Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Quyển 9 lớp học không gian khác Chương 27: Một ngày mới

Phiên bản Dịch · 1462 chữ

Một ngày mới bắt đầu .

Mùa đông gió lạnh chưa qua đi, mà thời tiết cũng đầy sương , khiến lòng mọi người có vài phần ảm đạm.

kịch bản mới đã xuất hiện. Mỗi diễn viên đều tập trung đọc thật kỹ và tiến hành thảo luận cùng nêu ý kiến cho kịch bản lần này. Các công tác chuẩn bị được 2 bên trận doanh tập dợt rất kỹ. Vì căn cứ theo kịch bản thì bối cảnh hầu hết sẽ diễn ra vào buổi chiều.

Cùng lúc đó ở một ngã tư của trường Quảng Nguyệt, có một nam sinh đứng trong tiệm bánh ngọt. Lúc này cách thời gian vào học còn khá dài, hắn thì lại dậy sớm, vì vậy không biết làm gì tạt vào tiệm bánh ngọt giết thời gian.

Người này, chính là “Hung nhãn” Seo Jun Sang.

ở phía sau, hắn nghe tiếng cửa đẩy ra sau lưng.

“người của trận doanh Khu Ma sẽ nhanh chóng đến khu vực này giám sát.”

“Tôi biết.” Tin tức kịch bản vẫn chậm rãi truyền tới :“‘Hung nhãn’,tôi ấn tượng đấy, kể cả quay lưng cậu vẫn nhận ra tôi.”

Người tới chính là Mộc Lam.

“cậu cũng đến mua bánh ngọt sao? Lâm Viễn?”

“Chính xác, cửa hàng này dù mới mở nhưng nghe nói hương vị không tệ .”

Trong lúc nói chuyện Seo Jun Sang nhìn xuyên qua nhà bếp của tiệm bánh, nhìn thấy thợ bánh thực hiện từng công đoạn chế tác chiếc bánh.

“Nhìn không ra, cậu cũng có hứng thú với việc làm bánh ngọt.”

“Đi thẳng vào vấn đề đi. Cậu tới đây vì lo lắng tôi báo tin cho Hầu Tước sao?”

“Xin mời, cậu muốn nói cứ việc đi .” Mộc Lam lại là một bộ thực lạnh nhạt bộ dáng:“Tôi nếu lo lắng loại chuyện này, tôi sẽ để cho cậu biết chuyện sao?”

Khí phách !

“Đã nghe qua người Trung Quốc thay đổi thất thường, quả nhiên không sai. Hàn Quốc đến bây giờ vẫn hướng dân theo đạo Khổng Mạnh, coi trọng việc hứa hẹn. Không thể tin được nay người Trung Quốc dễ dàng hủy lời hứa như vậy. Nước cậu rất khinh Hàn Quốc, dân các cậu hay gọi chúng tôi là “bổng tử”, nhưng tôi cũng thấy Thiên Triều các cậu có khác biệt gì chúng tôi ? .”

“Đất nước cậu học tập chỉ là vỏ ngoài của đạo Khổng Mạnh thôi. Hơn nữa đối với tôi mà nói, dân tộc, quốc gia, đều không hề có ý nghĩa hay khái niệm. Những chuyện hy sinh vì đại nghĩa chỉ là trò thôi miên của giới lãnh đạo dành cho dân đen mà thôi. Tôi khác, chỉ cần là kẻ thù, dù là đồng bào cũng giết, chỉ cần là lợi ích, dù là người dân tộc khác cũng hợp tác được.”

Seo Jun Sang cười lạnh:“Nguyên lai như vậy, cho nên cậu bán linh hồn cho ác ma phương tây xong còn có thể vui vẻ chịu đựng. Chuyện này chúng tôi đúng là không đủ trình độ để học rồi !”

Hắn vốn tưởng rằng Mộc Lam nghe câu này sẽ giận tím mặt, nhưng hắn không quan tâm, lấy bánh rồi đi ra khỏi tiệm.

Mà Mộc Lam lại không vội, đứng lại chọn lựa bánh ngọt rồi trả tiền.

Lúc đẩy cửa ra, Seo Jun Sang nhận được tin tức từ kịch bản gửi đến.

“cậu là một nhân tài. Tôi hi vọng cậu không đi sai đường. Trung Quốc có câu kẻ thức thời mới là trang tuấn kiệt.”

Nhìn miếng bánh ngọt đầy bơ kia, không khỏi làm Mộc Lam nhớ tới quá khứ......

Mẹ của hắn ngày xưa thường xuyên mua bánh ngọt cho hắn ăn. Hơn nữa, mỗi lần nhớ thêm nhiều bơ vào bánh ngọt theo như sở thích của hắn.

Ha ha......

Dân tộc? Đại Nghĩa? Chính tà? Hết thảy đều là chó má mà thôi ! Ác Ma? Ở trên thế giới này, ác ma so với nhân tâm chả là cái gì cả ! Hầu Tước là lãnh đạo của trận doanh Khu Ma, nhưng thực tế hắn khác gì ác ma? Nghĩ đến hôm qua, Hầu Tước ở trước mặt hắn bày ra tư thế cao cao tại thượng, Mộc Lam cười lạnh. “chuyển lời cho chủ nhân của cậu”, khác gì đối xử hắn như một con chó !

Ác ma có ác cỡ nào, cũng không bằng được con người!

Sau khi hắn ra khỏi tiệm bánh , một người đàn ông trung niên râu quai nón xuất hiện rồi sóng bước cùng hắn .

“Đại nhân, Seo Jun Sang hắn......”

“Theo dõi cẩn thận chứ?”

Người đàn ông râu quai nón này là con rối của Diệp Tinh Vẫn !

“Bẩm có. Bất quá, thật sự có thể tin tưởng hắn sao? Vạn nhất hắn thật sự đem bí mật kể cho Hầu Tước, như vậy nhất định cần phải......”

Diệp Tinh Vẫn lo lắng rất nhiếu . Seo Jun Sang cực kì căm ghét giáo phái Đọa Tinh, nếu hắn bất đồng suy nghĩ với Tây Môn Khả Lệ, như vậy đối với bọn họ mà nói rất bất lợi .

“Hắn là người thông minh, sẽ không làm loại chuyện ngu xuẩn này. Ta đã cảnh báo hắn . Nếu hắn vẫn cố chấp không tỉnh, thì về sau rạp chiếu phim địa ngục tầng 15 sẽ không còn người nào tên Seo Jun Sang nữa.”

Chiêu mộ Tây Môn Khả Lệ là kế hoạch giáo phái đọa tinh đã thảo ra từ sớm. Đương nhiên, bọn họ đưa ra điều kiện khiến cho Tây Môn Khả Lệ không từ chối được. Cho nên mặc dù Thợ săn Ác Ma sinh ra, Tây Môn Khả Lệ cuối cùng vẫn quyết định gia nhập Đọa Tinh.

Trên thực tế 9 hắc y đại giáo chủ , thậm chí Grandier, đều chỉ là thực lực ngoài mặt của giáo đoàn Đọa Tinh. Trên thực tế bọn họ cũng chỉ là nô lệ mà thôi!

Mà lúc này tại con phố đối diện, Mạc Niệm Sinh lúc này vẫn đứng theo dõi Mộc Lam.

Buổi sáng, sau khi chuông vào tiết học vang lên, Diệp Tưởng nhanh chóng ngồi xuống kế bên Vũ Sóc .

“Đó là giấc mơ sao...... Không có khả năng , tại sao mình liên tục thấy ảo giác?”

Thấp giọng lầm bầm lầu bầu như vậy, cũng làm Vũ Sóc chú ý. Vũ Sóc hỏi hắn :” Cậu sao vậy?”

“Không...... Không có gì......”

Đúng lúc này, Diệp Tưởng bỗng nhiên nhìn thấy cách đó không xa một nữ sinh đang lật xem một quyển truyện tranh.

“Doremon tập 36 , tập duy nhất tôi không có !”

Ở phía bên này, Diệp Tưởng đang không để ý sắp bắt đầu lên lớp, chạy tới chỗ nữ sinh kia.

nữ sinh đó chính là Miyazaki Meiko.

Ở Nhật Bản nàng rất thích bộ truyện này, đáng tiếc tác giả đã qua đời. Bây giờ ngồi xem làm nàng hồi tưởng về lúc trước. Đúng lúc này, nam sinh ngồi bên cạnh kéo kéo áo nàng, nàng “Nghi hoặc” Hỏi:“Làm sao?”

Nam sinh kia chỉ tay ra sau, nàng quay lại thì thấy Diệp Tưởng cúi đầu sát vào nàng.

“Trời đất...... Kim Thư Đông, cậu muốn hù chết người hả?”

Trong lớp Cười vang lên một lúc. Mà lúc này, bỗng nhiên một quả bóng giấy ném thẳng vào trán Diệp Tưởng.

“Ai,Ai ?” Diệp Tưởng giận dữ, nhưng sau đó vội vàng hỏi Meiko:“Thật ngại quá, cho tôi hỏi cậu mua quyển truyện này ở đâu vậy ?”

“Cái này á, tôi mua ở nhà sách đường số 1 Ninh An. Này , cậu tránh xa ra một chút được không?”

“Tốt tốt, cho tôi hỏi thêm ngoài tập 36 ra còn tập nào khác không, tôi cũng muôn mua một vài quyển ......”

“Không biết!” Miyazaki Meiko không kiên nhẫn nói, xua Diệp Tưởng về chỗ ngồi.

Vũ Sóc thở dài nói:“ Cậu như vậy sẽ chỉ khiến người khác càng ghét cậu.”

Diệp Tưởng thật sự bội phục não bộ của Kim Thư Đông. Đến bây giờ vẫn còn nhớ tới việc thu thập truyện tranh...... đây là một dạng otaku sao? Nghe nói otaku vì thu thập một ít búp bê hay vật phẩm liên quan tới truyện đều điên cuồng như vậy.

“Nhà sách Ninh An, được , chiều nay nhất định phải ghé qua một lần!” Diệp Tưởng tiếp tục lầm bầm lầu bầu:“Nhất định là do gần đây bị bắt nạt nên sinh ra ảo giác, xem truyện tranh một chút là khỏi ngay .”

Bạn đang đọc Rạp Chiếu Phim Địa Ngục (biên dịch) của Hắc Sắc Hoả Chủng
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi kimsa
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 1
Lượt đọc 68

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.