Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

phát triển tuân theo logic

Phiên bản Dịch · 2477 chữ

Trong khoảnh khắc nhìn thấy người đàn ông trung niên ăn mặc kiểu linh mục, Anderson bỗng ngẩn ra một giây, chợt có cảm giác một loại gông xiềng nào đó trong đầu ầm ầm vỡ vụn, vô số mảnh vỡ ký ức đột phá bức tường vô hình tuôn trào ra, tựa như là tình cảm dồn nén thật lâu cuối cùng cũng đạt được bộc phát ra.

Anderson đã nhớ tới hơn hai tháng trước rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, nhớ tới nhiệm vụ mà vị bán thần kia giao là gì!

Ban đầu ở Baiam, hắn theo suy nghĩ trong đầu đã gặp mặt với vị bán thần kia, rồi theo sau đối phương, rời khỏi quần đảo Rorsted, đi thuyền đến một nơi bí ẩn.

Tại nơi đó, hắn đã gặp được vị linh mục bên cạnh này, được sắp xếp nằm vào trong một chiếc quan tài cổ lão, nằm giữa đống vật liệu phi phàm được một loại huyết tương kỳ lạ hoà tan thành chất lỏng, để mặc cho chúng ngấm vào cơ thể chính mình.

Trải qua hơn một tháng chịu đựng, trong cơ thể Anderson hình thành một con “nhộng” màu đỏ thẫm, sau đó lại bị “khoá” lại ký ức khoảng thời gian này, đưa đến Tây Balam, cuối cùng bị gieo vào đầu ‘ám chỉ tâm lý’ rằng: trước khi khôi phục ký ức không thể rời khỏi nơi đây.

Nói cách khác, nhiệm vụ mà vị bán thần kia giao hắn cũng chưa hoàn thành, mà chỉ là đang tiến hành, những hoạt động trước đó chẳng qua chỉ là chuẩn bị bước đầu!

Trong lúc từng hình ảnh chợt loé lên, Anderson phát hiện ra những lúc chính mình đang đứng đại đầu con đường thổi kẻn harmonica, cùng Danis vào quán trọ, tìm giáo sĩ truyền giáo của ‘giáo hội tri thức’ để lấy bùa ‘thông hiểu ngôn ngữ’ cùng với đến bang phía bắc, cho đến hiện tại, thì bên cạnh luôn có một vị linh mục có vẻ như ấm áp lại giản dị này.

Lúc ăn cơm, kẻ ngồi sát vách là đối phương. lúc vào ở nhà trọ, thì phòng ngủ bên cạnh cũng là đối phương. lúc đi dạo trên đường, kẻ sóng vai cất bước bên cạnh cũng là đối phương. lúc thổi kèn harmonica biểu diễn kịch rối tay, kẻ đối diện với ánh mắt dịu dàng cũng là đối phương!

Mà hết thảy những chuyện này, Anderson lúc đó hoàn toàn không có chú ý, mà bên cạnh Anderson là Danis, những người khác, cũng đều không có chú ý đến, tựa như chưa bao giờ thấy qua vị linh mục này!

Một cảm giác ớn lạnh phát ra từ sâu trong lòng, chạy dọc sống lưng mà lên, xông thẳng vào đầu óc Anderson, khiến cho vị ‘thợ săn’ này cảm thấy những chuyện vửa trải qua, chỉ cần nghĩ lại một chút thôi là đủ để gã nổi điên lên, mất khống chế.

Danis đã cách Anderson một đoạn, quan sát Ince Zangwill đang trong bộ trang phục giáo sĩ màu đen, lại nhìn một chút vị linh mục mộc mạc đang cầu nguyện, vội vàng cúi đầu, dùng tiếng Hermes cổ tụng niệm:

“ ‘Kẻ Khờ’ không thuộc về thời đại này.

Chúa tể thần bí phía trên màn sương xám.

Chấp chưởng may mắn hoàng hắc chi vương…”

Cách đây một khoảng thời gian, Danis đã nhận được ‘thần dụ’ của ngài ‘Kẻ Khờ’, ra lệnh Danis giả vờ làm việc, nhưng thực tế lại ấn nấp xung quanh Anderson, khi gặp chuyện gì bất thường liền lập tức cầu nguyện.

Mặc dù không biết sẽ xảy ra chuyện gì, cũng không rõ ràng sẽ gặp phải người nào, nhưng từ trước đến nay Danis luôn là người quý trọng sinh mệnh, hắn quyết định tuyệt đối làm theo không trái lời, dù là những điểm dị thường xuất hiện này có thể do hắn quá đa nghi!

Vì thế, hắn đã chủ động đeo lên chiếc găng tay được chế tạo từ đặc tính phi phàm do Grossel để lại, bảo đảm chính mình sẽ làm trước nghĩ sau, không để lãng phí một chút thời gian nào!

Lúc này, bước chân của Ince Zangwill dừng lại, bên trong một con mắt xanh sẫm gần đen và một con mắt nổi đầy tơ máu phản chiếu hình ảnh linh mục với bộ quần áo trắng mộc mạc, đeo mặt dây chuyền hình chữ thập.

Trong đầu, trong miệng của Ince Zangwill, một âm thanh tức giận truyền ra:

“Adam!”

Đứa con của ‘tạo vật chủ’, thiên sứ chi vương – Adam!

Lời nói của Ince Zangwill còn chưa dứt, đôi mắt của vị linh mục mộc mạc đối diện liền mở ra, đôi đồng tử sáng màu hiện tại đã ánh lên thuần kìm.

Đột nhiên, xung quanh từng chiếc cột đá đen kịt từ dưới đất vươn lên, chống lên một toà giáo đường to lớn khoáng đạt.

Trong giáo đường này, mỗi một cây cột, mỗi một mái vòm đều được khảm đầy xương của các chủng tộc khác nhau. Những xương cốt này rậm rạp chằng chịt, những hốc mắt tựa như đang nhìn về Ince Zangwill, vây quanh một giá chữ thập cao trên trăm mét.

Trước giá chữ thập có một bóng hình mờ ảo đứng ở đó, tựa hồ như đang thương hại nhìn xem hết thảy.

Đây là một toà giáo đường xương cốt, nhưng lại không có một điểm âm trầm, mà ngược lại, lại tràn đầy khí tức thánh khiết!

Vách tường, cửa sổ, cửa chính của giáo đường có vô số gương mặt vặn vẹo lộ ra, tựa hồ có vô số linh hồn bị nhốt ở bên trong, khiến cho người phi phàm không cảm giác được sự tồn tại của linh giới và tinh giới!

Mà quảng trường và người đi đường trước kia, toàn bộ đã biến mất, bị đẩy ra bên ngoài giáo đường xương cốt đột nhiên xuất hiện này.

Chiếc bút lông chim cổ điển trong tay Ince Zangwill sớm đã bay lên, viết lên trên bộ quần áo giáo sĩ của hắn ta:

-Anderson Hood là bạn bè của Gehrman Sparrow, bị Urolles để mắt tới. căn cứ vào một số nhân tố chưa rõ ràng, tại thời điểm này, Urolles hàng lâm nơi đây là rất hợp logic!

Chiếc bút lông chim vừa viết ra vài dòng kia, thì từng tia từng tia sáng chiếu qua cửa sổ thuỷ tinh sặc sỡ ở trên nóc giáo đường, hoá thành từng chiếc cánh chim hư ảo trùng điệp.

Phía dưới được cánh chim bao phủ là một bóng hình có tóc dài màu bạc, đang ở tư thế nửa quỳ hiện lên, rồi từ từ đứng thẳng người lên.

Thần mặc áo choàng sợi đay mộc mạc, khuôn mặt xinh đẹp, ngũ quan hiền hoà, chính là thiên sứ chi vương, ‘kẻ nuốt đuôi’ Urolles!

Đồng tử của Urolles hờ hững trong phút chốc không có tiêu điểm, chợt chiếu rọi ra hình ảnh của vị linh mục ấm áp kia.

Trong mắt thần, dưới chân thần, cánh chim trùng điệp phía sau lưng thần đều chìm trong ánh sáng, từng vòng tròn siêu nhiên thần bí lộ ra, hợp thành một dòng sông hư ảo chảy xuôi, giống như là một con rắn có đầu cắn vào đuôi.

Giáo đường xương cốt rút lui một chút trở về hình dáng vừa mới dựng, toàn là những cột đá màu đen, như ẩn như hiện xung quanh quảng trường.

Nắm lấy cơ hội này, Urolles liền muốn bay ra khỏi nơi này, Ince Zangwill cũng không chút do dự liền khiến cho các màu sắc xung quanh trở nên nồng đậm, trùng điệp cùng nhau.

Vị ‘cận vệ bóng đêm’ này sắp tiến vào linh giới thì bỗng nhiên trông thấy ở trên trời rơi xuống một thập tự giá cao trên trăm mét.

Chiếc thập tự giá này mạnh mẽ cắm vào trung tâm giáo đường xương cốt vẫn chưa thành hình, bóng hình mơ hồ đang gánh lấy thập tự giá này theo đó ngẩng đầu lên.

Ánh sáng vô cùng vô tận theo đó bộc phát ra, nuốt trọn chiếc bút lông chim trong tay Ince Zangwill.

Giáo đường Tràn ngập xương cốt của các chủng tộc khác nhau cùng vô số linh hồn vặn vẹo lại một lần nữa thành hình.

Khi nghe thấy tiếng khẩn cầu hư ảo trùng điệp, Klein đang ở bên trong căn phòng của quán trọ, nghĩ những việc vặt thông thường, nhàm chán chửi vu vơ.

Hắn đột nhiên đứng lên, đi thẳng tới cửa sổ phía trước, nhìn về quảng trường cách đó không xa.

Trên quảng trường, người và quan tài tới tới lui lui, suối phun nước dâng lên, âm nhạc vang vọng, hết thảy đều bình thường như thế, thậm chí còn mang theo vài phần nhàn nhã. Nhưng trong tình cảnh đó, điểm không hài hoà chính là, Anderson đang quỳ một chân, biểu cảm cứng ngắc, Danis thì nơm nớp lo sợ nhắm mắt cầu nguyện.

Klein không nghĩ nhiều, dựa theo phương án đã chuẩn bị sẵn ở phía trên sương xám, điều khiển ‘người thắng’ Enzo đang ở hơn trăm mét bên ngoài, để Enzo tiến vào bưu cục mà Danis đang ở gần đó!

Cùng lúc đó, hắn còn cầm ra kèn harmonica của nhà mạo hiểm, đưa lên miệng thổi một cái.

Rennet Tinecol xách bốn cái đầu tóc vàng mắt đỏ từ trong hư không đi ra, tám con mắt đồng thời chuyển hướng về phía quảng trường.

“đưa cho Leonard Mitchell, tên này hẳn là vẫn còn trong phạm vi cảm ứng trước đó.” Klein đưa ra một bức thư sớm đã chuẩn bị cùng một đồng tiền vàng, đưa cho tiểu thư đưa tin.

Cách nói chuyện cùng hoạt động của Klein bây giờ tựa hồ như là con rối, chỉ tuân theo những kế hoạch đã dự định sẵn để tiến hành. nếu như thực sự không nhịn được mà suy nghĩ đến những vấn đề không nên nghĩ, thì hắn liền lập tức minh tưởng hoặc chuyển dời lực chú ý.

Đây chính là biện pháp đối phó 0-08 mà hắn nghĩ ra khi nhìn thấy Will Oncetine khóc nức nở, biện pháp này đem suy nghĩ đặt ở phía trên sương xám, khi đến thế giới hiện thực chỉ cần hành động theo dự định sẵn!

Mà trong một lần cầu nguyện của Danis, Klein mượn nhờ “hình ảnh” mà Danis nhìn thấy, thuận thế quan sát khu vực mà Anderson đang quỳ, kết quả là phát hiện bên cạnh Anderson vẫn luôn có một vị linh mục vừa xa lạ vừa quen thuộc tồn tại.

Liên hệ đến sự bí ẩn của ‘hội tâm lý luyện kim’ và ‘hoàng hôn ẩn sĩ hội’, liên hệ đến một nội dung trong nhật ký của Russel đại đế, Klein lập tức hiểu ra, lại càng thêm chắc chắn đối với những việc phải làm tiếp theo:

Chủ nhân của ‘hoàng hôn ẩn sĩ hội’ – đứa con của ‘tạo vật chủ’- ‘không tưởng thiên sứ’ Adam, muốn giành lấy 0-08!

Điều này cũng đồng nghĩa với việc, Ince Zangwill có khả năng cao là sẽ đến, mục tiêu là Anderson!

Sau đó, Klein tại phía trên sương xám mô phỏng lại kế hoạch, giả vờ như không phát hiện ra chút gì, tiếp tục duy trì trạng thái “con rối ở hiện thực”.

Một cái đầu của Rennet Tinecol cắn bức thư, tám con mắt nhìn Klein thật sâu trong hai giây.

Klein gật đầu nhẹ một cái, không nói gì, đưa mắt nhìn tiểu thư đưa tin trở về linh giới.

Bên trong bưu cục Kukva, ‘người thắng’ Enzo đưa bức điện báo đã viết xong nội dung, địa chỉ cùng phí gửi cho nhân viên bưu cục, cũng giục bọn họ nhanh chóng gửi tin.

“Tây balam, bang phía bắc, thành Kukva, Ince Zangwill xuất hiện.”

Trong lúc sóng điện truyền tin, tin tức này được chuyển cho ‘giáo hội bóng đêm’ tại Tây Balam, Đông Balam và các căn cứ khác.

Đông Balam.

“tại sao cậu luôn hoạt động ở khu vực xung quanh giáo đường, tại sao không đi nơi khác xa hơn để điều tra?” Daly thuận miệng hỏi Leonard một câu.

Leonard nghĩ nghĩ, thản nhiên mà trịnh trọng nói:

“chờ tin tức.”

Daly suy tư gật đầu, không hỏi thêm.

Nàng trở nên trầm mặc, không còn mở miệng vui đùa với Leonard, tựa hồ như cũng đang chờ đợi.

Bỗng nhiên, linh cảm của Leonard chợt có chút dao động, nghiêng đầu nhìn về phía bên trái.

Mà thân là ‘người giữ cửa’ Daly đã sớm hướng ánh mắt về nơi đó.

Một bức thư không biết xuất hiện từ lúc nào, hướng về phía dưới của đèn đường khí gas bay xuống.

Leonard Mitchell không còn quan tâm đến việc tránh Daly, vội khom lưng nhặt bức thư lên, nhanh chóng mở ra.

Nội dung bên trong rất đơn giản, chỉ có một dòng chữ:

“Tây Balam, bang phía bắc, thành Kukva, quảng trường phục sinh, toạ độ…”

Biểu cảm của Leonard một chút trở nên ngưng trọng, quay đầu nói với Daly:

“quý cô, phiền cô che giấu một chút hành tung của ta.”

Vừa nói chuyện, chiếc găng tay trái của Leonard vừa trở nên trong suốt, tay phải thì thò vào trong túi áo, nắm chặt tấm bùa ‘kẻ cắp vận mệnh’.

Daly trầm mặc một giây, vô cùng nghiêm túc nói:

“đưa ta cùng đi.

Ít nhất thì lúc trước cậu cũng đã từng chiến đấu, mà ta thì không làm được gì.”

Thần sắc của Leonard Mitchell liên tục biến đổi, hơi há miệng, cuối cùng không nói gì, đưa tay bắt lấy bả vai của Daly.

Hai người ngay sau đó biến mất trên đường phố có ít người qua lại.

Đưa mắt nhìn tiểu thư đưa tin rời đi, chắc chắn rằng điện báo đã truyền đi, Klein lập tức đi ngược bốn bước, tiến vào phía trên sương xám.

Hắn trực tiếp ngồi lên chiếc ghế lưng cao của ‘Kẻ Khờ’, vẫy tay để cho lá bài ‘bạo quân’, ‘hải thần quyền trượng’ cùng một lá bùa chú xám bạc bay tới.

Trong chớp mắt, trên người Klein là vương miện ba tầng, phủ thêm áo choàng giáo hoàng, nắm giữ bạch cốt quyền trượng.

Từng tia sét xẹt qua xung quanh người Klein. Klein đem linh tính vươn vào điểm sáng đại diện cho Danis.

Bạn đang đọc Quỷ Bí Chi Chủ - Quyển 4 của Ái Tiềm Thủy Đích Ô Tặc
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi janatz26
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 3
Lượt đọc 99

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.