Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Kẻ đầu cơ (2)

Phiên bản Dịch · 1007 chữ

Hắn luôn luôn tin tưởng, lấy tài hoa của mình, không nên lưu lạc ở tầng dưới chót, hắn vẫn luôn tìm kiếm cơ hội, cho dù cần phải bóc lột mẹ để chống đỡ thể diện được ngụy trang ra.

Laurent không để cho mình có biểu hiện quá mức kích động, cười đáp lại tổng biên tập Connell:

“Đây là vinh hạnh của ta.”

Có thể đấy, tuy rằng đầu cơ có rủi ro vĩ đại, nhưng tiền lời cũng khả quan, nhưng mà, nếu như còn không thay đổi tâm tính, chân chính làm lên từ chức vị trước mắt, còn định không ngừng đầu cơ để tăng cao địa vị xã hội, vậy sớm hay muộn sẽ thất bại mất hết tất cả… Lumian đang nhớ tới một vài lời chị gái đã nói khi cổ phiếu lỗ lã, kết hợp với tình huống trước mắt, trong lòng thầm đánh giá một câu về hành vi của Laurent.

Hắn không giống như mấy người Charlie, vô cùng khinh bỉ hành vi đầu cơ bóc lột mẹ mình này, chỉ cần mẹ của Laurent có thể tiếp nhận, không nhờ người hỗ trợ cho con trai một trận đòn hoặc tỏ ý nguyện phản kháng mãnh liệt, hắn đã cảm thấy không có vấn đề gì.

Chờ sau khi mấy người Connell ngồi xuống, Lumian tò mò hỏi:

“Ngươi và Laurent quen biết ở đâu vậy?”

“Ở quán cà phê Vichy.” Trên mặt Connell mang theo ý cười đáp lại: “Hắn thường xuyên đến đó, tán gẫu với bọn ta về các chuyện ở Trier, phát biểu giải thích của bản thân.”

Quán cà phê Vichy, nơi mà 5 pelkin mới có thể mua được nửa bình nước tự nhiên thêm hai quả trứng gà luộc kia sao? Bà Rakazan mẹ của Laurent bận rộn cả một ngày còn không kiếm nổi 3 pelkin… Nhưng mà, đầu tư cũng coi như có báo đáp, phụ trách một tờ báo có quy mô như “Người Trier nhỏ bé” này, cho dù chỉ là phó tổng biên tập, cho dù chỉ mới vừa nhậm chức, một năm cũng có thu nhập gần 5000 pelkin, con số này chỉ là ngoài sáng… Lumian so sánh biến hóa trước sau, cảm thấy Laurent cứ cố chấp lấy phương thức đầu cơ để kinh doanh mối quan hệ giao thiệp cũng có đạo lý của bản thân.

Nhưng mà, trong một trăm người làm như vậy, có thể có một người thành công đã coi như không tệ.

Lumian nhìn Laurent đang cảnh giác liếc trộm mình, cười thay đổi đề tài:

“Connell, tháng trước hoặc là sớm hơn, ta có từng đọc được một quảng cáo về ‘cầu nối giữa các vì sao’ ở trên ‘Báo Nhân dân tiểu Trier’, cảm thấy rất thú vị, ngươi có nhận xét gì về nó không?”

Connell hít một hơi tẩu thuốc, ha ha cười nói:

“Ta cho rằng đó là một đám người bệnh mắc chứng vọng tưởng, nhưng nếu như bọn họ đã trả tiền, vậy ta không có đạo lý không để cho bọn họ đăng quảng cáo, biết đâu có thể lừa gạt được vài kẻ yêu thích khoa học máy móc cuồng nhiệt thì sao.”

“Hiện giờ bọn họ như thế nào?” Lumian cười ha ha nói: “Ta đều muốn ném cho bọn họ ít tiền, nhìn xem bọn họ rốt cuộc là kẻ lừa đảo hay thật sự có thể làm ra được chút gì.”

Nhà thơ Iraeta cầm tẩu thuốc của mình lên, lẩm bẩm nói:

“Ngươi đầu tư cho bọn họ còn không bằng tài trợ cho ta, ít nhất ngươi có thể mắng ta viết giống như một đống phân chó, còn ta thì không bác bỏ ngươi.”

“Không thành vấn đề, 5000 pelkin được chứ?” Lumian tỏ vẻ không coi tiền là tiền.

Hắn định đợi lát nữa sẽ lấy tiền mặt không đủ làm cớ, chỉ cho Iraeta 3000 pelkin.

Iraeta buông tẩu thuốc xuống, dang hai tay ra:

“Ca ngợi Thái Dương, để cho ác ý của Shire tới càng hung mãnh hơn chút đi!”

“Ha ha, chờ buổi gặp mặt kết thúc, chúng ta cùng nhau về khu phố cổ.” Lumian ám chỉ sau đó nhất định sẽ tài trợ, hiện giờ không trực tiếp đưa cho là vì không muốn có vẻ mùi tiền như vậy.

Sau khúc nhạc đệm này, Connell càng nhiệt tình với Lumian hơn không ít:

“Ta không rõ hiện giờ nhóm người kia như thế nào, bọn họ chỉ đăng quảng cáo một tháng.”

Lại hàn huyên thêm một lúc nữa, Bá tước Poufer nhìn vầng mặt trời bắt đầu rơi xuống, liếc quanh một vòng, cười đề nghị:

“Chúng ta chơi trò chơi King’s Pie đi? Xem như làm nóng người trước bữa tối.”

Ngươi chỉ biết chơi trò chơi này thôi sao? Ngươi có tuổi thơ không vậy… Lumian chỉ oán thầm, không phản đối.

Những người khác lần lượt tỏ vẻ đồng ý, Bá tước Poufer lập tức kêu người hầu bưng King’s Pie vĩ đại đã được phòng bếp chuẩn bị xong từ trước lên.

Nó giống như cái nắp vung của nồi hầm cách thủy, trực tiếp úp lên trên đĩa thức ăn làm bằng bạc, tản ra màu sắc và mùi hương mê người.

“Ai đến phụ trách cắt đây?” Ánh mắt của Bá tước Poufer liếc qua mỗi một người tham dự.

Hắn ngẫm nghĩ trong chốc lát rồi nói:

“Elros, ngươi tới cắt bánh đi, ngươi là cô gái trẻ tuổi nhất cũng xinh đẹp nhất ở đây.”

Elros đang ngồi trên chiếc ghế đẩu có bọc đệm ở bên cạnh Lumian linh hoạt nhảy xuống, cầm lấy dao ăn, bắt đầu cắt King’s Pie.

Rất nghe lời anh họ đấy, dựa vào gia tộc Sauron, dựa vào Bá tước Poufer để sinh tồn sao? Lumian phát hiện động tác của Elros rất thành thạo, bình thường chắc chơi đùa dao ăn không ít.

Bạn đang đọc Quỷ Bí Chi Chủ 2: Túc Mệnh Chi Hoàn (Dịch) của Ái Tiềm Thủy Đích Ô Tặc
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Snowagle90
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 25

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.