Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

gặp gỡ trong giấc mơ

Phiên bản Dịch · 2347 chữ

Ai đó đã xâm nhập vào khu nhà?

Klein không lập tức ngồi dậy ngay. Tất cả những gì hắn làm là xoay người sang một bên và để lòng bàn tay trái dưới gối. Hắn bí mật cầm súng lục ‘chuông tang’.

đồng thời, hắn từ từ dang tay trái ra, chuẩn bị sử dụng ‘nhúc nhích đói khát’.

Sau khi biết rằng rất khó để tìm thức ăn cho ‘nhúc nhích đói khát’ở Backlund, hắn đã thâm nhập vào các nhà tù ở Thành phố Conrad của Vịnh Dipsy, tìm thấy một tử tù và xác nhận rằng đúng người đúng tội trước khi cho ‘đói khát ngọ nguậy’ ăn.

học phái Hoa hồng đã biết được ta sao ? Không, chúng không thể nhanh như vậy được. Hơn nữa, nếu là chúng, sẽ không đến mà sẽ chờ cơ hội tốt nhất. chúng sẽ nhân cơ hội khi ta đi ngang qua một nơi vắng vẻ và tấn công để không đánh động tổ chức giáo hội tại Backlund…

Ta đã quyên góp quá nhiều tiền tại Thánh lễ mặt trăng, khiến bọn tội phạm nhắm vào ta?

Hừm, một nhà tài phiệt hào phóng vừa đến Backlund từ một vùng đất xa lạ, quả thực là một mục tiêu dễ dàng… Tất nhiên, ta không thể bỏ qua những cuộc điều tra thường xuyên của ‘kẻ gác đêm’…

Khi những suy nghĩ vụt qua trong đầu, Klein nghe thấy một tiếng động nhẹ phát ra ban công trong căn phòng nửa mở bên cạnh.

Ngay sau đó, có tiếng ổ khóa xoay, cửa sổ thủy tinh được kéo mở gần như im lặng.

Klein cẩn thận lắng nghe và cảm nhận được tiếng bước chân đi qua căn phòng bán lộ thiên, tiến vào hành lang.

Sau một lúc dừng lại, bước chân đi về phía phòng ngủ chính, dừng lại bên cạnh, xoay nắm cửa đến phòng người giúp việc của klein.

Hắn đã vào nhầm phòng sao?

Hoặc có thể là hắn ở đây để tìm Richardson?

Trái tim Klein đập mạnh khi hắn buông tay khỏi súng lục ‘chuông tang’. Sau đó hắn đưa tay đến hộp đựng thuốc lá bằng sắt không quá xa.

Sau khi klein bỏ bức tường linh tính, một người hư ảo, trong chiếc áo khoác đỏ sẫm và chiếc mũ hình tam giác cũ, hiện lên bên cạnh klein. Sau đó kẻ kia bước vào bên trong chiếc gương soi toàn thân.

Khi Senor, con rối ở trạng thái ‘oan hồn’, nhảy đến cửa sổ thủy tinh trong phòng Richardson, hắn nhìn thấy một bóng người có nước da màu vàng cam, mái tóc đen như quạ và nét mặt mềm mại bước ra khỏi phòng.

Về phần Richardson, hắn đang im lặng ngồi bên mép giường, cơ thể nghiêng về phía trước. Lưng hắn đang khom lại như thể hắn bị hòa tan vào bóng tối.

Khuôn mặt của hắn kinh hoàng, thể hiện sự yếu ớt và bối rối. Cuối cùng, hắn im lặng.

tên đó thực sự là vào đây gặp Richardson… Những đặc điểm của hắn giống với một người từ Nam Lục địa… Hắn nhanh nhẹn và có kỹ năng. Hắn có thể không phải là một người bình thường…

Đây là một người mà Richardson đã quen tại trang viên ở Nam Lục địa, hoặc đó có thể là một người bà con?

Richardson chỉ là một người hầu với mức lương hàng năm là 35 bảng. Vấn đề gì sẽ cần sự giúp đỡ của hắn?Klein đoán khi sử dụng tầm nhìn của Senor để quan sát.

Lúc đó, hắn chợt hiểu ra tại sao Richardson lại giỏi quan sát và thường ở ban công để xem mọi người qua đường.

Hắn sợ bị phát hiện!

Ta hy vọng nó không phải là vấn đề quá lớn và sẽ không ảnh hưởng đến kế hoạch của ta… Sau này ta sẽ giải quyết vấn đề này… Nếu Richardson không thể giải quyết vấn đề, ta sẽ phải tìm một cái cớ để chấm dứt với hắn…

Thấy người hầu của hắn, richardson, nói dối lùi xuống, Klein thu lại con rối ‘oan hồn’ của mình.…

Trong lúc đó, Leonard Mitchell, sống tại số 7 phố Pinster, một lần nữa bước vào Backlund chìm trong sương mù.

Trước đó, hắn đã đặt câu hỏi với phóng viên của tờ báo Daily Observer, Mike Joseph, và nhận được tin rằng Sherlock Moriarty không chủ động nhúng tay vào chuyện của Lanlus.

Thay vào đó, hắn tham gia vào một cuộc thảo luận sau khi được thuê. Điều này làm cho mọi nghi ngờ về hắn giảm xuống đáng kể.

Nếu không phải vì thám tử này có liên quan một chút đến vấn đề của Capim, và việc hắn có mối quan hệ thân thiết với Emlyn White từ Nhà thờ Harvest, thì Leonard Mitchell sẽ có suy nghĩ từ bỏ cuộc điều tra để tiếp tục tìm kiếm Ince Zangwill.

Vì Sherlock Moriarty không có nhiều bạn ở Câu lạc bộ cragg, một trong số họ chết vì liên quan đến Hoàng tử Edessak, người kia là Phóng viên Mike Joseph, do đó, Leonard chỉ còn một mục tiêu duy nhất: thầy thuốc eren chris.

Từ hồ sơ, vị bác sĩ này đã từng dính líu đến một vấn đề của Người phi phàm con đường Quái vật…

Sau khi vật phẩm bị tráo đổi, hắn không còn gặp xui xẻo hay gặp ác mộng. Cuộc sống của hắn trở lại bình thường…

Haiz, hầu hết những người mà Sherlock Moriarty biết đều có liên quan đến các vấn đề của Người phi phàm. Thám tử này chắc chắn không phải là một người bình thường…

Như Leonard nghĩ, hắn bấm chuông cửa trong giấc mơ của Eren chris.

Khi bước vào giấc mơ, hắn tình cờ tìm thấy một chiếc ghế sofa để ngồi và nói với bác sĩ Eren đang ngồi đối diện với hắn: "Hãy kể cho ta nghe chi tiết về cách ngài biết Sherlock Moriarty."

Trong giấc mơ, Eren không nói dối. Hắn bắt đầu từ việc bà Mary đã giới thiệu Sherlock Moriarty vào Câu lạc bộ Cragg, và cách hắn là một trong những người giới thiệu. Hắn tiếp tục cho đến khi vị thám tử gợi ý rằng, hắn nên thông báo cho giám mục của Nhà thờ Nữ thần ‘bóng đêm’ về những vấn đề bất thường hắn gặp phải.

Sự thật được mô tả trong hồ sơ. Sherlock Moriarty có vẻ khá thân thiện với các tổ chức Người phi phàm chính thức, và hắn được Isengard Stanton tán thành…

Leonard liếc nhìn Sherlock râu ria mà Tiến sĩ Eren gợi ý, thu lại ánh mắt khi chăm chú lắng nghe.

Sau khi kể lại mọi chuyện một cách chi tiết, Eren nói: “Hắn đi về phía nam để đi nghỉ, và hắn đã không trở lại. Ta đã lo lắng cho hắn trong suốt thời gian qua.

Tuy nhiên, hắn là một thám tử đầy trí tuệ và một trái tim nhân hậu. Ta tin rằng sẽ không có điều gì tồi tệ xảy ra với hắn. Ta chỉ ước rằng hắn có thể tham gia vào lễ kỷ niệm ngày sinh của con ta ”.

Có lẽ… Leonard nghi ngờ rằng Sherlock Moriarty có thể sẽ không bao giờ trở lại Backlund.

Sau đó, hắn lịch sự chào tạm biệt và bước ra khỏi giấc mơ của Tiến sĩ Eren.

Sau khi tiến lên vài bước, hắn vô thức nhìn lại và thấy bên trong ngôi nhà có khu vườn, những ngọn đèn hình cầu mờ ảo tượng trưng cho những giấc mơ khác nhau lấp đầy toàn bộ không gian. Mọi thứ đều ổn.

Đó có phải là ta đã phạm sai lầm không? Ta cứ cảm thấy như thể có điều gì đó ở ta đang thay đổi… Leonard lẩm bẩm khi quay người bay đến phố Pinster.

Mọi nơi hắn có thể nhìn thấy đều bị bao phủ bởi sương mù dày đặc. Đèn đường ảm đạm và nhợt nhạt.

Đột nhiên, Leonard ngừng bay khi hắn nhìn vào một tòa nhà.Trong ngôi nhà đó, có khoảng năm ngọn đèn hình cầu lơ lửng trong im lặng, khiến nó trông khác hẳn những tòa nhà khác.Tuy nhiên, linh cảm của Leonard cho hắn biết rằng rõ ràng có một đốm đen trong nhà có thể hấp thụ tất cả ánh sáng.

Hơn nữa, hắn phát hiện ra rằng hắn không nhận ra con phố mình đang ở.

Hắn cảm thấy hoảng hốt, nghi ngờ liệu mình có nhìn thấy thứ không nên thấy hay không. Hắn vội vàng thu lại ánh mắt, chuẩn bị rời đi và đi về nơi ở của mình.

Vào lúc đó, tòa nhà trông bình thường kia vang lên với một giọng trêu chọc: "Tại sao ngài không vào uống một tách trà?"

Những suy nghĩ bùng lên trong đầu Leonard khi hắn bay với tốc độ cao mà không hề suy nghĩ.

Trong linh cảm của hắn, những ngôi nhà trên sân thượng nằm ở phía sau, khu vườn và cái cửa sổ, cửa chính của những tòa nhà nhỏ đang lớn lên, biến thành những cái miệng đang cắn xé hắn!

Những ngọn đèn đường màu đen gần đó được kéo dài theo, làm cho xung quanh giống như một rừng thép, dường như ngăn cản Leonard.

Leonard không dừng lại hay quay lại. Hắn cảm thấy lạnh sống lưng, ngày càng lạnh hơn!

Cơ thể hắn từ từ cứng lại như thể đang bị vô số bàn tay vô hình nắm lấy.

Ngay khi hắn cảm thấy mình không thể cầm cự được nữa, hắn nhìn thấy một ngôi nhà quen thuộc, nơi có cửa sổ và ánh đèn quen thuộc.

Hắn nín thở, đột ngột lao xuống và chìm vào giấc mơ!

Phù… Hắn giật mình tỉnh dậy và thấy mình ướt đẫm mồ hôi lạnh.

"lão già, ta đã thực sự gặp phải chuyện gì?" Leonard thu chân lại khỏi mép bàn và hỏi với cảm giác sợ hãi kéo dài.

Giọng nói hơi già dặn trong tâm trí hắn đáp lại sau vài giây, “ta không chắc nữa.”

Mí mắt của Leonard sụp xuống ngay lập tức khi hắn không cố hỏi vấn đề đó.

Sau đó, hắn nhìn ra cửa sổ và nhìn thấy ánh sáng ở khắp mọi nơi trên bầu trời đêm Backlund.

Nó thật yên tĩnh.…

160 Phố Böklund, Bên trong dinh thự của Dwayne Dantes.

“Thưa ngài, bà wahana Heisen đang ở đây.” Richardson bước vào phòng và nói với Klein.

Klein đặt giấy tờ xuống và nhìn lên, liếc nhìn người hầu của mình. Hắn phát hiện ra chính mình vẫn là một người đàn ông e ngại, ít nói, im lặng và dè dặt. Không có gì kỳ lạ.Nếu không phải vì kết quả bói toán ổn… Việc sa thải một nhân viên đột ngột sẽ khiến họ bị nghi ngờ… Klein thầm lầm bầm. Hắn đứng dậy như thể không có chuyện gì xảy ra, Richardson giúp hắn mặc áo khoác.

Mười lăm phút sau, hắn ôm giáo viên lễ nghi của mình, Wahana Heisen, hắn bắt đầu học một điệu nhảy phổ biến khác được sử dụng tại các sự kiện giao lưu.

"Ta cảm thấy như thể mình sẽ mất việc trong vài ngày tới." Sau một thời gian, Wahana khen ngợi sự tiến bộ của Dwayne Dantes.

cô ấy nói thêm, "Tuy nhiên, ngài vẫn còn một chút hạn chế.

Mặc dù ngài không cần phải hành động như những người đàn ông Intis, bám sát phụ nữ, nhưng ngài không cần phải liên tục duy trì khoảng cách. Thỉnh thoảng tiếp xúc là chuyện rất bình thường.

Cách ngài đang cư xử bây giờ khiến ngài có vẻ cứng nhắc và buồn tẻ ”.

Klein kéo cô ấy lại một chút và đáp lại với một nụ cười, "Ta sợ bị thô lỗ."

Điều này có nghĩa là quá gần gũi với phụ nữ là một hành động thô lỗ sao? Điều đó cũng ngụ ý rằng ta đầy quyến rũ, và rằng hắn có thể tự xấu hổ nếu ở quá gần? Đây là một hình thức khen ngợi khá khoa trương ... Wahana nghĩ và mỉm cười nói, "Ngài đã học tốt."

Điệu nhảy tiếp tục khi Klein nhìn vào mặt Wahana Heisen và hỏi một cách ấm áp, "Thưa bà, bà có vẻ không vui?"

Wahana cúi đầu và cười khúc khích."Nó không có gì nghiêm trọng. Chồng ta là một doanh nhân, và gần đây hắn có một số mâu thuẫn nhỏ với một số người. Chúng ta có thể giải quyết vấn đề.

Ồ, câu hỏi của ngài quá trực tiếp. Trước khi cả hai bên thân thiết, tốt nhất đừng hỏi về vấn đề của họ, trừ khi cô ấy đã nói rõ điều đó ”.

“So với các quý ông ra vào các gia đình thuộc tầng lớp thượng lưu, biết nhiều quý bà và quý cô, với tư cách là một tài phiệt mới đến Backlund, ta thiếu các mối quan hệ xã hội cần thiết…” Klein nhẹ nhàng gật đầu và nói với một nụ cười, “Ta nghĩ chúng ta không còn là những người xa lạ nữa.”

Sau đó, hắn bỏ qua chủ đề này và bắt đầu nói về kinh nghiệm của bản thân và những người xung quanh. Wahana sẽ đề cập đến một vài điều để đáp lại, giới thiệu cho Klein biết nhiều hơn các đặc điểm và sở thích của những người hàng xóm của mình.

Sau khi Wahana rời đi, Klein đứng ở cửa một lúc trước khi quay sang nói với quản gia: “Walter, ông hãy tìm hiểu rắc rối mà quý cô Wahana đang gặp phải. Nếu cô ấy không giải quyết được, chúng ta có thể giúp cô ấy một chút ”.

Bạn đang đọc Quỷ Bí Chi Chủ - Quyển 4 của Ái Tiềm Thủy Đích Ô Tặc
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi janatz26
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 4
Lượt đọc 117

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.