Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Cương cân thiết cốt, thực lực chính là quyền (1)

Phiên bản Dịch · 1147 chữ

“Thẩm Hải Thạch rốt cuộc là thần thánh phương nào?”

Kỷ Uyên âm thầm ghi nhớ cái tên này, sau này có cơ hội hắn sẽ dò la một phen.

Nguyên thân không xuất thân từ dòng dõi thư hương, thế gia quyền quý nên không hiểu về những thứ như cầm kỳ thi họa này.

Điều hắn cần học ở Liêu Đông chính là làm thế nào để sống sót.

Gặm vỏ cây, ăn rễ cỏ, dựa vào nhặt mũi tên cắt lỗ tai để đổi lấy lương thực…

Đối với những hộ dân quân trấn mà nói, điều đó thực tế hơn nhiều so với những thứ phong nhã như thi từ ca phú.

Kỷ Uyên lắc đầu, rũ bỏ những ký ức thống khổ đó, hắn cảm thán:

- May mắn mình không tới nỗi thất học. Sau khi tới Thiên kinh, nhị thúc đưa mình tới học trường tư thục, ít nhiều gì cũng biết chữ, có thể xem hiểu chút công văn đơn giản.

Đám nhà quê ở Liêu Đông như hắn chính là dân tỉnh lẻ tầng lớp thấp nhất ở Thiên Kinh này.

Khi vừa đến Bắc Trấn Phủ ti, do Kỷ Uyên không nói sõi “tiếng phổ thông” của Cảnh triều nên luôn bị đồng liêu bốn phía giễu cợt.

Khẩu âm nói chuyện, quần áo bào phục, chức quan lớn nhỏ, vị trí nơi ở…

Chỉ cần vào phủ Đại Danh, vào thành Thiên Kinh, một người đắt rẻ sang hèn thế nào cũng giống như hàng hóa ở cửa hàng, có rất nhiều tiêu chuẩn ưu khuyết.

- Cho nên mới nói, cuộc sống yên bình nào có tốt như vậy, vô lo vô nghĩ, không tranh với đời, chẳng lẽ đồ ăn thức uống, công danh lợi lộc sẽ từ trên trời rơi xuống sao?

Gạt bỏ những suy nghĩ mông lung, ánh mắt Kỷ Uyên một lần nữa dời đến bức [Bạch Cốt Bồ Tát cực lạc dạ yến đồ].

Chỉ dựa vào bút pháp đan thanh thần kỳ mà có thể vẽ ra được một vị Bạch Cốt Bồ Tát sống động như thật.

Khí tức yêu dị kia như thể sắp chọc thủng giấy xông ra.

Cái người tên Thẩm Hải Thạch này quả thực không thẹn với cái tên “Quỷ tiên”.

- Mình tạm thời còn chưa biết rõ thế giới này nước sâu bao nhiêu, nếu đã có người trong võ đạo dám nhổ trại phá thành, vậy tà ma quỷ quái có tồn tại hay không mình cũng chẳng dám phủ nhận.

Kỷ Uyên khép lại bức vẽ cổ đã mất đi “Thần vận”.

Hoàng Thiên Đạo Đồ trong thức hải có một cụm lửa màu trắng bập bùng.

Đây chính là sức mạnh của 150 điểm đạo uẩn!

Là thu hoạch lớn nhất ngày hôm nay!

Tinh thần Kỷ Uyên chìm vào thức hải.

Phía trên Hoàng Thiên Đạo Đồ là năm ngôi sao màu sắc khác nhau.

[Ưng nhãn], [Khí dũng], [Võ cốt thường thường], [Đột tử], [Long tinh hổ mãnh].

Một xanh ba trắng một xám.

Đánh giá mệnh số vẫn là tư chất Đinh Hạ.

“[Đột tử] là vận, trước mắt rất khó thay đổi.”

Hắn dùng tâm niệm đụng vào mệnh số màu xám duy nhất, mặc dù nó lung lay sắp đổ, nhưng trước sau vẫn không cách nào đập nát.

Điều này có nghĩa là 150 điểm đạo uẩn màu trắng vẫn chưa đủ để sửa lại số phận vốn có.

“Đáng tiếc, thay vì cải thiện [Võ cốt thường thường], mình càng muốn xóa bỏ mệnh số màu xám trêu chọc tiểu nhân gây phiền toái này hơn.”

Kỷ Uyên thở dài bất đắc dĩ, [Đột tử] như một thanh kiếm sắc bén treo trên đỉnh đầu, không biết khi nào sẽ rơi xuống.

Loại cảm giác căng thẳng này khiến hắn như quay về khoảng thời gian nằm vùng kiếp trước.

Có chút quen thuộc, cũng có chút chán ghét.

Tâm niệm Kỷ Uyên khẽ nhúc nhích, đảo qua những sao trời mệnh số còn lại.

“Chỉ có thể xuống tay từ tư chất bẩm sinh vậy.”

Hắn ổn định tinh thần, chạm vào mệnh số màu trắng [Võ cốt thường thường].

Vì sao kia lập tức có phản ứng, không ngừng chấn động.

[Nhập 50 điểm đạo uẩn màu trắng]

Theo ý niệm hiện lên, màu sắc hơi sáng như ánh mặt trời dần dần tối đi một chút, một dòng chữ cổ xưa hiện ra ——

[Lực lớn như ngưu (trắng)] : [Thiên phú bất phàm, khí huyết cường thịnh, trong cơ thể có một sức mạnh rất dũng mãnh, có thể một địch năm mươi]

“Chỉ là sức lực lớn, huyết khí mạnh, làm sao so được với con cháu quan chức quý tộc kia!”

Kỷ Uyên nhíu mày có vẻ không hài lòng.

Hắn biết rõ ước nguyện ban đầu của Thánh nhân khi mở giảng võ đường.

Thứ nhất là để tăng cường quân binh, bổ sung lính cho chín trấn biên quân mấy năm nay liên tục hao tổn, phòng ngừa man nhân ngóc đầu trở lại.

Thứ hai là giúp võ giả thiên hạ có nơi tiến thân. Vì thiết kỵ Cảnh triều đã đạp phá giang hồ, khiến những lục lâm cường hào, hắc bạch lưỡng đạo không còn kế sinh nhai và lối thoát.

“Cách của Thánh nhân là áp chế ở địa phương, bỏ thêm vào trung ương. Nhưng y lại không nghĩ đến, sau khi mình bế quan tu dưỡng gần hai mươi năm không lên triều, giảng võ đường đã trở thành con đường công danh của con cháu quan chức quý tộc, tuyệt không có chỗ cho những người nghèo khó bần tiện vươn lên.”

Những điều Kỷ Uyên rõ ràng trong lòng thì hẳn trước kia nguyên thân cũng từng nghĩ tới. Thông qua giảng võ đường để tìm cho mình một lối thoát.

Nhưng tam châu sáu quận ở phủ Đại Danh, tổng cộng sẽ chỉ có 108 tên võ cử.

Trong đó, thành Thiên Kinh chiếm một phần ba.

Kỷ Uyên nhẩm sơ một phát.

Trừ bỏ mấy vị hoàng tử được phong vương ra, bên dưới có sáu vị quốc công đương triều có công tòng vua, hai mươi tám vị võ hầu có công mở mang bờ cõi.

E rằng chút thịt này chỉ sợ còn chưa đủ phân chia ấy chứ.

Phải biết rằng đám con ông cháu cha đó từ nhỏ đã tập võ, được ăn ngon uống tốt, bồi bổ bằng dược thiện.

Ngoài ra họ có thương bổng giáo tập dốc lòng chỉ điểm, khởi điểm đã vượt trên biết bao người thường.

Kẻ nhà quê không có chỗ dựa như hắn mà chen vào thì như dê vào miệng cọp, thường thì sẽ không có kết cục tốt gì cho cam.

Bạn đang đọc Quỷ Thần Thế Giới, Ta Có Thể Sửa Chữa Số Mệnh (Dịch) của Bạch Đặc Mạn A
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi nhanmeden
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 23

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.