Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Nửa đêm quỷ gõ cửa

Phiên bản Dịch · 1737 chữ

Tôi cảm thấy một luồng lạnh buốt chạy từ lòng bàn chân đến dọc sống lưng lên đến đỉnh đầu.

Tiểu Oánh?

Hôm nay Tiểu Oánh mới tự sát mà nửa đêm đến gõ cửa phòng tôi? Dọa tôi đổ một thân mồ hôi lạnh.

“Đừng đùa dai.” Tôi nỗ lực đè nén khiến cho âm thanh của mình không còn run rẩy, “Rốt cuộc là ai?”

Ngoài cửa lại im ắng trầm mặc. Tiếp theo, âm thanh kia lại vang lên một laàn nữa.

“Thiếu Anh, mày làm sao thế? Là tao mà, tao đã bảo mày để cửa giúp tao mà mày đã quên rồi?”

Tôi có cảm giác máu cả người đều đông cứng lại. Tiểu Oánh tháng trước có bạn trai nên buổi tối thường về rất muộn, toàn ký túc xác chỉ có tôi là cú đêm hay thức muộn, cho nên nó thường thường dặn tôi để cửa cho nó. Không chỉ có như thế, âm thanh ngoài cửa này nghe thật sự rất giống của Tiểu Oánh.

Tất cả mọi thứ nghe rất hợp tình hợp lý nhưng bởi vì vậy mới thật sự đáng sợ nhất. Bởi vì Tiểu Oánh đã chết! Tôi trốn ở trong ổ chăn run lên bần bật, còn không kịp suy tư nên làm thế nào bây giờ thì âm thanh ngoài cửa đột nhiên vui sướng vang lên.

“A, Thiếu Anh, hóa ra cửa không khóa à, tao vào được rồi.”

Tôi giống như ngã vào hầm băng, toàn thân rét lạnh, hôm nay tôi đúng là hình như quên hóa cửa. Tôi còn chưa kịp thống hận chính bản thân mình bất cẩn thì đã nghe thấy rắc một tiếng, cửa mở ra.

Ngoài cửa sổ ánh trăng chiếu vào, trong bóng tối, một người mặc đồ trắng, cả người toàn lá máu, hình thể vặn vẹo đứng ở ngoài cửa kí túc xá của chúng tôi. Tôi thật sự cắn chặt răng nhẫn nhịn thật sự vất vả mới kìm được không thảm thiết hét lên.

Thật sự là Tiểu Oánh.

Tiểu Oánh nhìn qua giống y hệt như thi thể ban ngày duy chỉ có điểm khác đó là bên dưới váy trắng kia không có chân, thân thể ở dưới ánh trăng có chút mông lung. Cô ấy không phải người.

Là quỷ.

Tiểu Oánh dường như không chú ý đến sự hoảng sợ của tôi, chỉ là đi đến bên chỗ ngồi của chính mình ngồi xuống, bắt đầu sắp xếp lại cái bàn. Hết thảy mọi thứ đều giống như cô ấy trong dĩ vãng ở kí túc xá. Tôi cứng người ở trên giường, run rẩy không ngừng. Tiểu Oánh rốt cuộc đã phát hiện ra dị thường nên nhìn về phía tôi.

Trên mặt cô ấy máu thịt mơ hồ, một bên tròng mắt từ hốc mắt rơi ra treo ở đó, trông thật sự đáng sợ không nói lên lời. Nhưng cô ấy lại hoàn toàn không ý thức đuợc bộ dạng của chính mình, nói với tôi: “Thiếu Anh, mày làm gì mà cứ nhìn tao thế? Nhìn bộ dáng tao rất kỳ quái sao?”

Tôi thiếu chút nữa thì bật thốt lên nói “Đúng thế.” Nhưng tốt xấu vẫn là nghẹn lại. Tôi im lặng hít sâu vài lần mới làm bản thân bình tĩnh trở lại. Tôi trước kia đã từng đọc chuyện xưa về ma quỷ, có một số người sau khi chết, hồn phách không ý thức được chính mình đã chết nên tiếp tục sinh hoạt như khi còn sống. Tiểu Oánh hiện tại chính là như vậy.

Nhưng làm cho tôi nghi hoặc đúng là Tiểu Oánh không phải là nhảy lầu tự sát sao? Người tự sát cũng nghĩ rằng mình không chết? Tôi đang miên man suy nghĩ thì Tiểu Oánh lại mở miệng.

“Hiểu Mẫn cùng La Hàm đâu? Bọn nó thế nào lại không ở trong kí túc xá?”

Tôi nhìn Tiểu Oánh gương mặt máu thịt nhầy nhụa, cố gắng trấn định nói: “Bọn nó hôm nay có việc về nhà rồi.”

Tôi nhớ trong truyện xưa có nói, những quỷ hồn không ý thức được mình đã chết nếu đột nhiên bị người ta nhắc mình đã chết, hiểu chuyện xong tính tình sẽ sinh ra đại biến, làm ra chuyện điên cuồng. Tôi cũng không dám mạo hiểm như vậy.

“Thế à.” Tiểu Oánh lên tiếng, bắt đầu sửa sang lại cặp sách. Tôi run run rẩy rẩy từ trên giường đứng lên hướng bên ngoài cửa đi ra. Tuy rằng Tiểu Oánh là quỷ hồn tạm thời không có nguy hiểm nhưng cô ấy giống như một cái bom hẹn giờ. Tôi không muốn ở cùng phòng với cô ấy.

“Đã muộn thế này rồi mày còn định đi làm gì thế Thiếu Anh?”

Tiểu Oánh ngồi ngay chỗ liền ở cửa, tôi vừa định mở cửa ra ngoài thì cô ấy đã quay đầu ra hỏi tôi. Cái trong mắt treo ở bên ngoài kia nhìn đến phát hoảng, tôi nhìn gần còn có thể thấy xương cốt ở trên cánh tay cô ấy lòi ra. Tôi cố gắng nín sự ghê rợn trong lòng trả lời: “Tao đi ra ngoài gọi điện thoại.” Tôi bước ra cửa thật nhanh không ngờ đi nhanh quá vấp phải cái bàn của Tiểu Oánh. Trên bàn của nàng có một cái gương, bị tôi va vào thì rơi xuống đất.

“Thiếu Anh, mày thế nào hôm nay lại bất cẩn thế?” Tiểu Oánh hậm hực oán giận một câu, cúi người đi nhặt gương. Tôi như ý thức được cái gì không đúng nên duỗi tay muốn đoạt đi chiếc gương.

“Không cần!”

Tôi vẫn là đã chậm một bước. Tiểu Oánh đã tự nhặt gương lên rồi. Trong giây lát nàng nhặt gương lên, chiếu ra gương mặt máu thịt lẫn lộn mơ hồ. Giây tiếp theo, Tiểu Oanh thân thể vặn vẹo của cô ấy cứng lại rồi, trong lòng ta bên trong kêu đát một tiếng.

Thôi xong.

Tôi hoảng loạn sờ đến then cửa, chạy nhanh tưởng lao ra nhưng Tiểu Oánh đột nhiên đứng lên, bắt lấy cánh tay tôi. Tay cô ấy rất lạnh, tôi đông cứng run run muốn tránh thoát nhưng gương mặt dữ tợn kia đột nhiên lao tới trước mặt tôi. Một mùi máu tươi xông thẳng vào mũi làm người ta thấy buồn nôn.

“Thiếu Anh, tao làm sao vậy? Tạo làm sao lại biến thành như thế này?”

Tiểu Oánh giống như phát điên lên mà hướng tới tôi rống lên giận dữ, theo cô ấy rít gào, tròng mắt cô ấy rơi xuống sàn nhà. Tôi liều mạng giãy giụa, không cẩn thận một bước chân đột nhiên dẫm phải cái gì rồi.

Kẽo kẹt một tiếng.

Tôi cúi đầu nhìn xuống, trong óc nổ vang.

Chỉ thấy cái tròng mắt kia bị rơi xuống sàn nhà của Tiểu Oánh đã bị tôi dẫm nát nhừ. Chính mình nhìn thấy trong mắt bị tôi dẫm nát, Tiểu Oánh cả người run rẩy càng mạnh mẽ.

“Thiếu Anh! Mày dám dẫm vào tròng mắt của tao? Tao muốn giết mày, giết mày!

Mặt của Tiểu Oánh càng thêm vặn vẹo, rú lên lồng lộn một tiếng, hai tay nhanh chóng bóp chặt cổ tôi. Tiểu Oánh biến thành quỷ hôn, sức lực mạnh đến khó tưởng tượng. Tôi bị cô ấy bóp cổ sắc mặt trắng bệch, liều mạng giãy giụa nhưng tuyệt nhiên không thể tránh khỏi cô ấy.

Tiểu Oánh bắt đầu gắt gao nhìn chằm chằm vào tôi, hốc mắt trống trơn giống như động máu, một cái khác còn loại đỏ tươi một màu, trông vô cùng khủng bố.

Tôi bị bóp cổ trước mắt liền biến thành màu đen, trong đầu chỉ có một ý niệm.

Ai tới cứu tôi đi…

Giống như là có ai có thể nghe thấy tiếng lòng của tôi thét gào, ngay ở trước khi tôi muốn ngất đi một khắc, một luồng gió lạnh đột nhiên thổi đến sau lưng tôi. Tiếp theo ngay sau đó, Tiểu Oánh ở trước mặt tôi lộ ra sắc mặt hoảng sợ cực độ, bàn tay đang bóp cổ tôi cũng buông lỏng ra. Bắt lấy cơ hội, tôi chạy nhanh tránh thoát khỏi cô ấy, vừa định tông cửa xông ra nhưng trên vai tôi đột nhien lại lành buốt.

Tôi run run còn không kịp phản ứng, thân mình đã đảo một vòng cả người ngã vào trong một cái ôm lạnh băng.

“Nương tử, phu quân tới cứu nàng.” Một âm thanh dễ nghe vang lên ở bên tai tôi. Tôi hô hấp đông cứng lại, quay đầu. Phía sau tôi đứng một người đàn ông.

Tóc hắn dài đen như mực, một thân mặc áo đen trường bào ám văn, cao hơn tôi rất nhiều. Tôi ngẩng đầu, thấy da mặt hắn tái nhợt cùng với ngũ quan tuấn mỹ khiến người ta phải ngừng thở. Một đôi mắt đen giống như hàn đàm sâu không thấy đáy, nhìn tôi chăm chú như muốn đem tôi nhìn thấu.

Trong lòng tôi nổi lên sóng to gió lớn.

Người đàn ông này là ai?

Vì sao tự nhiên xuất hiện trong phòng kí túc xá của tôi?

Hơn nữa vì sao tôi lại cảm thấy hắn có nét quen mắt?

Tôi gắt gao nhìn vào người đàn ông kia, nỗ lực tìm tòi ký ức, ánh mắt hắn lại không tiếp tục nhìn tôi mà dừng ở Tiểu Oánh trước người tôi, mắt đen lạnh lùng.

“Cút!”

Một từ lưu loát từ bờ môi mỏng sạch sẽ phun ra, một luồng khí lạnh buốt ập vào trước mặt, Tiểu Oánh đột nhiên kêu lên quái dị, hoảng loạn phá cửa kí túc xá mà lao ra.

Lập tức, trong kí túc xá trống vắng chỉ còn lại tôi cùng người đàn ông kia. Thấy tôi còn nhìn chằm chằm vào hắn, người đàn ông hơi nheo mi mắt, môi mỏng khẽ nhếch lên, thần sắc lạnh lùng trên mặt nhiều thêm vài phần nghiền ngẫm.

“Nương tử, nhìn lâu như vậy là đối với diện mạo phu quân của nàng vừa lòng hay chưa?”

Lời editer: Mong nhận được like, share, tim, đề cử, donate từ mọi người.

Bạn đang đọc Quỷ phu bá đạo đừng theo tôi của Hứa Noãn Noãn
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi danguyetthanhkhau
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 6

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.