Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

câu thông không để lại dấu vết

Phiên bản Dịch · 2413 chữ

Sau khi vào số 22 Phố Phelps, Audrey ngay lập tức nhìn thấy Dwayne Dantes bước ra từ hành lang bên.

Quý ông đẹp trai và lịch lãm này mặc một bộ vest đen lịch sự và cầm một cây gậy dát vàng. hắn đang trò chuyện với các nhân viên của quỹ bên cạnh.

Tựa hồ cảm nhận được được ánh mắt của Audrey, Dwayne Dantes tự nhiên ngẩng đầu, nhìn về phía cổng, sau đó con mắt sáng lên tựa như ngạc nhiên khi trông thấy bảo bối, tiếp theo mỉm cười, nhẹ nhàng gật đầu thay cho một lời chào.

Audrey không tìm ra bất cứ vấn đề gì trên phương diện lễ nghi, cười nhẹ gật đầu, cùng những nhân viên khác của ‘quỹ khuyến học từ thiện Ruen’ đứng đón nàng bước lên bậc thang lên tầng 2.

Trong quá trình này, nàng mặc dù không có nhìn chằm chằm hướng vừa nãy, nhưng bất kể là thiên phú nữ tính hay vẫn là bản năng của ‘khán giả’ đều nói cho nàng biết rằng, ánh mắt Dwayne Dantes vẫn ẩn nấp dõi theo thân hình của nàng cho đến khi bị vách tường thang lầu bên cạnh ngăn trở.

“khó mà bắt bẻ việc đóng vai này! Ngài ấy biểu hiện trọn vẹn ra phản ứng nên có của một vị quý ông lần thứ hai gặp được ta, một người có kinh nghiệm, có đạo đức lại kém trong việc chống lại sức hấp dẫn đối với một thiếu nữ mĩ lệ, tựa hồ như chúng ta chỉ mới gặp qua lần đầu tại tiệc từ thiện lần trước... điều này không có một chút khác biệt so với sự dự đoán của ta, ngài ấy thậm chí ngay cả con mắt đột nhiên sáng lên cũng có thể biểu hiện ra được...

Đây là kỹ xảo mà con đường phi phàm mang đến hay là do năng lực bẩm sinh? Không thể không nói, Gehrman Sparrow, à, có lẽ là ngài Gehrman Sparrow thật sự là một vị chuyên nghiệp, không phải, một vị diễn viên suất sắc, hơn nữa không quá phô trương như những người biểu diễn hí kịch kia...” Audrey thầm nghĩ khen ngợi, ngay sau đó trông thấy mấy vị phóng viên toà soạn chờ phỏng vấn ‘quỹ khuyến học từ thiện Ruen’ thành lập tại tầng hai.

Nàng không phải một tiểu thư quý tộc thích để cho hình ảnh của mình xuất hiện trên báo chí, một bên sai nam bộc theo sát mình đi qua giao lưu, lấy danh nghĩa bá tước Hall báo cho đối phương không thể chụp ảnh, một bên cùng hầu gái cận thân Annie tiến vào phòng nghỉ dành cho khách quý.

Bá tước Hall là bạn bè cùng với mấy ông chủ toà soạn, cũng có đầu tư trong lĩnh vực tương ứng, nắm giữ không ít cổ phần, nếu như Audrey nguyện ý, nàng hoàn toàn có thể đem một số tài sản nhận được đối thành một toà soạn không nhỏ.

Bên trong phòng nghỉ dành cho khách quý, cảm thấy trong hoàn cảnh này không thích hợp mang chó theo để chào hỏi với con cháu quý tộc, con cái phú hào, cũng như các giáo sĩ, theo thói quen chọn vị trí có thể quan sát toàn bộ căn phòng ngồi xuống, chờ đợi nghi thức thành lập chính thức bắt đầu, chờ đợi ban quản lý triệu tập lần đầu.

Nàng nhìn quanh một vòng, nói với cô gái làm công tác phụ trách tiếp đãi chính mình:

“Lovichard, ta lần đầu tiên tham dự tổ chức từ thiện hoạt động, ta rất muốn biết tổ chức hoạt động thế nào?”

Quý cô được gọi là Lovichard không đến ba mươi, đồng dạng có một mái tóc vàng, làn da có vẻ có chút thô ráp, có nhiều tàn nhang, nhưng nụ cười như toả sáng khiến nàng khá dễ mến.

Nghe thấy vấn đề của Audrey, Lovichard không giấu diếm giới thiệu:

“trước mắt thì phương án bước đầu là không vội vã mở rộng quy mô, lấy backlund làm chủ, tiến vào trường học công lập sơ đẳng, trường học chủ nhật, trường học ban đêm, tuyên truyền quỹ ngân sách đến tất cả học sinh, khiến cho những người có nhu cầu có thể làm đơn xin chúng ta.

Sau khi nhận được đơn xin, chúng ta sẽ lập tức phân công nhân viên cụ thể xét duyệt, điều này không chỉ là thông qua chính phủ xác định cơ bản tình huống, mà còn phải đi đến thực tế để làm rõ ràng hoàn cảnh của những người có đơn xin.

Một khi thông qua xét duyệt, chúng ta sẽ chuyển qua cho quỹ khuyến học, trợ giúp những học sinh nghèo có khát vọng lấy tri thức thay đổi vận mệnh...”

Lovichard vừa nói đến đây, một giọng nói đàn ông rất có sức hút chen đến:

“ta có hai đề nghị:

Một là hôm nay liền sẽ tổ chức cho các nhân viên đi tuyên truyền tại các trường học chủ nhật, trường học ban đêm cùng trường học công lập sơ đẳng. Bởi vì tháng sau là mùa thi, là thời kỳ mấu chốt để tiến vào trường học ở cấp cao tầng hơn, nếu như hiệu quả làm việc của chúng ta không đủ cao, thì khẳng định sẽ có không ít gia đình khó khăn vì phương diện tiền bạc mà từ bỏ cuộc thi, sau đó cho dù biết có quỹ khuyến học tồn tại thì bọn họ cũng không bù đắp nổi tổn thất một năm hoang phí, từ đó mất đi cơ hội thay đổi số phận của mình.

Công việc chúng ta làm tựa như đơn giản, nhưng lại thật sự ảnh hưởng đến cuộc đời của một đứa trẻ, cho nên chúng ta phải nhanh chóng bắt đầu, không thể lãng phí thời gian.”

Người nói chuyện chính là Dwayne Dantes vừa lên lầu tiến vào phòng nghỉ, biểu cảm của hắn ôn hoà nhưng chăm chú biểu đạt ý nghĩ của mình.

ồ đúng, tháng sáu là mùa thi, mặc kệ là muốn tiến vào trường học văn pháp, chuẩn bị cho học đại học, hay vẫn là vào các trường học kỹ thuật, nhằm tích luỹ kinh nghiệm, thì hiện tại vẫn là thời kỳ mấu chốt, một khi từ bỏ bài thi tuyển sinh thì sẽ phải đợi sang tháng sáu năm sau... ta vừa rồi lại hoàn toàn quên đi chuyện này, quý cô Lovichard cùng nhân viên quỹ ngân sách tựa hồ cũng không để ý tới vấn đề này... ngài Dwayne Dantes thế mà chú ý đến chi tiết loại này, suy nghĩ cho những đứa trẻ đang sắp từ bỏ ước mơ kia... ngài ấy thực là một người có tấm lòng dịu dàng? Audrey bỗng nhiên có nhận thức mới đối với Dwayne Dantes, đối với Gehrman Sparrow.

Đây là thu hoạch vừa rồi của ‘khán giả’.

Bề ngoài sát thủ lãnh khốc, nhà thám hiểm này kỳ thật có một trái tim dịu dàng? Đáng tiếc, trước mắt ta chỉ có thể tiếp xúc đến một miêu tả về khía cạnh Gehrman Sparrow điên cuồng, mà không cách nào xác minh phương diện khác... Audrey chớp mắt, chuyên chú nghe Dwayne Dantes nói tiếp:

“đề nghị thứ hai, đối với nguồn quỹ tốt nhất là đặt ở trong tài khoản ngân hàng, khi cần giao nộp học phí thì cầm văn kiện chứng minh đến nơi này của chúng ta để làm thủ tục rút ra, chi phí ăn uống cùng chỗ ở có thể không cần phiền toái như vậy, mỗi tháng hoặc là mỗi tuần lấy một lần, cố định một số lượng, đây là phòng ngừa cha mẹ, anh em của họ tiêu mất khoản tiền này, đối với một gia đình dân nghèo mà nói, đây là một sự dụ hoặc không thể chống cự. Đồng dạng, một tài khoản đối ứng với một người, mặc kệ là loại phương thức rút ra nào thì đều phải có mặt người đó, điều này có thể ngăn chặn một cách hữu hiệu mọi người khỏi thử thách của lòng tham.”

Klein nói đến đây, lấy tay ấn ngực, nói với Audrey cùng Lovichard:

“xin lỗi, tha thứ ta vì đã xen vào cuộc trò chuyện của hai người.”

Audrey khẽ mỉm cười nói:

“ngài Dantes, đề nghị của ngài rất tốt, làm cho ta phát hiện có nhiều vấn đề mà chính mình cân nhắc không toàn diện.

Vấn đề duy nhất là, ngài nói chuyện này với chúng ta không có bất cứ ý nghĩa nào, ta chỉ là đang nghe quý cô Lovichard giới thiệu qua tình huống.”

Lovichard cũng cười nói:

“đúng vậy, ngài hẳn là nên giảng giải những điều này trước mặt ban quản lý lần thứ nhất.”

Ta đây không phải cố ý qua đến là trước tiên thuyết phục tiểu thư Audrey sao? Có ‘chính nghĩa’ gia nhập, ta liền có thể bảo đảm ban quản lý không có ý kiến phản đối, bằng không, rất có thể bị người khác kiếm cớ kéo dài thời gian hoặc sửa đổi phương án khác, ví như, nhân lực không đủ... Klein làm ra biểu cảm bỗng hiểu ra cùng hối hận, khẽ vuốt bàn tay nói:

“là ta quá vội vàng những chuyện này, vừa có cơ hội liền không thể chờ được muốn biến chúng thành sự thật ngay lập tức, đến mức quên đi hoàn cảnh.”

Ngài Dwayne Dantes này biểu diễn có chút cường điệu... ngài ấy hẳn biết là chuyện này không thể gạt được con mắt của ta, ừm, ngài ấy là cố ý qua đến, trao đổi với ta chuyện này một cách kín đáo để cho ta ủng hộ ngài ấy sao? Audrey một chút đọc ra ý nghĩ của đối phương, nụ cười trên khoé miệng càng lộ ra rõ ràng, càng thêm trong trẻo.

Dù cho ‘thế giới’ không lên tiếng “chào hỏi”, lát nữa thì nàng cũng sẽ ủng hộ đồng bạn hội Tarot, nhưng trao đổi trước một chút vẫn là làm cho nàng tương đối vui vẻ, bởi vì dựa vào đó nàng cảm giác được, đối phương thể hiện thái độ đặt nàng ở địa vị ngang hàng.

“tha thứ” Dwayne Dantes lỗ mãng, đưa mắt nhìn vị quý ông này đi hướng phòng nghỉ có bày rượu cùng món điểm tâm ngọt, Audrey thu lại ánh mắt, nói với Lovichard:

“ta phụ trách sự tình gây quỹ vào các dịp khác nhau và liên lạc cùng với chính phủ và nghị viện sao?

“Đối với tiểu thư mà nói, đây hẳn là một chuyện đơn giản.” Lovichard thản nhiên đáp lại.

Đây cũng chính là nguyên nhân khiến giáo hội không phản đối, thậm chí là vô cùng mong muốn tiểu thư Audrey Hall gia nhập.

Audrey suy tư gật đầu nói:

“nếu có thời gian rảnh, ta có thể tham dự cùng tuyên truyền với mọi người, tham dự xét duyệt ứng viên sao?”

Lovichard vốn không nguyện ý nhận lời chuyện này, lo lắng những hoàn cảnh kia không thích hợp tiểu thư Audrey, nhưng nhìn đến con ngươi xanh biếc thanh tịnh của đối phương, cảm nhận được cảm giác khiến người ta không thể chối từ kia, nàng đột nhiên mềm lòng, cảm thấy một người thiện lương như vậy thì không nên ngăn cản, không nên bị ngăn cách bên ngoài hiện thực ở tầng dưới chót.

Nếu như sau khi tiểu thư Audrey được chứng kiến tình hình chân thực về những cực khổ cùng xấu xí kia mà còn nguyện ý trợ giúp những người dân đáng thương kia, vậy khẳng định là có thể phát huy tác dụng càng lớn, khiến cho tầng lớp thượng tầng không chế định dự luật không thiết thực... Lovichard cấp tốc tìm lý do có đủ sức thuyết phục, thở dài cười nói:

“không có vấn đề gì.

Nhưng mà, tiểu thư không thể mặc váy dài dạng này, cũng không thể mang bất cứ đồ trang sức châu báu nào.”

‘lời nói dối’ làm sao bây giờ? Biến thành băng đeo tay giấu ở dưới tay áo sao? Audrey hơi suy tư liền cười nhẹ đáp lại:

“được.”

...

Dưới sự hỗ trợ của Audrey, nghi thức thành lập ‘quỹ khuyến học từ thiện Ruen’ kết thúc mĩ mãn, tâm trạng Klein không kém quay trở về số 160 phố Boklund.

theo thông lệ, gần 2 giờ klein tiến vào phòng ngủ chính, chuẩn bị ngủ trưa.

Mê mê mang mang trong mộng cảnh, Klein bỗng nhiên thanh tỉnh, có chút cảnh giác.

Có người đang cố gắng xâm nhập giấc mơ của hắn!

Là ai? Hiện tại ngay cả ngủ trưa đều cũng bị làm phiền sao? Klein vừa lẩm bẩm vừa điều chỉnh giấc mơ biến thành gian phòng bán lộ thiên có ban công lớn.

Sau đó, hắn liền nhìn thấy Leonard Mitchell tóc đen mắt xanh mặc sơ mi thả xuống tuỳ ý từ bên ngoài cửa sổ leo vào.

Tên này không đi cửa chính sao? Đối phương đột nhiên đến là có chuyện gì? Lần này nhớ để lại phương thức liên lạc... Klein vừa bực mình vừa buồn cười ngồi bên trên chiếc ghế bành, mặt ngoài thản nhiên nhìn vị thi nhân đồng học nói:

“đây không phải chuyến viếng thăm có lễ phép.”

Leonard nghe vậy, hành lễ không phải quá tiêu chuẩn nói:

“ngài Dantes, ta có chuyện muốn hỏi thăm ngài.”

Hỏi thăm? Thái đội còn không tồi nhỉ, hơn nữa tựa hồ không phải chuyện gì lớn... Klein âm thầm kêu một tiếng nói:

“chuyện gì?”

Leonard tìm cái ghế dựa ngồi xuống, cân nhắc nói:

“ngài bị cuốn vào vụ án Karon tự sát, ngài cảm thấy hung thủ thực sự sẽ là ai?”

Nếu ta muốn biết thì ta đã sớm mang nấm của Frank qua! Nhưng mà, cũng không thể nói một cách mập mờ, sẽ ảnh hưởng xấu đến hình ảnh của mình... Klein vô cùng quen thuộc với tình huống hiện tại, quen thuộc cười một tiếng, không trả lời mà hỏi lại:

“các cậu điều tra được cái gì?”

Bạn đang đọc Quỷ Bí Chi Chủ - Quyển 4 của Ái Tiềm Thủy Đích Ô Tặc
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi janatz26
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 3
Lượt đọc 122

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.