Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

phụng dưỡng may mắn

Phiên bản Dịch · 2486 chữ

Trên cầu thang đá dốc đứng dài đằng đẵng, ánh trăng đỏ chiếu sáng khúc giữa, để lại hai vệt bóng đen nồng đậm hai bên.

Enzo tựa như người bình thường qua đường vào ban đêm. có chút nhanh, có chút gấp nhưng lại không hề bối rối, từng bậc từng bậc đi xuống, trọn vẹn tin tưởng vào vận may của mình cực tốt, là người thắng trong cuộc chơi, sẽ không bị những ‘kẻ gác đêm’ đuổi tới.

Mắt thấy sắp đi hết cái bậc thang thông giữa những con đường, Enzo đã từng là ‘quái vật’ chợt nhận ra điều gì đó, nghiêng đầu nhìn về vị trí cái bóng ở rìa ngoài cùng tại phần tầng dưới chót nhất.

Ngay sau đó tên này trông thấy một bóng người đang ngẩn ngơ ngồi ở đó, do vấn đề về ánh sáng nên khuôn mặt cùng dáng người trở nên tương đối mơ hồ, ăn mặc điển hình của người đông Balam.

Bóng người kia lấy ra một hộp diêm, đốt cháy lên một que diêm, khiến cho ánh sáng chiếu rọi xung quanh đó.

Enzo không quan tâm đến bộ dáng của người trước mặt này, trước mắt hắn ta đột nhiên loé lên một hình ảnh:

Bóng người kia đột nhiên ném que diêm qua, tựa như là đang đưa quà tặng. Mà sau khi que diêm kia tới gần Enzo bỗng nhiên bùng lên ngọn lửa to lớn, một chàng trai mặc vest đột mũ phớt đi ra từ trong ngọn lửa này!

Nhìn thấy hình ảnh không nên thấy, nghe thấy âm thanh không nên nghe, đây là những chuyện gặp phải thường ngày của ‘quái vật’. Enzo sớm trở thành ‘người thắng’ đã quá quen với hết thảy chuyện này, liền không hề nghĩ ngợi mà trọn vẹn tin tưởng vào dự cảm bản thân, chợt vừa vặn nhào tới trước một cái, nhảy khỏi bậc thang, ở dưới đường lộn hai vòng.

Cùng lúc đó, con rối Auve màu da hơi xám đột nhiên đứng dậy, vặn eo vung cánh tay, đem que diêm trong tay ném ra ngoài, ném về phía vị trí của Enzo.

Que diêm này chưa rơi xuống đất thì sóng lửa đỏ thẫm bùng lên, toả ra giữa không trung, đẹp đẽ hoa lệ.

Bên trong sóng lửa, Klein mặc áo vest đen đội mũ phớt nửa cao, tướng mạo tương đối bình thường nhảy ra, lại mất đi dấu vết của mục tiêu.

Tại hơn mười giây trước, Klein phát hiện có người từ bậc thang phía trên đi xuống, tựa hồ đang trốn tránh gì đó, cho nên mới nghi ngờ đây là con rối mới của mình. thế là hắn tranh thủ thời gian, nhanh chóng thực hiện ‘mộng cảnh xem bói’, đạt được gợi ý đối phương có quan hệ với ‘học phái hoa hồng’, không phải người tốt lành gì.

Có được đáp án này, Klein không chút do dự liền chuẩn bị ra tay. Đáng tiếc, bởi vì thời gian tương đối gấp rút, hắn chưa kịp sử dụng ‘người giấy thiên sứ’ ghi chép bên trong ‘đói khát ngọ nguậy’ để quấy nhiễu trực giác linh tính của tên này, kết quả vồ hụt.

Lúc này, con rối Auve đã rời khỏi một bậc cuối cùng của cầu thang, nhanh chân chạy như điên xông về phía Enzo vừa đứng thẳng dậy.

Tâm trí Enzo khuấy động, không tránh né, chỉ là nhẹ nhàng nghiêng người qua liền dễ dàng tránh né cái công kích bình thường kia.

Sau đó, tên này thuận thế rút súng, nhanh chóng nhắm chuẩn mục tiêu, đoàng một tiếng liền trúng ngực Auve.

Máu cuồn cuộn tuôn ra, con rối Auve đung đưa ngã xuống, hơi thở dần suy yếu.

Klein thì chớp lấy cơ hội ngắn ngủi này, cả người liền biến mất, lại hiện ra phía trước mục tiêu, ngăn chặn đối phương chạy trốn.

Enzo bỗng nhiên có loại dự cảm kỳ dị không thể miêu tả, khó nói nên lời, lập tức nhắm mắt lại, gắt gao nhắm chặt.

Tên này cũng không biết vì sao chính mình lại muốn làm như vậy, nhưng thân là người phi phàm danh sách giữa con đường ‘vận mệnh’, tin tưởng vào trực giác là phản ứng bản năng!

Ngay sau đó, Enzo cuống quýt chuyển hướng, định dựa vào trực giác linh tính, xông vào một con đường khác. nhưng mà, chàng trai mặc vest đội mũ phớt tướng mạo không có gì nổi bật lại hiện lên ở đối diện tên này.

Trước trước sau sau, trái trái phải phải, bóng hình Klein không ngừng biến mất lại không ngừng hiện lên, tựa hồ như đang nhanh chóng chạy quanh bốn phía Enzo, luôn luôn có thể chắn trước con đường của đối phương, lại không có công kích trực diện. Enzo bất kể là chuyển hướng nào đi chăng nữa, bất kể là có sử dụng năng lực phi phàm hay không, thì trước mặt luôn là bóng người mặc vest đội mũ phớt.

Trong nháy mắt như thế, Enzo đang nhắm chặt mắt còn tưởng rằng kẻ địch không chỉ có một người mà là một đoàn người.

‘lữ hành gia’ luôn luôn có thể để một người chế tạo ra hiệu quả vây công!

Cũng liền chừng mười giây, Enzo còn chưa thoát ra được con đường chạy trốn, suy nghĩ liền đột nhiên đình trệ, động tác trở nên chậm một chút, đầu óc cùng các khớp xương đều tựa hồ bị người ta rót keo dính vào.

‘lữ hành’ rất xứng đôi cùng với ‘bí ngẫu đại sư’. Klein vừa rồi dịch chuyển, một mực duy trì khoảng cách không đến 10 mét với Enzo! Một mực âm thầm kiểm soát ‘Linh thể chi tuyến’ của đối phương!

Không tốt... đối phương không công kích... mà chỉ ngăn cản... không phải... vì đợi... kẻ gác đêm... mà là... có mục đích khác... Enzo mắt vẫn nhắm như cũ, trong lòng lại căng thẳng, dưới chân bỗng nhiên vấp phải một hòn đá, cơ thể lập tức mất thăng bằng, nặng nề ngã sấp xuống đất, khiến cho chiếc súng lục tuột tay bay ra xa mấy mét.

Bịch!

Đau đơn cùng chấn động khiến Enzo thoát khỏi trạng thái đình trệ một chút, một lần nữa tìm về cảm giác mọi thứ hoạt động trôi chảy.

Đối với loại ngoài ý muốn này, Enzo cũng không lạ lẫm, bản thân là ‘người thắng’, hắn ta luôn có thể nhờ vào những việc có xác xuất nhỏ xảy ra để đạt được ưu thế, giành lấy thắng lợi.

Enzo đang muốn nhanh chóng phóng tới bên cạnh một con phố cuối cùng, trực tiếp leo qua hàng rào, nhảy xuống biển lớn, dựa vào sự sắp xếp của vận mệnh để thoát khỏi khốn cảnh, trong đầu lại loé lên một cảnh tượng:

Bản thân hắn ta kịch liệt ho khan, ho đến mức gập cả người, chân bước không nổi!

Bệnh tật! Kẻ địch có thể làm cho ta nhiễm bệnh tật! Đối phương vẫn luôn không tiến hành công kích, chỉ là ngăn chặn đường trốn của ta, chính là bởi vì để giữ chân ta tại mảnh khu vực này, âm thầm nhiễm phải bệnh tật! Trong lòng Enzo đầu tiên là giật mình, chợt trào ra cảm xúc mừng rỡ mãnh liệt.

Bản thân Enzo luôn đeo chiếc nhẫn ‘lục hoa’ bắt nguồn từ tín đồ ‘mặt trăng nguyên thuỷ’, một khi mở ra, liền có thể chữa trị các loại bệnh tật cùng thương thế không quá nghiêm trọng!

Đây chính là “may mắn”! Enzo giả vờ không có phát hiện trong không khí xung quanh tồn tại mầm mống bệnh tật, hai tay chống xuống đất lao ra ngoài, dựa theo con đường dự tính vừa rồi, thẳng đến hàng rào cuối con đường.

Vừa chạy được hai bước, Enzo đột nhiên ho khan hai tiếng, tốc độ không tự chủ được chậm lại.

Enzo ho khan không có bình ổn lại giống như thường ngày, mà ngược lại càng ngày càng kịch liệt, tựa hồ ho đến mức muốn kéo cả phổi lên cổ họng.

Bóng hình Klein mang mũ phớt mặc vest loé lên, tiến tới sau lưng mục tiêu, duy trì khoảng cách gần 10 mét.

Đúng lúc này, Enzo giang hai cánh tay ra, khiến cho gợn sóng vô hình từ trong người khuếch tán ra ngoài.

Điều này tựa hồ như là bão táp tinh thần thuần tuý, thổi về tất cả linh thể ở bốn phía xung quanh, mang đến sự mê muội mãnh liệt, đồng thời lại truyền bá tai hoạ.

Klein cũng có cảm giác nguy hiểm, khi nhìn thấy Enzo giang hai cánh tay, thân thể của Klein đã biến mất tại chỗ, lại xuất hiện tại ở giữa của cầu thang dốc đứng.

Enzo đang nhắm mắt, cảm thấy không đạt được hiệu quả như mong muốn, lập tức từ bỏ ý nghĩ giải quyết kẻ địch trước mặt rồi mới trốn đi, tiếp tục xông về hàng rào phía cuối con đường.

Hắn ta có dự cảm, lại kéo dài thời gian thêm chút nữa, vài ‘kẻ gác đêm’ sẽ liền đuổi tới nơi, khiến tình hình càng thêm hỗn loạn.

Mà xem như là một ‘may mắn’, một ‘người thắng’, càng hỗn loạn thì càng có hi vọng trốn thoát!

Lúc này, bởi vì nguyên nhân liên lục đổi hướng mù quáng chạy trốn, Enzo lại đi ngang qua con rối Auve bị súng bắn trúng ngực một lần nữa.

Phía trên ngón trỏ tay trái của Auve đeo một nhẫn vàng nạm hồng ngọc.

Huyết quang trên chiếc nhẫn loé lên, vết thương trước ngực Auve nhúc nhích lành lại, cả người lập tức nhào dậy, há to miệng nhào về phía Enzo vừa vặn đi đến.

Trong miệng của Auve, đầu lưỡi tựa hồ mất đi cảm giác, biến thành một đống máu thịt chảy xuôi.

‘hoa máu’!

Auve đeo chính là chiếc nhẫn ‘hoa máu’ mà Klein lấy được từ ngài X, một mặt nó có thể ngẫu nhiên một lúc nào đó khiến người đeo từ bỏ suy nghĩ, biến thành dã thú. mặt khác thì có thể khiến cho người đeo nắm giữ máu thịt bản thân ở cấp độ càng sâu hơn, chỉ cần không có bị giết chết trong nháy mắt, không có gặp phải bị triệt để tịnh hoá, bị thương nghiêm trọng đến đâu đều có thể nhúc nhích lành lại!

Đồng thời, nó còn tăng thêm một chút ma pháp máu thịt, là vật phẩm thần kỳ vô cùng phù hợp cho con rối!

Trước khi đi tìm con rối mới, Klein không có mục tiêu rõ ràng về con đường nào, danh sách mấy. Cho nên chuẩn bị tương đối toàn diện, để Auve đeo lên chiếc nhẫn ‘hoa máu’, cứ như vậy, Klein liền có thể đạo diễn một màn hí kịch, vừa nhìn qua có vẻ như bản thân làm chủ, con rối làm phụ, nhưng mà trên thực tế thì ngược lại.

Enzo vừa chạy qua nơi Auve ngã xuống, đầu gối đột nhiên cảm nhận được một cơn đau nhói, tựa hồ là bởi vì vết thương nhẹ từ lúc trước bị ngã.

Ý nghĩ của Enzo loé lên, thuận thế ngồi xổm xuống, sau đó cảm giác được một bóng người bay vụt qua đỉnh đầu, vồ hụt!

Auve đột nhiên xuất hiện tập kích vẫn không có hiệu quả đối với ‘người thắng’!

Enzo đang muốn nở nụ cười, lại lần nữa chạy như điên, trong lòng đột nhiên có dự cảm không tốt, vô ý cuộn mình lên, bảo vệ được bộ phận trọng yếu.

Cùng lúc đó, còn rối Auve chợt phình ra, vô thanh vô tức nổ ra.

Từng mảng từng mảng máu thịt hoá thành cơn lốc, càn quét một khu vực lớn xung quanh, đập lộp bộp vào trên thân Enzo.

Một trong chuẩn bị của Klein chính là lợi dụng năng lực của ‘đói khát ngọ nguậy’ sau khi biến dị, tại trong cơ thể con rối gieo ‘bom máu thịt’!

Một tiếng coong vang lên, chiếc nhẫn vàng khảm hồng ngọc kia rơi xuống bên trên mặt đá lát đường phố, thân hình Klein theo đó hiện lên bên cạnh Enzo.

Hắn nâng lên bàn tay trái, khiến cho chiếc găng tay trở nên đen kịt, tựa hồ chiếc găng tay tạo thành từ các hạt tròn, trong miệng thì phun ra một cụm từ tràn đầy ý vị tà ác đoạ lạc:

“thong thả!”

Enzo may mắn tránh thoát khỏi phần lớn tổn thương, chỉ chịu vết thương nhẹ, bỗng nhiên dừng lại một chút, động tác giãy dụa rõ ràng chậm lại, thư thế cuộn mình thay đổi một chút.

Ngay sau đó, bởi vì đau đớn mà Enzo mở mắt tra, trong mắt tên này phản chiếu một bóng hình, một người mặc vest đen mang mũ phớt nửa cao.

“A....!”

Enzo đột nhiên phát ra một tiếng hét thảm thiết, hai tay giơ lên che mắt.

Từng dòng máu tươi từ những kẽ ngón tay hắn ta chảy xuống.

‘quái vật’? nhìn mục tiêu đau đớn vặn vẹo trên mặt đất, Klein nhướn mày một chút, tiếp tục kiểm soát ‘linh thể chi tuyến’ của đối phương, nhanh chóng hoàn thành khống chế sơ bộ.

Lần này, lại không có chuyện ngoài ý muốn gián đoạn quá trình này. Enzo lâm vào trạng thái nửa điên, bên ngoài cơ thể mọc ra một chút vảy, vô lực phản kháng, Klein tương đối thuận lợi liền nắm giữ ‘linh thể chi tuyến’ ở mức độ sâu hơn.

Thời gian từng giây từng phút trôi qua, Enzo đột nhiên xoay người đứng lên, thu lại một chút vảy cứng rắn.

Enzo lấy tay ấn ngực, cúi chào Klein (mấy thằng tung cẩu này tự kỷ vl, đã thành con rối rồi còn bày đặt chào nữa, tự mình điều khiển một con rối chào mình à) sau đó đi sang bên cạnh, khom lưng nhặt lên chiếc nhẫn vàng nạm hồng ngọc, đem nó đeo lên ngón trỏ tay trái, vừa vặn thành đôi với chiếc nhẫn ngọc lục bảo ở tay kia.

Klein kìm lại mong muốn thông qua đôi mắt con rối nhìn bản thân mình, để Enzo xử lý vết tích còn lại cùng máu thịt tàn dư tại hiện trường.

Làm xong hết thảy mọi chuyện, Klein mang theo con rối mới, ẩn vào bóng tối bên cạnh đường phố, rất nhanh liền biến mất không chút tăm hơi.

--------------

lâu lắm lại lên, chào các bác, chúc các bác ăn sáng ngon miệng

Bạn đang đọc Quỷ Bí Chi Chủ - Quyển 4 của Ái Tiềm Thủy Đích Ô Tặc
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi janatz26
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 6
Lượt đọc 138

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.