Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Bản thảo (2)

Phiên bản Dịch · 1002 chữ

Cho dù tường ngoài hay cầu thang của nơi đây đều tương đối cũ kỹ, có chỗ còn lưu lại hoa văn kiểu trang trí thịnh hành từ vài thập niên trước, nhưng chúng đủ sạch sẽ, đủ rộng mở hơn khách sạn Golden Rooster.

“Gabriel ở đây.” Người đàn ông trung niên có để râu giơ tay gõ cửa gỗ màu nâu phòng 503.

Tiếng cốc cốc cốc quanh quẩn ra, không ai đáp lại.

“Có thể hắn đi ra ngoài tìm đồ ăn, cũng có thể hoàn thành sáng tác, đi tìm giám đốc sân khấu kịch ủy thác cho hắn.” Người đàn ông trung niên kia nở nụ cười: “Có muốn quay trở về quán bar uống một ly không? Ta cũng là tác giả có kinh nghiệm, tuy rằng chưa từng viết kịch bản, nhưng tiểu thuyết của ta bán khá chạy ở chợ ngầm.”

“Ngươi từng viết cái gì?” Lumian liếc nhìn cửa gỗ màu nâu khép chặt, không tỏ vẻ quá gấp gáp.

Người đàn ông trung niên kia thở dài nói:

“Bộ ‘Tu sĩ đuổi chó’ và ‘Chó đuổi theo tu sĩ’ là phần tiếp theo của nó, đó đều là tác phẩm ta viết, nhưng chúng nó không được đề tên của ta, nếu làm vậy thứ nhất sẽ khiến cho ta bị mật thám vây bắt, thứ hai là ông chủ của ta không cho phép.”

“Có phần tiếp theo rồi?” Lumian đã có một khoảng thời gian không đi dạo chợ sách ngầm và hiệu sách vi phạm lệnh cấm, lần trước đi vẫn là vì mua “Biên niên sử bí mật của Russell Đại Đế”.

Khi hắn lại nhìn người đàn ông trung niên hơi thô tục hơi mập mạp này, ánh mắt đã xảy ra biến hóa nhất định.

Đây xem như là một trong những kẻ khai sáng cho hắn!

“Mới ra tháng trước.” Người đàn ông trung niên kia nhẹ nhàng gật đầu: “Hai quyển tiểu thuyết này đã giúp ông chủ của ta kiếm lời rất nhiều, còn ta thì chưa được phân chia đến một phần mười, không, một phần trăm đều chưa tới!”

“Ông chủ?” Lumian thuận thế hỏi.

Hắn nhớ Bard thành viên nòng cốt của Cá tháng tư này đã từng viết “Biên niên sử bí mật của Russell Đại Đế”, định nhân cơ hội hiểu biết tình hình về ngành nghề này, làm chút chuẩn bị cho lần theo dấu vết tiếp sau.

Người đàn ông trung niên kia lại một lần nữa thở dài:

“Bọn ta không có quyền đề tên, chỉ là công cụ sáng tác của ông chủ, hắn chi trả tiền nhuận bút cố định nhưng không nhiều cho bọn ta, chỉ ra phương hướng và yêu cầu sáng tác, cuối cùng thông qua con đường của mình bán đi.”

“Ở phố St. Michel này, còn có rất nhiều cực kỳ nhiều tác giả hạng ba không hề có cả bút danh như bọn ta, giống như công nhân ở trên dây chuyền sản xuất vậy.”

“Xưng hô như thế nào?” Lumian tương đối tôn kính hỏi.

“Rabe.” Người đàn ông trung niên kia nhìn Lumian, trong ánh mắt tràn ngập chờ mong.

Lumian lại hỏi một vài vấn đề có liên quan đến giới văn học ngầm, cuối cùng nói:

“Nếu như đến cuối cùng ta không thể đàm phán xong với Gabriel, ta có thể cân nhắc cho ngươi một cơ hội.”

“Chỉ cần ông chủ không có nhiệm vụ mới, mỗi ngày ta đều ở quán bar Tác giả tam lưu!” Không cần nói cũng nhận thấy cảm xúc vui sướng của Rabe.

Nhìn theo tác giả ngầm là người khai sáng cho vô số thiếu niên Intis này đi xuống cầu thang, Lumina lấy một đoạn kẽm từ trong túi áo ra, mở cửa phòng Gabriel.

Phòng nơi đây rộng rãi hơn phòng của nhà soạn kịch ở khách sạn Golden Rooster, bao gồm một phòng vệ sinh và một phòng ngủ không lớn, bên ngoài vừa là phòng khách lại là thư phòng, phòng ăn và phòng bếp, than đá lò than nấu cơm chất đống trong góc.

Lumian nhanh chóng quét qua một vòng, thấy một chồng trang giấy nghi ngờ là bản thảo để lộn xộn ở trên bàn học gần cửa sổ.

Hắn trở tay đóng cửa gỗ, đi vào bên trong.

“Là bút tích của Gabriel, Rabe không lừa ta, nơi đây đúng là chỗ của Gabriel…” Lumian cầm xấp giấy kia lên, tùy tiện lật xem.

Hắn đi vào phòng ngủ, phát hiện một chiếc quần yếm màu đen vắt ở bên giường, càng xác định bản thân không tìm sai phòng.

Đây là một chiếc quần trước kia Gabriel thường mặc.

Nhưng bây giờ không biết nhà soạn kịch này đã đi đâu.

Nghĩ đến Rabe nói Gabriel đã không xuất hiện mấy ngày, Lumian càng cảnh giác hơn.

Hắn nghiêm túc kiểm tra mỗi một vật phẩm ở nơi đây, giống như một thợ săn đã phân tích tung tích của con mồi.

Qua vài phút, Lumian bưng cốc nước có một tay cầm bằng sứ tráng men màu trắng ở trên bàn học lên, phát hiện bên trong còn có một phần ba nước lạnh, ngoài mặt nổi lên rất nhiều tro bụi người bình thường khó có thể thấy rõ ràng.

“Ít nhất có một ngày.” Lumian căng thẳng trong lòng.

Gabriel sẽ xảy ra chuyện gì?

Không phải vì quá nổi danh nên bị mật thám chính phủ tìm đi ‘nói chuyện’ đấy chứ, hoặc là thu hút kẻ bắt cóc đòi tiền?

Lumian đặt cốc nước bằng sứ tráng men màu trắng xuống bên cạnh bản thảo, cẩn thận điều tra một lần trong phòng, không tìm được dấu vết gì đáng để lưu ý.

Cuối cùng, hắn lại về tới trước bàn học, cầm lấy xấp bản thảo kia, muốn nhìn xem trước khi Gabriel mất tích đã viết cái gì.

Bạn đang đọc Quỷ Bí Chi Chủ 2: Túc Mệnh Chi Hoàn (Dịch) của Ái Tiềm Thủy Đích Ô Tặc
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Snowagle90
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 14

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.