Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

kẻ trầm mặc

Phiên bản Dịch · 2537 chữ

Sau khi nghe xong sắp xếp của Sherlock Moriaty, Sharon không nói gì, chỉ nhẹ nhàng gật đầu biểu thị tán thành.

Ngay sau đó Klein lấy ra một mặt nạ kim loại màu xám, đưa nó đeo lên mặt, chỉ có đôi mắt cùng lỗ mũi là lộ ra bên ngoài.

Đồng dạng, Sharon cùng Maric cũng từng người đeo lên mặt nạ tương tự.

bọn họ đều cùng làm như vậy nhưng mục đích lại khác nhau, ‘oan hồn’ cùng ‘xác sống’ chỉ là thuần tuý không muốn để lộ khuôn mặt chân thực chính mình, tránh cho xong chuyện thì bị quân đội Ruen biết được, không cách nào hoạt động tại Backlund. ‘người không mặt’ thì dùng mặt nạ là để che giấu năng lực chính mình có thể thay đổi hình dáng, lừa dối những điều tra sau này của quân đội Ruen cùng ‘học phái hoa hồng’, dù sao theo logic bình thường mà nghĩ, nếu mặt ngài là giả, cũng không phải chính mình thì tại sao còn phải đeo thêm một chiếc mặt nạ?

Lại chờ một lúc, thanh âm trầm thấp vang lên, có thuyền nhập cảng ở trong bóng tối.

Klein trở lại chỗ lỗ thông gió, nâng lên chiếc kính viễn vọng, một lần nữa đưa ánh mắt về phía bến tàu đã ở vào trạng thái giới nghiêm kia.

Ngay sau đó hắn trông thấy một chiếc thuyền có hỗn hợp động lực cả ống khói và cả cánh buồm đang đi chậm dần, một lát liền ổn định cập bến, cùng lúc đó, hai đội binh sĩ áo đỏ quần trắng cầm súng trường, chỉnh tề chạy tới xếp hàng hai bên đường.

Qua không bao lâu, thang treo gập xuống, bắt đầu có người đổ bộ từ trên thuyền xuống.

Ban đầu là những thuỷ thủ nâng từng cái hòm gỗ xuống, tiếp theo là một sĩ quan trẻ tuổi mặc trang phục thiếu tá, biểu cảm của đối phương nghiêm túc, bê một hộp chế tạo từ thuỷ tinh, xung quanh vây quanh vài thuyền viên.

Những thuyền viên kia đều xách theo đèn bão, khiến ánh sáng từ nhiều hướng chiếu sáng đến mặt ngoài chiếc hộp thuỷ tinh, chiếu rõ sự vật bên trong.

Đó là một chiếc xương đầu nhân loại không còn có máu thịt, hơn nữa, dưới ánh đèn lưu chuyển màu sắc kỳ dị!

Một nhóm người này có tốc độ di chuyển tương đối chậm, tựa như lúc nào cũng chú ý góc độ chiếu sáng của đèn bão, không để lại bất kỳ điểm tối nào.

Đợi đến khi bọn họ hạ thuyền, xuôi theo đường ray vận chuyển hàng hoá đi hướng gần nhất, đi hướng tàu hoả hơi nước nằm đợi tựa như con rắn khổng lồ, đằng sau nơi cửa khoang lại đi ra một người đàn ông mặc vest đen.

Người đàn ông đó ôm một thùng sắt to lớn, từ góc nhìn nghiêng phía trên có thể thấy được bên trong chứa tầng tầng lớp lớp khối băng.

Trong một giây đồng hồ như vậy, Klein suýt nữa cho rằng bên trong mấy khối băng này có chứa một chai rượu, tựa như hành vi của giới thượng lưu và những nhà hàng sang trọng như thế, nhưng mà, Klein rất nhanh liền thấy rõ bên trong khối băng chứa cái gì:

Đó là một bàn tay chế tạo từ thuần tuý vàng ròng!

Khác biệt với đám người phía trước, người đàn ông ôm thùng sắt có tốc độ cực nhanh, trán có mồ hôi không ngừng nhỏ xuống, bàn tay ôm thùng kim loại phủ lên hơi nước.

Tên này tựa hồ rất lo lắng khối băng sẽ hoàn toàn tan chảy, trước khi chính mình đến đích.

Tại cao nguyên Astra, thung lũng sông Paz và thảo nguyên Haagenti, quân đội đoạt được không ít vật phong ấn... từ đáy lòng Klein cảm thán một câu, kiên nhẫn chờ đợi quan tài của Tutanssess đệ nhị.

Thêm mười mấy phút trôi qua, Klein cùng Maric và Sharon ở xa xa đồng thời nghe thấy tiếng bước chân nặng nề.

Điều này giống như là có người khổng lồ đang bước đi bên trên boong tàu trống rỗng.

Ngay sau đó, cửa lớn của khoang thuyền bên cạnh mở ra, bốn “kỵ sĩ” mặc khôi giáp toàn thân khiêng một bộ quan tài màu vàng, từng bước một đi ra, bước đi tạo ra âm thang đông đông vang vọng, âm thanh ken két vờn quanh.

Mặt ngoài của chiếc quan tài kia có khắc các hình vẽ quái điểu, rắn dài, lông vũ, mặt nạ,... có vẻ cổ sơ mà thần bí, có nồng đậm phong cách vương quốc cao nguyên, đây chính là “giường ngủ” của xác ướp Tutanssess đệ nhị!

Dây xích kim loại chuyển động, âm thanh ma sát theo đó vang lên, tháp kim loại thâm đen thong thả chuyển động, đem dây kéo cùng móc treo rũ xuống, bốn góc quan tài Tutanssess đệ nhị bị người ta cố định quấn quanh.

Sau đó, hệ thống ròng rọc phức tạp bắt đầu vận hành, chiếc quan tài vững vàng nặng nề được vững vàng treo lên đến, dời về phía một chiếc xe ngựa không nóc ở rìa ngoài bến tàu.

Bốn “kỵ sĩ” mặc khôi giáp toàn thân màu đen thoát khỏi áp lực, đồng thời ngồi xuống trên boong tàu, phát ra hơi thở nặng nhọc.

Bỗng một tiếng phần phật vang lên, đột nhiên có vị “kỵ sĩ” khẽ rên một tiếng.

Chỗ khe hở khôi giáp, một dòng máu tươi chảy ra, càng ngày càng nhiều, càng ngày càng rõ ràng, đến cuối cùng, bên trong đó thậm chí xuất hiện từng con bọ cánh cứng màu đen, nhỏ bé nhưng lại rất cứng rắn.

Ken két!

“kỵ sĩ” kia ngã ngửa về phía sau, rơi mất chiếc mũ giáp, lộ ra một cái hốc mắt trống rỗng ở trên mặt, rất nhiều bọ cánh cứng màu đen đang chui ra chui vào nơi đó.

Nguyền rủa... xác ướp Tutanssess đệ nhị chính là hoá thân của nguyền rủa... dù cho có mặc khôi giáp được chúc phúc, tựa hồ cũng không thể hoàn toàn tránh được kết cục bị nguyền rủa... Klein vô thanh thở dài, đem ánh mắt dời về phía quan tài màu vàng được đặt trên xe ngựa.

Bên rìa ngoài của chiếc xe ngựa không có ngựa kéo có bốn “kỵ sĩ” đứng thẳng giống hệt bốn “kỵ sĩ” vừa nãy.

Theo quan tài được đặt xuống, bọn họ áp sát vào, chuẩn bị kéo xe.

Ngay lúc này, bánh xe chiếc xe ngựa kia đột nhiên chuyển động, tự vận hành duy trì được thăng bằng, chạy đi hướng bên cạnh!

Giờ khắc này, chiếc xe ngựa tựa hồ sống lại!

Tinh thần Klein siết chặt, ánh mắt nhìn theo càng thêm chăm chú.

Bịch... bịch... bịch... bánh xe xoay tròn với tốc độ cao, không ngừng va chạm với hòn đá trên đường, khối gỗ cùng bậc thang không phải là bình thường. Còn chiếc xe ngựa không có ngựa chở cỗ quan tài màu vàng kia thì lại lao vút về chỗ trống trải của bến tàu.

Một màn này tựa như là tràng cảnh được miêu tả bên trong chuyện ma.

Bên cạnh bến tàu, một con quái vật sắt thép có ống khói, họng pháo và súng máy chuyển phương hướng, một âm thanh trầm thấp không bị cản trở từ bên trong vang vọng ra:

“nơi đây cấm chỉ nhập vào đồ vật.”

Câu nói này vừa mới kết thúc, xe ngựa tự hành đang chạy như điên bỗng nhiên mất đi động lực trở nên im bặt, sau khi kéo ra hai vệt quỹ tích thật dài thì an ổn ngừng lại.

Cùng lúc đó, giữa không trung lộ ra một bóng hình, đối phương mặc áo choàng trắng khảm nạm tơ vàng, tóc vàng nhạt hơi xoăn, hốc mắt rõ ràng lõm xuống, khuôn mặt thon gầy thấy xương.

Đây là một người đàn ông trung niên tạo cảm giác tựa như con lại giữa nam và bắc đại lục. Bên trong đôi mắt màu nâu chứa đầy ác ý cùng điên cuồng không thể đè nén, trên bờ môi tương đối dày có cắm từng cái đinh màu vàng, bề ngoài cái đinh đầy hoa văn tỉ mỉ, những cái đinh này che cả khuôn miệng của hắn ta lại, khiến cho người ta có một loại cảm giác vừa tà dị lại đáng sợ.

Căn cứ bức hoạ cùng với đặc thù miêu tả của tiểu thư Sharon cùng Maric, Klein một lát liền nhận ra đây là một thành viên trọng yếu của ‘học phái hoa hồng’, một trong những thủ lĩnh của quân phản kháng cao nguyên, Mahamose, có biệt hiệu ‘kẻ trầm mặc’.

Mahamose vừa mới xuất hiện liền hướng ánh mắt về phía quái vật sắt thép vừa có ‘pháp lệnh ban bố’ kia, hoàn toàn không để ý tới chiếc xe ngựa chở quan tài Tutanssess đệ nhị ở xéo bên dưới.

Hắn ta vừa rồi thử ra tay tựa hồ chỉ vì xác nhận vị trí của bán thần quân đội Ruen!

Nói thì chậm, nhưng khi đó rất nhanh, Mahamose nâng tay phải lên, tại bên miệng kéo một chút.

Từng cái đinh màu vàng xuyên qua bờ môi cùng lúc bắn ra ngoài, không còn khoá chặt khoang miệng.

Mahamose theo đó há miệng ra.

Klein không có nghe thấy một chút thanh âm, cũng không thấy bất cứ màu sắc nào, liền phát hiện chiếc chiến xa hơi nước to lớn bỗng vặn vẹo hoà tan, chỉ trong nháy mắt, nó liền biến thành một con dê.

Một con dê có da lông lộn xộn với ánh mắt đờ đẫn!

Một tiếng phốc vang lên, vị trí bụng con dê có máu tươi phun ra, một đống thịt bay ra, phía trên nạm đầy găng tay màu trắng cùng mặt nạ vàng óng.

Một tia ánh sáng từ bên trong khối thịt vọt ra, cắt phá đi tất cả sự hỗn loạn cùng tà dị, máu thịt nhúc nhích bắt đầu chắp vá một lần nữa thành hình người, trở về bộ dáng vốn có:

Một người đàn ông tóc đen mắt vàng mang mặt nạ.

Lúc này, ‘kẻ trầm mặc’ Mahamose nâng bàn tay lên một chút, tất cả súng ống, họng pháo đã nhắm trúng hắn ta chuẩn bị bắn bỗng nhiên hướng lên không, bắn vào chỗ trống.

Sau đó, hắn ta lấy ra một con búp bê vải.

Con búp bê kia tựa hồ do vải cũ làm thành, có dính vết bẩn cùng vết máu rõ ràng, con mắt không biết bị ai khoét đi, để lại hai lỗ hổng.

Con búp bê vừa thấy được ánh sáng, khuôn mặt liền bắt đầu biến hoá, đối tượng để nó tham chiếu chính là vị bán thần quân đội Ruen kia, hốc mắt của nó nhắm ngay người đàn ông mang mặt nạ vàng!

Vị bán thần quân đội Ruen thấy thế lập tức khiến chiếc nhẫn đeo trên tay phải toả ra ánh sáng như thuỷ tinh, cả người đột nhiên biến mất tại chỗ, nhanh chóng hiện ra ở phía sau Mahamose.

Nhưng mà sự biến hoá của con búp bê vải cũng không có ngừng lại.

Cùng lúc đó, bên cạnh quan tài Tutanssess đệ nhị, hư không u tối lưu động, vẽ ra một cái miệng bán trong suốt dài mười mấy mét.

Cái miệng này chợt mở ra, hít vào một hơi bên trong, tạo ra gió lốc khủng bố, cuốn cả quan tài lẫn xe ngựa lên.

Cái này là hư hư thực thực sinh vật linh giới!

Nó muốn nuốt mất quan tài xác ướp Tutanssess đệ nhị!

Đột nhiên, những viên đạn pháo bắn hụt vừa rồi cùng lúc nhiễm lên ánh sáng lừng lẫy, bọn chúng hội tụ cùng một chỗ, hoá thành một biển ánh sáng vàng, nhấn chìm hết thảy xung quanh.

Con mắt Klein một trận đau nhói, dù là có kịp thời nhắm lại cũng chảy nước mắt một chút.

Qua hai giây, Klein một lần nữa mở mắt, trông thấy sinh vật linh giới chỉ có một cái miệng lớn kia đã biến mất, quan tài vàng chứa xác Tutanssess đệ nhị vẫn an tĩnh nằm trên xe ngựa như cũ. Bóng hình Mahamose lại mượn nhờ bề mặt kim loại, nhanh chóng hiện ra ở một phương hướng khác của bến tàu, búp bê vải bẩn thỉu trong tay lại khôi phục hình dạng vốn có, người đàn ông mang mặt nạ vàng mượn nhờ ‘dịch chuyển’ khoảng cách ngắn đuổi sát không buông.

Mà vị trí hai người vừa đứng, một bóng dáng nữ tính mặc dạ phục màu đen hiện ra, nàng cũng mang mặt nạ vàng kim, trên đầu là một chiếc vương miện được bện thành từ một bụi gai.

Bên trên chiếc vương miện, ánh sáng thuần khiết nhanh chóng chảy xuống, không ngừng hội tụ vào bên trong thành “hải dương”, nhưng mà, giờ khắc này đang ở thời kỳ ảm đạm.

Đúng lúc này, Klein nhìn thấy một bàn tay, một bàn tay mang găng tay màu đen.

Nó ẩn nấp ở chỗ tối tăm, hướng phía quan tài xác ướp Tutanssess đệ nhị trảo một cái.

Chiếc quan tài này trong nháy mắt biến mất, nhanh chóng hiện ra ở phía trước bàn tay!

‘học phái hoa hồng’ cử tới không chỉ là một vị bán thần mà là hai vị, hơn nữa tựa hồ còn mang tới vật phẩm phong ấn con đường ‘kẻ trộm’!

Klein thấy thế, lập tức nghiêng đầu nói với Maric:

“chạy!”

Maric vẫn đang chờ đợi mệnh lệnh, nghe vậy bỗng nhiên bắn lên, xông ra khỏi nhà kho, chạy như điên hướng phía bên ngoài bến tàu.

Klein ngay sau đó quay người, nói với Sharon ở một bên khác:

“bắt đầu!”

Sharon cũng không chần chờ, cầm hộp thuốc lá sắt, bay hướng ngọn hải đăng, đối với một ‘oan hồn’, vách tường cùng trở ngại dọc đường đều tựa hồ không tồn tại.

Động tĩnh của Sharon cùng Maric có lẽ đã bị phát giác, nhưng bởi vì đang hướng phía rời xa bến tàu, rời xa chiến trường nên không người quan tâm, không người để ý.

Klein nhanh chóng thu hồi ánh mắt, duỗi ra bàn tay trái, hướng lòng bàn tay vào lỗ thông gió, nhắm ngay vị trí quan tài hoàng kim của Tutanssess đệ nhị.

Không đến một giây sau, trước mắt Klein ngưng tụ ra một quyển sách mơ hồ trong suốt, bên tai vang lên tiếng ngâm xướng phiêu miểu xa xăm:

“ta đi tới, ta nhìn thấy, ta ghi chép.”

Quyển sách lật giở soàn soạt, ngừng lại ở một tờ trong đó.

‘vòi rồng’!

Đây là năng lực phi phàm cấp bán thần có phạm vi cực lớn!

Bạn đang đọc Quỷ Bí Chi Chủ - Quyển 4 của Ái Tiềm Thủy Đích Ô Tặc
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi janatz26
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 4
Lượt đọc 148

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.