Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Cái giá của ban tặng

Phiên bản Dịch · 1006 chữ

Anthony nghiêng đầu, nhìn chằm chằm vào khuôn mặt và ánh mắt của Lumian, hồi lâu không nói gì.

Lumian bưng cốc bia nhạt, tầm mắt vẫn rơi ra ngoài cửa sổ, ánh mắt tự nhiên trống rỗng, tiêu cự rất mơ hồ.

Một lúc sau, hắn cười nhạo nói:

“Hơn nữa, ta có năng lực để còn sống trong trận tai họa như thế kia, ta còn có thể bảo vệ Franck và Jenna, nhưng chỉ có thể bảo vệ được hai người, ngươi cảm thấy bản thân mình có thể so sánh được với hai cô gái vừa xinh đẹp lại có giao tình sâu hơn với ta sao?”

Bảo vệ trong lời nói của hắn ý chỉ mang theo Franck và Jenna Truyền tống đến nhà thờ Kẻ Khờ ở bến tàu Lavigny.

Anthony không đáp lại, một lần nữa nhìn ra bầu trời tăm tối ở bên ngoài kia.

Hắn chậm rãi lấy một hộp thuốc từ trong quần áo ra, rút một điếu, ngậm trong miệng, dùng diêm châm.

Sau khi hút vài hơi thật sâu, phun ra sương khói màu trắng, Bác sĩ tâm lý này mới nói như đang lẩm bẩm:

“Ta là người sinh ra và lớn lên ở bờ biển phía Tây Midseashire, nơi đó có rất nhiều thành thị công nghiệp, là nơi tín đồ Thần của Hơi Nước và Máy Móc còn nhiều hơn tín đồ Mặt Trời Vĩnh Hằng.”

“Gió ở biển Midseashire thật lớn, mùa hè không vô cùng nóng bức, nhưng rất ẩm ướt, mùa đông sẽ có tuyết rơi, khắp nơi đều trắng xóa, còn khu vực xung quanh thì hoặc là có rất nhiều rừng rậm hoặc là bị khai thác than đá, khai thác quặng sắt biến thành mấp mô.”

“Sau khi ta may mắn trở thành người phi phàm, giấc mộng lớn nhất chính là an toàn xuất ngũ, tích cóp một khoản tiền, mua một mảnh đất gần kề khu rừng rậm ở thị trấn nhỏ nơi quê hương ta, thuê vài người trồng trọt thay ta, khi rảnh rỗi thì vào rừng rậm săn trộm, ra bờ biển hóng gió hoặc là ra biển câu cá, ha ha, chắc ngươi không biết, cá ở biển Midseashire không thể ăn, bị ô nhiễm công nghiệp rất nặng, trừ phi thật sự không có cách nào, bằng không người địa phương không chạm vào.”

Nói đến đây, giọng Anthony Roseau trầm thấp đi vài phần:

“Nếu như để cho ta trở về bờ biển phía Tây Midseashire vào lúc này, trở về thị trấn nhỏ quê hương ta, có lẽ ta vĩnh viễn không thể hưởng thụ cuộc sống như vậy, đó không phải là vấn đề tiền bạc, đó cần đến tâm tình đủ thả lỏng.”

“Bây giờ ta còn thường xuyên gặp ác mộng nơi đóng quân của bọn ta bị đánh lén, khắp nơi đều là thi thể, mỗi lần đều có thể nghe thấy trái tim của ta đang đập rộn lên kịch liệt, ta có thể tưởng tượng được, nếu như ngày mai ta rời đi, sau đó khi nhìn thấy tin tức và hình ảnh trận tai họa ở Trier, chắc chắn cũng sẽ mơ thấy ác mộng tương tự vậy, sẽ mơ về Trier bị ngọn lửa thiêu đốt, khắp nơi đều là thi thể.”

“Lần đó, ta sợ hãi bỏ chạy, một lần này, ta không muốn tiếp tục như vậy nữa.”

Anthony Roseau lại hút một hơi thuốc.

Không đợi Lumian trào phúng, hắn tự mình bổ sung thêm:

“Ta hiểu rất rõ, việc ta có thể làm là có hạn, thật ra tất cả không liên quan gì đến ta cả, nhưng ta đã ở lại Trier nhiều năm, ta biết rất nhiều người đưa tin, quen biết hàng xóm xung quanh, quen biết một vài đứa trẻ biết dùng một ít tin tức để đổi kẹo hoặc kepei với ta, ta không muốn mấy ngày nữa chợt nghe thấy thông tin bọn họ chết đi, vừa nhắm mắt là nhìn thấy gương mặt đau khổ của bọn họ.”

“Ta sẽ cố gắng hết sức phối hợp với các ngươi, nỗ lực làm chút chuyện, cho đến thật sự không còn cách nào khác nữa thì mới lại cân nhắc đến chuyện rút lui.”

“Ngươi không cần phải hiểu, khả năng đây chính là một quyết định cố chấp của người bệnh có vấn đề tâm lý nghiêm trọng.”

Lumian bật cười nói: “Nói như thể ai lại không có vấn đề tâm lý vậy.”

Trước khi ta hoàn thành điều trị, vấn đề tâm lý của ta còn nghiêm trọng hơn ngươi!

Nụ cười nhạt hiện lên trên khuôn mặt Anthony Roseau:

“Do đó, ngươi cũng lựa chọn lưu lại, không phải sao?”

Hắn xoay người lại, hút khói thuốc chỉ còn lại một đoạn ngắn ngủi, rời khỏi phòng 207.

Lumian thưởng thức màn đêm của Trier, nghe tiếng tranh cãi ầm ĩ lúc đêm khuya giống như vĩnh viễn không thay đổi trên con phố Loạn, uống cạn sạch bia nhạt ở trong cốc.

Lúc này hắn mới ngồi xuống, kéo rèm cửa sổ lại, bắt đầu viết thư cho quý cô Pháp sư:

“Lại có đầu mối mới…”

“Hiện giờ có ba phương hướng điều tra.”

“Một là tu viện Thung lũng sâu và tu viện Thánh Tâm;”

“Hai là ta mượn dùng mối liên hệ chặt chẽ có khả năng tồn tại giữa bản thân và Hostel, tiến xuống dưới lòng đất, đến bên cạnh con sông Jenna đã gặp tu sĩ kia, đơn thuần dựa vào bản năng để tiến lên phía trước, nhìn xem có thể trực tiếp tiến vào Hostel hay không;”

“Ba là ra tay với Gardner Martin, nếu như Hội Chữ thập Sắt và Máu đã hợp tác với Carbonari, Carbonari lại có mối liên hệ nhất định đến sự kiện tu viện Thung lũng sâu, vậy bọn họ có thể cùng một phe, biết được gì đó.”

Bạn đang đọc Quỷ Bí Chi Chủ 2: Túc Mệnh Chi Hoàn (Dịch) của Ái Tiềm Thủy Đích Ô Tặc
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Snowagle90
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 20

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.