụ linh khí xung quanh, linh khí như thủy triều tràn đê trôi vào trong cơ thể Thạch hắn không chuyển hóa thành linh lực nữa, mà chỉ dùng thẳng, đây là đặc quyền của hệ thống.

-Đi cùng ta chinh phục vũ trụ này. Con mèo đứng thẳng hai chân lên khoanh hai chân trước trước ngực.

-Mèo đi hia cũng muốn bắt tao làm culi, mơ hảo quá.

Thạch đáp lời.

-Hừm, culi là gì?

Mèo hỏi.

-…

Không gian im lặng một tí nhưng rồi con mèo lại nói tiếp.

-Đi theo ta, ta sẽ cho ngươi thấy làm chiến tướng của tao sẽ được gì.

Mèo con nói sau đó bỗng dưng vươn lên chân trước, chân nó phì phì nhìn cưng xỉu, nhưng với Thạch hắn chỉ cảm thấy toàn thân bỗng nặng trịch.

Sau đó là bay lên cao cách mặt đất 50cm thì dừng lại con mèo quay người đi về một hướng mà Thạch cũng bị kéo lơ lửng theo, dù làm sao cũng không thoát ra được.

-Thả ra,.. thả bố mày ra…

Thạch gào thét nhưng chỉ thấy con mèo nhảy lên một gốc cây, mà Thạch cũng bị kéo bay lên theo, không cầu kỳ không nhẹ ngàng, Thạch đập mặt vào một nhành cây tím cả đầu.

Không gian thần bí nơi này là một khoảng đen tới tối mịt nuốt chử bất cứ loại ánh sáng gì, bên trong chỉ có hơi thở đều đặn theo từng nhịp không nhanh không chậm hàng ngàn năm qua, nơi đây cũng chỉ có hơi thở đó, nhưng bây giờ thì khác còn có một đợt bước chân nhẹ nhàng, vang vọng giữa không gian.

Một con mắt sáng rực bỗng mở lên, con mắt uy nghiêm hung tợn khiến người nghẹt thở.

Mà bây giờ trước con mắt là một bóng người bình thường, bóng người trước con mắt quả chỉ như người đứng trước một ngọn núi.

-Cút.

Con mắt hơi chớp động một chút rồi nó tiếp tục nhắm lại…

-Bao năm rồi ngươi vẫn vậy…

Một giọng nói khác vang lên, kéo theo đó là một tiếng nổ vang to lớn.

Không gian đen tối bỗng dưng xuất hiện một năm đấm lớn hơn cả cái nhãn cầu kia, mà bên cạnh đó cũng con mắt vừa khép lại cũng mở ra, một tiếng xiềng xích vang lên…

-Hừ hừ hừ hự hự.

Tại bí cảnh một tiếng lại một tiếng vang nhỏ nhẹ vang lên. Thạch chỉ biết than thở hắn thật sự không muốn nhìn cảnh đồi trụy như này, thật sự không muốn, nhưng chịu, con mèo trắng đang ở bên cạnh hắn muốn, dù có lá cây che đậy không ai biết là bọn hắn đang nhìn lén nhưng vẫn cảm thấy tội lỗi.

-Con người các ngươi thật là hoang dâm vô độ.

-Đừng đánh đồng nha mày.

-Thì đó như nhau, mới chỉ đi dạo một ngày mà thấy hơn ba vụ dùng kiếm thịt đâm người.

Con mèo nói, mặc kệ Thạch phản đối ra sao, nó đều quy rằng con người tà dâm luôn có quỷ theo sau :))

-Thì phắn mẹ mày đi còn ở đây ngồi xem làm gì.

Thạch nói rít qua kẽ răng.

-Không được, tao phải độ hóa bọn này thôi.

Mèo tiếc rẻ trong khi mắt tròn vẫn nhìn qua những tán lá của bụi cây rậm rạp xem cảnh nóng.

-Thả tao đã.

Thạch nói, hắn bị nắm thế này đã tới một ngày, không nhiều nhưng với Thạch thì nhiều, đi với con mèo nào, chính xác là luyện cách nói chuyện.

-để làm gì, tham gia tà dâm à.

Mèo hỏi, mắt léo lên một tia sáng.

-Nhà tao có nuôi 12 con mèo cái cho đủ bộ thập nhị…

Là một con mèo thông minh, mèo con biết ngay, lông trắng dựng đứng cả lên , đuôi quoắc lại.

-Vợ ta ở nhà chém chết.

Mèo nói mắt liếc liếc lên trời nhưng lại nhìn xuống dưới.

-Đệt.

Thạch bất lực, một con mèo thành tinh còn có vợ.

Lại qua vài phút nữa cuộc chiến kia vô cùng căng thẳng đã dừng lại kết quả bên nữ giới chiến thắng, mà bên nam giới thì ngất xỉu.

Khiến Bạch miêu phải thở dài ngao ngán. Lôi Thạch từ trong bụi đi ra. Ngang nhiên đi qua mặt cô gái.

Những lúc như này Thạch chỉ muốn cắm đầu xuống lỗ. Đường đường thanh niên 17 mười tám tiêu sái anh tuấn không có, mà bị một con mèo kéo bay đi lung ta lung tung.

Cô gái thì không tệ mặt rất tỉnh.

-khịt khịt.

Con mèo ngửi cái gì đó rồi lông dựng đứng lên, chân vút qua một cái Thạch như tên lửa bắn đi xa.

Mà nó thì cũng như một cơn gió chạy về hướng khác.

-Gào.

Một tiếng hét kinh khủng vang lên, chỉ thấy toàn bộ mặt đất chỗ Thạch đứng sụt lở xuống sâu theo đó một cái hố đen thui phá đất mà ra, thậm chí nó còn đang trồi lên. Kể cả cô gái kia cũng đang bị nó nuốt chửng.

Thạch chỉ kịp nhìn thấy những vòng linh lực khóa chặt mình biến mất, và cái kia là một con gì đó, như một cái ống lớn nuốt chửng tất cả, da dẻ căng mịn đẫy đà nước, chỉ tội hơi nâu.

-Thông tin :

Tên: Trùng vương

Thông tin khác: Có một tia máu của Địa Long… ngoài ra thông tin khác do ký chủ chỉ định.

-Mém tí cắn mất tiểu tướng của Miêu gia, ta cấu ngươi.

Thạch cứng người khi nhìn thấy con quái vật to lớn hơi thở của nó không hề yếu, chỉ cần nó nuốt Thạch xuống đảm bảo Thạch về với đất mẹ luôn.

Nhưng hắn phải đứng hình khi tiếp sau đó bên cạnh hắn là một bóng trắng pha tí màu nâu, với câu phát ngôn nát ứ chịu được, mà con trùng kia cũng vì âm thanh này mà dừng việc nuốt chửng lại thay vào đó cái lỗ đen kia đã hướng về phía Thạch.

-Gào

Lỗ đen gào thét, rồi phóng đến.

-Thối quá.

Mèo nói nhưng cũng bỏ chạy, Thạch thì chạy trước đó rồi tơ bắn về các cái cây lớn mà hắn nhìn thấy thế như cung tên lấy tốc độ nhanh nhất bỏ trốn…

Lời Nhắn Chương 11
Chúc các bạn vui vẻ, sau chương nì nhóm mình sẽ cố gắng nâng chất lượng chương truyện lên ạ.
Bạn đang đọc Rạp xiếc trung ương, tại tu tiên giới sáng tác bởi DINHNGOCTHACH
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi DINHNGOCTHACH
Thời gian
Cập nhật solitude_cat
Lượt đọc 10

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.