Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

cuồng bạo hải ở linh giới

Phiên bản Dịch · 2420 chữ

“nguyên liệu bánh nướng tại Dipsy giống với tại Backlund, nhưng họ thích cho thêm hương liệu bản địa. Vừa mới cắn mấy miếng sẽ có một chút cảm giác kỳ quái, nhưng ăn quen rồi lại có phong vị khác...” Klein ngồi trong phòng quán trọ, chốc chốc lại cắn một miếng bánh béo ngậy, chốc chốc lại uống một ngụm trà đá ngọt mát mẻ, trải qua khoảng thời gian thích thú.

Sau khi ăn uống no đủ, Klein không có lập tức đi ngay mà cầm chiếc mũ phớt đặt ở ghế bên cạnh, đội lên đỉnh đầu.

Cùng lúc đó, găng tay trái bỗng trở nên trong suốt, cả người cũng nhanh chóng nhạt dần, biến mất không còn tăm hơi.

Klein tiến vào linh giới, muốn ‘lữ hành’ đi hải cảng Baudeau tại biển cuồng bạo, tìm kiếm đồ ăn cho ‘đói khát ngọ nguậy’.

Vị trí của Klein tại cảng Eskelson xác thực thuộc về vịnh Dipsy, nhưng lại không tại bất cứ một điểm nào trên tuyến đường ven biển, bởi vì đây là hải đảo, đây là hải đạo tận phương nam của vịnh Dipsy. Vượt qua chỗ này liền mang ý nghĩa sắp tiến vào biển cuồng bạo.

Cho nên, Klein vừa xuyên theo hướng toạ độ dự định một giây, trước mắt liền xuất hiện dị trạng:

Khí lưu thành hình ở phụ cận linh giới, quay quanh thành gió, gào thét bao phủ một khu vực rộng lớn không thể thấy bờ. bên trong cơn gió ánh sáng âm u, mây đen tầng tầng, từng tia sét nhuốm cảm giác sâu thẳm xẹt qua, chiếu rọi khung cảnh xung quanh giống như tận thế.

Giây phút này, Klein tựa hồ đi tới hải dương bị bão tố thống trị vĩnh viễn, nhưng mà, hắn lại thật sự rõ ràng biết được, nơi này là linh giới.

“quả nhiên, rất giống miêu tả bên trong rất nhiều tài liệu của thần bí học. Lúc tử thần chết đi, năng lượng sinh ra không chỉ làm biến đổi hoàn cảnh khí hậu ở hải dương giữa hai bờ nam bắc đại lục, mà còn khiến cho vùng biển này tràn ngập thiên tai, vô số nguy hiểm. vùng biển này lấy cái tên là cuồng bạo, hơn nữa còn phá vỡ ngăn cách giữa hiện thực và hư ảo, ô nhiễm phá huỷ vùng linh giới tương ứng, khiến cho hiện thực và linh giới ảnh hưởng lẫn nhau... tại khu vực biển cuồng bạo này, nếu như cử hành nghi thức liên quan đến linh giới, hoặc sử dụng năng lực có liên quan đến linh giới, thì đại khái khả năng là sẽ xuất hiện chuyện ngoài ý muốn, sinh ra biến hoá không thể ngờ...” Klein cảm thán không thôi, tận mắt nhìn thấy hình ảnh trên ghi chép.

Klein thấy rằng, nếu không phải như vậy, thì các quốc gia bắc đại lục cũng sẽ không chờ Russel đại đế thăm dò ra tuyến đường an toàn, mới có cơ hội xâm lược nam đại lục. Dù sao đối với rất nhiều cường giả danh sách cao mà nói, nguy hiểm theo khái niệm bình thường, thì có thể trực tiếp đi vòng qua.

Tuyến đường an toàn Russel, không chỉ có ý nghĩa trên lĩnh vực địa lý học mà còn trong phương diện thần bí học!

Nói cách khác, bởi vì biển cuồng bạo ảnh hưởng, trùng điệp lẫn nhau với khu vực linh giới tương ứng. Klein có thể trực tiếp tham khảo bản đồ hàng hải, đi xuyên qua bên trong thiên tai linh giới.

Nhớ lại một chút nội dung đọc qua trước đó, Klein tìm được vị trí chính xác, tiến vào khu vực linh giới u tối sâu thẳm kia.

Âm thanh cuồng phong gào thét truyền đến từ bốn phương tám hướng, dù cho chỉ là ảnh hưởng, cũng thổi đến mức khiến cho Klein sinh ra một chút rét lạnh bắt nguồn từ trong linh hồn cùng xương tuỷ. Điều này khiến hắn tin tưởng, nếu như bản thân lấy trạng thái linh thể hoạt động mà không dùng tấm bài ‘hắc hoàng đế’, tấm bài ‘bạo quân’ hoặc còi đồng Azcot gia cố, nói không chừng đã bị thương nghiêm trọng.

Mà nếu không đi trên ‘tuyến đường an toàn’, trực tiếp đối đầu với gió bão tràn ngập hương vị tử vong, hắn cảm thấy, dù là có thể xác, phần lớn khả năng cũng không chịu được.

So với cuồng phong, tia sét sâu thẳm càng thêm nguy hiểm. vẻn vẹn chỉ là một tia sét, Klein cũng hoài nghi chính mình không thể chịu được. Về vần sinh linh qua lại và vòng xoáy ngầm cũng là một mối nguy hiểm khác.

“nơi này không có nước biển thực chất, vòng xoáy rốt cuộc cũng không biết sẽ là cái gì...” Klein dọc theo tuyến đường an toàn, đi xuyên qua cũng không tính là nhanh, chốc lát lại dò xét bốn phía, tích luỹ thêm kiến thức.

Bỗng nhiên, hắn thấy một sinh vật kỳ dị.

Sinh vật này kéo theo một thanh liêm đao khổng lồ, ở bên trong gió lốc màu đen, do từng cái khô lâu tạo thành, khổng lồ một cách cồng kềnh.

Những cái đầu lâu kia hoặc màu trắng xám, hoặc là xám đen, lớn nhỏ không đều nhau, chủng tộc cũng khác biệt, chồng lên lẫn nhau thành một khối, tạo ra thân thể, tứ chi cùng đầu của sinh vật.

Gần như là cùng lúc khi Klein trông thấy sinh vật này, nó cũng phát hiện ra Klein. Tất cả khô lâu đồng thời chuyển động, bên trong tiếng rít cũng không che giấu được âm thanh răng rắc, cùng nhau nhìn sang hướng của Klein.

Từng cái hốc mắt sâu thẳm, một tiếp một, một đè một, đếm không hết.

Trán Klein giật một cái, lợi dụng năng lực ‘lữ hành’, trực tiếp xuyên qua nơi này, tiến vào một đoạn tuyến đường an toàn.

Mà xung quanh mặt biển hư ảo bên dưới, từng cái cánh tay đẫm máu thò ra, từng cái xúc tu hư ảo màu xanh đen vung vẩy hướng lên.

...

Bên ngoài thành bạch ngân, một toà lăng tẩm màu đen dựng ngược cắm vào mặt đất, tựa như là kim tự tháp úp ngược lại.

Lúc này, tất cả khe hở giữa những viên gạch đá của lăng tẩm đều mọc ra từng bụi thực vật màu đen dày đặc. Ngay cả cổng lớn nặng nề tại lối vào cũng đã bị ăn mòn.

Colin Iliad lưng đeo song kiếm, đang cùng hai vị trưởng lão khác của ‘đoàn nghị sự sáu người’ đứng cùng nhau ngoài cửa, ngắm nhìn thông đạo nghiêng nghiêng đi vào lòng đất.

Lorwaya tóc xoắn xoã tung màu trắng bạc lẳng lặng ngóng nhìn, sau một lúc nói:

“hẳn là có thể.”

So với lúc trước luôn ở trong trạng thái tinh thần biến đổi thất thường, vị trưởng lão ‘người chăn cừu’ hôm nay thâm trầm bình tĩnh, không có chút nào dị thường, một đôi mắt xám nhạt nội liễm mà sâu thẳm.

Colin nhẹ nhàng gật đầu, từ dây lưng bên hông lấy ra hai bình dược tề, vặn mở nặp, ừng ực uống vào.

Hai con ngươi màu lam nhạt của vị thủ tịch này nhanh chóng sáng lên, trên da không có chút nếp nhăn hiện ra từng cái mạch máu, nhiễm lên màu trắng bạc.

Ngay sau đó, vị đương nhiệm thủ tịch rút ra một thanh kiếm thẳng, đem dầu cao màu xám bạc bôi đều lên mặt ngoài thanh kiếm.

Trong lúc Colin Iliad chuẩn bị từng bước một, một vị trưởng lão khác của ‘đoàn nghị sự sáu người’, Vert Hilmon, cũng làm chuyện tương tự.

Vị trưởng lão Vert này cạo đầu trọc, trên đỉnh đầu xăm một ký hiệu xanh đậm, là một tráng hán thân cao gần 2,5 mét, nhìn bề ngoài thì chưa quá 45 tuổi, nhưng trên thực tế đã xấp xỉ 80. Vị này cũng tương tự là danh sách 4 ‘kẻ săn ma’, một tồn tại nửa người nửa thần, mà một trong những trụ cột chống đỡ thành bạch ngân.

Tại thành bạch ngân, bởi vì không thiếu nguyên liệu chính, các cư dân lại biết được phương pháp đóng vai, lại có đầy đủ kinh nghiệm chiến đấu, cho nên, danh sách trung thấp tăng lên tương đối đơn giản. Số lượng người phi phàm danh sách 6 thì khá là đông đảo. Nhưng bắt đầu từ danh sách 5, bởi vì liên quan đến phương diện vấn đề nghi thức, số lượng người phi phàm bắt đầu xuất hiện trạng thái xuống dốc, đến danh sách 4 là giai đoạn biến đổi về chất, càng là một thế hệ chưa chắc có thể sinh ra một người.

Vert Hilmon cũng không có sử dụng song kiếm như ‘kẻ săn ma’ chính thống thường dùng. Đợi cho các loại dầu cao khác biệt đồng thời phát huy tác dụng, đối phó với những cục diện phức tạp, vị này mang theo chính là một thanh chuỳ dài màu gỉ sắt. Đồng thời manh theo một chiếc cung khổng lồ cõng trên lưng, chiếc cung này có chiều dài bằng với độ cao của Vert, tựa hồ người khổng lồ từ bên trong tranh sơn dầu bước ra rồi bị thu nhỏ.

Chiếc cung khổng lồ kia là một vật phẩm thần kỳ, tác dụng tiêu cực cũng không phải là quá lớn. Tại ghi chép bên trong sách lịch sử của thành bạch ngân, bởi vì nó đã bắn giết được rồng khổng lồ cấp bán thần, nên có tên là: cung săn rồng!

Làm xong chuẩn bị, Vert đem chuỳ dài màu gỉ sắt chống đến trước mặt kêu bịch một tiếng, sau đó gỡ xuống chiếc cung khổng lồ kia, chậm rãi kéo về phía sau.

Điện quang xèo xèo toát ra, ngưng tụ lẫn nhau, càng kéo càng dài, ở giữa cánh cung cùng dây cung tạo thành một mũi tên chói mắt mà lừng lẫy.

Vert vừa buông ngón tay kéo dây cung ra, mũi tên dài điện quang kia liền trực tiếp bay vọt đến cửa chính mọc đầy cỏ dại dạng tóc người kia.

Trong vô thanh vô tức, cửa lớn nặng nề kia tựa hồ đã sớm bị ăn mòn, bên trong điện quang nổ tung bỗng nhiên chia năm xẻ bảy, vỡ thành bã, lộ ra một đường hầm sâu thăm thẳm.

Bên trong lối đi này lấp loé từng chiếc đèn đuốc tái nhợt, một chút không nhìn thấy cuối, cho người ta một loại cảm giác rét lạnh âm trầm.

Trong mắt Colin theo đó lộ ra hai ký hiệu phức tạp màu xanh sẫm, chiếu rọi đến giữa trảng cảnh lối vào lăng tẩm.

Mấy giây sau, Colin mang theo kiếm thẳng đi vào lăng tẩm. Vert đeo ‘cung săn rồng’ lên, rút chuỳ dài màu gỉ sắt theo phía sau.

Biểu cảm Lorwaya mặc áo choàng màu tím chưa biến đổi, hai tay trống không, không nhanh không chậm cũng thông qua cửa chính đã vỡ vụn.

Xuôi theo bậc thang thông đạo không ngừng đi xuống, ba vị thành viên ‘đoàn nghị sự sáu người’ trong hoàn cảnh vô cùng yên tĩnh không có chút xao động vội vàng hay bất an, mặc cho tiếng bước chân vang vọng tại bốn phía.

Lại đi hết một tầng, trước mặt bọn họ đột nhiên xuất hiện một dòng sông, một dòng sông tối tăm mà hư ảo.

Dưới mặt nước dòng sông, từng cánh tay màu máu bị lột da, từng gương cái dây leo kết ra gương mặt trẻ con, từng chiếc xúc tu trơn nhẵn mọc ra con mắt rậm rạp chằng chịt chen chúc nhau, không ngừng vươn hướng lên trên, ý định bắt hết mọi vật đi qua.

Dòng sông đến gần biên giới cửa vào, có từng bóng người ăn mặc cũ kỹ hoặc cao hoặc thấp đang quay lưng về phía ba vị trưởng lão, đi qua đi lại, tụa hồ đang phiền não chuyện làm sao để qua sông.

Bỗng nhiên, một kẻ trong số đó phát giác được có người đến gần, thong thả nhìn về phía Colin, Vert cùng Lorwaya.

Đây là một lão già, tóc đương nhiên đã trắng phau phau, nếp nhăn trên trán và khoé miệng rất sâu, con ngươi lam nhạt trống rỗng, vẻ mặt thẫn thờ mà mờ mịt.

Ánh mắt Colin Iliad đột ngột co rụt lại, nhận ra đối phương là ai.

Đây chính là anh em của vị thủ tịch này, người anh em bị Amon nhập vào, người anh em mà tự tay Colin kết liễu sinh mệnh!

Đúng lúc này, những bóng người khác cùng quay lại, lộ ra từng gương mặt thẫn thờ mà Colin, Vert cùng Lorwaya đều hết sức quen thuộc.

Biểu cảm của Lorwaya như cũ không có biến hoá rõ ràng, nhưng sau lưng của nàng, không biết từ lúc nào đã hiện ra một kỵ sĩ hư ảo vượt quá năm mét.

Kỵ sĩ này mặc khôi giáp toàn thân màu bạc cổ lão, con mắt đỏ sậm như máu, thiêu đốt như lửa.

...

Sau tầm mười giây từng li từng tí xuyên qua tuyến đường an toàn, Klein đi tới hải cảng Baudeau biển cuồng bạo. Nơi này chệch hướng tuyến đường chính, không thuộc về bất cứ quốc gia nào, là thành thị tự do của đám hải tặc.

Hai chân giẫm lên nham thạch, Klein điều chỉnh thành một khuôn mặt xa lạ, hắn không có vội vã tiến vào những toà nhà lộn xộn bến cảng thành nhỏ, mà thò tay vào trong túi áo lấy ra một hộp thuốc lá sắt.

Trong quá trình xuyên qua ‘biển cuồng bạo’ tại linh giới vừa rồi, hắn có phát giác được còi đồng Azcot nhẹ nhàng rung động!

Giải trừ đi ‘bức tường linh tính’, Klein mở hộp thuốc lá sắt ra, cầm lấy chiếc còi đồng cổ lão mà tinh xảo.

Chiếc còi đồng này đã mất đi sự băng lãnh cùng nhu hoà thường ngày, có một chút cảm giác nóng rực, nhưng loại dị thường này đang nhanh chóng biến mất.

Bạn đang đọc Quỷ Bí Chi Chủ - Quyển 4 của Ái Tiềm Thủy Đích Ô Tặc
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi janatz26
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 4
Lượt đọc 169

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.