Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Cổng vòm Lưu Ly, hoành thánh chợ âm phủ (2)

Phiên bản Dịch · 948 chữ

- Bọn chúng không thể đến gần… cổng vòm Lưu Ly này?

Kỷ Uyên đứng ở phía dưới, ngẩng đầu lên xem.

Trên cột trụ có câu đối.

Bên trái là “Uy linh hiển hách hộ quốc an bang phù trợ xã tắc”.

Bên phải là “Thánh đạo cao minh hàng thi cam lộ cứu sống dân gian”.

Trên sớ có bốn chữ lớn “Mục hóa lê dân”.

Lực bút như rồng bay phượng múa vô cùng mạnh mẽ.

Nét chữ tự có một luồng khí thế đường hoàng chính trực!

- Nguy hiểm thật, nguy hiểm thật! Suýt chút nữa là chết cóng trên con đường đó rồi… khí huyết của tôi cũng cứng đờ.

Trong lòng Lạc Dữ Trinh vẫn còn sợ hãi.

- Chưởng quỹ đó không có nói lung tung, vào miếu Thành Hoàng có thể an toàn.

Kỷ Uyên hơi nhíu mày, yên lặng không đáp, Hoàng Thiên đạo đồ đột nhiên chiếu rọi ra cổng vòm Lưu Ly này.

Chỉ thấy ánh sáng run rẩy, hiện ra chữ:

[Vật phẩm] : [Cổng vòm Lưu Ly]

[Trạng thái] : [Trấn hung] [Cản sát] [Trừ tà] [Trừ mị]

- Chúng ta đi con đường miếu Thành Hoàng này đi, cứ ra khỏi xưởng Lưu Ly, nhân dịp còn chưa tới giờ giới nghiêm rồi ai về nhà nấy đi.

Kỷ Uyên không muốn trốn ở đây một đêm, chưa nói đến chuyện sau khi đến nửa đêm nói không chừng càng có nhiều ma quỷ đột nhiên nhảy ra, chỉ mỗi chuyện vi phạm giờ giới nghiêm thôi đã là tội lớn rồi, chỉ cần bị bắt phải, nhẹ thì giam vào ngục, nặng thì xử tử tại chỗ.

Tuy nói rằng ngoại thành giám sát lỏng lẻo hơn, nhưng nếu thật sự phải ở miếu Thành Hoàng ngủ một đêm thì chắc không ổn.

- Lần này nhờ có Kỷ huynh mới tai qua nạn khỏi, ngày sau nếu có việc cần đến tôi thì cứ việc sai phái!

Lạc Dữ Trinh ôm quyền cảm tạ, sau đó chuyển đề tài:

- Chuyện thi đấu võ cử đánh bại Dương Hưu, Kỷ huynh suy nghĩ lại một chút, tôi có thể tăng giá tiền, ba vạn năm trăm lượng, thật sự không thể nhiều hơn nữa, nhà địa chủ cũng không dư dả lương nữa đâu…

Kỷ Uyên lười phản ứng, chỉ giả vờ như không nghe thấy.

Hai người dễ dàng ra khỏi xưởng Lưu Ly, trên đường đi không còn gặp phải chuyện quỷ quái nữa.

Sau khi hắn và Lạc Dữ Trinh mỗi người một ngả, Kỷ Uyên một mình về phường Thái An.

Những chiếc đèn lồng lớn màu đỏ treo cao, những người bán hàng rong đi lại xung quanh, so với sương mù dày đặc dâng trào và cơn ớn lạnh thấu xương vừa rồi, thì ở đây mới giống dương gian.

- Khách quan ăn một bát hoành thánh đi! Vừa thơm lừng vừa ngon miệng!

Đột nhiên có một lão già tóc hoa râm, mặc áo vải thô sợi đay niềm nở rao hàng.

Kỷ Uyên vốn đang gấp gáp đi về, không biết vì sao dừng lại, quay đầu nhìn một cái.

Đó là một quán nhỏ được dựng tạm bợ, lò than, nồi sắt với mấy cái bàn.

- Có đồ chay không?

Mí mắt của Kỷ Uyên nhảy lên một cái, đi đến chỗ trống trong quán.

Vừa ngồi xuống từng sợi hơi nóng và hương thơm đã xộc thẳng vào mũi.

- Khách quan lại khéo đùa, hoành thánh không phải đều là nhân thịt sao?

- Chúng tôi đưa ngài một bát, đảm bảo ăn vào vừa no bụng vừa thoải mái.

Lão già có khẩu âm địa phương đặc sệt, khuôn mặt sần sùi lộ ra sương gió.

- Vậy lấy một tô, bỏ nhiều một chút, thiếu bớt hai cân, phân lượng không đủ, ta liền đập quán của ngươi.

Kỷ Uyên rũ mí mắt xuống, giọng điệu hung ác.

- Được rồi, được rồi.

Lão già nhấc nắp nồi lên, nước sôi sùng sục phả ra hơi nóng.

Chỉ thấy lão thuần thục bỏ vào mười mấy viên hoành thánh, không bao lâu liền vớt chúng lên.

Đổ vào nước lèo tươi mới, rắc hành lá cắt nhỏ, vội vàng bưng đến trước mặt Kỷ Uyên.

- Hoành thánh của khách quan đây!

Kỷ Uyên cầm đũa lên, tách lớp vỏ ra đâm đâm lớp nhân bên trong, giọng lạnh lẽo:

- Thịt của ông… không được tươi!

Lão già cong eo, cười nói:

- Khách quan đừng nói đùa, đây là thịt chất lượng tốt! Băm nhuyễn! Ăn vào rất ngon!

Kỷ Uyên gắp một cái lên, thả ra, viên hoành thánh thơm nức lòng người rơi xuống đất.

Kỷ Uyên nhấc chân giẫm lên mặt đất, dùng sức nghiền nát rồi nói thêm:

- Nấu còn chưa chín, làm sao tôi ăn được?

Lão già ngẩng đầu lên, khuôn mặt tái nhợt nhăn nheo lộ ra bộ dáng của người chết, mở miệng nói:

- Khách quan, tại sao cậu lại lãng phí một viên hoành thánh thơm ngon như vậy… một người không làm được bao nhiêu, đây là thịt ngon được lựa chọn cẩn thận đó!

Cùng lúc đó, nguyên con đường náo nhiệt bỗng chốc lặng im.

Những người bán hàng rong đang rao hàng hay những người đang trên đường đi về nhà đều đồng loạt quay qua nhìn Kỷ Uyên.

Người sau mặt vô cảm liếc một cái, nước lèo tươi mới biến thành màu đỏ thẫm, đậm giống như máu.

Nhân thịt bên trong viên hoành thánh bị bóc lớp vỏ rõ ràng là một đầu ngón tay.

- Đêm hôm khuya khoắt toàn gặp ma quỷ!

Bạn đang đọc Quỷ Thần Thế Giới, Ta Có Thể Sửa Chữa Số Mệnh (Dịch) của Bạch Đặc Mạn A

Truyện Quỷ Thần Thế Giới, Ta Có Thể Sửa Chữa Số Mệnh (Dịch) tại TruyenYY đã đến chương cuối. Hãy nhấn vào nút Theo Dõi để được nhận thông báo khi có chương mới nhé! Chúc đạo hữu có những giây phút vui vẻ tại YY Giới.

Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi nhanmeden
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 6

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.