Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

một ta khác

Phiên bản Dịch · 2177 chữ

Không đợi Klein đáp lại, Azcot ngắm nhìn chỗ sâu lăng tẩm đáp lại:

“ta còn nhớ tình cảnh lần đầu tiên chết đi sống lại. lúc đó, ta nằm giữa những thi thể trắng bệch, lắc la lắc lư đứng lên, trong lòng rất hoảng sợ, không biết xảy ra chuyện gì, cũng không rõ ràng chính mình rốt cuộc ở nơi nào.

Trước khi nhân viên giáo hội thu gom thi thể để tịnh hoá, ta lảo đảo xiêu vẹo thoát khỏi nơi đó, cứ như du hồn xuyên qua vùng đồng cỏ, xuyên qua giữa nông thôn cùng thành thị, không nhớ nổi chính mình là ai, đến từ nơi nào.

Khoảng thời gian kia, ta mặc kệ là đi tới nơi nào đi chăng nữa, đều có thể nghe thấy rất nhiều tiếng khóc. Nhìn thấy các giáo sĩ chủ trì rất nhiều nghi thức chôn cất. Ta chri cẩm thấy bi thương tràn ngập tại mỗi ngóc ngách.

Sau này, ta ngẫu nhiên cứu được một vị thiếu nữ quý tộc. Tiến vào khu vườn nhà nàng, nàng là ánh nắng rực rỡ, mà ta lại giống như là dã thú vừa bước ra khỏi rừng rậm. ta vừa mẫn cảm, vừa đa nghi, tự ti, E ngại, lại thường xuyên thể hiện ra các loại cảm xúc lạnh lùng, hờ hững, tàn nhẫn, không phù hợp với đạo đức nhân loại.

Nàng rất hiếu kỳ đối với ta. Bất kể là ta làm sao để tránh nàng, dù cho ta có làm chuyện xấu gì đi chăng nữa, nàng đều sẽ đến gần ta, dùng nụ cười của nàng lan toả đến ta, dùng chuyện thú vị ảnh hưởng ta. Trong lúc bất tri bất giác, ta quen thuộc nàng đùa vui, quen thuộc sự tồn tại của nàng.

Chúng ta lặng yên đi cùng nhau, nàng rất lo lắng, E ngại cha nàng không đồng ý gả nàng cho một kẻ hiện tại là nô bộc, quá khứ là một kẻ lang thang như ta.

Nhìn nàng nở nụ cười ưu thương, lần đầu tiên ta có cảm giác máu đang sôi trảo. Ta rất muốn nói với nàng, ta muốn rời khỏi nươi này, nhưng ta sẽ trở về và mang theo tước vị cùng vòng hoa cưới đón nàng.

Sau đó ta đến quân đội, ta trở thành kỵ sĩ. Ta giơ lên thương dài ba mét, xông về phía kẻ địch. trong tàn dư của hỗn hoạn hồi cuối kỷ thứ tư tại bắc đị lục, ta trở thành nam tước, có đất phong của chính mình.

Ta giữ đúng lời hứa của mình, mang theo sắc phong của quốc vương, huy chương gia tộc, băng lụa kỵ sĩ cùng vòng hoa do mình tết, cưới cô dâu của ta.”

Nói đến đây, biểu cảm trên mặt Azcot dần dấn nhuy hoà xuống, tựa hồ hồi tưởng lại điều gì, ngay cả khoé miệng cũng vô thức vểnh lên.

Klein nghe được trong lòng hơi động, tựa hồ nhìn thấy ngài Azcot quen thuộc kia.

“sau đó thì sao?” hắn cẩn thận từng chút một dẫn dắt.

Azcot mắt nhìn phía trước nói:

“sau này... sau này, chúng ta tại đất phong của chính mình xây dựng thành bảo, có con cái, đó là một bé trai, lớn lên rất nhanh. Có thể đoán được rằng, tương lai nó sẽ rất cao lớn khôi ngô.

Nó rất thích cách đấu, luôn luôn kéo một thanh kiếm bản rộng chạy tới chạy lui, nói rằng muốn trở thành một kỵ sĩ.

Ta cho rằng đây chỉ là niềm yêu thích nhất thời của trẻ con, rất khó để kiên trì. Nhưng cho dù là nó có ngã xước chân, ngã trầy đầu, vẫn không bỏ tập luyện như cũ. Nó cho rằng trốn ở trong phòng với vẻ mặt vặn vẹo che đậy vết thương, thì ta sẽ không nhìn thấy. Ha ha, nó quá coi thường cha của nó, toàn bộ linh hồn trong bóng tối ở lãnh địa đều giúp sức cho ra.

Một năm rồi lại một năm qua đi, ta tìm lại được ngày càng nhiều ký ức. Vợ của ta một mực oán trách rằng thành bảo quá âm u, muốn đi nơi nào có ánh mặt trời ấm áp. Ta thoả mãn yêu cầu của nàng. cho đến rất lâu sau đó, ta mới hiểu được, nàng không phải chán ghét sinh sống ở thành bảo, mà là e ngại một chút biến hoá phát sinh trên người ta. E ngại ta ngày càng âm u lạnh lẽo, càng ngày càng xa lạ.

Nầng không nói với ta những chuyện này, vẫn như cũ sinh sống cùng ta. Chúng ta tại bờ biển phương nam có một khoảng thời gian rất tốt đẹp. Thậm chí còn nghĩ rằng muốn sinh thêm một đứa trẻ, đáng tiếc là không thể thành công.

Cho đến khi ta dự cảm được lần tử vong tiếp theo của ta sắp tới, chúng ta mới quay trở về đất phong, quay trở về thành bảo.

Con trai lớn của ta, cậu bé kia, nói cho ta, nó muốn đi Backlund, trở thành một trong những người hầu cho tử tước, bá tước, bắt đầu đi con đường kỵ sĩ của chính mình.

Ta hỏi nó, vì sao vừa mới mười mấy tuổi liền lựa chọn con đường như vậy? Nó trả lời ta, bởi vì ta là thần tượng cùng tấm gương của nó. Nó nghĩ rằng phải dựa vào chính mình mà không phải dựa vào cha mẹ để trở thành kỵ sĩ, trở thành quý tộc.

Khi đó, ta đã khôi phục phần lớn ký ức. Đối mặt với đứa trẻ này, ta luôn có chút xấu hổ, lạ lẫm cùng với không được tự nhiên. Nhưng lúc nghe thấy đáp án của nó, trong lòng ta vãn có loại vui vẻ, thoả mãn cùng kiêu ngạo không nói nên lời. đây là con trai của ta, khác biệt hoàn toàn so với những dòng máu mà ta lưu lại tại đế quốc Balam.”

Klein biết ngài Azcot nói đến thân phận “nam tước Rahmed đời thứ nhất”. Mà đứa con khiến vị này kiêu ngạo cùng thoả mãn, vào lúc trung niên hoặc tuổi già, bị người khác mưu sát bằng cách hạ độc, đóng đinh tại bên trong quan tài, ngay cả xương đầu đều gặp chuyện bi thảm đó là bị Ince Zangwill lấy đi.

Ánh mắt Azcot hoảng hốt một chút nói:

“ta lại một lần chết đi, ngơ ngơ ngác ngác tỉnh lại, theo bản năng cách xa đất phong của mình. ở sự xắp xếp trước đó, lang thang đi nơi khác. mỗi một đời trước đó, ta đều có cuộc sống khác nhau, có khi sẽ gặp tình yêu ngọt ngào, có khi sẽ có được cô gái xinh đẹp, cái loại yêu thích phát ra từ nội tâm. từng lẫn thoả mãn cùng sự bất lực sẽ khiến ta đang khôi phục trí nhớ bỗng cảm thấy hoảng hốt, nghi hoặc cùng mâu thuẫn.

Có một lần, ta là một đứa con hiếu thuận. Vì cha mẹ mà đem lại niềm tự hào, mang đến cuộc sống tốt đẹp, mang đến cháu trai cùng cháu gái đáng yêu. Nhưng khi ta “tỉnh” lại, tìm về chính mình, ta mới nhớ tới, ta ở lúc cuối cùng kiếp trước, không thèm chú ý đến đứa con chính thức của bọn họ chết trên chiến trường, mà ta lại chiếm cứ lấy thân phận này. Một mặt ta cảm thấy đau đớn cùng áy náy, mặt khác lại cho rằng chuyện này không có gì, chỉ là một chuyện nhỏ. Nội tâm của ta tựa hồ bị chia cắt làm hai.

Khi đó, ta có một chiếc mặt nạ có thể giúp cho ta có thể biến thành bất kỳ người nào, nhưng sau một lần kia tỉnh dậy, đã bị mất đi. Đây có lẽ là do ta chủ động làm mất...”

Klein nhớ tới ngài Azcot có nhắc qua đứa con gái thích đòi ông cho kẹo, suy nghĩ một chút, mở miệng nói:

“ta cho rằng, ngài cũng không phải là nội tâm phân liệt, mà là đang đấu tranh cùng tinh thần điên cuồng.

Sau khi mất đi ký ức quá khứ, ngài từng lần mở ra cuộc sống mới, lại càng thiện lương nhiệt tình, có được tình cảm dồi dào. Càng đến gần cuộc sống gần đây, hẳn là càng thể hiện rõ ràng điểm ấy.

Khả năng đây mới thật sự là ngài, là bản chất của ngài. Mà tại thời kỳ ‘tử vong chấp chính quan’, ngài bị ảnh hưởng bởi khuynh hướng mất khống chế có trong đặc tính phi phàm, bị vị tử thần ở thượng vị kia ảnh hưởng xuống đến. Ta nghe nói, thần tại sau khi ‘tứ hoàng chi chiến’, đã điên rồi.”

Những lời này của Klein kỳ thực cũng không có căn cứ quá lớn, bởi vì hắn biết đến cuộc sống của Azcot chỉ có vài đoạn về nam tước Rahmed, về người cha làm xích đu cho con gái, về người con hiếu thuận cùng với là giáo sư lịch sử ôn hoà thân mật.

Mục đích của hắn là cung cấp một suy đoán, một loại khả năng, giúp đỡ ngài Azcot đối kháng với “tính cách của ‘tử vong chấp chính quan’” trở về cùng với ký ức. khiến ngài Azcot nhìn thẳng vào chính mình ở trong từng khoảng thời gian tại quá khứ, dùng điều này cùng bản thân đạt thành một loại cân bằng, trở nên không lạnh lùng như vậy nữa.

Mà nói nói, hắn bỗng nhiên có ý tưởng mới, không đợi ngài Azcot tiêu hoá xong lời nói vừa rồi, hắn vội vàng lại hỏi:

“ngài Azcot, ngài biết neo sao? neo cố định bản thân các chư thần cùng thiên sứ, không bị khuynh hướng mất kiểm soát cùng bản chất điên cuồng của đặc tính phi phàm kéo?”

“biết.” Azcot thu hồi tầm mắt, gật đầu.

Klein cũng không phải quá xác nhận, lại dùng giọng điệu tương đối chắc chắn nói:

“có lẽ, từng lần mất đi ký ức, mở ra cuộc sống mới của ngài, chính là neo đối kháng với điên cuồng cùng mất kiểm soát!”

Đừng vứt bỏ chúng nó, đừng quên chúng nó. Đây chính là ngài! Sau khi nói xong, Klein bổ sung thêm một câu trong lòng.

“neo...” Azcot lặp lại cụm từ này, thần sắc tựa suy tư, lại tựa mê hoặc.

Qua không biết bao lâu, Azcot bỗng nhiên thở dài nói:

“đây có lẽ là một lời giải thích, chí ít để cho phương diện phân liệt tâm linh của ta không còn dữ dội như vậy.

Nhưng mà, nếu đã đi tới nơi này, ta còn là phải đi chỗ sâu lăng tẩm nhìn mọt chút, nơi đó rốt cuộc là cất giấu cái gì, vì sao lại kêu gọi ta. Lại là vì cái gì dẫn đến ta từng lần chết đi sống lại, từng lần mất đi ký ức lại dần dần tìm về...

Điều này vây khốn ta hơn một ngàn năm, vây khốn từng cuộc đời của ta, ta nghĩ rằng hôm nay hẳn là có thể đạt được một đáp án.”

Ánh mắt Azcot một chút trở nên thah tĩnh, ngữ khí có vẻ như nhu hoà nhưng lại kiên định một cách lạ thường.

Klein vốn định ngăn cản, nhưng sau khi miệng há ra, lại mím lại.

Azcot đè lên mũ phớt tơ lụa trên đỉnh đầu, không có nghiêng đầu, ôn hoà cười nói:

“nhớ nhắm mắt lại.”

Nói xong, Azcot đi về phía trước, dọc theo từng tầng cầu thang đi hướng xuống chỗ sâu âm u trong lăng tẩm.

Nươi đó tràn ngập sương đen, nhưng lại không có phát ra tiếng thở dốc, chậm rãi tản ra bốn phía. Sự vật hư ảo chiếm cứ dưới đáy hiện ra một chút.

Đó là một vũ xà cực lớn đến tựa hồ có thể chiếm cứ một hòn đảo!

Nó có từng chiếc vảy to lớn màu xanh đen, ở giữa khe hở của những chiếc vảy mọc ra từng chiếc lông vũ nhộm vết dầu vàng nhạt. Trên mỗi cái lông vũ, đều có từng chiếc ống mảnh hư ảo màu đen kéo dài ra.

Con vũ xà to lớn này vừa hư ảo lại vừa chân thực, hình dạng chi tiết hơn thì khó mà miêu tả, tựa hồ tạo thành từ thứ nhân loại không thể hiểu nổi.

Trong hốc mắt của nó thiêu đốt lên ngọn lửa trắng xám, khuôn mặt của nó là khuôn mặt nhân loại!

Gương mặt kia có màu da cổ đồng, ngũ quan nhu hoà, phía dưới tai phải có một nốt ruồi nhỏ bé, hiển nhiên là một Azcot Ings khác.

Bạn đang đọc Quỷ Bí Chi Chủ - Quyển 4 của Ái Tiềm Thủy Đích Ô Tặc
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi janatz26
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 4
Lượt đọc 107

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.