Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

người giấy biến dị

Phiên bản Dịch · 2508 chữ

Lần này Klein không có trực tiếp đem còi đồng Azcot lên phía trên màn sương xám, mà là chuẩn bị giống lần xem bói cái ‘thánh huy thái dương biến dị’ kia, thông qua hình chiếu của vật phẩm để bói toán. Như vậy mặc dù sẽ tồn tại xác suất độ chính xác giảm xuống, thậm chí khả năng sẽ dẫn đến việc xem bói không chiếm được gợi ý hữu hiệu gì, nhưng dưới tình huống cách một tầng sương xám, bản thân vật phẩm hoàn hảo không chút tổn hại được bảo hộ mức độ lớn nhất.

Hắn vẫn nhớ như cũ, lúc trước xem bói nguồn gốc lỗ tai màu đen bắt nguồn từ ‘kẻ lắng nghe’, vật phong ấn này bởi vì bị ‘chân thực tạo vật chủ’ phản kích, trực tiếp sụp đổ tan rã, trùng tổ thành bùa chú.

Cho nên, Klein đang hoài nghi kết quả xem bói có khả năng là chỉ hướng thi hài ‘tử thần’ hoặc là thứ khác do ‘tử thần’ để lại, chỉ hướng một danh sách 0 sớm đã chết đi tạo ra lực lượng thần tính làm biến đổi hoàn cảnh biển cuồng bạo. Klein quyết định để còi đồng Azcot tại thế giới hiện thực, chỉ thông qua hình chiếu để xem bói, tránh khả năng vật phẩm trọng yếu này bị hư hao, dù sao ‘tử thần’ cũng cùng một cấp độ với ‘chân thực tạo vật chủ’!

Về phần Klein vì sao dám trực tiếp dùng ‘Grossel du ký’ để xem bói nguồn gốc, là bời vì cổ thần ‘không tưởng chi long’ này đã bị diệt vong từ lâu, đặc tính tương ứng phần lớn khả năng đã bị người khác kế thừa, không biết đã qua tay biết bao người, mà bản thân quyển sách này vô cùng kiên cố, ngay cả dùng ‘hải thần quyền trượng’ toàn lực công kích đều không thể hư hao mảy may. Mà đạo lý tương tự, ngài ‘cửa’ có lẽ chỉ có cấp độ ‘thiên sứ chi vương’, mà ở vào trạng thái bị cô lập, bị trục xuất thì chỉ miễn cưỡng có thể chuyển tiếng thì thầm tiến đến, cơ hồ không cách nào tạo thành lực phá hoại thực chất.

Ta bị thương tổn hoặc ô nhiễm, còn có thể mượn nhờ lực lượng phía trên không gian thần bí để cấp tốc khôi phục, không lưu lại tai hoạ tiềm ẩn. Còi đồng Azcot nếu bị hỏng, thì liền thật là không xong, không cách nào liên lạc với ngài Azcot, không cách nào dùng nó để thu hút sinh vật bất tử, thậm chí không cách nào mang theo tuỳ thân... Klein vô cùng bình tĩnh, quen thuộc đem hình chiếu còi đồng cùng tờ giấy viết câu văn bói toán nắm lại, ngả lưng dựa vào thành ghế phía sau, khép hờ đôi mắt, dưới trạng thái minh tưởng thấp giọng tụng niệm nói:

“nguyên nhân chiếc còi đồng này hôm nay trở nên dị thường.”

Sau bảy lần liên tục tụng niệm, Klein ngủ thật say, tiến vào mộng cảnh.

Không biết qua bao lâu, Klein nhìn thấy một toà lăng tẩm âm lãnh hắc ám, nhìn thấy bậc thang sẫm màu một mực kéo dài xuống dưới, nhìn thấy từng cỗ quan tài bày ra ở xung quanh.

Những cái quan tài kia toàn bộ mở rộng, bên trong nằm sấp từng xác chết, sau lưng của những cái xác đó mọc ra từng chiếc lông vũ màu trắng nhiễm lên vết dầu vàng nhạt.

Cho dù là trong mộng, Klein cũng cảm thấy hình ảnh này vô cùng quen mắt, tựa hồ đã từng thấy qua.

Đúng lúc này, Klein tựa hồ ngửi thấy mùi thối rữa, nghe thấy âm thanh thở dốc của một vật nào đó, chỉ cẩm thấy bên trong lăng tẩm hắc ám trở nên càng thêm nồng đậm, cho người ta cảm giác tĩnh mịch cực đoan.

Đột nhiên, tiếng thì thầm cao thấp đồng thời vang lên, những cái xác chết phía sau lưng mọc lên lông vũ màu trắng toàn bộ bay lên, dùng khuôn mặt nửa tái nhợt, nửa rữa nát cùng nhau nhìn về hướng bên ngoài mộng cảnh!

Bịch... bịch... trái tim Klein mất đi khống chế, phảng phất như bị một bàn tay vô hình kéo lấy, đang sống sờ sờ bị kéo ra khỏi lồng ngực.

Trong quá trình này, mộng cảnh của Klein một chút vỡ vụn thành mảnh vỡ, trở về với hư vô.

Mà hình ảnh cuối cùng Klein nhìn thấy là, những xác chết này không chỉ sau lưng mọc ra lông vũ, mà nơi khác ở bên ngoài cơ thể cũng có một chút. Hơn nữa, xuất hiện từng chiếc ống mảnh màu đen hư ảo, một đầu đâm thẳng vào thân thể của những xác chết, đầu còn lại thì kéo dài vào bên trong chỗ sâu nhất của lăng tẩm, nơi đó tràn ngập sương đen thâm trầm vô biên, nồng đậm tà dị băng lãnh.

Sương đen thong thả co vào rồi lại nở ra, phát ra âm thanh thở dốc. cảnh tượng này, động tĩnh này đập vào đôi mắt và đôi tai của Klein, khiến cho màu da của hắn cấp tốc trở nên tái nhợt, khiến da của hắn rữa nát chảy mủ, khiến cho lỗ chân lông của hắn mọc ra lông tơ dày đặc màu trắng nhiễm vết dầu màu vàng nhạt, khiến cho hình chiếu còi đồng Azcot trong tay hắn nổ tung thành một đám sương đen.

Bên trong toàn bộ cung điện cổ xưa, bàn dài loang lổ mục nát đổ sụp, hai mươi hai tấm ghế dựa lưng cao bị lông vũ màu trắng bao phủ, tựa hồ như có sinh mệnh của mình.

Sương xám không nhìn thấy bờ vô thanh khuấy động, không gian thần bí phía trên nhẹ nhàng rung chuyển, hết thảy mọi thứ rất nhanh lại khôi phục nguyên trạng, giống như là cái gì cũng không có xảy ra.

Klein đổ vào ghế ngồi bên cạnh thò tay nắm lấy chân bàn, thong thả đứng lên, lại một lần nữa ngồi xuống, thở phào một cái thật dài.

Klein xoa xoa thái dương, vô thức làm ra so sánh:

“yếu hơn so với ‘chân thực tạo vật chủ’ và ‘vĩnh hằng liệt dương’, mạnh hơn so với ngài ‘cửa’, nhưng không rõ ràng có phải là do ngài ‘cửa’ bi trục xuất, bị cách ly đến mức có thể làm cho lực lượng truyền đến rất ít hay không.

Ta nghĩ chuyện này để làm gì, dù sao ta đều đánh không lại, dù cho có thành bán thần thì cũng giống như vậy...

Đáng teiecs, không có nhìn thấy sự vật cất giấu ở chỗ sâu nhất trong màn sương đen kia, nếu không nói không chừng còn có thể thu hoạch được một chút công thức ma dược, hoặc là tri thức thần bí học.”

Klein cảm thấy tiếc nuối, đưa ánh mắt về phía ghế ngồi bên cạnh, trông thấy một đám sương đen hư ảo lơ lửng ở nơi đó.

Đây là thứ còn sót lại sau khi hình chiếu còi đồng Azcot sau khi bị nát bấy.

“không có cảm giác lực lượng, điều này cũng liền mang ý nghĩa không thể lấy ra làm bùa chú, thứ này có gì hữu dụng đâu?” Klein vừa chuyển động ý nghĩ, từ trong đống đồ linh tinh lấy ra một ‘người giấy thiên sứ’ dự bị, ném nó về phía đám sương đen hư ảo kia.

Hai thứ vừa mới tiếp xúc, lập tực liền dung hợp lại cùng nhau, người giấy cấp tốc biến thành màu đen, có vẻ sâu thẳm, sau lưng lại mọc ra từng chiếc lông vũ màu trắng nhiễm lên vết dầu vàng nhạt.

Biến hoá như thế chỉ duy trì một giây, sau đó người giấy trở về nguyên trạng, nhưng không đủ chân thực, có nửa điểm cảm giác hư ảo.

Trừ điểm ấy ra thì còn có từng cái hoa văn hình lông vũ trải đầy mặt sau của người giấy.

“thứ này có thể có tác dụng gì?” Klein khiến người giấy biến dị trở về lòng bàn tay của mình.

Hắn không dám dùng phương pháp xem bói để xác nhận tác dụng, sợ hãi lại một lần nữa nhìn thấy hình ảnh trong mộng vừa rồi, bị sự vật ở chỗ sâu trong màn sương đen có chuẩn bị mà xâm nhập nơi này.

Trải qua kiểm tra lặp đi lặp lại, Klein căn cứ vào kiến thức thần bí học mà bản thân tích luỹ được sơ bộ đưa ra phán đoán nhất định:

“bản thân cái này không chứa lực lượng, nhưng thực chất đặc thù, cũng có thể làm ‘người giấy thế thân’ hoặc ‘người giấy thiên sứ’, nó có thể sản sinh một chút hiệu quả kỳ dị lĩnh vực tử linh.

Điều này cũng giống như kèn Harmonica của ta, mặc dù bản thân không có bất kỳ lực lượng nào, nhưng có thể triệu hồi ra người đưa tin có lực lượng đặc biệt...”

Klein ngay sau đó thu hồi lại chiếc ‘người giấy biến dị’ kia, bắt đầu giải đọc hình ảnh vừa nhìn thấy trong mộng:

“lăng tẩm hắc ám, quan tài mở rộng, xác chết sau lưng mọc ra lông vũ, tràn ngập sương đen ở chỗ sâu. mấy gợi ý này tựa hồ chỉ hướng ‘tử thần’, hoặc là vật phẩm trọng yếu nào đó mà ‘tử thần’ để lại... cũng hoặc là, sản phẩm ở giai đoạn nào đó của kế hoạch ‘tử thần nhân tạo’ thuộc ‘linh giáo đoàn’?

Đúng rồi, ta vừa rồi vì sao lại cảm thấy quen mắt?”

Klein cẩn thận hồi tưởng lại, rất nhanh có đáp án:

Cảnh tượng tương tự, trước đây rất lâu hắn đã từng gặp qua ở trong một lần xem bói!

Một lần kia, nội dung xem bói của hắn là “hậu quả của việc giấu giếm ‘kẻ gác đêm’ sự tình tương quan với ngài Azcot”!

Lúc ấy Klein nhận được hai hình ảnh mộng cảnh, một hình ảnh là chính mình bị chìm vào biển máu, được ngài Azcot cứu ra. một hình ảnh chính là hai người đưa thân vào bên trong toà lăng tẩm âm lãnh hắc ám vừa nhìn thấy kia, tựa hồ đang tìm kiếm gì đó!

Klein đối với hình ảnh này từng có giải đọc, cho rằng tràng cảnh thứ nhất đại biểu cho chính mình gặp nạn, được ngài Azcot cứu vớt. Tràng cảnh thứ hai biểu thị hai người hợp tác thăm dò một chỗ lăng tẩm hoặc một nơi nào đó tượng trưng cho lăng tẩm.

Hình ảnh thứ nhất đã được nghiệm chứng tại lúc thiên thạch rơi từ trên trời xuống tại Backlund. Hình ảnh thứ hai hôm nay rốt cuộc cũng có manh mối!

“chẳng lẽ ta cùng ngài Azcot muốn thăm dò toà lăng tẩm vừa “trông thấy” sao? nhưng mà, toà lăng tẩm này rất nguy hiểm, vật phẩm chỗ sâu nhất bị sương đen che giấu có vị cách rất cao, chỉ kém hơn một chút so với đám chân thần kia, mà lại tràn ngập ác ý...” Klein nhíu mày một chút, cho rằng hợp tác thăm dò chưa chắc là chuyện tốt.

Điều này khiến Klein cảm thấy hẳn là cần phải ngăn cản ngài Azcot, nhưng hắn lại hoài nghi rằng không thể tránh né được tình cảnh mà mình bói toán ra, nếu không thì sẽ tại bên trong số mệnh hí kịch hoá, nhận lấy kết cục càng tồi tệ.

Chí ít trong lần thứ nhất xem bói, chỉ có dò xét hình ảnh, không có hiện ra nguy hiểm... có lẽ tồn tại biện pháp gián tiếp đi vòng qua... điều này có lẽ chính là nguyên nhân vì sao lời nói của ‘thầy bói’ luôn luôn mông lung mơ hồ, có lúc nói quá rõ lại phản tác dụng!” Klein quyết định sau này mà nhìn thấy ngài Azcot, nói qua giấc mơ của mình một cách mơ hồ, không làm bất cứ giải đọc nào, nhìn xem ngài ấy giải nghĩa như thế nào.

Sau khi xác định mạch suy nghĩ, Klein dựa vào thành ghế, nhìn mái vòm cung điện hùng vĩ, biến mất ở phía trên sương xám.

...

Ánh sáng, mảnh vỡ ánh sáng, ánh sáng bình minh thuần khiết, từ một vị trưởng lão kẻ săn ma khác thuộc ‘đoàn nghị sự sáu người’, Vert Hilmon trong người toả ra, làm bốc hơi từng chiếc lô tơ màu trắng mọc ra từ trong lỗ chân lông của vị này, cũng áp chế được máu thịt nhúc nhích tiếp sau đó.

Cơ bắp đầu vai của Vert phồng lên, kéo dây cung săn rồng về phía sau, khiến cho điện quang trắng bạc cùng ánh sáng bình minh đan dệt thành một chiếc mũi tên xán lạn.

Mũi tên này bay ra ngoài, nháy mắt liền tới tế đàn chất đầy xương đầu quái vật, bắn vào chiếc quan tài nặng nề màu sắt đen.

Trong vô thanh vô tức, mũi tên ánh sáng ảm đạm, biến mất, không thể sinh ra được hiệu quả gì.

Không, khu vực xung quanh tế đàn càng thêm hắc ám, càng thêm tĩnh mịch!

Bên trong quan tài màu sắt đen, một giọng nói theo tiếng xương cốt cọ xát vang lên:

“vì sao, vì sao lại quấy rầy giấc ngủ của ta?”

Nghe thấy lời nói như vậy, trái tim của Vert bỗng nhiên trầm xuống một chút, bời vì sự ác ý kia không hề che giấu, bời vì điều này mang ý nghĩa là thủ tịch tiền nhiệm có lẽ là đã biến thành quái vật.

Đối với việc thăm dò đường ra, thành bạch ngân lại một lần nữa thất bại.

Bịch một tiếng vang lên, nắp quan tài bay lên, chia năm xẻ bảy, mảng lớn sương đen từ phía dưới lan tràn ra, liên tục không ngừng.

Trong cảnh tượng như vậy, Vert trông thấy trong quan tài, một bóng dáng chậm rãi đứng lên. Thân ảnh này cao gần bốn mét, tay chân to lớn, bên ngoài thân thể mọc đầy lông vũ màu trắng nhiễm lên vết dầu vàng nhạt, sau lưng tựa như có ống đen mảnh hư ảo kéo về nơi xa vô cùng.

Sau lưng Ba vị trưởng lão thuộc ‘đoàn nghị sự sáu người’, dòng sông đen kịt cũng nổi lên những gợn sóng to lớn, các loại cánh tay, xúc Tu, dây Leo đều trào ra.

Lúc này, Vert trông thấy thân thể của thủ tịch phát sinh biến hoá thật nhanh, trông thấy quần áo của đối phương đang mặc bị cơ bắp nở ra từng tấc từng thước xé rách.

Bạn đang đọc Quỷ Bí Chi Chủ - Quyển 4 của Ái Tiềm Thủy Đích Ô Tặc
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi janatz26
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 3
Lượt đọc 130

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.