Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

làm quen giáo sư mới – quyết định của anh em nhà Black

3788 chữ

Chương 49: làm quen giáo sư mới – quyết định của anh em nhà Black

Đám đi xem ca nhạc sau khi đưa Hermione về nhà thì trở về nhà Black. Có điều, khi vào trong, họ bất ngờ thấy một cậu bé đang ngồi uống trà.

“Harry, chú nghĩ giờ này con đang ở biệt thự Potter?” Sirius hỏi.

“Con muốn đến biệt thự Malfoy.” Harry nói thẳng “Để tạo ấn tượng tốt với giáo sư mới.”

“Cậu nói cái gì?” Từ phía sau Draco lên tiếng “Đừng nói với tớ, cậu và Samuel đã mời giáo sư mới đến nhà tớ nghỉ hè trước khi vào dạy?”

“Draco? Còn có Ron, Neville, Blaise và Pansy?” Harry khá bất ngờ, nhưng sau đó hiểu ra “A, Hermione đúng là nhanh tay. Được rồi, xem hôn phu của Samuel rồi đấy, các cậu thấy sao?”

“Harry, cậu lại biết nữa rồi.” Blaise giả vờ thương tâm “Nhưng phải công nhận, vị ấy thật có mị lực.”

“Neville, thói đào hoa của chồng cậu lại nổi dậy rồi.” Harry trêu chọc.

Neville lập tức đỏ mặt, sau đó lại hơi tái, nhìn Blaise. Blaise bất đắc dĩ ôm Neville vào lòng “Không ai tốt hơn em đâu Nevi. Em là của anh. Còn nữa, Harry, không cần trêu chọc.”

“uhm.” trong ngực Blaise tràn ra tiếng thỏa mãn của Neville.

“Nhũ danh luôn a~~~ hai cậu thật hạnh phúc quá đi.” Harry nhẻo miệng cười “Thật lòng rất ganh tỵ với hai cậu. Nè Blaise, cậu tỏ tình với Neville thế nào vậy? Chỉ tớ đi.”

“Không ngờ chúa cứu thế – anh hùng đả bại Dark Lord của chúng ta đã đơn phương rồi nha.” Draco ngân nga “Là ai mà có phúc vậy?”

‘Là họa thì có.’ Remus và Sirius đồng thời nghĩ.

“Anh ấy không biết tớ yêu anh ấy. Tớ mà nói ra anh ấy không kinh hách mới lạ.” Harry ưu buồn “Tớ thích anh 7 năm nay rồi nhưng chưa có thổ lộ. Cũng đến lúc rồi. Anh Heri đã chịu xuất hiện trước mặt các cậu thì tớ cũng nên đi tỏ tình là vừa. Haizz!!!”

“Chuyện này thì liên quan gì đến anh Heri?” Ron hỏi.

“Thế cậu chịu được người khác dính lấy người yêu cậu à?” Harry hỏi Ron. Ron suy nghĩ một chặp lâu, rồi lắc lắc đầu.

“Là hậu đại của nhà Gryffindor và người thừa kế Hogwarts, Samuel rất đau lòng với thực trạng Hogwarts ngày nay. Đến bây giờ cậu ấy vẫn đang suy nghĩ nên dùng cách nào để đoàn kết Hogwarts lại.” Harry hơi khó khăn nói “Thân là người thủ hộ Hogwarts, trách nhiệm của tớ là phụ giúp và bảo vệ người thừa kế. Cho nên tớ và Samuel căn bản gần như nửa tất không rời. Cậu nghĩ anh Heri sẽ nghĩ sao chứ? Tớ còn đang tự hỏi anh Heri có trách tớ không đây?”

“Không đâu mà, anh Heri rất hiền, thậm chí còn miễn phí vé cho bọn tớ nữa, cậu không cần lo đâu.” Draco an ủi bạn tốt một phen.

“Thôi không nói chuyện đó nữa.” Harry vui vẻ trở lại “Dra thân mến, chuẩn bị cho tớ một phòng khách được không? Mai tớ qua ở đến ngày sinh nhật a~~~”

“Yên tâm, nhà Malfoy tuyệt đối không thiếu phòng.” Draco ưỡn ngực “Tớ sẽ thông báo với phụ thân.”

“Vậy cảm ơn cậu, Tiểu long~~~” Harry nhẻo miệng “Được rồi, cũng không còn sớm nữa. Không biết Ron nghĩ sao nhưng thân là Slytherin các cậu chắc không muốn trưng đôi mắt cú mèo đâu nhỉ?”

“Merlin chết tiệt!” Cả 3 rắn nhỏ rủa thầm “Vậy chúng tớ về trước.” Nói rồi nhanh chân đến bên lò sưởi ra về.

“Còn cậu, Ron?” Harry hỏi.

“Mai Hermione sẽ qua nhà tớ chơi đến sinh nhật cậu.” Ron mở miệng “Tớ nghĩ tớ nên về.”

“Vậy đành chúc cậu ngủ ngon sớm vậy.” Harry nói “Cuối tháng 7 gặp.”

“Hẹn gặp lại.” Ron nói rồi rời đi.

“E hèm.” Thấy bọn nhỏ đi hết rồi, Sirius mới mở miệng “Sao khi đi làm ca sĩ con không đi diễn luôn đi, sẽ kiếm được thêm bội tiền.”

“Không có hứng thú, hơn nữa rất tốn thời gian.” Harry thẳng thắn đáp “Con chỉ dùng thân phận ca sĩ làm môi giới để tìm hiều sâu bên trong tính cách của Muggle. Giờ con cũng đã nắm cơ bản rồi. Hơn nữa những người đó vẫn nễ con 3 phần, muốn hỏi thăm không phải chuyện khó. Cho đến nửa thế kỉ sau, dù có thêm nhiều đàn em khác của con nhưng mỗi fan của con bây giờ đều sẽ không thể quên con trong suốt cả cuộc đời họ. Thậm chí chỉ cần một câu nói của con thì họ sẽ điên cuồng làm theo đấy.”

Remus và Sirius không tự chủ được lùi lại một bước. Mị lực của Harry, vẫn nguy hiểm và đáng sợ như ngày nào.

“Tất nhiên con cũng không có ngẫu hứng đi trêu chọc Muggle làm gì, nên hai chú cứ yên tâm.” Harry mỉm cười “Con biết làm điều gì là tốt cho thế giới này mà.”

Sirirus ôm Harry vào lòng “Đi nghỉ ngơi đi, mấy hôm nay con cũng có rất nhiều áp lực rồi…”

Sirius chưa dứt hết câu thì phanh một tiếng, một người bước ra từ lò sưởi.

“Regi?” Sirius ngập ngừng, sau đó tức giận “Khuya như thế rồi, hắn ta lại làm gì hại đến em đúng không?”

“Không có, là em đến đây gặp Harry.” Regulus nhanh chóng phản bác “Từ biệt thự Potter đến đây. Còn nữa, Severus sẽ không làm gì em cả, anh không cần lo nghĩ nhiều như thế.”

Sirius vốn định nói gì đó thì Remus nắm chặt lấy vai Sirius, lắc lắc đầu.

Harry hỏi “Có chuyện gì khó chịu sao Regulus? Có cần ngồi xuống cho em kiểm tra lại không?”

“Không sao đâu. Em không cần lo lắng quá.” Regulus nhẹ nhàng cười “Ở biệt thự Prince vừa chăm sóc dược liệu vừa ngắm chúng giúp anh phần nào không buồn chán. Sức khỏe cũng đã ngày một tốt hơn, không bao lâu nữa thì pháp lực của anh sẽ cân bằng về trạng thái bình thường rồi.”

“Tất nhiên là phải bình thường.” Harry mạnh miệng “Nếu không em sợ chú Godric sẽ đập đầu vào tường vì thất bại này đấy. Nhưng anh trả lời câu hỏi của em đi. Vì em không tin, anh lại rãnh rỗi đến mức đi tìm em vào đêm hôm thế này.”

“Anh muốn gặp Lord.” Regulus nói ra quyết định của mình.

“Gặp Voldy?” Harry lặp lại “Là muốn chuộc lỗi? Hay là…”

“Cả hai.” Cắt ngang lời Harry nói, Regulus cười cười. Trong một thời gian ngắn, anh đã nhanh chóng gần như hiểu rõ cậu em họ sớm nắng chiều mưa này.

Harry nhìn Regulus một lúc lâu, sau đó mở miệng “Mai em đến biệt thự Malfoy chơi vài ngày, Voldy cũng ở đó. Có gì anh dẫn theo Severus đi, có lẽ sẽ tốt hơn là một mình anh đi.”

“Đã biết. Cảm ơn, Harry.” Regulus nói “Severus đang điều chế độc dược nên anh lén đến đây một chút, giờ phải về. Mai anh kéo y qua rồi chúng ta cùng đi.”

“Ok anh.” Harry gật gật đầu, Regulus nhanh chóng biến mất.

“Harry, có vẻ như con biết Regulus muốn làm gì?” Remus vội hỏi.

“Chứ hai chú không thấy Regulus rất cô đơn hay sao?” Harry hỏi lại.

“Ý của con là…” Sirius ngay lập tức nhận ra “Không được, mai ta sẽ đi theo.”

“Tùy chú a~~~” Harry nhẻo miệng cười “Đã rất trễ rồi, là con nít con nên đi ngủ sớm, không làm phiền không gian riêng tư giữa hai chú nữa. Ngủ ngon, Sirius, Remus.” rồi rời đi mà không để ý đến hai người phía sau đang cứng người.

** ta là phân cách tuyến **

Sáng hôm sau là một điều bất ngờ đối với Draco. Vừa bước xuống để ăn sáng thì ngay lập tức thấy Samuel đang ngồi chờ làm cậu hết cả hồn, nhưng vẫn cố gắng trấn định mà mở miệng “Buổi sáng tốt lành, Samuel. Cậu không đi với hai vị kia sao?”

“Buổi sáng tốt lành, Draco.” Ngước lên, Voldemort đại nhân của chúng ta ung dung trả lời “Giáo sư mới ở đây, nên họ không cho tớ đi.”

“Vậy cũng tốt.” Draco nhanh chóng bước về chỗ của mình, ngồi xuống “Cậu nên cảm ơn tớ vì có lòng nhắc nhở trước đi, nếu không đợi gặp mọi người cậu không bị trêu chọc mới là lạ đó, về cậu và vị hôn phu của cậu.”

“Hôn phu…” Nhất thời Voldemort của chúng ta không hiểu mô tê gì cả.

“Anh Heri.” Draco phun ra.

“Cái gì?” Voldemort bỗng phản ứng dữ dội “Cậu đã gặp anh ấy?”

“Ừ, ngày hôm qua.” Draco đáp “Không phải hôm qua đến thế giới Muggles chơi sao? Anh ấy là ca sĩ đã hát trên quảng trường mà Hermione dẫn bọn tớ đi.”

Trốn y đến tận giới Muggles. Quả nhiên, anh ấy làm việc toàn là vượt qua suy nghĩ của y “Rồi anh ấy nói gì?” Vẻ mặt trở về bình thản dù tâm y đang cực kì rối loạn.

“Anh ấy nói đang chờ cậu tìm ra anh ấy. Còn nói khuyến khích chúng tớ trêu chọc cậu một phen. Có lẽ anh ấy đang hơi hờn dỗi vì cậu tốn quá nhiều thời gian vẫn chưa tìm ra anh.” Draco suy đoán “Mà rốt cuộc hai người đã chơi trốn tìm bao lâu rồi vậy?” Draco cũng có tính tò mò nha.

Voldemort đen mặt “Hơn 1 năm.”

“Oa nga, anh ấy trốn kĩ thật.” Draco trầm trồ khen ngợi “Mà tớ cảm thấy cậu tiếp xúc không có bao nhiêu người, tại sao anh ấy lại nói rằng trong số những người cậu đã từng tiếp xúc có anh ấy nhỉ?”

“Anh ấy nói vậy sao?” Y hỏi lại.

Draco gật đầu.

“Cậu có biết sâu hơn về buổi diễn đó không?” Voldemort lại hỏi.

“Không.” Draco nhanh chóng đáp “Mà dù tớ có biết cũng vô dụng. Đêm qua là bữa tiệc âm nhạc cuối cùng của anh ấy.”

Haizz… y thở dài trong lòng. Một chút bóng dáng của anh cũng không thèm lộ ra cho em thì em biết kiếm anh nơi nào chứ Heri.

Thấy vẻ mặt buồn bã của Voldemort, Draco vội an ủi “Có lẽ cậu có thể hỏi Hermione, hoặc Harry cũng được. Họ sẽ biết nhiều hơn tớ đó, nhất là Harry.”

“Vậy sao?” Voldemort tự hỏi “…”

Y đang định nói thêm cái gì thì bên ngoài nhà ăn vang lên tiếng nói của Lucius “Ngài đứng làm gì ngoài này vậy, sao không vào đi?”

“Không biết nên ngồi chỗ nào? Lại không thấy gia chủ là ngài đây nên đứng ngoài này chờ.” Người nào đó vô sỉ trả lời.

Sau đó Lucius tự tay đưa người không biết xấu hổ nào đó tới trước chỗ ngồi của hắn, làm tư thế mời sau đó mới quay về chỗ của mình.

Draco nhìn người được phụ thân đưa vào. Không nhìn thì không nói, nhưng nhìn rồi, mắt Draco mở lớn. “Ngài… ngài…” Draco nói không ra lời.

Ngược lại Người kia đánh giá Draco một lúc, mở miệng trước “Garrett Geoffrey, giáo sư DADA chuẩn bị nhận chức, hân hạnh gặp mặt, tiểu Malfoy.”

“Vâng, chào giáo sư.” Draco lệ rơi đầy mặt. Ai có thể nói cho cậu, vì sao chúa tể đời đầu lại ngẫu hứng đổi nghề đi dạy trẻ không? Rồi có khi nào Hogwarts sẽ trở thành nơi chứa chấp chúa tể bóng tối không Merlin nội khố chết tiệt! (PHKB: Dra chân tướng!)

“Thật hân hạnh được gặp ngài thưa giáo sư. Con là Samuel Gryffindor.” Voldemort tự nhiên giới thiệu.

“Người thừa kế Hogwarts, thật hân hạnh được gặp cậu.” Gellert giả cười, trong lòng lại là lối suy nghĩ khác. Phản ứng giống với Voldemort lúc nghe thấy tên Heri, đứa nhóc này, có lẽ là do hắn cải trang, thêm cái thân phận Gryffindor, đúng là Al bị chơi một vố đau rồi, đến mức mất cả quyền chọn lựa nhân viên tại Hogwarts.

Nhưng thấy thức ăn đã dọn ra, Gellert cũng không quan tâm đến nữa. Dù sao không phải ông sắp vào Hogwarts rồi sao? Lúc ấy giúp Al thoát khỏi cạn bẫy là được rồi.

Không khí bữa tiệc xem như là bình yên mà trôi qua. Có điều…

“Phanh” một tiếng. Ngay lúc Voldemort đại nhân của chúng ta chỉ vừa bỏ dĩa ăn xuống. Sau đó là thêm 4 tiếng “phanh” nữa. Cùng lúc gia tinh xuất hiện trong phòng bếp “Thưa chủ nhân, gia chủ Potter, gia chủ Prince, hai vị Black và ngài Lupin đến đây.”

“Được rồi, lui xuống đi.” Lucius ra lệnh, đang định lấy khăn ăn lau miệng thì một người vội ngăn cản “Chú Lucius không cần khách sáo như vậy. Đến trong bữa ăn là lỗi của con. Chỉ là có việc cần phải thông qua Samuel nói chuyện thôi… A!” Đang nói chuyện bỗng Harry hét lên “Đây chắc là giáo sư mới của Hogwarts đúng không? Thật thất kính thất kính quá, con là Harry Potter, sắp là học sinh năm ba của Hogwarts. Mong ngài có thể trụ lâu thoát khỏi cái nạn bị nguyền rủa.”

“Garrett Geoffrey, rất vui được gặp người thủ hộ Hogwarts, kẻ được chọn của giới pháp thuật, anh hùng đả bại Chúa tể hắc ám.” Gellert đánh giá một lúc lâu, kẻ này, cũng không đơn giản.

“Ngài quá lời rồi.” Harry bật chế độ khiêm tốn “Là người thủ hộ nhưng con không thể làm gì giúp Hogwarts được, thậm chí còn không thể làm cho nhà rắn và nhà sư tử hòa hợp với nhau. Còn người đánh bại Dark Lord là mẹ con, không phải con.” Harry tạm dừng một chút, rồi tiếp tục “A con xin lỗi, lại làm phiền mọi người rồi, cứ tiếp tục, cứ tiếp tục. Samuel, đi được không?”

“Vừa ăn xong, nếu cậu đã nói vậy…” Nhìn Harry một chặp lâu, y đồng ý “Đi thôi, vào phòng tớ.”

“Ok.” Harry gật đầu.

Đến khi vào phòng, nhân lúc không ai để ý Harry hoài niệm. Tính ra từ lúc thức tỉnh đến giờ cậu đã ở biệt thự Malfoy nhiều ngày nhưng đây lại là lần đầu tiên bước vào căn phòng này, phòng của Samuel và cậu.

Ngược lại với Harry, Samuel đang trừng mắt nhìn Regulus “Regulus Black, không ngờ ngươi còn sống.” Giọng nói như thường nhưng Regulus lại run rẩy.

“Chủ nhân, thuộc hạ…” Regulus vội quỳ xuống, dọa Sirius và Remus điếng hồn.

“Regulus Black, anh đứng lên cho em. Anh như vậy là đang muốn tốn dược của Severus và chú Godric đúng không?” Harry hét lên làm mọi người hết hồn.

Severus nhanh chóng lấy lại tinh thần mà vội hành lễ “Chủ nhân.”

Voldemort vẫn chưa kịp phản ứng thì đã bị Harry trừng mắt “Đứng lên đi, Severus. Nếu không con sẽ nói chú Sarah, con không tin chú ấy chịu để xà vương quỳ gối trước một người khác.”

Lúc nhất thời, Voldemort thật sự không biết làm gì? Tại sao anh chưa làm gì lại có nguy cơ bị hai người cha làm phiền vậy. Voldemort u buồn.

“Hai người còn không chịu đứng dậy và nói vào chính chuyện?” Harry lại hỏi “Nếu không con đi bồi Draco, không có hứng ở đây xem hội nghị nhỏ của Death Eater.”

‘Harry, chú chưa từng nghĩ con có tài ăn nói đến mức này.’ Sirius và Remus lắc đầu, thầm chia buồn cho ai đó.

“Còn không mau đứng lên.” Voldemort nhăn mặt. Vì một tương lai sáng lạn hơn, y nhịn. “Có chuyện gì?”

“Thuộc hạ muốn vào Hogwarts.” Regulus trực tiếp nói “Làm trợ giảng độc dược.”

“Quả nhiên anh đoán không sai.” Người phản ứng đầu tiên là Sirius “Rốt cuộc là ngươi đã bỏ bùa gì em trai ta.” Vừa nói Sirius vừa quơ quyền về phía Severus.

“Hóa đá!” Harry nhanh chóng ra tay, đáng thương Chân nhồi bông bị cứng ngắc, ngay cả miệng cũng không thể động đậy.

“Severus, xin lỗi, quản giáo không nghiêm.” Remus hướng Severus xin lỗi.

Voldemort không để ý đến chuyện đáng cười bên kia, chỉ nhìn Regulus “Nếu ngươi nhận lại một dấu hiệu hắc ám, ta sẽ suy nghĩ.”

Regulus bỗng run cả người “Chuyện này… chuyện này…”

“Có việc gì phải sợ chứ anh Regulus.” Harry bỗng nhiên mỉm cười “Cứ nhận đi, anh Heri một khi nhận được tin này sẽ nhanh chân đến xóa bỏ nó thôi. Dù sao chúng ta đều biết chỉ cần liên quan đến điều mà anh Heri quan tâm thì không việc gì có thể giấu được anh ấy mà. Em thật rất muốn xem Dark Lord của chúng ta kiên nhẫn hơn hay anh ấy kiên nhẫn hơn.” Harry vừa nói vừa đảo ánh mắt lạnh lùng qua Voldemort.

Không hiểu sao, Voldemort bỗng lạnh sống lưng. Ánh mắt vừa rồi, như một con độc xà nhìn y vậy, với khí thế lúc nãy… nếu không phải chỉ một khoảnh khắc rồi biến mất y chắc chắn sẽ có xung động phòng đũa phép ra. Bình thường y chỉ gặp nó với một vẻ ôn hòa với y mà thôi. Trong lúc nhất thời, y không biết làm gì. Không, không thể nào đâu. Nếu thật sự là anh Heri, tại sao không nói với y chứ?

Bên cạnh, Harry thở dài. Ngu ngốc Voldy, đến mức này cũng không nhận ra nữa. Ai cũng nói với cậu rồi, tự cậu phải tìm ra, chứ tôi mà nói được thì điều kiện xong từ đời nào rồi. Nội thương trầm trọng, Harry tức giận. “Tính sao?”

“Ta đồng ý.” Voldemort thở dài. Chuyện của anh Heri làm y không còn muốn nghĩ gì nữa.

“Cảm ơn chủ nhân.” Regulus vui mừng.

“Không được. Ta cũng phải đến Hogwarts.” Sirius lớn tiếng nói.

Mình nương tay sao? Hay pháp lực của mình đã yếu hơn rồi? Harry bất động thân sắc nghĩ. Sau đó lại nhìn sang Remus, thở dài. Với sức của Sirius cộng Remus, phản bùa không là chuyện khó… Haizz biết vậy tăng thêm pháp lực là ổn rồi. Chứ giờ cậu không nỡ từ chối Sirius a. Tên ngốc kia chắc đang nghĩ về cậu đến không để ý xung quanh rồi… A, có cách.

“Voldy, không phải còn trống vị trí giáo sư chăm sóc Sinh vật huyền bí sao? Để Remus làm, được không?” Harry cắt ngang cơn thất thần của ai đó.

“Cái gì?” Voldemort hỏi lại, tập trung “Để lang nhân làm giáo sư? Cậu chắc chắn?”

“Tớ tin cậu có thể bảo vệ Hogwarts, không phải sao?” Harry hỏi lại “Hơn nữa Severus sẽ điều chế lang độc dược tề.”

Ta có đồng ý sao? Severus nhìn Regulus.

Thế anh sẽ từ chối sao? Regulus bắn mắt lại.

Có muốn cũng không được. Severus thở dài, Regulus an ủi.

Tất nhiên hành động của hai người không qua khỏi con mắt của hai vị kia. Bỗng nhiên Voldemort có xúc động muốn đùa giỡn “Tốt a, để tránh Severus vô công rỗi nghề rất buồn chán.”

Ta có sao? Severus lại nhìn Regulus.

“E hèm,” Harry cắt ngang màng bắn mắt kia giữa hai người, trong lòng lại nội thương lần hai, nhưng lại là do nín cười “Ý của chú ra sao?”

“Ta có thể từ chối sao?” Severus hỏi một câu mà ai cũng đã biết đáp án.

“Nếu chú muốn có một “con cẩu” ngày nào cũng đến làm phiền thì cứ từ chối thẳng thừng.” Harry cười. “Con cẩu” nào đó khóc không ra nước mắt

Ý tứ rất rõ ràng, người làm chức giáo sư này, nếu không phải Remus thì sẽ là Sirius. Chết tiệt anh bị hai con rắn gian xảo cấp bẫy không thể trở mình.

“Ít nhất nếu Remus là giáo sư thì “con cẩu” sẽ bị hạn chế sủa bậy nha.” Harry tiếp tục dụ dỗ. “Con cẩu” vẫn còn tiếp tục khóc không ra nước mắt.

“Được rồi, ta đồng ý.” Severus nghiến răng nghiến lợi nói, mặt đen hoàn toàn.

“Tất nhiên giáo sư có quyền đem người thân vào sống chung, vật nuôi cũng được.” Harry nháy mắt.

Sirius phong hóa. Con đỡ đầu của y ngày càng hắc rồi.

“Chú Sirius, hay chú muốn làm trợ giáo cho Remus?” Harry hỏi.

“Chú có thể sao?” Sirius lập tức sống lại nhảy đến chỗ Harry.

“Tất nhiên a.” Harry sảng khoái đồng ý “Nếu Remus bị vấn đề nhỏ, chú có thể dạy thay.”

“Harry chú thương con nhất.” Sirius vội ôm Harry vào lòng, làm hai người nào đó hoàn toàn đen mặt.

“E hèm, hình như còn phải thông qua ta nữa không phải sao?” Voldemort hỏi.

“Vậy cậu sẽ từ chối sao?” Harry bắn ánh mắt cún con tới.

Sát thương toàn phần, Voldemort hoàn toàn không hiểu ra sao không thể chịu nổi ánh mắt của Harry, phải biết y lạnh lùng đã nhiều năm, ánh mắt ấy y đã gặp không biết bao nhiêu lần, yên lặng lắc đầu “Ta chỉ muốn mời lão bằng hữu thôi, đã mời xong thì cậu muốn sao cũng được.”

“Ok.” Harry nói “Rồi xong rồi đó, mọi người về được chưa? Tụi con còn phải bồi Draco nữa đó.”

“Được rồi, Harry, Samuel chúng ta đi.” Remus và Severus nhanh chóng nói rồi kéo hai anh em nhà Black ra ngoài. Trong phòng chỉ còn hai người.

“Draco có nói cho cậu chưa? Về chuyện anh Heri?” Harry hỏi.

“Rồi.” Voldemort gật đầu.

“Nếu cậu không tìm ra anh ấy, thì điều kiện sẽ bị thất bại đấy nha.” Harry nhắc nhở “Mà hậu quả, thì chỉ có anh ấy gánh đấy. Tớ đi gọi Draco đến thư phòng nhà Malfoy đây. Bận sự vụ gia tộc nhiều ngày nay giờ mới có thời gian làm.”

Nói xong Harry ra ngoài.

“Cái giá của thất bại… sao?” Voldemort thì thầm. Vậy em nên bắt đầu ở đâu đây, Heri?

Bạn đang đọc Tình yêu tuyệt vọng hay hi vọng( Volhar/Tomhar) ( Harry potter đn) của phong hải kim bang
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Phùnglan
Phiên bản Convert
Thời gian
Lượt đọc 23

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.