Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Trong tay có đao, trong lòng có lửa (1)

Phiên bản Dịch · 1053 chữ

Sáng sớm tinh mơ, mặt trời rạng rỡ.

Trong trạch viên lụn bại, Kỷ Thành Tông đang rửa mặt bằng nước lạnh.

Ông ta nhìn đứa cháu trai không chỉ có thể xuống giường đi lại mà thoạt nhìn còn khá sinh long hoạt hổ của mình, lòng vẫn không quá yên tâm nên lại khuyên:

- Thật sự không cần mời Chu lão tiên sinh tới xem bệnh cho cháu một lần nữa hả? Người ta từng làm ở thái y cục, trước kia còn xuất chinh theo quân, hiểu rất rõ về các loại nội thương, ngoại thương của võ giả.

Nom Kỷ Uyên bây giờ không bị thương một tí xíu nào, chẳng hề giống dáng vẻ vừa mới trọng thương, bệnh nặng sắp chết của lúc trước.

Hắn đang mặc bộ vân ưng phục đại diện cho Đề kỵ của mình, lắc đầu đáp:

- n tình càng dùng càng ít, thôi đừng nhị thúc ạ. Thương thế của cháu đã khỏi hẳn rồi, không trở ngại việc hành động thì cần gì phải làm phiền Chu lão tiên sinh.

Mệnh số [Thoi thóp] màu xám đã bị thay thế, nên có nghĩa là thân thể hắn cũng đã xóa bỏ trạng thái tiêu cực rồi.

Dưới sự tăng phúc của mệnh số màu trắng [Long tinh hổ mãnh], tinh thần Kỷ Uyên rất chi là phơi phới.

So với trước kia thì cứ như thể thoát thai hoán cốt vậy.

Hắn có ảo giác khí lực toàn thân gần như vô cùng vô tận.

- Cửu lang ơi, nếu như con có mệnh hệ gì thì ta còn mặt mũi gì mà gặp đại ca dưới suối vàng? Thế hệ này Kỷ gia chúng ta vốn đơn bạc nhân khẩu, chỉ trông cậy vào con nối dõi tông đường.

Kỷ Thành Tông mặt mày buồn khổ, ông ta nói lảm nhảm như một lão già.

Ông ta đã sớm thành gia lập nghiệp, tiếc rằng đến nay mà vẫn chưa có con, nên coi cháu trai như con thân sinh của mình vậy.

- Lòng cháu có tính toán, nhị thúc đừng lo.

Kỷ Uyên không ngờ mình mới mười lăm tuổi mà đã bị nhị thúc giục giã cưới hỏi rồi.

Có lẽ đối với người thời cổ đại thì đây là chuyện không thể bình thường hơn, nhưng với Kỷ Uyên - kẻ vẫn giữ một bộ phận quan điểm của dân hiện đại mà nói thì đấy chính là dụ dỗ trẻ vị thành niên, tâm lý hắn không tài nào tiếp thu nổi.

- Từ nhỏ tính cháu đã bướng bỉnh như này rồi, không chịu nghe lời khuyên của ta, thôi vậy.

Kỷ Thành Tông thở dài một tiếng. Ông ta biết cháu trai mình từ trước đến nay đều là người có chủ kiến, nên trái lại hỏi:

- Nhắc mới nhớ, cửu lang cháu đã từng có xung đột gì với Bách hộ Lâm Lộc của Bắc Trấn phủ ti chưa?

Kỷ Uyên nhướng lông mày, hắn cũng không giấu giếm mà thẳng thắn kể toàn bộ những điểm kỳ quặc cũng như suy đoán của bản thân cho nhị thúc nghe.

Cuối cùng, hắn còn hời hợt bổ sung một câu:

- Tay họ Lâm này rõ là muốn đuổi cháu ra khỏi Bắc Trấn phủ ti, hoặc là ép cháu phải giao ra vị trí Bách hộ còn trống! Lòng gã đáng chém, quả thật nên chết!

Kỷ Thành Tông nghe xong, thái dương nổi gân thình thịch, ông ta ấn tay nắm chặt yêu đao, mặt mày như thể mãnh hổ xuống núi muốn ăn tươi nuốt thịt người ta, nổi giận mắng to:

- Tay này khá lắm! Đồ chó má lòng tham không đáy!

- Ba tháng trước, cửu lang cháu vượt qua khảo hạch của Giảng võ đường, lại vừa lúc đến tuổi buộc tóc. Ta liền đưa cho Lâm Bách hộ 100 lượng bạc ròng, nhờ gã khơi thông quan hệ, nhanh chóng đưa cháu vào vị trí còn trống được kế thừa từ cha cháu.

- Kết quả chỉ là một đề kỵ không phẩm không cấp, ta còn chưa tìm gã hưng sư vấn tội thì thôi, chó tham tiền gã còn dám mưu hại cửu lang cháu ta!

Kỷ Thành Tông đột nhiên đứng bật dậy, lời nói lộ rõ sát ý.

Ông ta cũng là dân Liêu Đông, xuất thân từ nghiệp nhà binh, lúc mười mấy tuổi đã là kẻ tàn nhẫn, có thể lên ngựa giết sơn tặc, xuống ngựa cắt đầu người.

- Cửu lang, sao cháu không nói sớm với ta? Suýt chút nữa đồ chó chết đó đã hại tính mạng cháu rồi!

Kỷ Thành Tông đi qua đi lại trong sân, không còn máu xung lên não muốn trực tiếp liều mạng với Lâm Bách hộ nữa.

Ông ta chỉ là một tổng kỳ của Nam Trấn phủ ti, không nói đến việc quan vị thấp hơn đối phương một cấp, mà hai tòa nha môn Nam, Bắc Trấn phủ ti vốn không lệ thuộc lẫn nhau.

Thậm chí hai vị chỉ huy sứ đại nhân ngày thường mỗi khi gặp mặt cũng chẳng cho nhau sắc mặt tốt.

- Vụ việc này cháu sẽ tự giải quyết. Nhị thúc thân ở Nam Trấn phủ ti mà lại nhúng tay vào Bắc Trấn phủ ti thì ngược lại sẽ có phiền toái lớn. Không bằng cứ để cháu tự mình xử lý.

Kỷ Uyên ngoài mặt thì nói như đinh đóng cột, dường như muốn một mình chống đỡ một phương, nhưng trong lòng thì bất đắc dĩ.

Nguyên thân tính tình quái gở, có chuyện gì cũng chỉ im lặng ngậm bồ hòn trong bụng, không mấy khi giãi bày với người ngoài. Cộng thêm kinh nghiệm sống không đủ, nên mới bị người ta âm mưu tính kế.

- Có câu rằng không sợ quan xa chỉ sợ kẻ gần. Cửu lang cháu đang làm việc dưới tay họ Lâm, bị quản chế khắp nơi, làm sao đấu được với gã?

Kỷ Thành Tông liên tục lắc đầu, ông ta nói dứt khoát:

- Chi bằng ta đút lót ít bạc để điều cháu đến Nam Trấn phủ ti trước, nhảy ra khỏi lòng bàn tay của họ Lâm, về sau lại tìm cơ hội giết gã!

Bạn đang đọc Quỷ Thần Thế Giới, Ta Có Thể Sửa Chữa Số Mệnh (Dịch) của Bạch Đặc Mạn A
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi nhanmeden
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 44

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.