Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Bảy phần can đảm, ba phần hung ác (2)

Phiên bản Dịch · 1380 chữ

Trong mắt mọi người, tay Kỷ Cửu Lang thủ đoạn độc ác đánh bại vài tên đề kỵ như chém dưa xắt rau này tỏa ra một cảm giác hung tàn cực kỳ mãnh liệt.

Lúc trước, bọn họ cho rằng Kỷ Uyên chỉ là cừu non đơn độc, còn mình là bầy sói.

Thế nhưng lại chẳng ngờ giờ phút này vai vế đã bị thay đổi.

“Một thằng nhóc mười lăm tuổi, sao có thể độc ác như vậy!”

Trong lòng những tên đề kỵ còn lại cũng có thắc mắc tương tự.

- Cửu Lang, chúng ta ngồi xuống bình tĩnh nói chuyện được không? Mọi người đều cùng làm ở Bắc Trấn Phủ ti, ngẩng đầu không thấy cúi đầu gặp, không nên bất hòa với nhau.

Hứa Hiến nhẹ giọng nói, không giống như vừa nãy kêu đánh kêu giết.

Gã là nội luyện, nếu như thực sự phải giao chiến với Kỷ Uyên thì chưa chắc không có cơ hội.

Nhưng cái vị đại nhân Tổng Kỳ này tham sống quá, vừa thấy máu thịt của các huynh đệ bay tứ tung đã sợ mất hồn, đến đao còn không rút được thì sao mà dậy lên ý chí chiến đấu.

- Hứa Tổng Kỳ, người nhìn xem trong nhà này còn cái cái bàn cái ghế nào nguyên vẹn sao?

Ánh mắt Kỷ Uyên lạnh căm, giọng điệu lạnh lùng.

- Hôm nay tổn thất trong nhà, Hứa mỗ sẽ trả… Không, sẽ bồi thường gấp nhiều lần cho Cửu Lang!

Hứa Hiến không hổ là nhân vật co được giãn được ở Bắc Trấn Phủ Tư. Đường đường là Tổng Kỳ, lại hạ thấp tư thái đối với thuộc hạ là đề kỵ, không sợ bị chê cười.

- Ở Liêu Đông quê ta có luật, ngươi mượn lượng bạc nếu nợ mười lượng thì phải trả lại mười hai lượng bạc.

Ánh mắt Kỷ Uyên bình tĩnh như nước, hắn giơ hai ngón tay lên nói:

- Ngươi có hai lần muốn mưu hại ta, lần một là tại bến tàu Vĩnh Định Hà, ngươi thông đồng với Tào Bang, sai La Liệt dùng Thiết Sa Chưởng đả thương ta.

- Hôm nay, Hứa Tổng Kỳ ngươi mang theo huynh đệ đề kỵ ở nhất bang xông vào nhà ta, hiếp bức không thành thì động sát tâm, đây là lần thứ hai.

- Nói thẳng ra thì ngươi nợ ta hai cái mạng, nên trả thế nào, Tổng Kỳ đại nhân chắc cũng rõ nhỉ?

Trán Hứa Hiến nổi gân xanh, bị một tên đề kỵ thấp bé đè đầu cưỡi cổ đã là chuyện cực kỳ nhục nhã rồi. Nếu để hắn tùy ý bài bố thì mặt mũi của gã vứt cho chó ăn à?

Gã đè lại đao trên eo, hung ác nói:

- Kỳ Cửu Lang ngươi đừng khinh người quá đáng! Ta là Tổng Kỳ của Bắc Trấn Phủ ti, là viên chức triều đình, chẳng lẽ ngươi dám lấy mạng ta sao?

- Theo luật Cảnh triều, giết một viên quan tương đương với việc làm phản, là tội tru di Cửu tộc!

Gã chắc chắn là Kỷ Uyên không có to gan tới mức giết một Tổng Kỳ giữa ban ngày ban mặt.

- Hứa Tổng Kỳ nói không sai, nhưng nếu như ta chỉ đánh gãy tay chân ngươi, sau đó chạy đi kêu nhị thúc ở Nam Trấn Phủ ti lại đây thì như thế nào?

- Ông ấy cũng là Tổng Kỳ, cầm bộ vô thường trong tay, có quyền duy trì trật tự cũng như là quyền báo cáo Hắc Long đài.

- Tự xông vào nhà dân, cấu kết bang phái, giết người cướp của… Đúng rồi, còn có vài đề kỵ lấy của công làm việc tư!

- Nhiều tội như vậy, hạ chiếu tống vào ngục hẳn là không thành vấn đề.

Kỷ Uyên nhếch miệng cười, lại làm người ta sợ hãi không thôi.

- Tống Kỳ đại nhân hẳn là biết, xưa nay hai tòa nam bắc Trấn Phủ ti không quen nhìn mặt nhau. Nếu ngươi rơi vào tay Nam Trấn Phủ ti thì chắc chắn sẽ không có kết cục gì tốt, đảm bảo cái gì cũng sẽ được thử qua.

Nghe thấy từ "chiếu ngục", Hứa Hiến sắc mặt tái nhợt, môi run lên.

Tính toán sai nhất của gã hôm nay là quá coi thường Kỷ Uyên, không ngờ rằng căn cơ Kỷ Uyên lại vững chắc như vậy, một thân gân cốt mạnh mẽ hơn người mà lấy một địch trăm.

Giết người đã không được còn bị nắm thóp. Biến thành cục diện khó xử đâm lao phải theo lao như bây giờ!

Theo lý mà nói, nếu hứng trọn mười phần công lực Thiết Sa Chưởng của La Liệt, võ giả ngoại luyện chắc chắn không thể nào sống được.

Nhưng Kỷ Uyên không chỉ bình an vô sự, mà giống như biến thành một con người khác, trở nên quyết đoán hơn.

Nếu không có như thế, bọn họ tới cửa thăm người thì đã giải quyết gọn gàng rồi.

Chỉ cần giết được, sau đó bỏ xác Kỷ Uyên vào bao tải vứt xuống sông Vĩnh Định, hoặc là vứt ở nơi hoang vu ngoài ngoại thành thì sẽ không có sơ hở.

Dù Kỷ Thành Tông có bẩm báo Tam Pháp tư, nếu không có thi thể thì cũng khó có thể lập hồ sơ và kết tội, chứ đừng nói đến việc điều tra kẻ chủ mưu.

- Một bước sai, từng bước sai….

Hứa Hiến thâm hận, đón nhận ánh mặt lạnh căm của Kỷ Uyên thì thở dài, cúi đầu nói:

- Cửu Lang, người cớ gì phải làm ta khó xử như vậy, giờ ngươi dẫm ta xuống, Lâm bách hộ sẽ dừng tay sao? Chúng ta đều là người mệnh khổ, cầu sống mà thôi.

Bắt đầu đánh bài tình cảm?

Thực sự cho rằng ta là một đứa nhỏ chưa trải đời, dễ mềm lòng sao?

Kỷ Uyên kéo khóe miệng, gợi lên một vòng cung be bé, nhẹ nói:

- Vài vị huynh đệ này nghe lệnh mà làm việc, thân bất do kỷ, ta cũng không cần mạng của các ngươi. Bây giờ mỗi người để lại khoản tiền chuộc mạng đi, sau đó có thể đi.

(thân bất do kỷ: bất đắc dĩ, không thể không làm)

Ánh mắt như dao của hắn lần lượt lia tới mấy tên đề kỵ gan bé.

Bọn họ vội vàng móc túi tiền trên người ra, hai tay đặt lên mặt đất.

- Đưa người đi luôn đi.

Kỷ Uyên nghịch móng tay nói. Dưới lòng bàn chân hắn còn có hai tên xui xẻo bị thương nằm ngất đây.

Một lát sau.

Trong phòng chỉ còn lại hắn và Hứa Hiến, cùng với một đống máu bầy nhầy khắp phòng.

- Ta cũng có thể trả tiền chuộc mạng! Cửu Lang, ngươi giơ cao đánh khẽ tha cho ta một lần, về sau bên Lâm bách hộ kia có động tĩnh gì ta sẽ bí mật mật báo cho ngươi!

Hứa Hiến thiếu điều muốn quỳ xuống khẩn cầu.

Vài tên đề kỵ hốt hoảng rời đi.

Kỷ Uyên, người có bảy phần dũng khí và ba phần hung ác cùng tồn tại, mang đến cho gã ta áp lực càng lớn.

- Hứa Tổng Kỳ, ta có thể giả vờ như không có chuyện gì xảy ra hôm nay, nhưng ta muốn một thứ từ ngươi.

Kỷ Uyên nheo mắt, gằn từng chữ:

- Ngươi ở Thiên Kinh nhiều năm như vậy, cũng chưa từng lập công ở ngoài, cho nên tự nhiên không đủ tư cách tiến vào kho vũ khí.

- Nhưng ngươi đã là cấp nội luyện, nói vậy gia truyền sâu xa, ta không cần nhiều lắm, chỉ cầu cái phương pháp hướng dẫn hô hấp.

Hứa Hiến mở to mắt, một cỗ tức giận từ trong lòng dâng lên thẳng đến lồng ngực.

Nội luyện hô hấp pháp!

Đó là kỹ năng mà dù có ngàn lượng bạc khó mua được!

- Hửm? Tiếc à?

Kỷ Uyên nhướng lông mày.

Hứa Hiến co rụt cổ lại, nỗi uất hận sắp bộc phát như bị dội một chậu nước lạnh dập tắt.

- Được! Ta đưa!

Bạn đang đọc Quỷ Thần Thế Giới, Ta Có Thể Sửa Chữa Số Mệnh (Dịch) của Bạch Đặc Mạn A
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi nhanmeden
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 13

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.