Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Sao chép, chỉ điểm (1)

Phiên bản Dịch · 979 chữ

[Có thể sao chép]

Bốn chữ cái lớn hiện lên trong thức hải, như thể búa đục đao khắc vào trong lòng. Hoàng thiên đạo đồ run rẩy, toát ra ánh hào quang như thể muốn bao quát cả thế giới.

Quyển da dê “Kim Chung tráo” trong ngực Kỷ Uyên rung rung, nó bỗng nhiên nóng bỏng hẳn lên, ba trăm điểm đạo uẩn trên đó biến thành một ánh lửa mơ hồ.

Bóng dáng năm mệnh số của Trình bách hộ hiện lên trong ánh lửa như thể đang soi gương.

“Sao chép ư? Nó là gì? Cướp mệnh số của người khác hả? Không đúng, số mệnh của Trình bách hộ vẫn chưa biến mất mà.”

Kỷ Uyên vừa ngạc nhiên vừa nghi hoặc.

Tại sao tối qua lúc hắn xem mệnh số của Ngụy giáo đầu thì lại không có lời nhắc rằng có thể sao chép?

- Thế nào? Trông ngươi có vẻ lơ đễnh. Ngươi sợ con đường Giảng võ đường này hả?

Trình bách hộ không biết sự kinh ngạc của Kỷ Uyên, thấy hắn hơi lơ đễnh, ông ta trêu ghẹo.

- Ngụy hũ nút bảo rằng ngươi dũng cảm hơn người, là thiếu niên anh tài có thiên phú trác tuyệt, rồi lại so sánh ngươi với đại tướng quân Tông Bình Nam trụ cột phía đông nam. Ngụy hũ nút cảm thấy một thời gian sau chắc chắn ngươi sẽ có tiền đồ rộng mở.

- Kỷ cửu lang ơi, ta quen tên Ngụy Dương đó lâu như vậy, nhưng chưa gặp hắn khen ai như khen ngươi!

Kỷ Uyên di chuyển con ngươi, rồi cụp mắt xuống như bị đánh thức. Hắn trầm giọng đáp:

- Cảm ơn sự thưởng thức của Ngụy giáo đầu, chỉ hy vọng tôi không làm thất vọng ân bảo vệ của ông ấy.

Trình bách hộ hài lòng gật đầu, rồi nói khẽ:

- Đi đi, mấy ngày nữa là sơ thí, nếu ngươi có thể thi đậu thì ắt hẳn sẽ có ba phần nắm chắc công danh Võ cử nhân, nếu ngươi không qua…

- Ta có thể thử tấu triều đình xin cho ngươi về dưới trướng của ta, tránh sự trả thù chèn ép của Lâm Lục.

Kỷ Uyên im lặng không nói, chỉ chắp tay cáo lui.

Có vẻ như trước mắt mà nói chẳng ai coi trọng mình nhỉ? Chẳng lẽ đám nhà quê không quyền không thế thật sự không ngóc đầu dậy được ư?

...

Xế trưa, mặt trời chói chang, nhưng không ngăn được cái lạnh lẽo của lúc vào thu.

Kỷ Uyên chậm rãi ung dung đi tới Giảng võ đường, vừa bước vào đại môn thì hắn lại gặp tên điển lại lần trước.

- Ta không ngờ rằng cậu lại qua được cửa ải ước lượng võ cốt, khí lực cậu như hổ, là phẩm tướng thượng đẳng. Trong đông đảo thí sinh ba mươi sáu phường thành Thiên kinh, cậu cũng coi như là một trong những kẻ xuất sắc nhất.

Điển lại sờ hai chòm ria mép, cười ha hả:

- Kỷ cửu lang từ Liêu Đông giờ nổi tiếng rồi! Ngay cả thành nội đều biết phường Thái An có một nhân vật lợi hại, tuổi còn trẻ mà có thể bê được cột trụ đồng nặng ngàn cân.

Kỷ Uyên nheo mắt lại, hắn không mừng lắm.

Sao tin tức truyền đi nhanh vậy?

Có phải tên họ Lâm đó cố ý lan truyền, dẫn mồi lửa gây sự chú ý cho hắn hay không?

- Sao tôi không thấy Ngụy giáo đầu vậy?

Kỷ Uyên bình thản hỏi, mặt mày không hề có vẻ đắc ý rêu reo, cũng không hề có sự ảo não khi cây non mọc cao hơn rừng, chỉ có sự bình tĩnh.

Mục đích của hắn là thi lấy công danh, giấu dốt chẳng để làm gì cả.

Nếu hắn không biểu hiện xuất chúng, làm sao có thể đạt được sự thưởng thức của Ngụy giáo đầu chứ.

Nếu hắn đã chọn con đường Giảng võ đường này, thì phải vượt qua mọi chông gai bùn lầy để tiến về phía trước.

- Ông ấy đang luyện công ở ngoại viện.

Điển lại không khỏi bội phục vẻ bình thản của Kỷ Uyên, ông ta cười nói:

- Một tuần sau là sơ thí rồi, cậu hãy cố lên.

Kỷ Uyên gật đầu, không nhiều lời mà đi thẳng đến ngoại viện.

Phù! Phù!

Hắn vừa mới bước vào cửa sân đã thấy một dòng khí lưu mãnh liệt giống như gió lốc lúc giông bão đánh tới!

Mắt Kỷ Uyên lóe lên vẻ ngạc nhiên.

Chỉ thấy Ngụy giáo đầu hai tay nắm lấy cột đồng ngàn cân múa may, chân ông ta không ngừng di duyển, tốc độ nhanh tới mức không rõ bóng người.

Cây cột trụ bằng đồng nặng ngàn cân kia xoay thành một hình tròn lớn, kín kẽ không chỗ sơ hở.

“Đây mới đúng là cử trọng nhược khinh đúng nghĩa! Ngụy giáo đầu tay cầm vật nặng ngàn cân, nhưng gạch xanh dưới chân không hề bị dẫm vỡ, ông ta có thể thu phóng lực đạo một cách tự nhiên, tùy tâm sử dụng.”

Ánh mắt của Kỷ Uyên không kém lắm, nên hắn ngay lập tức nhận ra điểm lợi hại của Ngụy giáo đầu. Chỉ có kẻ kiểm soát cơ bắp toàn chân tới độ tinh tế tỉ mỉ mới có thể làm động tác một cách nhẹ nhàng thoải mái như vậy.

- Ồ, cửu lang đến rồi à.

Chú ý thấy có ánh mắt thăm dò, Ngụy Dương bỗng dừng lại, ông ta thu nạp một thân khí huyết sôi trào chỉ trong nháy mắt.

Cây cột đồng ngàn cân đó “ầm” một tiếng đập thẳng xuống lớp gạch xanh trên mặt đất, làm bụi bốc lên mù mịt.

Bạn đang đọc Quỷ Thần Thế Giới, Ta Có Thể Sửa Chữa Số Mệnh (Dịch) của Bạch Đặc Mạn A
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi nhanmeden
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 8

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.