Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Quỷ hút máu

Phiên bản Dịch · 1483 chữ

"Thuyền trưởng, xảy ra chuyện gì vậy?"

Thuyền viên của Độc Giác Kình chạy đến theo đàn chuột, phần lớn đầu trong tình trạng quần áo xộc xệch, người đầy mùi rượu, cổ áo cũng có dấu hôn.

"Có ai biết đêm qua Dip đi đâu không?"

Charles Reed hỏi bọn họ.

Người đầu bếp Freyr lập tức mở miệng nói: "Thuyền trưởng, tôi biết. Hôm qua tiểu tử ấy bị thuyền phó số hai mang đi, anh ta nói là muốn tìm địa phương khiến cậu trở thành một người đàn ông chân chính. Đó là một nhà phía trước không xa."

"Tất cả đi theo tôi!"

Chọc tới nhóm đầu gấu sao? Charles Reed lập tức nghĩ tới vấn đề này, bình thường loại nghề này thường có một đám người đặc biệt kiểm soát.

Thế nhưng như vậy cũng không đúng, không có đầu gấu nào trói người xong còn có người chuyên đưa tin tức. Loại hành vi này rõ ràng là để những người khác không biết những người này biến mất.

Rất nhanh, một khách sạn có rèm cửa sổ màu đỏ xuất hiện trước mặt mọi người. Chỉ là khi tới gần cửa lớn đều ngửi thấy được những mùi hương khiến đàn ông xao động.

"Rầm!"

Charles Reed đá văng cửa đi vào. Nhóm người nam nữ đang ôm nhau trong đại sảnh đều nhìn về phía bọn họ.

Một người cường tráng cao gần hai mét sắc mặt âm trầm đứng lên sau người anh ra là hơn mười thuộc hạ.

"Khốn nạn! Ai dám ngang ngược ở địa bàn của chúng tao?"

Một người nhỏ bé vừa mới kêu gào liền bị người cường tráng kia đập bay ra ngoài.

Người cường tráng mặt dữ tợn đi tới trước mặt Charles Reed, từ trên cao nhìn Charles Reed.

"Có người nói thuyền viên của tôi ở đây."

Charles Reed không chút tránh né nhìn chằm chằm hai mắt anh ta.

Đối mặt với hành động xúc phạm của Charles Reed nhưng biểu hiện của người cường tráng lại cực kì bình tĩnh: "Hai vị thuyền viên kia của anh không có ở chỗ này của tôi, có thể bọn họ đi tới những nơi khác."

Charles Reed híp hai mắt trên mặt anh mang theo ý lạnh: "Tôi vừa có nói là hai thuyền viên sao?"

Người đàn ông trở lên lúng túng, gã không ngờ mình lại bị hố như vậy. Gã ta thấy không giấu được nên phất phất tay.

Đám tay chân bốn phía bắt đầu đuổi khách, cũng không lâu lắm một chỗ vừa mới náo nhiệt liền biến thành nơi lạnh lẽo vắng vẻ.

"Tao biết đám đi biển bọn mày không dễ chơi thế nhưng nếu đã đến rồi thì xác định ở chỗ này đi."

Người cường tráng nói chuyện duỗi đầu lười đỏ thắm ra liếm môi.

"Ông bà phù hộ, vân may Durand thật không tệ, nhóm người này lại vào tay mình."

Nghe lời nói không có ý tốt của đối phương, Charles không do dự "Pạch!" lấy súng lục ra, nhắm thẳng vào mặt Durand. Các thuyền viên khác thấy thế cũng dồn dập lấy vũ khí của chính mình ra.

Một giây sau, tất cả mọi người đứng tại chỗ cười ha hả, phảng phất giống như Charles nói là một chuyện cười lớn.

"Ầm ầm âm!"

Viên đạn bắn trên người Durand, vết máu bắn ra như đóa hoa.

Nhưng khiến mọi người bất ngờ là một màn phát sinh đằng sau, vết thương dữ tợn trên người Durand nhanh chóng kép lại, mấy giây sau liền hồi phục như ban đầu.

"Xem ra, các ngươi còn chưa biết chính mình gặp phải cái gì, con người."

Durand nhếch miệng lên, khuôn mặt trắng bệch nở nụ cười khủng bố.

"Choang"

Hai chiếc răng nanh sắc bén mọc ra từ hàm trên, đáy mắt màu trắng nổi lên màu đỏ giống như máu tươi.

"Hóa ra là quỷ hút máu."

Con ngươi Charles thu nhỏ lại.

"Máu mày là của tao!"

Durand dùng sức lên đôi chân, gã ta vọt đến trước mặt Charles trong nháy mắt.

Ngay sau đó Charles bị gã ta đẩy ngã xuống đất, răng nanh sắc bén cắm vào cổ Charles.

Thời điểm gã ta ra tay, những người khác ở bốn phía cũng bắt đầu di chuyển. Bọn họ tháo xuống ngụy trang, nhe răng nhào tới lên thuyền viên.

Durand đang hút máu lại thấy có gì đó sai sai, tên nhân loại mắt đen trước mắt không hề giãy dụa. Cực kì bất bình thường.

"Tên này bị mình dọa sợ sao?"

Suy nghĩ này vừa mới xuất hiện trong đầu, thì gương mặt đeo mặt nạ cười của Charles xuất hiện trước mắt gã.

"Bạch!"

Một ánh hàn quang lóe lên, cây kiếm đã đâm xuyên qua ngực của quỷ hút máu, đẩy gã ta về phía sau.

"Tôi còn tưởng là cái gì, thì ra là quỷ hút máu, đám chó má bọn mày xuất hiện mà không biết xấu hổ à!"

"A a a!!!"

Ở phía sau bọn họ, James thân cao gần bốn mét rít gào nắm lấy một con quỷ hút máu dùng sức kéo một cái trực tiếp xe thành hai nửa.

Những con chuột vừa kêu vừa xông lên bao vây một con quỷ hút máu, quỷ hút máu bị bao vây liên tục phát ra tiếng kêu thảm.

Những thủy thủ đoàn dồn dập công kích, tuy rằng bọn họ đối mặt với cự điệp thì khúm núm vâng dạ, nhưng đám quỷ hút máu này lại không dọa được những người đã gặp qua "Thần Minh" như bọn họ.

"Mày!"

Durand tức giận nhìn mặt nạ trắng, chuyện này khác hoàn toàn với suy đoán của gã ta.

Những móng vuốt sắc nhọn của Durand mang theo tàn ảnh, gã ta ra sức hướng tới mặt Charles.

Cơ cổ của Charles đột nhiên gồng lên, móng vuốt bóng loáng sắc bén hoàn mỹ bị trượt.

"Thích cắn người đúng không? Tôi để anh cắn!"

Cây kiếm đen sắc bén mang theo máu nhanh chóng vung lên rồi lại dùng sức cắm xuống trực tiếp cắm vào miệng Durand, lưỡi dao xuyên qua sau gáy.

Durand nổi giận còn muốn phản kháng nhưng Charles nắm lấy chuôi dao dùng sức đẩy về phía trước, khuôn mặt dữ tợn khủng bố bị chém thành hai khúc. Một giây sau, anh giơ cây kiếm đen nhắm vào trái tim.

Người vừa rồi còn ngông cuồng tự đại bây giờ lại co giật ngã dưới đất không động đậy nữa.

Chuyên tâm vào việc dọn dẹp máu thịt be bét, Charles xoay người ra sau gia nhập chiến đấu.

Nhìn thấy Charles dùng dao tàn sát chính đồng loại của mình như gọt dưa, quỷ hút máu còn lại cuối cùng cũng không đánh nhau nữa, bọn họ đòn dập đánh vỡ cửa sổ thoát thân.

"Gì thế, chỉ có năng lực như này mà đòi máu của tao à."

Nhìn bọn họ chạy trốn, trong giọng nói của Charles mang theo sự coi thường.

Lỗ tai Charles giật giật, anh mang theo đoàn thủy thủ đi khắp nơi trong phòng khách bừa bộn, đi tới trước một tấm gỗ.

Vừa đẩy cửa ra Charles liền nhìn thấy Dip với Krona, chỗ cổ tay có một vết thương, từng giọt máu rơi xuống chậu gỗ trên mặt đất.

Sắc mặt hai người xám ngoét, nhìn dáng dấp giống như Charles không lập tức chạy tới thì sớm muộn cũng chết vì chảy hết máu.

Nhìn thấy Charles, hai người trên giá điên cuồng ưỡn ẹo thân thể.

Charles cũng không lập tức cởi trói cho bọn họ mà đi tới trước mặt Dip dùng cây kiếm đen vỗ vỗ mặt cậu: "Sao hả? Cảm giác được nữ quỷ hút máu như thế nào?"

Miệng thiếu niên bị bịt lại không cách nào nói chuyện thể nhưng trong mắt cậu hiện lên tiếng ô ô cầu xin.

Bạch quang lóe lên, xiềng xích trói chặt hai người bị chém thành hai mảnh.

Bỏ qua sự thống khổ của hai người, Charles đi đến bên cạnh nhìn các loại máy móc bên cạnh.

Nơi này giống như nơi chuyên để quỷ hút máu lấy máu, chỉ nhìn độ cao máu trong bình thủy tinh của hai người Charles liền biết người bị hại không chỉ dừng lại ở hai người bọn họ.

Nhưng thuyền viên biến mất khác cũng không có ở đây, rất có khả năng quỷ hút máu không dừng ở những thứ này.

"Ngài Charles, chúng ta phải làm sao bây giờ?"

Lilly hiếu kỳ hỏi.

"Còn cần phải nói sao? Chúng ta giết nhiều quỷ hút máu như vậy đương nhiên là báo cảnh sát."

Bạn đang đọc Quỷ Bí Địa Hải của Hồ Vỹ Đích Bút
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi chanchan88555
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 7

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.